Chap 94:

"Số cổ phần khống chế được đã lên tới bao nhiêu rồi?" Trong phòng kín, giọng nói lạnh lùng của Luhan vang lên.

"Tổng giám đốc, hiện tại số cổ phần khống chế ở tập đoàn Kim Thị của ngài đã đạt mức 39.54% rồi ạ." Từ chiếc bàn hình cung phía bên kia, một giọng nói nam cung kính vang lên.

Luhan gật đầu một cái, chậm rãi hỏi:

"Hiện tại, số cổ phần khống chế của Seok Jin là bao nhiêu?"

"Tổng giám đốc, xin ngài chờ một chút." Giọng nói vừa rồi lại vang lên lần nữa.

Mấy giây sau, hắn đáp:

"Tổng giám đốc, hiện tại, số cổ phần khống chế của Seok Jin là 44.73%."

Ba ngày tiếp sau, các hoạt động của Tập đoàn Kim Thị liên tục xảy ra vấn đề, hoặc là bị giám định ra đồ trang sức giả, hoặc là xuất hiện ngộ độc thức ăn trong nhà hàng, hoặc là Khách sạn Tinh Cấp bị kiểm tra ra vệ sinh không đạt chuẩn. . . . . .

Trong lúc này, truyền thông thi nhau nhắm vào tập đoàn Kim Thị, ngay cả những hãng truyền thông từ trước đến giờ luôn giữ mối quan hệ tốt với Kim Thị cũng tới tấp trở mặt, dùng ngòi bút làm vũ khí, khiến cho hình tượng Kim Thị xuống dốc không phanh, giá cổ phiếu liên tục tụt giảm, rớt xuống dưới cả mệnh giá.

Có người giậu đổ bìm leo, còn bới móc cả vụ xì căng đan của đại sứ hình ảnh tập đoàn Kim Thị —— Kim Seol Hyun ra.

Seok Jin vội vã triệu tập cuộc họp cấp cao, thương thảo đối sách.

Trong phòng kín, Luhan nhìn chằm chằm vào chuyển động chứng khoán của tập đoàn Kim Thị, khóe môi từ từ cong lên:

"Số cổ phần không chế hôm nay đạt tới bao nhiêu?"

"Tổng giám đốc, hiện tại số cổ phần khống chế của ngài ở tập đoàn Kim Thị đã đạt tới mức 45.78% ạ." Từ chiếc bàn hình cung bên kia, một giọng nam cung kính vang lên.

"Số cổ phần khống chế của Seok Jin ra sao?" Luhan tiếp tục hỏi.

Qua mấy giây, người đang ông vừa nói lại lên tiếng lần nữa:

"Tổng giám đốc, bây giờ số cổ phần khống chế của Seok Jin đã giảm xuống còn 40%."

Luhan nói câu "Rất tốt", dùng điện thoại di động bấm một dãy số, phân phó:

"Yêu cầu tập đoàn Kim Thị lập tức triệu tập đại hội cổ đông."

"Dạ, tổng giám đốc."

Luhan cúp điện thoại, đứng dậy nhìn về phía hơn hai mươi người trong phòng kín, nói:

"Thưởng cho mỗi người ba triệu Dollar, đồng thời, cho nghỉ phép một tháng hưởng nguyên lương."

"Cám ơn tổng giám đốc!" Những người trong phòng kín phấn khởi đồng thanh.

Luhan quay trở lại phòng làm việc của mình, thấy Seohyun đang ngủ trên ghế sofa, lòng đã mềm nhũn. Anh đi tới bên ghế sofa thì dừng lại, do dự một lúc mới ngồi xổm người xuống, nhẹ giọng gọi:

"Hyunie."

Im lặng.

Luhan đưa ngón tay cái vừa vuốt ve đôi môi đỏ tươi mềm mại của Seohyun, vừa đồng thời gọi lần nữa:

"Hyunie."

Seohyun nhíu nhíu mày, cái miệng nhỏ nhắn mở ra, ngoàm một cái, cắn ngón tay đang làm loạn trên môi mình.

Con ngươi Luhan giống như đá Hắc Diệu Thạch, vô cùng quyến rũ, ngón cái bị cắn lay lay một cái, nói:

"Hyunie, anh phải ra khỏi công ty một lúc."

Seohyun nhả ngón cái của anh ra, từ từ mở hai tròng mắt lim dim ra, hỏi bằng giọng mũi:

"Anh đi đâu?"

"Tập đoàn Kim Thị." Luhan nói giọng trầm thấp.

Cơn buồn ngủ của Seohyun vơi đi một chút, hỏi:

"Số cổ phần khống chế của anh đã vượt qua Seok Jin rồi hả?"

"Ừ." Từ trong cổ họng Luhan khẽ bật ra một chữ.

"Em cũng đi." Seohyun ngồi thẳng người, nói.

Luhan "Ừ" một tiếng, chờ cô đứng lên sửa sang lại một chút quần áo cho cô, sau đó cùng với cô tay trong tay, đi ra khỏi phòng làm việc.

Seok Jin ngồi ở vị trí chủ tịch, nhìn các thành viên trong ban hội đồng quản trị đang thì thầm to nhỏ với nhau, thì nhăn mày lại, đây là chuyện gì hả?

Đột nhiên có ba người xuất hiện trong tầm mắt hắn, trong đó có hai người hắn đã quá quen.

Những người trong phòng họp nhìn thấy thế, hai tròng mắt khẽ trợn to lên, trên mặt tràn đầy vẻ nghi ngờ cùng khiếp sợ.

"Tổng giám đốc Xi, không biết ngài qua đây tham dự là muốn gì hả?" Seok Jin thu hồi cảm xúc trong lòng, khóe môi nâng lên, nhìn Luhan hỏi.

Luhan không trả lời hắn, chỉ liếc mắt nhìn nam thư ký đi theo sau mình.

Nam thư ký gật đầu thật mạnh một cái, đi tới bên kia bàn hội nghị, ở vị trí đối diện với Seok Jin, mở cặp tài liệu ra.

Hai tay Luhan cắm nghiêng trong túi quần, cười như không cười nhìn Seok Jin. Seohyun khoác tay Luhan, dựa dựa vào người anh, theo dõi biểu cảm trên mặt của những người trong phòng họp giống như đang xem diễn kịch.

"Căn cứ theo quy định của hội đồng quản trị tập đoàn Kim Thị, trong tất cả các cổ đông của tập đoàn, người nào nắm giữ cổ phần nhiều nhất, người đó sẽ trở thành chủ tịch Tập đoàn Kim Thị." Giọng nói mạch lạc, rõ ràng của nam thư ký vang lên.

Mọi người trong phòng họp, trừ Luhan và Seohyun ra, tất cả đều nhìn về phía nam thư ký, không hiểu câu này của hắn là có ý gì.

Nam thư ký đẩy đẩy mắt kính, tiếp tục nói:

"Theo số liệu đã thống kê, hiện tại số cổ phần khống chế của tổng giám đốc Kim chỉ có 40%."

Seok Jin cau mày, đã giảm xuống 40% rồi sao?

"Còn tổng giám đốc của chúng tôi, có số cổ phần khống chế ở tập đoàn Kim Thị là 45.78%." Thư ký của Luhan ném ra một quả bom.

Trong nhất thời phòng họp đã nổ tung, mọi người nhao nhao sợ hãi, đặc biệt là Seok Jin, chỉ nghe thấy hắn nói:

"Không thể nào, hắn căn bản không nắm giữ cổ phiếu.

"Không biết tổng giám Kim có ấn tượng gì với hai chữ 'Seo Hyun' này không??" Nam thư ký hỏi không nhanh, không vội.

Một viên đá làm gợn lên ngàn lớp sóng. Sắc mặt Seok Jin hơi tái đi. Cỗ thế lực "Seo Hyun" này, từ sau khi vụ xì căng đan của Seolhyun bị tung ra, liền điên cuồng thu mua cổ phiếu của tập đoàn Kim Thị, hơn nữa càng ngày mua càng ác liệt. Mấy ngày hôm nay, lại càng theo xu thế gió lớn quét lá rụng, đã thu mua tất cả cổ phiếu bán tháo ra.

Seohyun không nói gì liếc mắt nhìn Luhan, "Seo Hyun" – cái tên này cũng đưa ra bên ngoài dùng được...............

Luhan dĩ nhiên lại cho rằng cô đang liếc mắt đưa tình, vì thế cả thể xác lẫn tinh thần đều vui vẻ đón nhận.

Giọng nói không cao không thấp của nam thư ký lại truyền đến:

"Nếu như các vị không có ý kiến gì nữa, tổng giám đốc chúng tôi sẽ giữ chức chủ tịch hội đồng quản trị mới của tập đoàn Kim Thị."

Seok Jin xụi lơ trên ghế giống như quả bóng cao su xì hơi, tập đoàn đã bị đổi chủ dưới tay hắn...........

Các thành viên trong hội đồng quản trị đều là những người tinh anh, giờ đây bọn họ đã biết rõ, trong giới thương nghiệp có thể đắc tội với bất kỳ người nào, chỉ có Luhan là không thể, bọn họ nhao nhao cười nói:

"Tôi không có bất kỳ ý kiến gì."

Nam thư ký đẩy đẩy mắt kính của mình, đóng tài liệu vào, nhìn về phía Luhan gật đầu một cái, lùi về phía sau hai bước.

Seohyun buông cánh tay Luhan ra, hai tay ôm ngực đứng nguyên tại chỗ.

Đôi môi mỏng của Luhan nhếch lên, từ từ đi đến vị trí nam thư ký đứng lúc trước, từ trên cao nhìn quét mắt xuống mọi người.

Qua mấy giây, giọng nói trầm thấp của anh vang lên:

"Từ bây giờ, tập đoàn Kim Thị sẽ đổi tên thành tập đoàn S.H."

Seok Jin lập tức nói:

"Không được."

Luhan nhăn mày, nhìn về phía Seok Jin, trong mắt một mảnh lạnh lẽo, chậm rãi hỏi:

"Tại sao không được?"

Dưới tầm mắt vô cùng áp bức của anh, Seok Jin hít sâu một hơi, nói:

"Mấy chữ tập đoàn Kim Thị này đã ăn sâu vào lòng dân, sức hút đã vượt xa hơn cả một tập đoàn tập có thể sánh nổi. Nếu đổi tên là tập đoàn S.H, thì lại phải tiêu tốn rất nhiều nhân lực, nguồn lực, tài chính để đi tuyên truyền, điều này không có lợi cho sự phát triển của công ty."

Khóe môi Luhan nâng lên giễu cợt, anh lạnh lùng nói:

"Quả thật bốn chữ tập đoàn Kim Thị này đã ăn sâu vào lòng dân, ngay cả đứa bé 5, 6 tuổi cũng biết đến vết loang lổ, ô uế của tập đoàn Kim Thị."

Anh dừng một chút, lại nói:

"Bây giờ, tập đoàn Kim Thị chỉ giống như con chuột chạy qua phố, người người hô đánh."

Sắc mặt Seok Jin tái xanh, khẽ gầm:

"Sự thực như thế nào, trong lòng tôi và anh đều biết rõ. Nếu không phải anh làm nhiều chuyện mờ ám như vậy, tập đoàn Kim Thị sẽ suy bại đến mức này sao?!"

Thư ký Luhan nghe thấy thế, liền nhìn về phía Seok Jin, nói:

"Tổng giám đốc Kim, xin ngài chú ý cách dùng từ. Ngài có chứng cứ chứng minh điều ngài nói không? Nếu như không có, chúng tôi hoàn toàn có thể kiện ngài tội phỉ báng. Còn nữa, đây không phải là thái độ một người cấp dưới nên có!"

Đôi mắt đen trắng rõ ràng của Seohyun phát sáng, tên thư ký này được lắm...........

Sắc mặt Seok Jin đen như đáy nồi, nhưng lại không phản bác được gì, bây giờ Luhan hoàn toàn có đủ năng lực để đuổi hắn.

Luhan nhìn mọi người xung quanh, thấp giọng nói:

"Đổi tên tập đoàn Kim Thị thành tập đoàn S.H là cách lấy lại hình tượng công ty nhanh nhất, có thể để cho người khác nhìn ra sự quyết tâm sửa sai của chúng ta. Ai đồng ý với quyết sách này thì giơ tay."

Ngoại trừ Seok Jin ra, mọi người trong phòng họp đều rối rít giơ tay tỏ vẻ đồng ý.

Luhan gật đầu một cái, chậm rãi nói:

"Tôi rất vui mừng với sự thức thời của mọi người."

Anh nhìn Seok Jin đối diện với mình, lạnh lùng nói:

"Bây giờ tôi lấy danh nghĩa là chủ tịch, sa thải anh."

Khóe miệng Seok Jin giật giật, nhắc nhở:

"Tùy ý đuổi việc nhân viên là hành động phạm pháp. Hơn nữa, anh vừa mới lên chức chủ tịch, lại xuống tay ngay với nguyên chủ tịch kiêm tổng giám độc tập đoàn, chẳng lẽ không sợ mọi người không phục sao?"

Luhan nói không nhanh không chậm:

"Thứ nhất, anh nhìn người không chính xác, không hiểu rõ con người, chuyện Seolhyun tạm thời tôi không nhắc đến, chỉ nói đến chuyện Vương Thạch, hành vi hối lộ quan chức Chính phủ của hắn đã làm cho hình tượng của tập đoàn xuống dốc không phanh; Thứ hai, anh không đủ năng lực, mấy ngày hôm nay, những phương tiện truyền thông đều đồng loạt đưa tin vận động, đòi phạt tập đoàn, tin tức tích cực hầu như không có. Nhờ hồng phúc của anh, lợi nhuận năm nay của tập đoàn sẽ được lập nên một mức thấp nhất trong lịch sử."

"Anh đã không phục quyết định của tôi, vậy thì giơ tay biểu quyết đi." Anh lơ đễnh nói.

Nam thư ký lập tức lên tiếng:

"Ai đồng ý đuổi việc tổng giám đốc Seok Jin mời giơ tay."

Lời của hắn vừa dứt, ngay lập tức có hơn nửa số người giơ tay tỏ vẻ đồng ý.

Bây giờ Seok Jin mới biết, những người này đều có năng lực điều chỉnh tay lái theo phong trào, hắn nhếch miệng giễu cợt, nói với Luhan:

"Đúng là thủ đoạn."

Luhan lên tiếng không chút khách khí:

"Cám ơn."

Seok Jin dựa vào trên ghế sofa, hỏi:

"Tôi đây thân là cổ đông lớn thứ hai của tập đoàn, hẳn là có quyền lợi được biết tổng giám đốc mới là ai chứ?"

"Chủ tịch, năng lực lãnh đạo của ngài mạnh như vậy, đã dẫn dắt tập đoàn Xi Thị lên một vị trí cao xưa nay chưa từng có. Chúng tôi đều tin rằng, để ngài kiêm nhiệm luôn vị trí tổng giám đốc là vô cùng thích hợp. Tập đoàn S.H nhất định sẽ trở thành tập đoàn Xi thị thứ hai." Một thành viên trong ban quản trị nói.

Nhiều người nghe xong, cũng nhao nhao gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Giọng Seok Jin âm u:

"Cho dù năng lực của anh ta có mạnh hơn nữa, cũng không thể đồng thời kiêm nhiệm làm tổng giác đốc của hai tập đoàn to lớn được! Các ông cho rằng anh ta có ba đầu sáu tay sao?"

Đôi môi mỏng của Luhan khẽ cong, chậm rãi nói:

"Cám ơn các vị đổng sự đã tin tưởng vào năng lực làm việc của tôi, nhưng mà đổng sự Kim nói không sai, cùng lúc đảm nhận chức vụ tổng giám đốc của hai tập đoàn lớn đúng là không phù hợp lắm. Nhưng mà, xin các vị cứ yên tâm, người đảm nhận chức vụ tổng giám đốc mới, có năng lực lãnh đạo cũng không hề thua kém tôi. Cậu ấy đã từng thay tôi, đại diện cho tập đoàn Xi Thị trong ba tháng, chưa từng phạm phải bất kỳ sai lầm nào."

Anh vừa nói dứt lời, cửa chính của phòng họp đã bị mở ra, một người đàn ông có vẻ ngoài anh tuấn, vóc dáng cao lớn đi vào.

"Chào các vị đổng sự, tôi là Kai, người chuẩn bị đảm nhận chức vị tổng giám đốc tập đoàn S.H." Người đàn ông đi tới bên cạnh Luhan, dùng đôi mắt đào hoa, ướt át quét xuống mọi người một vòng, khóe môi nâng lên, nói.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top