Chap 1
-Mẹ à con không muốn không muốn đâu.
Jimin phồng hai má phính phính, môi mím lại nhìn thế nào cũng chỉ thấy cả một bầu trời dễ thương. Mấy cái hành động mè nheo này vô cùng có hiệu lực với bà Park nên cậu quyết định lôi ra xài không phí. Nhưng tiếc thay cho cậu, lần này bà Park quyết không để bị lung lay trước mấy cái aegyo đấy.
-Mẹ đã quyết định rồi, không thay đổi. Con mau về phòng ngủ sớm đi để mai còn lên đường.
Jimin hậm hực ôm cả mớ uất hận đi lên phòng, cái biểu cảm chính là ta đây hờn cả thế giới. Cậu đạp chăn bay tứ lung tung, lăn qua lăn lại chẳng khác nào tên trốn trại. Lí do là sắp tới bố mẹ cậu phải ra nước ngoài vì công việc nhưng lại không thể đưa Jimin theo được nên quyết định gửi cậu tới nhà một người bạn thân của mình. Còn Jimin khỏi nói cũng biết là sẽ không đồng ý. Cậu thậm chí chỉ mới được thông báo tin sốc này một tiếng trước. Đang yên đang lành ai lại muốn tới nơi lạ hoắc chứ, cậu còn không biết mặt mũi người bạn của mẹ cậu có hình dáng như thế nào nữa là.
Nhưng không muốn là một chuyện, bị bắt ép đi lại là chuyện khác. Jimin biết một khi mẹ cậu đã quyết định thì dù có kề dao vào cổ cũng không thể thay đổi. Vậy nên Chimchim đời buồn đành phải ngậm ngùi chịu chút thiệt thòi.
Tiếng gõ cửa bất chợt vang lên.
-Jiminie con ngủ chưa ?
Cậu nghe thấy tiếng mẹ thì ngay lập tức kéo chăn chùm kín người chỉ chừa lại mỗi cái đầu, nhắm mắt giả vờ ngủ. Bà Park không thấy trả lời liền mở cửa đi vào ngồi xuống cạnh cậu, đưa tay nhẹ vuốt mái tóc óng mượt của con trai
-Mẹ xin lỗi. Mẹ thật sự lo lắng khi để con ở lại một mình nên mới làm như vậy. Mong là con sẽ hiểu.
Bà Park cứ như vậy ngắm cậu một lúc rồi cũng trở về phòng. Cửa vừa đóng lại Jimin liền kéo chăn xuống, nhìn chăm chăm lên trần nhà. Thở dài một hơi, cậu với chiếc điện thoại đặt báo thức rồi ngoan ngoãn nằm ngay ngắn. Ngày mai sẽ là một ngày dài đây.
*
Sau khi chuẩn bị tươm tất, chiếc xe hơi màu đen bắt đầu lăn bánh. Suốt chặng đường cậu không nói một lời nào mà chỉ đăm chiêu nhìn ra bên ngoài. Đi cả buổi trời cuối cùng cũng đến nơi, cậu ngồi trong xe muốn bốc hơi luôn rồi.
Xe chạy chầm chậm rồi dừng lại trước một ngôi nhà có cấu trúc bhư một biệt thự thu nhỏ. Jimin xuống xe liền thấy một người phụ nữ xinh đẹp trạc tuổi mẹ cậu đã đứng chờ sẵn từ bao giờ.
-Jiminie lại đây.
Bà Park gọi cậu rồi quay sang nói với người phụ nữ.
-Đây là Jiminie, còn đây là bác Kim.
-Con chào bác.
Jimin lễ phép cúi đầu, bà Kim mỉm cười xoa đầu cậu.
-Thằng bé ngoan quá.
-Sau này phải phiền chị chăm sóc cho nó rồi.
-Có gì đâu mà phiền chứ, càng đông càng vui mà.
-Thôi tôi đi đây cho kịp giờ. Jiminie nhớ phải ngoan biết chưa.
-Vâng.
Bà Park bước lên xe, chiếc xe từ từ lăn bánh rồi hòa vào dòng xe hối hả. Cậu cứ đứng đó nhìn theo cho đến khi chiếc xe lao đi mất hút.
-Ta vào thôi.
-Vâng ạ.
-Từ giờ con cứ coi đây như nhà của mình nhé.
-Vâng.
-Mà bác có đứa con trai bằng tuổi con đấy. Taehyungie mau xuống đây.
Từ trên lầu có một cậu con trai đang trong tình trạng bán nude từ từ đi xuống. Người con trai đó thật đẹp đôi mắt to, mũi cao, môi mỏng cùng đường cong quai hàm không góc chết. Mái tóc đỏ rối tung hết lên, gương mặt vẫn còn ngái ngủ giống như một thiên thần nhưng lại tỏa ra sự lạnh lẽo chết người. Cậu bị cuốn hút cứ ngẩn ngơ nhìn theo, đến khi tầm mắt chuyển dần xuống phía dưới thấy người kia đang mặc chiếc quần lửng màu đỏ liền bất giác đỏ mặt quay đi.
-Ai đây mẹ ?
-Đây là Jimin con của cô chú Park, sau này thằng bé sẽ ở lại đây.
-Tùy mẹ.
Anh đưa ánh mắt băng lạnh không một tia cảm xúc nhìn cậu, thản nhiên quay mặt đi lên lầu. Khóe môi cậu khẽ giật giật, mới có tí ấn tượng tốt trong lần đầu tiên gặp mặt đã bị chính anh vùi dập.
-Taehyungie cái thằng... à bác đã chuẩn bị phòng cho con rồi, là phòng thứ hai bên tay phải.
-Con cảm ơn bác, con xin phép.
Jimin đem hành lí đi lên phòng. Vừa vào đến nơi cậu đã quẳng cai ba lô sang một bên, nằm phịch xuống giường. Có lẽ do nay phải dậy sớm nên cậu hơi mệt mà nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Đến chiều bà Kim đặc cách kêu anh dẫn cậu đi chơi vừa để tham quan cho quen đường vừa để mua sắm một số đồ dùng cần thiết.
-Tại sao con phải đi ?
Anh khẽ nhíu mày, giọng nói thể hiện rõ sự khó chịu. Thằng nhóc lùn kia có tay có chân thì tự đi được, làm như trẻ lên ba đi đâu cũng phải có người dẫn không bằng.
-Không là con thì là ai ?
-Dạ thôi không cần đâu ạ
Cậu cũng rất thức thời mà lên tiếng. Đúng là cái đồ mặt than đáng ghét. Bổn công tử đây không cần ngươi dẫn đi nhé
-Cậu ta nói không cần thì thôi đi.
Anh xỏ tay túi quần toan bỏ đi.
-Kim.Tae.Hyung.
Bà nhấn mạnh từng chữ một, đđa ánh mắt liếc nhìn thằng con mình như muốn nói 'con thử không đi xem'
-Aishhh con đi là được chứ gì.
*
Cậu mặt mày phơi phới tung tăng ra khỏi nhà, trái ngược lại là bản mặt đen hơn đít nồi của ai kia. Anh dẫn cậu đến bến xe buýt thì bất chợt dừng lại khiến cậu đang phấn khích nhảy nhót phía sau mất đà đâm sầm vào lưng anh. Khẽ xoa xoa mũi, cậu ngơ ngác nhìn Taehyung.
-Sao vậy ?
-Giờ cậu muốn đi đâu thì đi.
Anh nói mà không thèm nhìn cậu lấy một cái, cứ thế bước tiếp. Cậu theo phản xạ liền bước theo anh.
-Nhưng tôi đâu có biết đường, bác gái bảo cậu dẫn tôi đi mà.
-Tôi đưa cậu tới đây rồi còn muốn gì nữa ?
-Nhưng tôi mới tới đây lần đầu mà.
Cậu mím môi, hai mắt long lanh nhìn anh.
-Đây là bến xe, thích thì bắt xe đi.
-Nhưng tôi...
-Aishhh sao cậu phiền phức vậy. Tôi đã phải dẫn cậu tới đây rồi còn gì. Cậu có miệng mà không biết hỏi đường à ? Tự thân mà vận động đi.
Anh tức giận chặn lời cậu. Đã nói vậy rồi mà cái thằng nhóc nấm lùn này còn cứ lảm nhảm bên tai, thật bực mình mà.
Còn cậu sau khi nghe xong cơ thể liền bị trì trệ hoạt động, khóe môi giật giật. Ngay cả bố mẹ cậu cũng chưa từng lớn tiếng chửi xa xả vào mặt cậu như vậy, Kim Taehyung anh là ai mà dám làm thế chứ ?!
-Này tên kia, cậu đừng tưởng cậu đẹp trai thì nói gì cũng được nhé, ảo tưởng vừa thôi. Nói cho cậu biết tự đi thì tự đi, không dám phiền đến cậu nữa.
Dứt lời cậu liền bỏ đi, để lại một người đằng sau đang ngày càng xuất hiện nhiều hắc tuyến. Được lắm dám động vào Kim Taehyung đây, cậu chết chắc rồi Park Jimin. Để xem cuộc đời cậu sau này có còn tiếp tục tươi sáng được nữa không !?
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top