Chap 128


Từ lần đó cùng Taeyeon không vui mà chia tay, mãi đến khi bắt đầu trận chung kết, hai người đều chưa từng gặp lại.

Về phần bữa cơm còn nợ Yoona, Fany nghĩ thế này, Yoona là người nổi tiếng, nhà ăn bình thường đương nhiên không được nhưng nhà hàng lớn một bữa cơm tốn mấy ngàn thì cô cũng không chịu nổi. Nên biết giờ cô chẳng còn là con dâu Kim gia nữa, hơn nữa vì chuẩn bị đi thi mà phải bỏ ra không ít tiền bạc để mua dụng cụ, mời người mẫu. Cô nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy để biểu thị sự cảm ơn thì tốt nhất là mời Yoona về nhà, tự mình làm cơm.

Quan trọng là, trong nhà có Sunny, có thể tránh việc ở riêng với Yoona. Tuy rằng bên ngoài cô ấy chỉ nói rằng là bạn bè nhưng một hành động của cô ấy lại không như vậy. Cô cho rằng, nếu đã không có tình cảm thì nên giữ khoảng cách là hơn.

Lúc đầu Yoona nhận được lời mời của cô, nghe cô nói sẽ tự mình vào bếp thì rất vui nhưng khi đến chỗ cô ở, phát hiện Sunny cũng ở đó thì thoáng hiểu ý tứ của cô.

Trong lòng Yoona có chút thất vọng nhưng vẫn mỉm cười mà không bộc lộ ra ngoài.

Sunny giờ đã có Sooyoung, không còn thần tượng cuồng nhiệt Yoona như xưa nhưng có thể được cùng ăn cơm với thần tượng thì vẫn rất vui. Ba người trò chuyện rất thoải mái cho nên bữa cơm này bề ngoài không khí vẫn rất tốt.

Sau khi ăn xong, Yoona gọi điện hẹn cô đôi lần nhưng cô đều lấy cớ vì chuẩn bị cho cuộc thi mà từ chối. Trong điện thoại, giọng Yoona vẫn rất nhu hòa:

- Được rồi, chờ bao giờ em thi xong rồi nói.

Lúc này lại khiến Fany không biết nên nói gì mới tốt.

Rất nhanh, cuộc thi bắt đầu.

Tất cả tuyển thủ xuất sắc nhất đều tập trung tại thành phố B. Trướckhi thi, ban tổ chức mở cuộc họp báo tại một khách sạn lớn, mấy trăm người hội tụ, còn cả đài truyền hình, nhà báo đưa tin. Có vẻ cuộc thi năm nay rất rầm rộ

Cuộc họp chủ yếu là đưa ra các quy tắc của cuộc thi lần này. Cuộc thi chia làm mười tuần. Ba tuần đầu là tự do phát huy sở trường, người thi có thể thoải mái tạo hình cho người mẫu của mình theo sở trưởng. Ba tuần đầu này sẽ lọc ra 50 người giỏi nhất. Sau đó 5 tuần là thi theo chủ đề, do ban tổ chức quyết định nội dung, ví dụ như thi hóa trang sân khấu,dạ tiệc hay cuộc sống... Đề thi sẽ được tuyên bố trước một tuần, mọi người đều có thời gian để chuẩn bị. Đến hôm thi, ban giám khảo sẽ quyết định ai bị loại, ai được tăng bậc. Mà năm tuần này sẽ chọn ra top 10. Cuối cùng, hai tuần còn lại là do giám khảo ra đề ngay tại chỗ, người thi lập tức tạo hình, quyết định á quân, quán quân...

Các giai đoạn của cuộc thi đều được phát song trên TV, hàng ngày báo chí cũng đưa tin, đánh giá, nhận xét về các tuyển thủ. Còn lập trang web để bình chọn cho các thí sinh. Mà khán giả có thể nhắn tin bầu chọn cho thí sinh. Tóm lại, cuộc thi lần này có lẽ nhận được sự tài trợ rất lớn mà trở thành cuộc thi cả nước đều biết, thành chủ đề bàn tán của mọi người.

Cuối cùng, trưởng ban tổ chức nói:

- Cuộc thi lần này chúng tôi có đặt camera trong phòng hóa trang, hơn nữa đài truyền hình cũng sẽ có người đến quay phim, chụp ảnh. Vì thế tôi mong các thí sinh sẽ cố gắng dựa vào thành tích của bản thân, chúng tôi không mong có chuyện không hay gì xảy ra. Nhưng một khi phát hiện có người dùng thủ đoạn thì sẽ hủy tư cách dự thi của người đó. Đương nhiên, tôi tin rằng các bạn ngồi đây đều là những người có đạo đức.

Ý chính là cảnh cáo mọi người không được giở trò, cho dù giở trò cũng sẽ bị phát hiện.

Sunny nghe xong thì lặng lẽ nói với Fany:

- Thế thì may rồi, không sợ gặp phải loại người như Jiyeon hay DongHee.

Kết thúc họp báo, cô và Sunny đi ra hội trường, nhìn thấy bọn Sooyoung và MinAh đang ở bên ngoài chờ hai người.

Bọn họ vừa ra, Sooyoung chỉ về phía trước nói:

- Mọi người nhìn cô gái kia kìa.

Đám người Tiffany nhìn theo mắt Sooyoung, thấy trong đám người đang đi ra có một cô gái nhỏ nhắn, xinh đẹp theo kiểu kẹo ngọt.

Sunny khó hiểu hỏi:

- Sao thế?

Sooyoung nói:

- Thầy Lee Soo Man nói, cô gái này chính là ứng cử viên số 1 cho vị trí quán quân lần này.

MinAh nhìn cô gái kia nói:

- Cô ấy? Nhìn trông không lớn tuổi lắm, thật sao?

Sooyoung lắc đầu:

- Mọi người đừng xem thường, cô ấy là học trò cưng của thầy Jang Dong Shin đó.

Thầy Jang! Tất cả mọi người đều tỏ vẻ kính trọng. Thầy Jang có thể nói là không thua kém Lee là mấy, chẳng qua ông phát triển sự nghiệp ở thành phố S. Rất nhiều bộ phim truyền hình,điện ảnh nổi tiếng đều mời ông tạo hình.

Học trò cưng của ông đương nhiên chẳng phải là người bình thường.

Cô cười nói:

- Sooyoung, cậu gặp kình địch rồi.

Sooyoung nhìn cô cười nói:

- Không chỉ là cô ấy, mọi người cũng đều là kình địch của tôi, tôi đâu dám xem nhẹ!

Cô lại khẽ thở dài. Bất kể nói thế nào, cô dù học tốt nhưng so với bọn họ luôn thiếu mất hai năm kinh nghiệm, đó là sự chênh lệch rất lớn. Cô cũng chẳng cho rằng mình có thể thẳng được bọn họ. Giờ cô chỉ muốn cố gắng lọt top 10 sau đó làm trợ lý cho thầy Lee.

Bọn họ đang nói chuyện, đột nhiên Chorong chú ý về một hướng khác. Sau đó, mọi người nhìn theo thì thấy đó chính là DongHee.

- DongHee! Sooyoung vẫy vẫy.

Sunny giận dữ nói:

- Sao lại gọi anh ta?

Cô vẫn luôn để bụng chuyện anh ta hại Tiffany.

Sooyoung nhìn bạn gái nói:

- Đừng thế nữa, cậu ấy đã phải trả giá cho hành động của mình rồi. Dù sao cũng từng là bạn bè.

Môi Sunny giật giật còn định nói thêm nhưng Fany đã khẽ kéo áo cô. Sunny quay đầu nhìn, Fany lắc đầu khẽ nói:

- Thôi đi, mình không sao.

Lúc này Sunny mới thôi.

DongHee nghe tiếng Sooyoung gọi, nhìn thấy bọn họ thì do dự một hồi rồi mới bước tới. Sắc mặt có chút mất tự nhiên.

- Mọi người đều tới tham gia cuộc thi? Anh ta hỏi.

Sooyoung gật đầu nói:

- Cậu cũng tham gia thi sao? Nhưng sao lúc thi loại không gặp nhỉ?

DongHee mặc quần áo bình thường, sắc mặt có chút tiều tụy, vẻ mặt rất cô đơn, sớm đã chẳng còn vẻ cợt nhả khi trước. Anh nghe Sooyoung hỏi thì cúi đầu khẽ nói:

- Tôi làm nhiều việc nhưng không hợp, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có việc này. Tôi mong có thể tìm được con đường mới qua cuộc thi này. Tôi đã làm rất nhiều việc sai trái, cũng biết khó mà lăn lộn ở đây nhưng tôi vẫn muốn làm một stylist...

Nói đến đây, giọng anh ta có chút khàn khàn, chắc hẳn là lòng cũng không thoải mái gì. Một lát sau, anh ta nói thêm:

- Mình tham gia thi loại ở chỗ khác nên mới không gặp mọi người.

Nghe những lời này, kể cả Sunny, Tiffany cũng đều tha thứ cho anh. Dù sao trước kia quan hệ của bọn họ rất tốt, ai cũng mong anh thực lòng hối cải, không sa đọa.

Sooyoung vỗ vỗ vai anh nói:

- Người anh em, chúng ta cùng nhau cố gắng!

Nghe được tiếng "anh em" này của Sooyoung, DongHee ngẩng đầu nhìn mọi người, mắt hơi ửng đỏ:

- Mọi người còn chấp nhận tôi sao?

MinAh cười cười, nói:

- Chỉ cần sau này anh sống thẳng thắn, chính trực thì sẽ mãi mãi là bạn bè của chúng tôi.

DongHee cảm kích nói không nên lời, lén nhìn qua Chorong. Chorong lại lặng lẽ quay mặt đi, DongHee lại tái mặt.

Lúc này, Tiffany nói:

- Cùng đi ăn đi, mình đói rồi, mọi người không đói sao?

DongHee nhìn cô với vẻ nghi hoặc.

Sunny giới thiệu cô cho anh ta:

- Đây là bạn mới của chúng ta.

Cô vươn tay nói:

- Chào anh, tôi là Tiffany Hwang.

...

Tuần thi đầu tiên chính thức bắt đầu. Hôm đó, mọi người mới biết cuộc thi này quy mô lớn cỡ nào. Đầu tiên, trâu đấu được tổ chức ở đài truyền hình truyền hình lớn nhất, rất nhiều đài truyền hình khác đều truyền hình trực tiếp. Hơn nữa ban giám khảo cũng là những người có tiếng tăm. Những stylist, nhà thiết kế thời trang, ngôi sao nổi tiếng toàn quốc đều tham gia. Nghe nói, đến đêm chung kết còn có thể có khách mời đặc biệt.

Đám người Fany, Sooyoung ngồi trong phòng hóa trang mà làm tạo hình cho người mẫu của mình. Dường như không hẹn mà ai nấy đều chọn người cao ráo, ngoại hình bắt mắt. Đúng như Sunny nói:

- Tạo hình khác nhau ở mỗi người mẫu lại có hiệu quả khác nhau. Phải tạo chút khí thế, ai mà chả nghĩ thế. Mọi người đều dùng người mẫu chuyên nghiệp mà mình lại dùng người thường làm người mẫu thì chẳng phải là tự mình chịu thiệt?

Quả đúng là đạo lý này.

Bọn Fany đang làm tạo hình cho người mẫu, đột nhiên một người dự thi đi vào, nói với người bên cạnh:

- Mẹ ơi! Lần này qui mô lớn thật đó! Nếu thực sự có thể vào top 10 là quá đủ để nổi tiếng rồi!

Người còn lại xen ngang:

- Tôi nghe nói lần này cuộc thi nhận được nguồn tài trợ rất lớn từ Kim thị!

- Kim thị?

Hai chữ này thu hút tất cả mọi người. Tay Fany khựng lại, cũng ngẩng đầu lên nhìn.

- Đúng thế, nghe nói vì người vợ đã mất của tổng giám đốc tập đoàn Kim thị cũng là một stylist nên mới đầu tư mạnh tay cho cuộc thi này. Chắc sẽ đến làm khách mời đó!

- Đúng rồi! Năm đó cô ấy và vợ rất yêu nhau, cảnh bọn họ tay nắm tay rời khỏi buổi họp báo của Yoona đến giờ tôi vẫn không quên.

- Đúng là người tình sâu nghĩa nặng. Thật đáng thương...

Cô bất tri bất giác dừng tay. Taeyeon cũng đến đây sao? Cô đã hạ quyết tâm sẽ rời khỏi cuộc sống của cậu thì vì sao cậu còn cứ xuất hiện quanh cuộc đời cô?

Bình tĩnh, bình tĩnh, Taeyeon là vì Eun Hee mà đến, đừng nghĩ linh tinh!

Lúc cuộc thi bắt đầu, bởi vì công tác quảng cáo rất tốt nên trường quay rộng đến 1200m2 cũng chẳng còn chỗ ngồi. Ánh đèn trên sân khấu sáng như ban ngày. Máy quay đặt trước sân khấu.

Một bàn dài gồm chính giám khảo ngồi trước sân khấu. Lee Soo Man cũng là một trong số các giám khảo. Vòng đầu tiên rất đơn giản, chỉ là mọi người tạo hình cho người mẫu ở sau cánh gà, sau đó những thí sinh dẫn người mẫu lên sân khấu biểu diễn theo từng nhóm để ban giám khảo có cái nhìn khái quát. Cuối cùng giữ lại 50 người.

Cho nên vòng loại đầu tiên có đến 300 người bị loại. Nhưng Tiffany, Sunny và các học viên của SM đều nằm trong top 50.

Lúc lên sân khấu, cô cố ý nhìn quanh nhưng cũng không hề thấy Taeyeon thì thầm thở phào nhẹ nhõm nhưng lại thoáng thất vọng.

Cứ một tuần lại tiến hành một lần. Vòng thứ hai và thứ ba về cơ bản cũng như vòng thứ nhất nhưng vì ít người hơn nên giám khảo bình luận kĩ hơn một chút. Đặc biệt trong đó có một giám khảo là Chang Min Guk, theo giới thiệu cũng là một stylist bậc thầy trong nước là người đặc biệt thích soi mói. Các thí sinh đều là những người kinh nghiệm còn non, hơn nữalần đầu tham gia vào trận đấu quy mô như vậy nên đều khó tránh khỏi có chút sai sót. Chang Min Guk một khi phát hiện lỗi sai thì sẽ xoáy sâu vào đó làm cho nhiều thí sinh mất mặt. Anh ta nói có lý mà nói dai, còn đầy ý châm biếm, mỉa mai nên khiến mọi người cười rất nhiều. Không khí vì vị giám khảo này mà sôi động lên không ít. Cho nên anh ta áp đảo cả Lee Soo Man vốnkhông nói nhiều, trở thành giám khảo thu hút nhất. Mấy trận đấu vừa qua, người khiến khán giả ấn tượng nhất không phải ai khác mà chính là Chang Min Guk "ác khẩu" này. Chính vì thế mà Chang Min Guk kia lại càng làm tới.

Giống như tuần thứ 3, khi đến lượt Fany, tạo hình dự tiệc tối cho người mẫu. Cô tạo kiểu tóc cho người mẫu theo kiểu tóc xoăn lọn to, phần trên búi thành búi sang trọng và xõa một vài lọn xuống. Váy dài màu trắng mềm mại cùng phụ kiện bằng thủy tinh long lanh. Giày cao gót màu trắng kết hợp cùng dáng người mảnh mai của người mẫu tạo nên vẻ thanh lịch, cao quý. Khán giả đều trầm trồ khen ngợi, nữ thì đố kị, nam thì thèm thuồng, ngay cả Fany cũng cảm thấy hài lòng, cho rằng nhất định có thể được tăng hạng. Dưới sân khấu, hầu hết các giám khảo đềucười tán thưởng. Ngay lúc mọi người nghĩ hẳn là không có vấn đề gì thì Chang Min Guk kia lại bắt đầu hắng giọng lên tiếng.

Nhìn thấy "ác khẩu" định mở miệng thì sắc mặt của Fany và bọn Sunny đều biến sắc. Nguyên nhân không vì gì khác, chính vì lúc trước phàm là những người bị Chang Min Guk nhận xét đều gặp phải vận bị loại.

Thấy Chang Min Guk định lên tiếng, nhóm giám khảo đều nghiêng người nhìn, chờ mong xem ông ta sẽ nói gì. MC cũng rất hưng phấn, mọi người đều chú ý đến anh ta.

MC hỏi:

- Xin hỏi giám khảo Chang có nhận xét gì?

Chang Min Guk trông vốn thanh tú, làn da rất trắng, tóc nhuộm vàng, nhìn qua trông có vẻ như một mỹ nam nhưng có phần hơi ái. Anh ta dường như rất vừa lòng với sự chú ý của mọi người, mỉm cười rồi nói:

- Bạn thí sinh này thiết kế không sai, phối hợp cũng rất hoàn mỹ. Nhưng tôi vừa nhìn đã biết, bạn ấy không có kinh nghiệm gì cả.

Lòng cô run lên. Sao anh ta có thể nhìn ra...

Các giám khảo khác đều mỉm cười chờ anh ta nói tiếp. Lee Soo Man nhìn thấy Fany đang lo lắng thì không khỏi cười cười.

MC vội phối hợp hỏi:

- Vì sao giám khảo Chang lại nói như vậy?

Chang Min Guk cầm bút chỉ chỉ về phía người mẫu của cô rồi nói:

- Người mẫu của thí sinh này vốn đã rất cao nhưng thí sinh lại làm kiểu tóc này, thêm giày cao gót. Tôi rất tò mò nếu người mẫu thực sự tham gia dạ yến thì sẽ có mấy người đàn ông dám đến gần cô ấy. Dù sao thì nếu là tôi tôi cũng không dám đến gần... cảm giác bị áp đảo lắm!

Cả hội trường cười vang, các giám khảo cũng cười lắc đầu. Fany nhếch miệng, mặt đỏ bằng. Tuy rằng giờ cô rất xấu hổ nhưng không thể không nói, anh ra nói rất có đạo lý, là cô đã xem nhẹ điểm này. Làm sao đây? Cô sẽ bị loại sao? Ngay cả top 50 còn chưa vào đã bị loại?

Cô bất an.

Chang Min Guk lại tiếp:

- Cho nên tôi mới nói người dự thi không có kinh nghiệm. Nếu đã làm nhiều thì đương nhiên sẽ biết chú ý đến điều này. Tuy rằng thiết kế không tệ nhưng tôi cảm thấy là một stylist trừ kiến thức vững chắc thì cũng cần đặt mình vào hoàn cảnh người khác mà nghĩ. Cho nên tôi cảm thấy thí sinh này không đủ tư cách trở thành một stylist giỏi.

Nói xong anh ta giơ phiếu loại.

Mặt Tiffany tái mét lại, đám Sunny đứng sau cũng hoảng sợ.

Các giám khảo khác cũng giơ thẻ, bốn người loại, bốn người cho qua, cuối cùng chỉ còn lại Lee Soo Man chưa phát biểu gì. Ở tuần thứ ba này có quy tắc, khi thiết kế của thí sinh nào chưa đủ để tăng hạng thì sẽ để chờ đó xem xét, đợi tất cả mọi người dự thi xong thì sẽ cùng đưa ra danh sách người bị loại chứ không như hai tuần đầu là loại thẳng.

Chang Min Guk nhướng mày nhìn Lee Soo Man cười cười:

- Thầy Lee, đây cũng là học viên của SM sao?

Lúc trước có một số học viên của SM như Sunny, Chorong đều bị Chang Min Guk loại, lần này hỏi như vậy tương đương công khai chống đối thấy Lee. Mọi người cũng rất chờ mong phản ứng của thấy Lee, các máy quay, máy ảnh đều chĩa về phía bọn họ.

Thầy Lee cười thoải mái:

- Trước giờ tôi làm việc đều không nhìn người. Thí sinh này không phải là học viên của SM. Tôi chỉ cảm thấy lần này tham gia cuộc thi đều là người mới, thiếu kinh nghiệm là chuyện bình thường,chúng ta không nên quá khắc nghiệt. Theo ý tôi, kinh nghiệm có thể tích lũy dần dần nhưng kiến thức và sự sáng tạo của thí sinh mới là điều khó mà có được. Nếu ngay cả thầy Chang cũng đã nói thiết kế của cô ấy rất tốt thì tôi quyết định sẽ cho cô ấy một cơ hội.

Ông tao nhã giơ thẻ thông qua lên.

Vừa dứt lời, khắp hội trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Miệng Chang Min Guk giật giật, mặt có chút khó chịu.

5 so với 4, Fany tạm thời chưa bị loại. Cô thầm thở phào nhẹ nhõm, nhìn thầy Lee cười đầy cảm kích. Nhưng kết quả cuối cùng sẽ thế nào thì bây giờ khó mà nói được.

Chờ tất cả mọi người đều triển lãm kết quả xong, các giám khảo lui vào phòng nhỏ bàn bạc thứ hạng. Ước chừng 10 phút sau thì mới đi ra. Trong đó có một người cầm danh sách 50 người đưa cho MC. MC nhận được danh sách thì bắt đầu đọc tên. Người đầu tiên chính là người mà Sooyoung đã nhắc đến – học trò cưng của Jang Sh – Choi Hara. Choi Hara cùng người mẫu của mình ngẩng cao đầu đi ra khỏi hàng, mỉm cười tự nhiên. Khán giả lại vỗ tay nhiệt liệt.

Ngay sau đó, Sooyoung, Sunny, MinAh, Chorong, Dong Hee đều được xướng tên. Trong nháy mắt đã hơn 40 cái tên được đọc ranhưng mãi chưa có tên Chu Thiến. Lòng Tiffany không khỏi lo lắng, lưng toát mồ hôi lạnh. Sunny đứng ở trên liên tiếp quay đầu nhìn cô lo lắng. Fany vì để cô an tâm mà mỗi khi Sunny nhìn thì lại mỉm cười tự tin, ý bảo cô đừng lo lắng nhưng thực sự bản thân lại rất khẩn trương, tim đập loạn như có con thỏ đang nhảy nhót.

Mãi đến số 49 vẫn là tên người khác, nhìn người đó hưng phấn đi vào hàng mà lòng Fany càng hoảng hốt. Đến khi MC sắp đọc tên người cuối cùng thì Chang Min Guk "ác khẩu" đột nhiên lại cắt lời. Giờ là lúc hồi hộp nhất, có bao người chờ đợi cái tên cuối cùng này, tuy rằng tâm tình đều rất hồi hộp nhưng thấy Chang Min Guk thì lại không khỏi có chút chờ mong nghe anh ta nói.

- Xin chờ một chút!

Nói xong bốn chữ này, anh ta cố ý hơi dừng lại để mọi người thúc giục rồi mới nói tiếp:

- Thật ra người cuối cùng này chúng tôi đã có sự tranh cãi rất lớn. Một số thì cho rằng cô ấy không nên xuất hiện ở đây nhưng một số khác cho rằng thí sinh này có tài năng, nên tạo cơ hội cho cô ấy. Tôi nói đến đây, chắc hẳn mọi người đều đã biết là ai.

Anh ta nhìn quanh rồi mỉm cười:

- Không sai, chính là Tiffany Hwang!

Hai chữ "Tiffany Hwang" vừa bật ra khiến cô thở phào nhẹ nhõm. Lúc này mới phát hiện lưng áo đều đã bị mồ hôi tẩm ướt. Cô dẫn người mẫu đi ra, đang chuẩn bị bước vào hàng thì Chang Min Guk đột nhiên lại nói:

- Tiffany, xin đợi một chút!

Cô dừng bước nhìn anh ta, chẳng phải anh ta còn định nói thêm gì sao?

Chang Min Guk cười rồi nói:

- Cô đừng lo lắng, tôi chỉ muốn nói cho cô rằng hôm nay cô cách ranh giới bị loại chỉ vài bước. Nói cách khác cô chính là hạng chót! Bọn họ đều nói nên cho cô cơ hội, tôi cũng rất mong muốn được xem cô sẽ đi xa được đến đâu. Tôi sẽ theo dõi cô cẩn thận!

"Hạng chót" Chang Min Guk nói khiến mọi người cười to nhưng lòng cô lại chẳng vui. Hạng cót thì sao? Hạng chót thì vẫn là top 50. Chỉ cần vào được thì cô vẫn còn cơ hội. Anh ta nghĩ mình là giám khảo thì có thể thoải mái cười nhạo thí sinh sao?

Cô rất muốn đáp trả lại một cách mỉa mai nhưng vừa nghĩ đến thân phận giám khảo của anh ta. Cô biết Chang Min Guk này thích nổi bật thì tất nhiên là rất sĩ diện. Trước mặt mọi người mà quét sạch mặt mũi của anh ta thì tuyệt đối không phải là hành động khôn ngoan. Giờ anh ta đang lúc được mọi người ủng hộ, MC cũng sẽ bênh vực anh ta. Đắc tội anh ta thì sau này sẽ càng thêm phiền phức. Lập tức, Fany chỉ thản nhiên đáp:

- Cảm ơn thầy đã cho em cơ hội, em nhất định sẽ dùng hết khả năng để tiến xa hơn.

Cô nhìn Chang Min Guk cười khẽ, sự kiên định trong mắt cô khiến Chang Min Guk dần ngừng cười.

- Em nhất định sẽ không làm cho thầy Chang thất vọng!

Tôi nhất định sẽ tiến xa hơn anh nghĩ! Cô tự nhủ trong lòng.

Lúc sắp quảng cáo, cô theo nhân viên lên sân khấu.

Mọi người bên dưới và các giám khảo nhân lúc này đều đang nói chuyện phiếm, đột nhiên một người sắp thi chạy lên sân khấu thì đều chú ý. Taeyeon bị cô bỏ qua mà có chút mất mặt, vốn định bỏ đi nhưng cô đột nhiên lên sân khấu khiến cậu đổi ý. Cậu có thể đọc được sự lo lắng trong ánh mắt cô, trực giác nói cho cậu rằng cô nhất định đã xảy ra chuyện. Cậu có chút lo lắng, sự lo lắng này khiến cậu lại ngồi xuống vị trí khách mời.

Cô nhận lấy micro mà nhân viên đưa tới, nhìn mọi người bên dưới lớn tiếng nói:

- Ngại quá, tôi là thí sinh thứ 50 Tiffany Hwang. Người mẫu của tôi vì có việc đột xuất phải đi, cho nên ở đây tôi có chút yêu cầu quá đáng, có bạn nữ nào cao 1m60 trở nên đồng ý giúp tôi không?

Lời vừa nói ra, cả hội trường đều ồ lên.

MC cũng giúp cô hỏi thăm, các nhân viên an ninh thì vội vàng ổn định trật tự. Thấy nhân viên an ninh đến thì đám người yên lặng hơn một chút. Nhưng tất cả mọi người đều chỉ nhìn nhau không ai tiến lên. Dù sao tiết mục này chủ yếu là các quý ông đi xem chứ không có nhiều các anh. Trong số ít những người ở đây, người cao 1m60 cũng nhiều mà có thì cũng chưa chắc đã được. Đã có hai cánh tay giơ lên nhưng Fany vừa nhìn thì cũng chỉ đành lắc đầu. Một người rất béo, bụng kia chắc chắn không thể vừa được quần áo, người còn lại thì phải cái lưng hơi dài so với yêu cầu...

Đang lúc cô lo lắng thì ở ghế giám khảo có một người bật cười. Cô không cần nhìn cũng biết là ai. Giờ nếu Chang Min Guk không tranh thủ mà châm biếm đôi câu thì thật phí cho cái biệt danh "ác khẩu" của anh ta.

Tâm tình cô giờ rất tệ nên chỉ lạnh lùng nhìn anh ta.

Chang Min Guk cười xong thì nói:

- Cô Hwang, không thể không nói cô luôn khiến tôi bất ngờ! Tôi làm giám khảo không ít cuộc thi nhưng người đến giờ thi mới tìm người mẫu như cô thì đúng là lần đầu tiên gặp! Một thí sinh ngay cả người mẫu của mình cũng không quản được, còn gây chuyện thế này, làm phiền mọi người thì cô cho rằng cô có tư cách đứng ở sân khấu này sao?

Lời vừa nói ra, không ít giám khảo và người xem đều tỏ vẻ đồng ý. Một số giám khảo còn khe khẽ bàn xem có nên hủy tư cách dự thi của cô không.

MC vội nói nguyên nhân người mẫu bỏ đi cho người người, để mọi người biết Fany không muốn làm khó người mẫu khiến cho bản thân gặp phải hoàn cảnh khó khăn này. Nhưng Chang "ác khẩu" vẫn không chịu bỏ qua:

- Cho dù là thế nhưng giờ cô không có người mẫu là sự thật. Cô gây phiền phức cho cuộc thi cũng là sự thật! Lí do có chính đáng cỡ nào thì cũng không thể thay đổi chuyện này.

Taeyeon thấy Chang Min Guk luôn dồn ép cô thì không khỏi nhăn mày, đang định gọi ban tổ chức ra giúp cô và để Chang Min Guk kia câm miệng thì cô đứng trên sân khấu lại nhìn Chang Min Guk ôn hòa nói:

- Giám khảo Chang, chuyện thành ra thế này cũng không phải là điều tôi muốn! Ai có thể không gặp chuyện bất ngờ? Ai chưa từng có chuyện khẩn cấp? Chẳng lẽ biết rõ mẹ của người mẫu bị bệnh nặng, sống chết không rõ mà còn cố giữ cô ấy lại mới là đúng? Tôi biết tôi đã gây rắc rối cho cuộc thi nhưng tôi thực sự coi trọng cuộc thi này. Chưa đến lúc cuối cùng thì tôi sẽ không dễ dàng buông tay. Tôi chỉ là nghĩ theo hướng tích cực, tích cực mà muốn ở lại cuộc thi chẳng lẽ là sai? Tôi chỉ là nhân lúc mọi người quảng cáo mà tìm người giúp đỡ, tranh thủ cơ hội cho chính mình. Giám khảo Chang, chẳng lẽ thế là không nên? Nếu đổi lại là anh thì anh sẽ làm gì?

Taeyeon ngẩng ra, lúc này trong mắt cậu, khuôn mặt bình tĩnh giải thích cho mình của Fany dần dần biết thành một gương mặt khác. Bất tri bất giác mắt cậu đỏ hoe, tâm tình vô cùng kích động.

Cô nói không kiêu ngạo, không nịnh nọt, giọng nói không lớn không nhỏ, những câu hỏi liên tiếp lại khiến Chang Min Guk á khẩu. Anh ta ú ớ, không xuống nước được. Tuy rằng cảnh này không truyền hình trực tiếp nhưng tiếng ồn ào trong trường quay và ánh mắt khác lạ của các giám khảo khác khiến anh ta thấy thật mất mặt. Anh ta nhìn cô chằm chằm, hít sâu một hơi, cố gắng ổn định cảm xúc của chính mình rồi nhìn thời gian mà âm hiểm nói:

- Cô Hwang, giờ chỉ còn 30 giây nữa, đừng nói chúng tôi không cho cô cơ hội! Chỉ cần cô tìm được người mẫu trong 30 giây này thì cô có thể tiếp tục thi đấu. Nếu không tìm được, tôi nghĩ cô cũng sẽ không gây phiền phức cho cuộc thi mà lãng phí thời gian của mọi người đâu nhỉ.

Mọi người đều bắt đầu có hảo cảm với cô, nghe Chang Min Guk nói thế thì đều tiếc thay cho cô. Tuy rằng thấy thái độ của Chang Min Guk không tốt nhưng nói cũng có chút đạo lý. Lập tức khán giả bắt đầu nhìn đông nhìn tây, giúp đỡ cô tìm người mẫu thích hợp.

Thậm chí có người còn đứng lên hô hào:

- Các bạn nữ giúp chút nào! Thời cơ tốt để "anh hùng" cứu mỹ nhân đây!

Nhưng không thể chọn ra ai phù hợp.

Fany thấy mọi người giúp mình như vậy thì rất cảm kích, cảm thấy dù thực sự bị loại thì cũng chẳng có gì đáng tiếc.

Taeyeon ngồi đó lại cảm nhận được ánh mắt mọi người đều tập trung trên người mình thì không khỏi nhìn lại, hình như mình là người thích hợp nhất. Những người bên cạnh cũng đều nhìn nhưng chẳng ai dám yêu cầu cậu cả. Bảo đường đường là đại tiểu thư của Kim thị đi làm người mẫu chạy qua chạy lại trên sân khấu? Quá vớ vẩn rồi! Mà những người khác tuy không biết cậu nhưng thấy cậu ngồi ở hàng khách quý thì cũng biết cậu chẳng giàu cũng sang nên chẳng ai dám lên tiếng mà tự làm mất mặt mình.

Thời gian cứ trôi qua từng giây, cô vẫn chưa tìm được người mẫu thích hợp. Tim cô dần lạnh đi, xem ra cô phải rời khỏi cuộc thi này rồi. Trong lòng cô vô cùng tiếc nuối, bỏ lỡ cơ hội lần này, cô sẽ không thể làm trợ lý cho thầy Lee được nữa...

Mà lúc này, Chang " ác khẩu" càng nhìn đồng hồ chăm chú, lúc sắp hết giờ thì không khỏi đắc ý lớn tiếng nói:

- Thời gian đã đến! Tiffany Hwang nếu không tìm được người mẫu, tôi đề nghị hủy bỏ tư cách dự thi...

Còn chưa nói xong thì một tiếng nói lạnh lùng chặn ngang:

- Ai nói Tiffany không có người mẫu, tôi có thể làm người mẫu cho cô ấy.

Mặt Chang "ác khẩu" cứng đờ, lòng cô run lên còn khán giả thì đều hưng phấn vỗ tay.

Ánh mắt mọi người đều tập trung về phía tiếng nói đó. Chẳng phải chính là Kim Taeyeon.

Taeyeon đứng lên, dáng người vừa khớp với yêu cầu, khuôn mặt vừa phong độ lại vừa lạnh lùng. Mọi người nhìn cậu mà quên thở...

Cậu bước từng bước lên sân khấu, mỗi bước đi đều lộ ra vẻ lạnh lùng quý tộc, nhưng chính là khí chất này lại khiến mọi người nhìn mà lóa mắt cô đứng đó nhìn Taeyeon đang dần tới gần, trong lòng có một cảm giác thật khó nói. Cảm kích, bất ngờ, chua chát nhưng càng nhiều lại làsự vui mừng khó mà nói hết. Yết hầu cô như bị chặn lại, kinh ngạc nhìn cậu, nói không nên lời.

Taeyeon đi đến bên Fany, đầu tiên là hơi cười dịu dàng với cô, nụ cười đầy ý an ủi tựa như đóa u lan lặng lẽ nở rộ khiến cho cô cảm thấy vô cùng ấm áp.

Taeyeon lại nhìn về phía Chang Min Guk, nụ cười ấm áp trong phút chốc như đóng băng lại. Mắt cậu lóe ra ánh sáng sắc lạnh, khí thế của Chang Min Guk biến mất trong nháy mắt.

- Tôi làm người mẫu cho cô Hwang, anh không nói gì chứ, hừ...

Cậu lạnh lùng nói:

- Bình thường tôi ghét nhất là mấy kẻ tóc như lông gà! Chẳng ra thể thống gì!

Giọng nói không lớn nhưng đủ cho giám khảo, MC và khách quý ngồi phía trước nghe rõ. Mọi người đều phải khó khăn mà nhịn cười, trông ai nấy đều rất quái dị.

Mặt Chang Min Guk lúc đỏ lúc tái, đương nhiên anh ta biết Taeyeon là ai, muốn nổi điên nhưng lại không dám, vừa kinh ngạc lại vừa xấu hổ.

MC vội giải vây, đi đến bên Fany nói:

- Hai người mau đi chuẩn bị đi! Bây giờ bắt đầu truyền hình trực tiếp rồi đó.

Cô cũng không muốn Chang Min Guk quá mất mặt, vội khẽ nói với Taeyeon:

- Xin đi theo tôi!

Cô nhìn cậu, ánh mắt rất nhu hòa, giọng nói nhẹ nhàng như làn gió mùa xuan khiến lòng cậu rung động. Cậu lập tức ném Chang Min Guk ra sau gáy, đi theo cô vào hậu trường.

Mãi đến khi bọn họ hoàn toàn biến mất trên sân khấu thì khán giả mới như bừng tỉnh mộng. Trong đó có một số người lặng lẽ nói:

- Vị này hình như chính là đại tiểu thư của Kim thị đó, hai năm trước tôi từng thấy cô ta trên TV.

- Đúng, là chị gái của Yoona! Đúng là hai chị em xuất sắc, đều là những kiệt tác hoàn mỹ của thượng đế.

- Khó nhất chính là không kiêu ngạo, còn chịu giúp đỡ người xa lạ như vậy.

Nhất thời, trong trường quay tiếng tán thưởng không dứt. Nhưng mọi người đều chỉ nghĩ là Taeyeon có ý tốt mà giúp người chứ chẳng ai có thể nghĩ rằng Taeyeon và Tiffany có quen biết. Dù sao trông bọn họ vốn là hai người không cùng một thế giới, tựa như hai đườngthẳng song song, vĩnh viễn không có điểm chung.

Cô đưa cậu đến phòng hóa trang.

Các thi sinh thấy Tiffany thực sự tìm được người mẫu thay thế, thậm chí còn xuất sắc hơn người mẫu trước thì đều kinh ngạc. Mà Sunny thấy Taeyeon thì vui vẻ vô cùng, đây chẳng phải là cơ hội tốt cho hai người sao?

Taeyeon nhìn thấy căn phòng chật kín người thì nhíu mày, vẫy nhân viên lại nói:

- Cho chúng tôi phòng hóa trang riêng.

Bảo cậu trang điểm trước mặt bao người thế này? Đùa sao?

Taeyeon có thể nói là thần tài của cuộc thi này, đừng nói cậu chỉ muốn một phòng hóa trang riêng mà dù có là yêu cầu khó cỡ nào thì bên tổ chức cũng sẽ cố gắng làm theo. Cho nên chỉ chốc lát, nhân viêncông tác đã đưa bọn họ tới phòng hóa trang riêng. Lúc đi thuận tiện đóng cửa lại cho hai người.

Như vậy, phòng hóa trang chỉ còn lại hai người bọn họ.

Rèm cửa dày che đi ánh mặt trời bên ngoài, cô đi tới mở rèm cho ánh nắng chiếu vào. Cô cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Taeyeon đang nhìn mình chăm chú khiến tim cô đập loạn. Cô hít sâu một hơi, chậm rãi quay người lại đối diện với cậu:

- Kim tiểu thư, cảm ơn cô. Cảm ơn cô chịu làm người mẫu giúp tôi. Cô giúp tôi một việc rất lớn, tôi thực sự rất cảm kích.

Cô nhẹ nhàng nói, mỗi lời nói đều xuất phát từ tấm lòng của cô.

Taeyeon chậm rãi đi đến bên cô rồi dừng lại, ánh mặt trời bên ngoài chiếu lên khuôn mặt của cậu, đôi mắt đen láy phản chiếu ra ánh sáng trong suốt.

Cậu lẳng lặng nhìn cô hồi lâu, hai mắt như có ngàn vạn lời muốn nói.Tim cô đập loạn, lòng thoáng chờ mong, cậu muốn nói gì với cô sao?

Nhưng đúng lúc này, Taeyeon lại cúi đầu, bâng quơ nói:

- Không có gì, chỉ là tiện tay mà làm thôi, lúc trước cô chăm sóc Miyeon hết lòng, tôi giúp cô một chút cũng là điều nên làm.

- À!

Thì ra là vậy... Lòng cô trở nên trống rỗng:

- Tóm lại, vẫn phải cảm ơn cô nhiều!

Cô cúi đầu, đi qua cầm quần áo đã chuẩn bị đưa cho cậu:

- Mời cô thay bộ quần áo này trước, cũng không còn nhiều thời gian, rất nhanh thôi là sẽ đến lượt chúng ta lên sân khấu!

Taeyeon đón lấy quần áo trong tay cô, cậu thoáng dừng một lúc như định nói gì nhưng cô lại quay đi chuẩn bị đồ trang điểm mà không nhìn thấy sự do dự của cậu. Taeyeon ngây ra một lúc rồi mới xoay người, cầm quần áo đi thay.

Chỉ chốc lát sau, cậu thay quần áo xong rồi ra khỏi phòng thay đồ. Lần này Tiffany chọn một bộ đầm màu đen. Giày cao gót màu đen.

Trang phục bó sát dán lên đường cong trên cơ thể của cậu giống như là đặt may riêng cho cậu vậy. Bộ trang phục khiến khí chất cao quý của cậu hoàn toàn được bộ lộ. Cô rất hài lòng với hiệu quả này. Cô mỉm cười đi tới sửa sang lại một số chỗ rồi thắt nút. Loại chuyện này stylist và người mẫu làm khá quen nên cô cũng chẳng thấy mất tự nhiên chút nào.

Nhưng Taeyeon lại không như vậy. Giờ cô ở gần cậu như vậy, chỉ cần cúi đầu là đã ngửi thấy hương thơm mát từ mái tóc của cô. Cậu ngẩng đầu, để mặc cho cô sửa sang lại mọi thứ.

Cậu còn cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của cô, cảm giác được hơi thở ấm áp của cô, không khí xung quanh vấn vít mùi hương thản nhiên. Ngón tay cô đôi khi sẽ lướt qua eo khiến cậu có một cảm giác khác lạ. Tim cậu dần đập nhanh, hơi thở cũng trở nên dồn đập. Cậu không dám cử động,cả người cứng ngắc, sợ mình chỉ hơi cử động thì sẽ không nhịn được mà ôm cô vào lòng. Tất cả như trở thành một sự dày vò, vô cùng khó chịu mà cũng rất đỗi ngọt ngào.

Đột nhiên, cô đứng tách ra, đứng không xa mà nhìn cậu, ánh mắt vui mừng. Ánh mắt đó khiến tâm tình của cậu rất vui vẻ, bất tri bất giác mỉm cười.

Cô đột nhiên nhíu mày, có chút khó xử nói:

- Kim tiểu thư, chút nữa lên sân khấu cô còn phải bước đi, xoay người để cho mọi người nhìn thấy đằng trước, đằng sau của cô nữa đó.

Cô nói những lời này ra mà đầy khó xử. Vẻ mặt áy náy nhìn Taeyeon, quả nhiên thấy cậu khó chịu nhíu mày. Cũng khó trách, con người kiêu ngạo như cậu phải làm thế là quá khó xử. Cô không muốn vậy, tuy rằng cô rất coi trọng cuộc thi này nhưng sẽ không ép Taeyeon làm chuyện mà cậu không muốn. Cô đang định nói mình sẽ nghĩ cách khác thì Taeyeon lại khẽ nói:

- Không sao, tôi biết nên làm thế nào!

Sau đó vẻ mặt, giọng nói cũng trở nên thoải mái:

- Lần này thử làm người mẫu xem sao!

Sự hài hước đột ngột này của Taeyeon khiến cô bật cười, không khí trong phòng trở nên thoải mái hơn nhiều.

- Kim tiểu thư, còn phải sửa sang lại tóc và mặt mũi một chút!

Taeyeon dưới sự chỉ thị của cô mà ngồi xuống trước bàn trang điểm. Tiffany trang điểm cho cậu trông thanh nhã hơn. Ngũ quan của Taeyeon vốn "tuấn mỹ" là điều không cần nói, làn da rất nhẵn mịm, chỉ có đáy mắt là có quầng thâm. Cô vừa trang điểm vừa nói:

- Kim tiểu thư, công việc bận rộn nhưng vẫn nên chú ý nghỉ ngơi cho tốt!

- Công việc của tôi cũng không bận?

- Vậy là ngủ không ngon sao?

Cô quan tâm hỏi:

- Tôi thấy mắt cô bị quầng thâm khá nhiều đó.

Taeyeon nhướng mắt nhìn cô, ánh mắt của anh khiến tim cô đập lệch đi vài nhịp.

- Tôi không ngủ được.

Giọng nói trầm thấp vang lên trong căn phòng yên tĩnh lại có một sức mạnh kì lạ.

Cô kinh ngạc nhìn Taeyeon, hai người nhìn nhau một hồi mà như quên đi mọi thứ. Mãi đến khi bên ngoài có tiếng người gõ cửa và khẽ giục:

- Tiffany, các thí sinh đã bắt đầu lên sân khấu rồi, cô nhanh lên nhé!

Lúc này cô mới tỉnh táo lại, hai má ửng hồng. Cô cúi đầu thầm tự trách mình, chẳng phải đã quyết định buông tay sao? Cô phải kiêncường một chút, không thể yếu đuối như vậy được. Rốt cuộc là Taeyeon có ý gì? Rõ ràng chính miệng nói mình không xứng nhưng cử chỉ, lời nói luôn rất mập mờ. Taeyeon nghĩ thế nào đây? Lúc này, cô cảm thấy cậu là người không thể nắm bắt được.

- Kim tiểu thư, tóc cần sửa một chút, chúng ta phải nhanh lên mới được.

Cô chuyển qua phía sau Taeyeon, dùng lược chải tóc, tóc cậu vừa đen vừa dày, dưới ánh mặt trời mà ánh lên. Cô cẩn thận tạo hình tóc cho cậu, vẻ mặt rất chăm chú, đôi lúc cũng sẽ nhìn cậu qua gương để xem hiệu quả nhưng từ đầu đến cuối ánh mắt cô luôn rất trong sáng.

Nhưng chính vẻ chăm chú này của cô lại khiến Taeyeon say mê. Cậu si ngốc nhìn cô qua gường nhưng ánh mắt của cô lại chẳng hề tiếp xúc với ánh mắt của cậu khiến cho cậu có cảm giác mất mát trong lòng.

Taeyeon cũng không muốn tiếp cận cô, cậu cũng biết hẳn nên cách xa cô càng xa càng tốt nhưng lí trí lại không quản được trái tim. Cậu chỉ muốn cô, dùng đủ mọi cách để tiếp cận cô nhưng đến khi ở bên cô thì lại như bị điều gì trói buộc mà không thể mở lòng ra được. Không ai hiểu mà cũng chẳng ai có thể giúp cậu, chỉ có thể yên lặng chấp nhận sự dày vò đó nhưng vẫn không thể bỏ qua mỗi cơ hội tiếp xúc với cô.

Tạo hình xong, Fany kiểm tra lại hiệu quả một lần rồi mỉm cười hài lòng.

- Kim tiểu thư, cô cảm thấy thế nào?

Taeyeon nhìn mình qua gương, không thể không nói cô rất khéo. Bình thường tuy cậu luôn mặc thiết kế hàng đầu thế giới nhưng chưa từng có cảm giác như tỏa sáng thế này.

- Rất tốt! Taeyeon gật đầu mỉm cười.

Cô đi đến trước mặt Taeyeon, khẩn thiết mà nói:

- Kim tiểu thư, mọi chuyện nhờ cả vào cô.

Taeyeon nhìn cô, mắt sáng bừng:

- Cô yên tâm, chuyện Kim Taeyeon tôi đã nhận lời thì tôi sẽ làm được.

Tiffany cùng Taeyeon đi ra ngoài, đến chỗ các thí sinh tập hợp.

Sunny nhìn thấy bọn họ, đầu tiên là chào hỏi Taeyeon sau đó khẽ nói với cô:

- Mười người đầu tiên đã lên sân khấu rồi.

Cô liếc nhìn Taeyeon rồi lại nói khẽ chỉ để Tiffany nghe thấy:

- Taeyeon nhất định là có ý với cậu, cô ấy là người cao ngạo mà lại vì cậu mà tham gia tiết mục này! Fany, cậu phải nói chuyện rõ với cô ấy mới được.

Cô quay đầu nhìn Taeyeon một cái, cậu đang ngẩng đầu đầy kiêu ngạo. Cho dù đứng giữa một dàn người mẫu thì cậu vẫn là người thu hút nhất.

- Chờ thi xong rồi nói.

Cô nhẹ nhàng đáp.

Trước sân khấu vang lên những tiếng cười, Sunny bĩu môi:

- Chẳng biết ai xui xẻo lại đụng phải họng Chang "ác khẩu" rồi! Hi vọng chúng ta đều không được anh ta "ưu ái".

Fany thở dài, hôm nay mình nhất thời xúc động mà va chạm đến anh ta, cũng chẳng biết những tuần sau sẽ thế nào. Nhưng cô lại nghĩ, sợ cái gì? Bản thân mình cẩn thận một chút, làm việc chu toàn thì anh ta chắc hẳn cũng không đến mức bới bèo ra bọ chứ. Hơn nữa đâu chỉ mình anh ta làm giám khảo, làm gì mà đòi một tay che trời.

Rất nhanh bọn Sunny đã lên sâu khấu, không lâu sau là đến lượt Fany.

Fany cùng Taeyeon và chín thí sinh khác cùng bước lên sân khấu.

Mỗi người mẫu đều phải đi lại trước mặt mọi người để biểu diễn thiết kế của thí sinh. Điều này với những người mẫu chẳng phải là việc khó,đây chính là bát cơm của bọn họ, đi đứng rất thoải mái, trông rất đẹp mắt. Cảm xúc của khán giả đều rất hưng phấn, tiếng vỗ tay vang lên khắp trường quay.

Cô không khỏi lo lắng nhìn về phía Taeyeon thì đã thấy cậu đang chăm chú nhìn những người mẫu đang biểu diễn, vẻ mặt như đang cố gắng học tập. Cô không khỏi mở to mắt. Không thể nào! Chỉ xem một chút cũng có thể học được? Đánh chết cô cũng không tin. Thế nhưng trong lòng vẫn dâng lên sự cảm động. Cô khẽ trấn an cậu:

- Tùy tiện đi vài bước là được, không quan trọng đâu, chỉ cần để mọi người nhìn toàn diện người cô là được.

Ai ngờ Taeyeon lườm cô một cái:

- Sao, cô không tin tưởng tôi?

Giọng nói có chút tức giận.

Cô vội vàng lắc đầu:

- Không phải, không phải...

Thái dương cô toát mồ hôi lạnh, trong từ điển của Kim Taeyeon nào có ba chữ "không làm được".

Cũng đúng, ngay cả băng đảng xã hội đen còn chẳng làm gì được cậu thì tình huống đơn giản này cậu có coi ra gì?

Chỉ là Kim lão gia là người sĩ diện, nếu biết Taeyeon làm việc này thì không biết sẽ phản ứng ra sao...

Rất nhanh đã đến lượt Taeyeon.

Theo tiết tấu của nhạc, Taeyeon bước đi. Bắt đầu còn có chút ngượng ngùng mà cứng đờ nhưng chỉ hai ba bước thì đã dần trở nên thuần thục. Cậu học theo những người mẫu lúc trước mà đi lên trước, sau đó xoay người, được vài bước lại xoay người. Vẻ lạnh lùng, cao quý của cậu đều là tự nhiên mà bộc phát chứ không phải như một số người mẫu phải diễn.

Người xem đều biết cậu không phải là người mẫu, chỉ là giúp Fany mà lên sâu khấu nên đều có cảm tình tốt. Hơn nữa Taeyeon rất tuấn tú, khí chất cao ngạo khiến mọi người đều vỗ tay theo nhịp mà cổ vũ, đẩy không khí đêm nay lên đến cao trào.

Fany cũng đứng đó vỗ tay vì Taeyeon. Nhìn vẻ chăm chú, nghiêm túc của cậu, mỗi bước chân, mỗi cái xoay người, cô biết mỗi động tác này với cậu đều chẳng dễ dàng gì. Cậu đường đường là người thừa kế của tập đoàn Kim thị. Cậu là Kim Taeyeon, là người cực trọng sĩ diện, cực kì bá đạo nhưng lại vì cô mà biểu diện trước mặt bao người. Cậu vốn không phải là người thích náo nhiệt, cũng chẳng thích sân khấu như Yoona, cậu làm chỉ là để giúp cô mà thôi, sao cô có thể không cảm động?

Cô tin tưởng cậu có tình cảm với mình, chỉ là tình cảm đó không đủ để bù đắp thân phận của cô. Có lẽ nên nghe lời Sunny, cần nói chuyện nghiêm túc với cậu một lần?

Biểu diễn xong, trường quay lại vang lên tiếng vỗ tay ầm ầm. Tất cả người mẫu đứng thành một hàng để giám khảo bình luận. Cô nhìn Taeyeon đứng giữa đám người. Cậu chắc chắn không thích bị người bình phẩm nhưng cậu đứng đó thật tự nhiên, không chút miễn cưỡng hay mất kiên nhẫn. Có thể nói là người mẫu lúc trước cũng chẳng thể làm tốt hơn cậu được.

Cô nhìn cậu, lòng tràn ngập cảm xúc xót xa.

Ban giám khảo bắt đầu bình phẩm về mỗi tác phẩm của các tiên sinh. Chang "ác khẩu" đương nhiên không quên phát huy công lực.

- Thí sinh này, cô tạo hình không phải là đi tham gia yến hội mà là đến club rồi! Nhìn bộ quần áo của người mẫu này, lấp la lấp lánh, người khác không biết còn tưởng rằng cô ta đến dạ tiệc để biểu diễn đấy!

- Choáng! Sao anh lại cho người mẫu đeo kính râm? Không sai, trông rất lạnh lùng nhưng anh đã thấy ai đi dự dạ tiệc mà đeo kính râm chưa?

Rất nhanh, hai thí sinh vì lời bình phẩm độc địa của anh ta mà tái mặt. Tuy rằng anh ta nói rất thẳng, khiến người khác rất mất mặt nhưng lại có lý nên cũng chẳng ai phản đối.

Đến lượt Taeyeon. Cậu mỉm cười nhìn Chang "ác khẩu" nhưng ánh mắt lạnh như băng khiến anh ta bất giác cúi đầu, yên lặng hiếm có.

Chang "ác khẩu" yên lặng thì các giám khảo khác sẽ nhận xét, cũng không đến mức tẻ nhạt nhưng ai dám bình phẩm về đại tiểu thư Kim thị? Chỉ khen thì có vẻ thiên vị rõ nhưng nếu nói thực sự thì chỉ sợ đại tiểu thư kia mất hứng. Đắc tội với người thừa kế tương lai của Kim thị thật chẳng dễ sống ở thành phố này...

Các giám khảo đều rụt lùi nhìn về phía Lee Soo Man vẫn không lên tiếng kia. Chẳng còn cách nào, ông đành hắng giọng nhìn thẳng về phía Taeyeon mà bắt đầu nhận xét.

- Kiểu trang phục này rất hợp với dáng người của người mẫu, cũng giúp người mẫu càng thêm cao quý, rất phù hợp với những buổi dạ tiệc long trọng. Thí sinh cũng tạo hình tóc rất tốt, không sai! Chỉ là...

Lee Soo Man nhìn Fany mỉm cười:

- Chỉ là thiết kế này theo tôi thấy có hơi bảo thủ, có cảm giác như chỉ mong được điểm đạt. Mong lần sau thí sinh đừng để người khác làm ảnh hưởng mà có thể táo bạo hơn, đột phá hơn.

Tiffany có chút ngượng ngùng. Quả thực vì không để Chang "ác khẩu" có cơ hội công kích mà thiết kế của cô có chút cẩn thận. Thầy Lee nói đúng, không thể quá để ý đến Chang Min Guk mà phải cố gắng để làm cho tạo hình của mình hoàn mỹ hơn mới đúng. Công kích thì công kích. Chang Min Guk cũng đâu phải luôn luôn đúng, cho dù mình sai nhưng cũng đã cố gắng hết sức, sao phải tiếc nuối.

Lập tức, Fany hơi cúi người với Lee Soo Man, thành khẩn nói:

- Lời thầy Lee dạy, em xin ghi nhớ.

Sau khi bình luận xong, theo quy củ cũ, các giám khảo vào phòng kín bàn bạc. Rất nhanh đã có kết quả. Cô, Sunny, Sooyoung đều thuận lợi mà lọt top 30.

Nghe thấy tên mình, cô kích động nắm chặt tay Taeyeon mà cảm ơn. Chờ đến khi cô lấy lại tinh thần, định rút tay về thì tay đã bị cậu nắm chặt lấy. Ở trên sân khấu, cô cũng không dám gạt ra, đành để mặc cậu nắm nhưng trong lòng lại rất ngọt ngào.

Trận đấu kết thúc, các giám khảo và khán giả bắt đầu rời đi, Tiffany rút tay khỏi tay Taeyeon.

Trên tay vẫn còn lưu lại độ ấm từ cậu, mặt cô hơi nóng lên.

Sunny và Sooyoung đều bước đến chúc mừng, cô nhìn thoáng qua Taeyeon rồi nói với mọi người:

- Mình đi tẩy trang giúp Kim tiểu thư đã, chút nữa cùng tán gẫu nhé.

Tất cả mọi người đều biết Taeyeon nên chào hỏi. Cậu cũng biết bọn họ là bạn của Eun Hee nên thái độ cũng thoải mái. Nhìn bọn họ và cô tán gẫu vui vẻ mà lòng cậu đang lên cảm giác kì quái. Eun Hee và cô quả thực giá giống, thậm chí bạn bè cũng vậy, đây là thứ duyên phận gì thế? Vì cô giống Eun Hee như vậy nên cậu mới động lòng với cô sao?

Taeyeon không tìm ra được đáp án, thậm chí còn cảm thấy mình đang lấy cớ cho sự thay lòng đổi dạ của bản thân. Cậu cười xót xa.

Cô đi tới nói với Taeyeon:

- Kim tiểu thư, chúng ta đi thay đồ thôi.

Cô bảo Taeyeon ngồi trước bàn rồi lấy dung dịch tẩy trang mà tẩy trang mặt cho cậu.

Cô hơi cúi người, động tác nhẹ nhàng lau mặt cho cậu, dung dịch lướt qua mắt, cậu khẽ nhắm mắt lại. Sống mũi cao thẳng, làn da láng mịn, hơi thở ấm áp của cậu nhẹ phun lên tay cô khiến cô có cảm giác tê dại.

Hai người đều yên lặng không nói gì, phòng hoá trang yên tĩnh mà ám muội.

Cô thay một miếng bông tẩy trang khác rồi thấm chút nước mà tẩy trang môi cho cậu. Đôi môi mỏng gợi cảm đầy góc cạnh, mềm mại mà ấm áp hơi ửng hồng đầy dụ hoặc. Vì phối hợp với cô mà cậu hơi hơi hé miệng phun ra hơi thở ẩm ướt khiến lòng cô rối loạn. Cô vội đẩy nhanh động tác nhưng lại khiến sức hơi lớn làm đau cậu khiến cậu khẽ kêu một tiếng rồi nhìn về phía cô.

Đôi mắt sâu thẳm như biển nhìn cô gắt gao, trong ánh mắt chất chứa những cảm xúc mãnh liệt như ba đào. Cô bị cậu nhìn mà hoảng loạn, lắp bắp nói:

- Xin lỗi... tôi không cố ý... hay là cô tự lau đi.

Cô đưa miếng bông tẩy trang cho cậu.

Taeyeon không để ý đến động tác này của cô, hai mắt nhìn cô không chớp, ánh mắt dần trở nên nóng rực. Giây sau, cậu đột nhiên vươn tay kéo cổ tay cô về phía mình. Cô bị bất ngờ mà ngã nhào vào lòng Taeyeon. Còn chưa kịp phản ứng lại thì nụ hôn của cậu đã nặng nề ép tới.

Nụ hôn nóng bỏng đầy nhiệt tình như muốn đốt cháy tất cả. Taeyeon khẽ nhắm mắt mà hôn cô đến say mê. Hai người dây dưa nơi đó. Cậu bắt đầu mở cánh môi của cô, đầu lưỡi nhanh chóng tiến vào, điên cuồng mà hút lấy hương thơm, điên cuồng như thể muốn hút đi linh hồn của cô, hút đisức lực của cô.

Sự nhiệt tình, hơi thở ấm nồng của cậu khiến cô khẽ rên rỉ. Cậu như dùng hết sức lực mà hôn cô. Nụ hôn càng lúc càng nóng bỏng, chân tình...

Mới đầu cô còn có chút phản đối, giãy dụa nhưng dần dần cô bị hòa tan trong sự nhiệt tình của Taeyeon. Sâu thẳm trong đáy lòng cô như có cái gì đó bốc cháy, càng lúc lửa càng lớn, sự kích tình dâng cao khiến cả người cô mềm nhũn lại. Cô vươn tay ôm lấy cổ cậu, mà động tác này lại như sự cổ vũ khiến cậu càng dùng sức ghì chặt lấy cô hơn, để cho cơ thể cô dán chặt vào lồng ngực mình. Hai người có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể, nhịp tim đập của đối phương. Cậu càng hôn sâu thì càng hút đi lí trí, sức lực của cô khiến cô không thể kìm được mà muốn đáp lại cậu. Bọn họ ôm nhau thật chặt như muốn hòa tan vào nhau mãi mãi...

Hơi ấm dần lên cao, xung quanh bọn họ, hơi thở đầy tính dục bắt đầu bốc lên. Taeyeon chỉ cảm thấy cả người như bị lửa đốt, đốt sạch lí trí của bản thân khiến cậu hoàn toàn chìm đắm vào sự ngọt ngào này, chìm đắm vào hương thơm say lòng của cô. Cậu thở hổn hển, ngực phập phồng. Ngay lúc cô sắp không thở nổi thì cậu rời khỏi môi cô mà hôn lên hai má, vành tai cô rồi mơn man xuống cổ cô. Mỗi nơi cậu tiếp xúc đều thật non mềm. Môi cậu nóng bỏng, làn da của cô cũng nóng bỏng. Mỗi lần tiếp xúc đều khiến hai người tê dại, sự tê dại đó kích thích mọi cảm quan của hai người.

Cô khẽ nhắm mắt thở hổn hển, mỗi nụ hôn của cậu đều khiến cô rên rỉ, lỗ chân lông toát mồ hôi, cơ thể nóng bừng tản mát ra hơi thở mê người.

Cậu rốt cuộc không nhịn nổi sự khát vọng trong lòng, bàn tay tiến vào trong áo cô mà xoa nắn lên ngọn núi ước mơ.

Cô không nhịn được mà run lên, tỉnh táo trong nháy mắt này. Cô mở mắt ngẩng đầu nhìn cậu, một tay giữ lại bàn tay đang chạy loạn trong áo mình.

Cô nhìn cậu, hai má như lửa, mắt long lanh, hơi thở hổn hển khẽ nói:

- Taeyeon, Tae yêu em đúng không?

Giọng nói khàn khàn mềm mại trong không gian yên tĩnh có hương vị đặc biệt, tựa như nhẹ nhàng mà trêu đùa lòng người.

Taeyeon nhìn cô, hai mắt u ám, mê loạn như muốn nhấn chìm mọi thứ. Cậukhông trả lời cô, chỉ lẳng lặng nhìn vào mắt cô, sau đó chậm rãi cúi đầu, lại dịu dàng hôn lên đôi môi cô, coi như đây là câu trả lời tốt nhất của cậu dành cho cô.

Nhưng đang lúc ý loạn tình mê này, cô lại đẩy Taeyeon ra. Đôi môi kiều diễm của cô rất có sức hấp dẫn với cậu nhưng sự kiên định trong mắt cô lại là điều cậu không thể bỏ qua.

Bàn tay trắng nõn của cô chống lên ngực cậu, lòng bàn tay nóng rực như ủ nóng linh hồn cậu.

- Tae nhìn em đi, giờ em vẫn chỉ là một Tiffany bình thường. Tae nói cho em biết, Tae có yêu em không? Em không phải loại con gái tùy tiện, xin Tae hãy thành thật trả lời em...

Sự chờ mong và kiên định trong mắt cô khiến lí trí cậu dần tỉnh táo lại. Cậu đang làm gì? Vì đã lâu rồi chưa chạm vào phụ nữ nên mới không tự khống chế được mình sao? Cậu có tư cách gì mà yêu thương ai? Eun Hee vì cậu mà chết, giờ cậu đã vội vàng ôm lấy người con gái khác sao?

Giờ những điều cậu làm sao không khiến Eun Hee thất vọng? Cậu rõ ràng biết, đây không chỉ là dục vọng mà là bản thân vô cùng khao khát cô. Nhưng chính vì thế mà cậu mới không thể tha thứ cho bản thân!

Sự nóng bỏng trong mắt Taeyeon dần tắt, cậu buông cô ra rồi đứng lên. Nhìn Taeyeon đột nhiên bình tĩnh lại thì lòng Fany có một dự cảm không tốt.

Cậu đứng lên, bước cách cô một khoảng. Cậu cúi đầu, không dám nhìn vào ánh mắt của cô, nhẹ nhàng mà khó nhọc nói:

- Hwang tiểu thư, xin lỗi, vừa rồi là tôi nhất thời hồ đồ...

- Nhất thời hồ đồ!

Mặt Fany lạnh xuống, giọng nói khó tin mà phẫn nộ:

- Tae nói cái gì? Nhất thời hồ đồ?

Không khí ái muội khi nãy biến mất trong chớp mắt.

- Tae nói dối, Kim Taeeyon! Hôm nay vì sao Tae phải giúp em như vậy? Điều này không phải là thứ Kim Taeyeon sẵn sàng làm.

Taeyeon xoay người sang chỗ khác, đưa lưng về phía cô:

- Cô rất hiểu tôi sao? Tổng tài như tôi thỉnh thoảng gặp dịp thì chơi, đáng tiếc là cô quá tích cực, không phải đối tượng tốt để diễn trò.

Cậu thoáng dừng lại:

- Tôi có việc, đi trước!

Nói xong nhanh chóng bước ra phía cửa.

Tiffany giận run người, cô hét to một tiếng:

- Kim Taeyeon!

Tay cậu đã đặt lên nắm đấm cửa nhưng nghe cô gọi thì không khỏi dừng bước nhưng vẫn không quay đầu.

- Kim Taeyeon, một khi đã thế thì về sau phiền cô đừng xuất hiện bên cạnh tôi. Cho dù gặp tôi thì cũng xin cô làm như không phát hiện. Tuy rằng tôi là người bình thường nhưng chẳng phải là kẻ tùy tiện để người khác thích làm gì thì làm.

Nói xong cô bước nhanh lên trước, đẩy cậu ra rồi mở cửa chạy ra ngoài. Sau đó đóng cửa ầm một tiếng.

Nghe tiếng bước chân dồn dập càng lúc càng xa, Taeyeon cắn răng đấm một quyền vào cửa.

Sunny đang cùng mọi người thu dọn, thương lượng xem nên đi đâu chúc mừng thì lại liếc thấy Fany vội vã chạy ra ngoài, vẻ mặt bất ổn. Cô giao đồ cho Sooyoung, nói với cô một tiếng rồi vội đuổi theo.

- Fany! Fany!

Fany nghe tiếng Sunny gọi thì dừng bước, quay đầu lại. Sunny lúc này mới phát hiện, mắt cô đã ửng hồng.

Trực giác nói cho cô, Fany và Taeyeon nhất định lại cóvấn đề gì đó. Sunny đi tới, cầm tay Fany. Bàn tay ấm áp khiến Fany như được an ủi. Fany nhìn cô nghẹn ngào nói:

- Sunny, may mà mình còn có cậu...

- Có phải là Taeyeon...

Fany lập tức ngắt lời:

- Thôi đi, sau này đừng nhắc đến cô ta nữa.

Cô cúi đầu, vẻ mặt rất đau đớn.

Sunny tuy rằng rất muốn biết đã xảy ra chuyện gì nhưng biết giờ tâm tình của Fany rất xấu nên đành kiềm chế bản thân, không hỏi gì cả.

Một lát sau, Sunny nói:

- Fany, bọn mình định đi chúc mừng, cùng đi đi. Mọi người vui vẻ bên nhau, có thể giúp cậu quên đi một số chuyện không vui!

Cô tuy rằng không có hứng nhưng thấy vẻ mặt lo lắng của Sunny thì biết, nếu mình không đi thì Sunny sẽ càng lo lắng nên cô khẽ gật đầu.

Sau đó, mọi người điên cuồng cả một đêm, thực sự khiến tâm tình cô thoải mái rất nhiều.

Một tuần sau, đó là tuần thi chọn ra top 20. Taeyeon không xuất hiện.

Một tuần sau nữa, chọn ra top 10, Taeyeon vẫn không xuất hiện.

Taeyeon làm đúng như lời cô, cậu biến mất trong cuộcsống của cô nhưng cô không hề vui vẻ. Nhìn về phía vị trí khách mời trống rỗng mà lòng xót xa. Cô tự nói với bản thân, vậy cũng tốt, giờ bọn họ là hai người của hai thế giới khác nhau. So với cứ dây dưa không rõ thì chẳng bằng kết thúc sớm. Giờ cô là Tiffany chứ không phải là Eun Hee. Những gì của bọn họ đã theo Eun Hee mà biến mất. Mà Tiffany và Taeyeon trong mắt mọi người là hai người rất không xứng. Trong mắt cậu cũng là vậy thì sao cô còn phải tự lãng phí tuổi xuân của mình?

Cô cố gắng gạt đi mọi chuyện, đặt hết sức lực vào cuộc thi nhưng cuộc thi cũng không được thuận lợi. Taeyeon không xuất hiện, Chang Min Guk lại bắt đầu giở trò. Hơn nữa, đúng như những gì anh ta nói, anh ta luôn theo dõi cô rất sát sao.

Tuần thi chọn ra top 20 kia vẫn là thi theo chủ đề. Đề tài là trang điểm cô dâu.

Tiffany tạo hình cho người mẫu thành một cô dâu rất lãng mạn. Cô chọn cho người mẫu bộ áo cưới đơn giản trắng thuần lộ vai. Phủ ngoài làn váy là lớp sa mỏng khiến người mẫu càng thêm dịu dàng thanh thoát. Cô làm tóc xoăn song lớn cho người mẫu. Cô trang điểm nhấn vào làn da, đôi môi chỉ tô chút son. Mắt của người mẫu hơi dài, cô nghĩ nghĩ rồi tô đậm khóe mắt của cô người mẫu, khiến người mẫu trở nên rất quyến rũ.

Cô nhìn mà rất hài lòng. Nhưng đến chỗ Chang Min Guk thì anh ta lại mỉm cười nhìn cô nói:

- Tiffany lần này trang điểm sáng tạo ghê. Nhưng hình như cô quên mất là hôm nay trang điểm cô dâu đúng không? Sao lại biến cô dâu thành ra như hồ ly tinh vậy, không biết chú rể nhìn thấy sẽ nghĩ gì đây?

Khán giả nhìn thiết kế của Tiffany, vốn thấy là rất đẹp nhưng Chang Min Guk nói vậy thì lại thấy đúng là có chút giống hồ ly. Mọi người không khỏi cười ầm lên. Cô bị mọi người cười mà đỏ mặt tía tai. May mà sau đó thầy Lee vẫn khen ngợi ý tưởng của cô thì mới khiến cô thấy dễ chịu hơn đôi chút.

Kết quả lần này, Fany lại rơi vào tình huống nguy hiểm, trở thành thí sinh hạng chót mà vào top 10. Nghe nói nếu không vì một số giám khảo thấy cô có sự sáng tạo thì chỉ e cô đã bị loại từ vòng này.

Mà tuần sau là đấu loại để vào top 10. Lần này có thêm chế độ cho điểm của khán giả. Chính là khán giả có thể chấm điểm cho mỗi một thí sinh, mà điểm này sẽ cũng góp một phần quan trọng để quyết định thành tích của thí sinh.

Điều này khiến các thí sinh càng thêm lo lắng bở vì lời bình của giám khảo sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến việc khán giả cho điểm.

Sunny không khỏi lo lắng cho Fany:

- Chang "ác khẩu" kia như nhằm vào cậu vậy, luôn cắn cậu chẳng tha. Hôm nay chọn ra top 10, nếu anh ta lại gây rắc rồi thì hỏng rồi?

Lòng Fany cũng có chút lo lắng nhưng vẫn an ủi Sunny:

- Đừng lo quá! Giám khảo đâu chỉ mình anh ta, khán giả cũng không nhất định là sẽ nghe lời anh ta!

Tuy là nói vậy nhưng cô cũng biết, nhiều giám khảo như vậy, Lee Soo Man vốn ít lời, các giám khảo khác cũng ít khi bình luận, không giống như Chang "ác khẩu" rất biết điều khiển cảm xúc của người xem. Sức ảnh hưởng của anh ta với khán giả không thể khinh thường, bị anh ta để ý thật đúng là rắc rối lớn.

Lần này đề thi là trang điểm tạo hình cổ trang, kì ảo. Đây là đề thi yêu cầu thí sinh phải có trí tưởng tượng rất cao. Cả người người mẫu đều là chỗ để thí sinh phát huy sự sáng tạo.

Fany nhớ kỹ lời thầy Lee nói, vứt Chang "ác khẩu" qua sau đầu, toàn tâm toàn ý phát huy sức tưởng tượng của bản thân. Tạo hình lần này Fany chuẩn bị một tuần liền, cho nên hôm nay tạo hình rất thuận lợi, nhanh chóng hoàn thành tác phẩm.

Sau khi lên sân khấu, cô tự tin đứng bên người mẫu thấy mọi người kinh ngạc thì không khỏi nhìn về phía Chang "ác khẩu", vừa vặn thấy anh ta đang chăm chú nhìn người mẫu của mình. Cảm nhận được ánh mắt của cô thì cũng nhìn lại, vừa nhìn thì đã ngẩn ra. Sự tự tin trong mắt cô khiến Chang "ác khẩu"rất khó chịu.

Lần trước Fany làm mất mặt anh ta trước mặt bao người, hơn nữa đại tiểu thư của Kim thị còn vì cô mà làm nhục mình trước mặt bao người. Mối thù này đương nhiên là tính vào đầu cô anh ta sao có thể để cô thẳng tiến vào top 10 được?

Đúng vậy, Chang "ác khẩu" nhìn người mẫu của cô, không thể không nói, thiết kế hôm nay của cô rất hoàn mỹ, xem ra là rất công phu, giám khảo khác sẽ chấm điểm cao, phải làm ảnh hưởng đến khán giả mới được. Lần này cơ hội là 50:50, một chút chênh lệch là có thể ảnh hưởng đến việc tăng hạng. Chỉ cần anh chê bai một chút về tác phẩm của cô ta thì sẽ ảnh hưởng đến người xem là chắc chắn.

Chang "ác khẩu" cười cười vì suy nghĩ đen tối của chính mình.

Cuộc thi lần này, với các thí sinh khác, anh ta lại khoan dung đặc biệt, rất ít phát huy công lực "ác khẩu" của mình khiến mọi người thoải mái rất nhiều. Tuy rằng các giám khảo khác cũng đưa ra những bình luận chính nhưng dù là phê bình thì cũng rất nhẹ nhàng, lịch sự, không mấy ảnh hưởng đến điểm của người xem. Cho nên đại bộ phận các thí sinh đềuđược điểm không tệ.

Đang lúc mọi người đều nghĩ Chang "ác khẩu" đã thay đổi thì đến lượt Fany, anh ta lại đột nhiên nghiêm túc trở lại.

Anh ta một tay xoa cằm một tay cầm bút chỉ trỏ về phía người mẫu của Fany:

- Thiết kế hôm nay của Tiffany, tôi biết cô là muốn tạo hình thành hoa tiên tử đúng không? Hoa văn rất được, đồ trang sức cũng được, quần áo cũng được, tách ra thì không sao, đều được! Nhưng phối hợp lại...

Anh ta khẽ cười:

- Chỉ một chữ thôi, loạn! Dùng màu loạn, phối hợp loạn, người xem hoa cả mắt mà không biết đâu là trọng tâm. Như họa sĩ là dây màu vậy, rất lộn xộn.

Nói xong anh ta xoay người nhìn về phía sau lớn tiếng nói:

- Không biết mọi người có cảm giác này không?

Tạo hình cổ trang huyền huyễn này vốn không thường xuyên xuất hiện trong cuộc sống bình thường, khán giả chỉ cảm thấy đẹp chứ khó mà bình phẩm được. Nhưng nếu Chang "ác khẩu" nói thế thì đương nhiên là đúng. Lúc trước cũng có giám khảo bình luận nhưng đều chỉ bình luận đơn giản, tuy rằng khen Fany nhưng không khiến mọi người chú ý. Nhưng anh ta nói năng hùng hồn rất kích động cảm xúc của người xem. Một số người thậm chí còn chưa chờ giám khảo khác bình luận đã cúi đầu ấn điểm bình chọn.

Chang Min Guk ngồi đó nhìn Fany cười đắc ý. Nếu đổi lại là bình thường thì cô cũng sẽ nhẫn nhịn cho qua, dù sao anh ta cũng là giám khảo, không thể đắc tội được. Nhưng mắt thấy anh ta cố ý bẻ cong thiết kế của mình mà gây hiểu lầm cho người xem, điều này có ảnh hưởng rất lớn đến thành tích của cô. Hơn nữa mấy ngày qua tâm tình Fany vốn không vui, vì cuộc thi mà đã cố đè nén bản thân rất nhiều, giờ Chang "ác khẩu" lại cố ý chế nhạo thiết kế của mình trước mặt bao người. Đúng, anh là giám khảo, anh có ý kiến thì có thể nói ra nhưng cũng không có nghĩa rằng anh có thể cười nhạo thí sinh để tự nâng cao bản thân. Fany cảm thấy lửa giận trong lòng dâng lên. Cô mượn MC chiếc micro rồi nhìn phía giám khảo, thành khẩn nói:

- Tôi muốn hỏi một chút, tôi có ý kiến có thể phát biểu không, có làm phiền mọi người không?

Một vị giám khảo khoảng hơn 50 tuổi nhìn cô cười nói:

- Đương nhiên, thí sinh có ý kiến gì thì đều có thể nói.

Được giám khảo đồng ý, Fany lập tức nhìn về phía Chang "ác khẩu" lập tức camera quay thẳng về phía cô khiến khán giả có thể nhìn thấy rõ vẻ bất khuất của cô qua màn hình lớn. Nhìn như vậy, khán giả lại hưng phấn. Thí sinh dám cãi lại giám khảo?

Cả trường quay yên lặng, tất cả mọi người kể cả nhân viên đều ngừng lại mà mở to mắt nhìn Fany.

Cô nhìn Chang "ác khẩu" hơi cười cười:

- Lần dự thi này, tôi không phải là không chấp nhận ý kiến của giám khảo, chỉ là tôi cảm thấy, lần này cuộc thi mở rộng như vậy là muốn cho quần chúng hiểu rõ về stylist chúng ta. Sân khấu này chính là để những stylist mới như chúng tôi có cơ hội mà vươn lên. Cho nên tôi cảm thấy, nếu thầy Chang nói thiết kế của tôi loạn thì nên nói tường tận một chút. Tỷ như màu sắc rối loạn ở đâu? Phối hợp rối loạn ở đâu? Hi vọng thầy Chang có thể giải thích rõ cho người xem và tôi được không?

Nói xong, Fany nhìn về phía khán giả, cao giọng nói:

- Mọi người có muốn nghe lời bình luận phấn khích của thầy Chang không?

Gặp vui thì có ai không thích, người xem ai chẳng muốn sự tranh cãi càng lớn, mọi người đồng thanh đáp:

- Muốn!

Cô vội vỗ tay:

- Mọi người vỗ tay cổ vũ thầy Chang nào.

Nhất thời tiếng vỗ tay như pháo rang. Khán giả hưng phấn vỗ đến đỏ cả tay.

Fany nhìn chằm chằm Chang "ác khẩu", miệng mỉm cười nhưng ánh mắt lại vô cùng lạnh lùng, không chút ấm áp. Biết điều khiển cảm xúc của người khác sao? Cô cũng biết làm! Tốt xấu gì cô đã từng học qua về sắc thái học, kiến thức về màu sắc của cô ngay cả bậc thầy như Kim Hee Chul còn khen ngợi thì Chang Min Guk này nói thiết kế của cô loạn thì cô không phục. Cô muốn xem xem anh ta lí giải ra sao?

Các giám khảo khác ý kiến bất đồng cũng nghiêng người nhìn Chang Min Guk. Theo bọn họ thấy stylist mới có thể tạo hình được như vậy là đã rất giỏi. Nhìn tác phẩm của Fany so với một số stylist lớn cũng chẳng kém là bao nhưng anh ta lại nói chẳng ra gì. Mọi người không phải kẻ ngốc, lần trước Fany chống đối anh ta khán giả không rõ nhưng bọn họ đều biết. Rõ ràng là Chang Min Guk đang bới lông tìm vết. Trước giờ các giám khảo đều không thích việc anh ta cười nhạo thí sinh để lấy lòng mọi người nhưng vì anh ta được mọi người yêu thích nên cũng chẳng ai nói gì. lần này nhìn anh ta đá phải bàn sắt thì lòng có chút vui sướng. Bọn họ đều muốn xem xem anh ta sẽ nói thế nào?

Chang "ác khẩu" giờ cũng là câm điếc ăn hoàng liên, khổ không thể nói. Lúc anh ta bình luận thực sự không nghĩ Fany dám phản bác lại. Trước giờ anh ta cười chê thí sinh nào thì bọn họ cũng chỉ đều nén giận, chẳng ai dám thực sự biện giải cho mình. Dù sao anh ta làm giám khảo, là stylist nổi tiếng, thí sinh đều là người mới, sao dám cãi lời? Cho nên lá gan của anh ta mới càng lúc càng lớn, mới dám bình phẩm linh tinh về thiết kế của Fany. Ai có thể nói gì? Dù đến là Lee Soo Man thì có thể không cho anh ta được bình luận sao?

Nhưng giờ Fany lại dũng cảm đứng ra bảo anh ta "giải thích", còn được mọi người ủng hộ. Nhưng anh ta phải giải thích sao đây? Không nói thì còn có thể lừa mấy người bình thường chứ nói thật ra thì quả thực anh ta cũng ngượng miệng.

Fany vận dụng màu sắc rất tốt, không hề loạn như anh ta nói. Nếu muốn nói kỹ thì có thể nói gì đây? Nhiều giám khảo ở đây như vậy, ai cũng là người trong nghề, cuộc thi còn truyền hình trực tiếp, còn không biết bao nhiêu stylist theo dõi qua TV, nói không tốt, không đúng thì chẳng khác nào tự hủy hoại danh dự bản thân.

Lưng anh ta toát mồ hôi lạnh, hối hận vô cùng. Giờ nói xấu không được, nói đẹp cũng chẳng xong. Nếu thời gian quay lại, anh ta nhất định sẽ không làm vậy. Fany có vào top 10 hay không vốn chẳng liên quan gì đến anh ta, sao có thể đem danh dự bản thân mà hủy đi chỉ vì điều này.

Sắc mặt Chang "ác khẩu" trắng bệch. Anh ta nhìn phone, nuốt nước miếng, miệng mở rồi lại đóng, đóng rồi lại mở, miễn cưỡng lắp bắp nói:

- Cái này... cái này...

Đầu anh ta xoay chuyển, nghĩ nên làm thế nào để cho qua được những lời lúc trước.

Fany đâu dễ để anh ta lừa dối qua cửa, cô cười dài nói với mọi người:

- Chúng ta lại vỗ tay cổ vũ cho thầy Chang được không?

Khán giả nhiệt liệt hưởng ứng.

Lúc này Chang "ác khẩu" hận đến nghiến răng nghiến lợi nhưng có làm được gì? Thái độ Fany thành khẩn như vậy, ngữ khí cũng rất khiêm tốn, nói năng hợp tình hợp lý, lại được mọi người ủng hộ. Giờ nếu anh ta không giải thích được thì sẽ trở thành trò cười cho mọi người trong giới.

Anh ta kiên trì nói:

- Thật ra khi nãy tôi nói hơi vội, tôi nói loạn cũng không phải như mọi người nghĩ...

Lời vừa nói ra, cả hội trường đều ồ lên, có người thậm chí còn khinh bỉ mà hừ mạnh một tiếng.

- Màu sắc Tiffany dùng cũng không phải không tốt, chỉ là tôi thấy dùng quá nhiều, khiến người ta nhìn có chút loạn...

Chang "ác khẩu" lắp bắp giải thích, tay vô thức vung lên tiết lộ sự chột dạ của anh ta. Giám khảo ngồi cạnh phì cười mà nói:

- Tạo hình này vốn cần nhiều hoa văn, màu sắc chiếm vị trí rất quan trọng. Hơn nữa tôi cảm thấy Tiffany dùng màu sắc rất tốt, tuy rằng rực rỡ nhưng tổng hợp lại lại rất hài hòa, rất có cảm giác mộng ảo, như hoa xuân nở rộ, rất ăn khớp với chủ đề. Tôi thấy rất đẹp.

Các giám khảo khác cũng gật đầu phụ họa, thầy Lee vốn không nói gì cũng lên tiếng:

- Không sai, tôi cũng có cảm giác này! Màu sắc Tiffany dùng nhiều nhưng không tạp, rất khéo léo mà kết hợp lại. Đây đúng là điểm sáng trong tạo hình của cô ấy, khiến tôi cảm thấy giữa những sắc màu rực rỡ này như có một sức sống đang lan tỏa. Đúng là một thiết kế hoàn mỹ.

Các giám khảo nói vậy chẳng khác nào thành chỉ trích bình luận của Chang Min Guk. Anh ta đỏ mặt ngồi đó. MC không muốn không khí căng thẳng nên vội hòa giải.

MC đứng trên sân khấu cười:

- Chuyện tạo hình này vốn luôn tồn tại những ý kiến bất đồng. Sân khấu này của chúng tôi chính là nơi để tổng hợp những ý kiến đó. Được rồi, thiết kế của thí sinh Tiffany Hwang rất đẹp, thời gian không còn nhiều nữa, xin mời quý vị chấm điểm cho tác phẩm của cô ấy.

Fany đứng trên sân khấu nhìn Chang "ác khẩu" ủ rũ ngồi đó mà thấy thật sảng khoái, cảm giác rất đã giận. Tuy rằng không thể khiến anh ta khó xử hơn nữa nhưng Fany cũng biết nên có chừng mực. Nếu cứ cố truy cứu thì sẽ là tự làm mình khó xử. Ban tổ chức sẽ không để giám khảo bị nhục, đó chẳng phải là nghi ngờ cách ban tổ chức chọn giám khảo sao?

Fany không nói thêm gì, đưa trả micro cho MC rồi mỉm cười nhìn mọi người. MC đứng bên đón lấy micro thì thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Khán giả tuy rằng không hiểu lắm nhưng thiết kế của Fany quả thật rất đẹp, hơn nữa các giám khảo đánh giá rất cao thiết kế của Fany. Về phần lời bình của Chang "ác khẩu"... về cơ bản là vô giá trị. Thậm chí một số người lúc trước bị Chang "ác khẩu" ảnh hưởng mà cho điểm thấp giờ đứng lên đòi MC được cho điểm lại nhưng MC lại bảo dữ liệu đã nhập vào máy tính, không thể sửa được. Điều này không khác gì những cái tát thẳng vào anh ta, sắc mặt anh ta càng lúc càng trở nên khó coi.

Cũng may còn rất nhiều người chưa cho điểm, tâm lý bồi thường nên đều cho điểm Fany rất cao, coi như là hòa nhau. Cô lại thành người hạng chót mà tiến vào top 10.

Lúc nhận được kết quả, Fany cao hứng suýt thì nhảy cẫng lên! Côtươi cười nhìn thầy Lee, thầy Lee cũng mỉm cười vuốt cằm nhìn cô. Fany biết, mình sắp có thể trở thành trợ lý cho thầy Lee rồi.

Nói như vậy, trong top 50, top 30, top 20 thậm chí là top 10, lần nào Fany cũng lấy thành tích gần chót mà vào top. Lần nào cũng là người cuối cùng chính vì thế mà hôm sau cô đã trở thành tiêu đề trên các mặt báo: Vua hạng chót Tiffany Hwang!

......

Sunny nhìn báo mà cười đến phun nước ra khắp nhà:

- Vua hạng chót, ha ha...

Sunny cười lớn, không ngờ lại bị sặc nước mà ho lấy ho để.

Sooyoung ở bên vội vỗ lưng cho cô, lo lắng nói:

- Sao thế? Không sao chứ!

Fany ở bên đưa khăn tay cho Sunny cười nói:

- Ai bảo cậu cười mình, đáng đời chưa!

Lúc này, bọn họ đang cùng ăn cơm trưa trong một nhà hàng. Bên cạnhcòn có bọn MinAh, Chorong, Dong Hee. Lúc này đây, top 10 ngoài Fany thì còn có cả Sooyoung, Sunny, MinAh. Nhưng khiến người khác bất ngờ là Dong Hee lại có thể vào top mà tiếc cho Chorong và một học viên khác của SM đều đã bị loại.

Sooyoung vỗ vai Dong Hee:

- Dong Hee khá lắm, còn có thể vào top 10.

Nếu là trước kia thì Dong Hee đã đắc ý mà tự thổi phồng mình nhưng giờ anh ta chỉ cười nói:

- Tôi vẫn không hề bỏ qua mong muốn trở thành stylist, dù là khi còn ở trong đó thì tôi vẫn thường xuyên đọc sách báo, tạp chí.

Mọi người đương nhiên biết "trong đó" mà anh ta nói là chỗ nào.

MinAh thấy không khí trở nên buồn bã thì lại chuyển đề tài:

- Xem xem trong mấy người chúng ta ai có thể đi đến cùng. Hi vọng quán quân là một trong số chúng ta.

Nói xong nhìn về phía Fany:

- Fany, mình rất nể cậu đấy.

Cô vội vàng lắc đầu:

- Lần nào thành tích của mình cũng là hạng chót, hơn nữa vào được top 10 đã là rất vui rồi. Về phần sau này thế nào thì chỉ có thể cố hết sức thôi. Huống hồ mọi người đều rất có thực lực, như Choi Hara kia, mình cảm thấy cô ấy rất được.

Sunny bĩu môi:

- Nhắc đến Choi Hara này, top 10 chúng ta cũng chỉ có cô ta là không phải chịu Chang Min Guk mỉa mai, nếu không thành tích của cô ta đã chẳng tốt được như thế.

Chorong nói:

- Nghe nói Chang "ác khẩu" cũng từng là trợ lý cho Jang Dong Shin chắc chắn bọn họ là anh em, Chang "ác khẩu" nhất định là thiên vị.

Sooyoung không đồng ý nói:

- Thực lực của Choi Hara không tồi đâu, tôi cảm thấy tiêu chuẩn tạo hình của cô ấy rất cao. Cô ấy quả thực là ứng cử viên sáng giá cho vị trí quán quân.

- Không biết qua chuyện lần trước Chang "ác khẩu" còn có thể làm giám khảo được nữa không?

Sunny đắc ý nói:

- Cho dù có làm nữa thì cũng sẽ chẳng dám tùy tiện cười nhạo thí sinh đâu. Fany, mình quả thực bội phục cậu quá đi. Lúc mình bị anh ta cười nhạo còn chẳng dám nói gì.

MinAh cũng phụ họa:

- Mình cũng vậy.

Sooyoung giơ chén rượu:

- Chúng ta uống vì Tiffany nào, chúc mọi người đều có thể giành được thành tích tốt.

Một tuần sau, vòng thi loại chọn ra top 5 bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #cover#taeny