[LONGFIC] Vì Tôi Là Vampire [Chap 66]
Chapter 66
Jessica rảo bước trong khu rừng phía sau trường học. Đó là thói quen của nàng và cũng một phần do linh tính mách bảo rằng có thể gặp thứ gì đó rất quan trọng. Chợt nàng thấy một bóng người đang ngủ dưới gốc cây hạnh nhân bèn nhè nhẹ tiến tới.
Nàng sửng sốt tới độ khó thở khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc. Người nằm dưới gốc cây không ai khác lại là Yuri. Jessica dụi mắt, mong rằng đó chỉ là giấc mơ nhưng khi mở mắt ra vẫn là hình ảnh đó. Cảm xúc của nàng bắt đầu trở nên hỗn độn như mớ len rối.
Kia liệu có phải là Yuri? Nếu kia là Yuri thì chắc chắn cô ấy đã thức giậy. Nhưng sao không có ai nói gì? Hay đó có thể là chị em song sinh của Yuri? Câu hỏi ấy vừa đặt ra, Jessica đã vội xua ngay nó đi. Yuri làm gì có chị em song sinh kia chứ. Nàng chọn cách tiến đến.
- Yul? – Vui mừng nhất thời đã khiến nàng buột miệng thốt ra.
Người nằm dưới gốc cây không động đậy càng làm nàng cảm thấy hồi hộp. Gió cuốn một mùi hương quen thuộc về phía nàng. Jessica chắc chắn đó là người mà nàng luôn mong nhớ, luôn chờ đợi bấy lâu nay.
Jessica ngồi xuống, đưa tay chạm nhẹ lên khuôn mặt thân thương nhưng một bàn tay khác đã nhanh chóng chụp nó lại. Đôi mắt đỏ rực từ từ mở ra. Nàng hoảng hốt. Đó không phải là đôi mắt xanh quen thuộc bình yên của nàng. Trong đôi mắt ấy có thứ gì đó rất xa lạ.
Ánh mắt ấy đỏ tươi và đầy nguy hiểm. Hàm răng trắng muốt với cặp nanh lạnh toát nhe ra:
- Cô là ai? Sao lại biết tôi?
Nàng thấy mình như vừa trượt chân rơi tõm xuống một cái hố nước sâu thăm thẳm.
- Yu…Yul…không nhớ em sao?
- Nhưng cô là ai? – Yuri thấy mái tóc vàng đó hình như đã gặp đâu đó. Cả chất giọng ngọt ngào ấy nữa. Tất cả tạo cho Yuri cảm giác tin tưởng và thân quen lạ.
- Em là Sica baby của Yul mà… - Nước mắt Jessica chỉ trực trào ra vỡ òa.
- Sica…baby?! - Cặp lông mày thanh tú nhăn lại – Xin lỗi! Cô nhầm người rồi.
Jessica chợt thấy lòng mình quặn thắt. Phải rồi. Đây là Yuri. Nhưng vì được phá giải phong ấn nên cô ấy đã quên nàng. Vấn đề là ai? Là ai đã giải phong ấn cho Yuri?
- Không! Em không nhầm! – Jessica nắm chặt tay khẳng định chắc nịch. Nếu như Yuri không nhớ, vậy nàng sẽ làm cho cô ấy nhớ ra. – Yul đúng là Yul. Là Kwon Yuri.
Yuri nhướng mày khó hiểu. Bống dưng lại xuất hiện cô nàng tóc vàng xinh đẹp. Từ việc nói cô có quen biết cô ta, Yuri đã thấy lạ. Nay lại đặt cho cô cái tên lạ hoắc. Nhưng trong cô gái lạ mặt này lại có chút gì đó khơi gợi trái tim cằn cỗi của Yuri.
Cô bỗng cúi xuống vùi đầu vào cổ nàng một cách tự nhiên như là đã từng làm chuyện đó hàng trăm hàng ngàn lần với cô gái này như một thói quen:
- Tôi là Lee Yul. Không phải Kwon Yuri.
Hành động ấy làm cô cảm thấy quen quá.
Hơi thở mát lạnh mơn man trên cổ khiến Jessica cảm thấy rùng mình. Nàng đẩy Yuri ra:
- Lee Yul?
Không biết từ bao giờ, Yuri lại cảm thấy mình gần gũi với một cô gái lạ mặt như vậy:
- Đúng thế. Nhưng nếu muốn làm quen, thì tôi cũng sẵn lòng mà.
***
- Lại là cô à? – Yuri hỏi khi thấy mái tóc vàng đang từ từ tiến lại gần mình. Nhưng cô lại cảm thấy có gì đó rất rạo rực, rất mới trong tim. Cô không thể hiểu cảm giác lạ lẫm ấy là gì hết.
Jessica mỉm cười ngồi xuống:
- Chẳng phải Yul nói sẵn lòng làm quen sao?
- Uh. Làm quen. – Yuri xoay người, chống một tay lên đầu – Nhưng hình như chúng ta hơi thân thiết quá thì phải.
- Đó là điều tốt mà – Nàng nhích lại gần cô, tựa vào gốc cây hạnh.
Kể từ sau hôm đó, ngày nào nàng cũng ra đây để mong gặp lại cô và ngày nào cũng thấy cô nằm đây trước nàng. Nhiêu đó cũng đủ khiến cho Jessica cảm thấy vui lắm. Nhất định nàng phải làm cho Yuri nhớ ra. Và Jessica quyết định không kể chuyện này với bất kì ai dù trong đầu nàng giờ đây đầy ắp câu hỏi và thắc mắc.
Khi xung quanh im ắng chỉ còn tiếng lá cây xào xạc thì Yuri chợt lên tiếng:
- Cô đính hôn rồi sao?
Jessica hơi giật mình. Chắc là Yuri đã nhìn thấy chiếc nhẫn hồi xưa của mình tặng nàng mà tới tận bây giờ nàng vãn luôn đeo trên tay. Khẽ liếc nhìn chiếc nhẫn nằm yên ở ngón áp út, nàng nói:
- Uh. Một người rất dịu dàng, rất ấm áp. Cô ấy có ý nghĩa cực kì quan trọng với em.
Nói tới đây, Jessica chợt nhớ về những kỉ niệm giữa họ. Yuri đang ở đây, thế nhưng không nhớ chút gì về những kỉ niệm ấy hết. Nhiêu đó làm nàng không ngăn được chút nhói ở trong tim.
Còn Yuri không hiểu sao lại nghe mình hẫng một cái.
- Nghe nói thì cô yêu người đó lắm. - Giọng cô đều đều che dấu một chút xúc động
- Phải. Em có thể đánh đổi cả thế giới để người ấy quay trở lại. Nhưng…
Yuri tò mò khi nhìn thấy nét buồn phảng phất tuyệt đẹp trên mặt cô bé tóc vàng kế bên:
- Nhưng sao?
- Cô ấy đã quên em rồi. - Giọng Jessica thoảng qua. Nàng muốn nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ xa lạ ấy mà hét thật to lên rằng người đó chính là cô, là người đang nằm trước mặt nàng đây.
Một niềm vui nho nhỏ chợt thắp lên nhen nhóm trong Yuri. Đáng lẽ khi nghe Jessica nói thế, cô nên buồn mới phải. Cớ gì cô lại có ý nghĩ như thế? Yuri chẳng biết nói sao khi cuộc chiến nội tâm trong lòng bỗng âm ỉ cháy. Cô lặng thinh không đáp. Cái mà cô không hiểu được là tại sao cô gái lạ mặt này lại tạo cho cô cảm giác ấm áp và muốn che chở cho cô ấy tới vậy?
Jessica nhìn thấy vẻ mặt đăm chiêu của Yuri, mỉm cười và nhắm mắt lại như để hòa theo một cơn gió:
- Nhưng em cũng vẫn tin rằng một ngày nào đó cô ấy sẽ nhớ ra em thôi.
Hành động ấy bất giác làm Yuri ngơ ngẩn. Trước mặt cô phải chăng là môt thiên thần trong lốt của vampire?
Cô lúng túng quay mặt đi. Liền lúc nàng kéo đầu cô đặt lên đùi mình. Yuri bối rối:
- Gì thế?
- Nằm thế sẽ đau đầu đấy. Gối lên đùi em này.
- … - Yuri cố ngăn lại nhịp thở gấp gáp. Cô chưa quen với việc quan sát Jessica gần như thế này - Vậy…tôi…tôi ngủ đây.
- Uh. – Nàng dịu dàng vén một lọn tóc rủ trên khuôn mặt băng giá, nghe tim mình dồi dào những dòng chảy cảm xúc đan xen nguyên vẹn như khi Yuri vẫn còn bên nàng trước đây. Mà cũng phải, Yuri vẫn ở bên nàng mà. Nếu ngày nào cũng được như thế này, có bắt nàng chết nàng cũng chịu.
Jessica khúc khích cười. Thói quen khi ngủ của Yuri vẫn không thay đổi. Hễ cứ ngủ là lại thè cái lưỡi hồng nhỏ xíu ra. Yuri không thay đổi. Chỉ thế thôi đã khiến nàng thấy vui mừng tới độ chẳng thể thở nổi. Bỗng nhiên, Jessica cảm nhận được một giọt nước mắt đọng trên mi của mình.
Nàng đã chờ ngày này lâu lắm. Dù cho nàng không hiểu được tại sao không ai đề cập tới chuyện của Yuri đã thức giậy. Nhưng Jessica mặc kệ. Chỉ cần thế này là đủ cho một trái tim mỏng manh khao khát tình yêu như nàng đã từng yêu Yuri.
.
.
.
.
.
.
.
End chapter 66
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top