2
chương 3 : Tuyệt sát ( 1 )
Sau khi Tiffany cúp điện thoại một phút ba mươi giây, bãi đậu xe dưới tầng hầm "khách sạn Á Toa" truyền đến tiếng thắng xe "két két" bén nhọn, một chiếc Porsche cao cấp màu đỏ làm người ta choáng váng chính xác dừng ở vị trí trong cùng của bãi đậu xe.
Một giây sau, một ngời con gái mặc áo đầm trắng tuyệt mỹ từ trong xe đi ra, u nhã đi ra ngoài bãi đậu xe, chẳng những vóc ngời đẹp, cả bước đi cũng giống như người mẫu, thật nghệ thuật!
Thật may là hiện tại bãi đỗ xe khng có những ngời khác, nếu không để người ta nhìn thấy cô mới vừa lái xe với tốc độ siêu cấp thì sẽ giật mình không khép miệng được.
Tiffany nhét tai nghe ẩn hình vào trong lỗ tai, liên tiếp liên lạc truyền tin với Minho cùng hợp tác.
"Minho , một phút nữa em sẽ đến, bây giờ nhân vật mục tiêu đang ở nơi nào?" Tiffany vừa đi vừa hỏi, cô không có bao nhiêu thời gian, sớm kết thúc sớm về nhà, nếu không rất có thể bị ông xã yêu dấu bắt được.
"Sủng vật lớn sắp lên bờ, hiện tại sắp về rồi." Minho nhìn nhân vật mục tiêu trong hồ bơi, nói vào tai nghe.
"Nhận được, tin tưởng lần này sẽ kết thúc rất nhanh, cho em năm phút đồng hồ." Tiffany tự tin nói, sau đó bước nhanh về phía khách sạn, tin tưởng cô có thể theo kịp một cuộc gặp gỡ tốt đẹp.
"Cẩn thận một chút, mấy tên đáng ghét rất là bám người đấy." Minho nhắc nhở, anh theo dõi nhân vật mục tiêu đã hai ngày rồi, sáu tên vệ sĩ cho tới bây giờ vẫn không rời khỏi Kim MinYeong nửa bước, anh thật tò mò có phải khi Kim MinYeong làm chuyện đó với phụ nữ, sáu tên vệ sĩ cũng ở bên cạnh xem bức xuân cung đồ sống sờ sờ không.
"Biết, giao cho em." Tiffany nói, những thứ này đều là hiện tượng bình thường, nếu như không có vệ sĩ đi theo bảo vệ không rời một tấc, cô mới phải hoài nghi.
Kim MinYeong mặc một cái quần cụt màu xanh biển, trong tay ôm một cô em mặc bikini đi về phía khách sạn, tay còn thỉnh thoảng đưa về phía ngực của cô nàng bikini, trong nháy mắt máu dâng cao, vóc người không phải dạng bình thường, hiện tại ông ta hận không thể đè cô dưới thân thể hung hăng độc ác chà đạp, nghĩ đi nghĩ lại, tay của ông ta không tự chủ đưa về phía ngực cô.
Sáu người đàn ông mặc áo đen quần đen, đeo mắt kính, vẻ mặt lạnh lùng đi theo sát ông ta, không hề có chút kinh ngạc hoặc lúng túng nào đối với biểu hiện của KIm MinYeong , cứ như đó là chuyện thường xảy ra.
Theo bước chân di động của Kim MinYeong , cái bụng bự không ngừng lắc lư, rất là tức cười, xem ra Kim MinYeong ăn chận không ít mồ hôi nước mắt của nhân dân, nếu như lo cho dân cho nước thì làm sao có cái bụng bự như mang thai chứ.
Từ cách ăn mặc mát mẻ của họ xem ra, bọn họ là mới từ trong bể bơi trở lại, Kim MinYeong đang lộ vẻ dâm dục, nhất định là nghĩ tới những chuyện bẩn thỉu kia.
Kim MInYeong ôm cô em bikini đi tới thang máy, ông ta thật mở rộng tầm mắt, không ngờ thành A có nhiều báu vật như vậy, chuyến đi này thật không có uổng phí, ông ta liếc qua bộ ngực của cô em, bóp mạnh một cái.
"Ừ. . . . Ghét, anh thật là xấu!" cô nàng bikini nũng nịu nói, miệng nói mát, thân thể lại làm ra động tác câu dẫn mê người.
Cô nghe nói ông già đầu bóng vẻ mặt bỉ ổi này là chính khách nhân sĩ nổi danh, có quyền thế, chỉ cần cô câu được con cá lớn này, sau này còn phải lo ăn mặc sao? Đáp án đương nhiên là không, chính khách nhân sĩ bình thường đều là tuân theo kỷ luật, làm sao để cho người khác bắt được nhược điểm mà mất đi địa vị chính trị.
Thật vất vả mới cho cô gặp được một chính khách rất háo sắc, mặc dù thật không biết ông ta đến tột cùng làm sao lên làm lãnh đạo quốc gia, nhưng chỉ cần cô bắt được nhược điểm của ông ta, đến lúc đó còn không phải là có thể làm cho ông ta ngoan ngoãn lấy cô làm vợ sao.
Đợi đến khi đó, cô chính là một phu nhân hào hoa chân chân thật thật, tin tưởng bằng vào vóc người của cô, tuyệt đối có thể trói tù lão già háo sắc này, huống chi cô còn có kỷ xảo phong phú trên giường, đến lúc đó ông ta còn không nghe lời cô sao.
Cô nàng bikini cười đắc ý trong lòng, tay chân hoàn toàn không để ý trường hợp công cộng mà làm ra động tác phong phú mềm mại đáng yêu.
"Không phải em rất thích động tác hư hỏng của anh sao? Chờ một chút còn tệ hơn." Kim MInYeong dê xồm ám hiệu, tay của ông ta xoa cái mông vểnh lên của cô nàng một cái, ôm sát hông của cô nàng bikini, nhanh chóng đi đến cầu thang.
"Ừ. . . . Ghét ghê." Cô nàng bikini cười duyên nói, thấy Kim MinYeong gấp gáp, trong lòng cô cũng sắp cười nghiêng ngửa, tin tưởng không bao lâu nữa cô có thể giàu rồi.
Sáu hộ vệ áo đen bên cạnh thấy cử động của họ cũng không hề chớp mắt, tiếp tục đi theo bên cạnh KIm MinYeong .
Trong quá trình đợi thang máy, ông ta đã không kịp đợi đưa cái miệng rộng hôi thối về phía cô nàng bikini, tay cũng không quy củ xoa nắn trên người cô, hoàn toàn không bận tâm hộ vệ của ông ta vẫn còn ở hiện trường, mà đây cũng là chỗ công cộng
Chương 4 : Tuyện sát ( 2 )
Có thể bởi vì bây giờ là buổi tối, phần lớn người đều ở trong phòng của mình, hoặc là tại bên ngoài tản bộ, căn bản cũng không có người khác ở hiện trường nhìn thấy một màn như vậy.
"Ừ. . . . Ừ. . . ." Cô nàng bikini rên rỉ ra tiếng, từ từ đáp lại nụ hôn ghê tởm kia, cô một cái tay xoa trên bộ ngực trần trụi của KIm MinYeong, một cái tay khác từ từ đi tiếp nửa người dưới của ông ta, trợt vào trong quần ông ta, bắt lấy thứ phái nam của ông ta, vuốt ve qua lại.
"Ừ. . . . Ô —— con hồ ly tinh này, anh sẽ thỏa mãn em, nhanh một chút, đừng ngừng. . . ." KIm MinYeong thoải mái ra lệnh, không nghĩ tới cô nàng này chẳng những vóc người đẹp, cả kỹ thuật cũng tốt vậy, chờ một chút ở trên giường còn không sướng chết sao.
Cô nàng bikini nghe được lời KIm MinYeong nói, biết ông ta vô cùng thích phục vụ của nàng, càng đắc ý, động tác trong tay tăng nhanh, hai chân thon dài trắng nõn quấn quanh eo đầy đặn của ông ta.
Đàn ông đều như nhau, động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới, cô cũng không tin bọn họ bất bại ở dưới váy màu thạch lựu của cô, đến lúc đó cô làm tới phu nhân nhà giàu, muốn ở bên ngoài nuôi bao nhiêu tình nhân thì nuôi bấy nhiêu. Tin tưởng lão già háo sắc như KIm MinYeong căn bản không có cách thỏa mãn cô, cô cũng không nguyện cả đời ở bên ông ta sống qua ngày.
Chẳng biết lúc nào, bikini trong suốt thật mỏng của cô nàng bikini đã bị KIm MinYeong cởi ra, lộ ra bộ ngực khổng lồ mê người,KIm MinYeong híp đôi mắt nhỏ như hạt đậu, miệng hung hăng ngậm điểm màu đỏ đậm, không ngừng mút thỏa thích.
Mà cô nàng bikini căn bản không có mảy may xấu hổ, nhắm mắt lại, ưỡn người, càng thêm đưa bộ ngực đầy đặn vào trong miệng KIm MinYeong, điên cuồng kêu.
Nghe tiếng kêu của cô nàng, KIm MinYeong càng thêm hưng phấn.
Thật vất vả thang máy mới tới, hai hộ vệ trong đó tiến vào thang máy tuần tra, không có phát hiện cái gì khác thường, mới mở đường cho KIm MinYeongvào. KIm MinYeongkhông dừng lại động tác chút nào, ôm cô nàng bikini tiến vào trong thang máy, tiếp tục càng thêm điên cuồng đòi lấy, tay của ông ta đang chuẩn bị rút đi phần vải cuối cùng trên người cô, nhưng không ngờ lúc này cánh cửa thang máy vốn khép chặt từ từ mở ra.
Ông ta chưa thỏa mãn dục vọng dừng động tác lại, nhìn cửa thang máy, mặc dù nơi này là thành A, nhưng ông ta cũng biết không ít người, một chính khách nhân sĩ quan trọng như ông ta tuyệt đối không thể cho người ta bắt được nhược điểm, nếu không kiếp sống chính trị của ông ta sẽ hoàn toàn phá hủy.
Cửa thang máy mở ra, một nữ tử tuyệt mỹ mặc áo đầm màu trắng chậm rãi tiến vào thang máy, KIm MinYeong nhìn ngơ ngẩn, trên cái thế giới này thậm chí có người đẹp như vậy, cô nàng bikini trong ngực ông ta mà so sánh với cô, quả thật chính là hạt bụi bẩn thỉu.
Cô nàng trần trụi vốn đang nhắm mắt lại không cảm thấy động tác của KIm MinYeong, nghi ngờ mở mắt, lập tức nhìn thấy thần thái ngây người của ông ta, theo ánh mắt của ông ta nhìn sang, một cô gái tuyệt mỹ mỉm cười đứng ở bên ngoài thang máy, giống như một đóa hoa bách hợp mát mẻ.
Sau khi cô nàng nhìn thấy nữ tử tuyệt mỹ không biết đẹp hơn mình bao nhiêu lần và biểu tình sững sờ của KIm MinYeong, trong mắt chợt lóe lên ghen ghét, kiều mỵ ôm cổ của KIm MinYeong làm nũng nói: "Ừ. . . . Sao anh dừng lại, người ta không làm."
Thấy KIm MinYeong vẫn không có phản ảnh, cô nàng ghen tỵ trợn mắt nhìn Tiffany một cái, nâng bộ ngực kiêu ngạo của cô ta lên, căm thù nhìn Tiffany .
Tiffany thầm than một tiếng, hoàn hảo chưa tới muộn, nếu không sẽ phải tiêu hết thời gian dài hơn mới giết được KIm MinYeong , nhìn bộ dáng KIm MinYeong và người phụ nữ trần truồng này, ghê tởm muốn ói, KIm MinYeong này quả thật háo sắc như tin đồn, chỗ này vẫn là bên ngoài, mà đã không kịp đợi như thế.
Người phụ nữ này cũng thiệt là, thật mất mặt của phụ nữ, trần truồng ở bên ngoài như vậy, cô ta không ngại sao? Còn có KIm MinYeong sao lại ngây ngốc, chẳng lẽ đã bị mình mê hoặc!
Tiffany giấu suy nghĩ, hất mái tóc mềm mại đen bóng, mỉm cười đi vào thang máy.
Sáu hộ vệ nhìn thấy động tác củaTiffany, cảnh giác ngăn cản hành động của cô, trong nháy mắt cô giống như một con thỏ trắng nhỏ bị hoảng sợ, chọc người trìu mến, không thể không nói sát thủ đứng đầu thế giới như Tiffany không chỉ có bề ngoài quyến rũ người khác, còn có thông tuệ không thua gì đàn ông, càng có thiên phú diễn trò, đủ để cầm giải thưởng lớn quốc tế Oscar rồi.
Cô nàng nhìn đến đây, trong lòng cười nở hoa, dáng dấp đẹp thì thế nào, còn không phải không gần được thân thể của ông ta, nhớ ban đầu cô muốn câu dẫn KIm MinYeong , còn không phải bị bọn họ ngăn như vậy, may nhờ KIm MinYeong hảo sắc, mà vóc người cô đủ cay, mới có thể gần được thân thể của ông ta.
"Càn rỡ! Lui ra." KIm MinYeong nhìn thấy bộ dáng Tiffany, trong nháy mắt tỉnh táo lại, giận dữ hô, sau đó bỏ qua cô nàng trong ngực, kéo quần, đi tới bên người Tiffany
"Ai yêu. . . . Má ơi, đau chết mất. . . ." Cô nàng ngã xuống đất, bén nhọn hô, bộ ngực kiêu ngạo của cô đều sắp biến hình, cô đã tốn vài chục vạn làm ra, đau lòng chết cô.
"Tiểu thư, vô cùng xin lỗi, mời cô vào! Cô đến lầu mấy?" KIm MinYeong vô cùng nhiệt tình hỏi Tiffany Tiffany.
Chương 5 : Tuyệt Sát ( 3 )
"Phiền toái đến lầu năm." Tiffany tiến vào trong thang máy nhỏ giọng nói ra, sau đó xoay ngời nhìn những con số nhảy lên trong thang máy, trong lòng đang tính toán lúc nào giết chết Kim MinYeong mới thỏa đáng.
Kim MinYeong nhấn số 5, sau đó mắt không ngừng qua lại di động ở trên người Tiffany , khiến Tiffany hận không thể lập tức làm thịt lão già háo sắc này.
Báu vật a, báu vật, quả thật chính là một báu vật, vóc người còn nóng bỏng hơn cô nàng bikini kia, công phu trên giường nhất định vô cùng không tệ, Kim MinYeongnghĩ thầm.
Sáu vệ sĩ áo đen nhìn động tác của Tiffany, phát hiện cô từ khi đi vào đến bây giờ đều một mực nhìn con số nhảy lên trong thang máy, không có chút động tác nào, cũng buông lỏng cảnh giác, dù sao một cô gái nhu nhược như vậy có thể có năng lực gì.
Đing. . . . . . .
Khi con số trong thang máy dừng ở số 5, cửa thang máy mở ra, Tiffany đi từ từ ra thang máy, sau đó ngồi xổm xuống, cầm một cái khăn giấy trong tay, từ từ lau giầy, bởi vì động tác của cô, lộ ra bắp đùi tuyết trắng mê người của cô, Kim MinYeong nhìn không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt.
Nhìn thấy Tiffany đi ra khỏi thang máy, sáu vệ sĩ cũng buông lỏng cảnh giác trong nháy mắt.
Khi thang máy sắp đóng lại, Tiffany nhanh chóng ném thuốc nổ mô hình nhỏ giấu ở bắp đùi vào thang máy, sau đó thang máy lập tức đóng lại, chỉ nghe ' đùng ' một tiếng, cả tầng lầu đều hơi chấn động, Tiffany mỉm cười đứng lên, vỗ tay một cái, sau đó chuẩn bị rời đi hiện trường.
Đây là thứ cô vô tình làm ra, không nờ hiệu quả cũng không tệ lắm, xem ra kỹ thuật chế tạo máy móc của cô đã đề cao.
Thật là tiện nghi lão già này rồi, trước khi chết còn khiến đại tiểu thư hy sinh nhan sắc, cô nhớ không rõ đã bao lâu chưa lợi dụng sắc đẹp để hoàn thành nhiệm vụ, chỉ vì cô không thích, huống chi trong nhà còn có một người đàn ông bá đạo.
Nghĩ đến người đàn ông trong nhà, trên mặt Tiffany lộ ra ánh sáng yêu say đắm, trước kia cô chỉ muốn dạo chơi nhân gian, chưa từng nghĩ tới cô sẽ cắm đầu ngã vào trong ổ tình yêu, hơn nữa còn vui vẻ chịu đựng như thế.
Người đàn ông trong nhà yêu cô đến như thế, cô dĩ nhiên sẽ không để ý thỉnh thoảng ứng phó những người nịnh nọt làm người ta ghét giùm anh, ở nhà làm một phu nhân giàu có được sủng ái, tuy nhiên có lúc thật nhàm chán nên chạy đi làm nhiệm vụ, nhưng ông xã thân yêu của cô giống như đang cố gắng khiến cô vui vẻ.
Khi Tiffany nghĩ tới, ai biết cửa thang máy vốn đang đóng trong nháy mắt mở ra, mà người vốn nên bị cô làm nổ chết giờ phút này bộ mặt như cục than đen, ho khan, chỉ thấy trên đất có một thi thể nữ, là cô nàng bikini vừa rồi, sáu vệ sĩ vàKim MinYeong vẫn bình yên vô sự.
Nhưng trong thang máy chẳng biết lúc nào có thêm hai người áo đen lạnh lùng, chẳng lẽ bọn họ chính là người ở chỗ tối bảo vệKim MinYeong? Xem ra năng lực cũng khá mạnh, vừa rồi cô ở trong thang máy chỉ cảm thấy có hai cỗ hơi thở lạnh như băng, cho nên mới suy đoán chỗ tối có hai người, còn có bọn họ bởi vì cô tiến vào mà hơi dao động, khiến cô càng thêm xác định.
Sắc đẹp có lúc cũng là một loại chuyện tốt, nếu không người chỗ tối cũng sẽ không bại lộ nhanh như vậy, những người này luôn cảnh giác, vì nếu làm một vệ sĩ mà dễ dàng bị sắc đẹp mê hoặc, thì chủ nhân của bọn họ tùy thời đều có nguy hiểm tánh mạng, chỉ là cô không hề thấy đáng tiếc, bởi vì giờ khắc này người phải chết chính là Kim đại tham quan mà bọn họ bảo vệ, còn người muốn giết ông ta chính là cô.
Liếc về phía tử thi thê thảm không nỡ nhìn trên đất, Tiffany nhíu nhíu lông mày xinh đẹp, mới vừa hai người kia vẫn còn nhiệt liệt triền miên ở trong thang máy, biểu diễn một bộ Xuân Cung Đồ sống sờ sờ, vào lúc này cũng đã trở thành thứ để Kim MinYeong ngăn cản bao thuốc nổ, thật đúng là vô tình!
Sáu vệ sĩ nhìn thấy Tiffany, lập tức toàn thể vây công, khắp nơi ra chiêu ác, không hề bởi vì cô là một phụ nữ, hơn nữa còn là một người phụ nữ tuyệt mỹ mà xuống tay lưu tình.
"Đừng tổn thương cô ta, khụ khụ khụ. . . . Bắt sống , khụ khụ khụ. . . ." Kim MinYeong lên tiếng nói, cuối cùng không chống lại sắc đẹp hấp dẫn.
Sáu vệ sĩ nghe được lời Kim MinYeong nói, hiển nhiên có xuống tay lưu tình, nhưng Tiffanylà ai? Cô tuyệt đối sẽ không bởi một câu nói của người khác mà cảm động, hơn nữa còn là người mơ ước sắc đẹp của cô, dĩ nhiên trừ ông xã thân yêu của cô ra.
Cô tăng nhanh động tác trong tay, động tác của mọi người đều hung ác trí mạng, chơi cận đấu với cô, những người này cũng còn chưa có tư cách, thời gian của cô không nhiều lắm, muốn dùng thời gian ngắn nhất giết chết mục tiêu nhân vật.
Tiffany hung ác quét ngang chân, đồng thời tay phải mạnh mẽ bổ vào trên cổ một người áo đen, trong nháy mắt hai người áo đen ngã xuống đất, đau kêu lên.
Cô cũng không có bởi vì như vậy mà dương dương đắc ý, ngược lại nhanh chóng lướt qua bên người một người khác, từ bên ngoài nhìn qua tựa như là tinh linh đang bắt đầu nhảy múa, mà động tác tuyệt mỹ lại mang theo hơi thở tử thần, khiến máu người áo đen nghịch chuyển, đau tận xương cốt.
Bọn họ không biết hung khí của cô là cái gì, đến tột cùng làm sao phát ra hung khí, bọn họ chỉ biết chờ bọn họ phản ứng kịp, cổ đã có một vết rách thật nhỏ, mà tánh mạng của bọn họ vào thời khắc này cũng kết thúc.
Bọn họ run rẩy muốn nói gì, nhưng thủy chung không có hơi sức. Chỉ có Tiffany mới biết bọn họ muốn nói cái gì, bởi vì tin đồn hung khí giết người của sát thủ ' Miyoung ' đứng đầu thế giới là thần bí nhất, hơn nữa mau, chính xác, hung ác, vết thương đều trúng động mạch cổ, bọn họ đại khái cũng đoán được thân phận của cô rồi! Chỉ là thời gian đã chậm quá.
Chương 6 : Tuyệt sát ( 4 )
Trong chốc lát, tất cả những mặc người áo đen ngơ ngác đứng ở chỗ cũ, không nhúc nhích, Tiffany tàn nhẫn cười một tiếng, mang theo hơi thở tử thần từ từ đi tới Kim MinYeong.
Khi Tiffany đến gần, Kim MinYeong trong nháy mắt tỉnh táo lại, vừa rồi sao lại cảm thấy cô tuyệt mỹ giống như thiên tử hạ phàm. Trên người cô rõ ràng mang theo hơi thở làm người ta kinh khủng, hắn cảm thấy tử thần đang đến gần,
Kim MinYeong nhìn tất cả hộ vệ đi theo đang đứng bất động, mặc cho Tiffany từ từ tiến gần, hắn run giọng quát: "Mau ngăn cô ta lại !"
Vậy mà những người hộ vệ kia giống như hoàn toàn không nghe được thanh âm Kim MinYeong, vẫn ngây người tại chỗ. Trong chốc lát tất cả bọn họ đông loạt ngã xuống đất, mắt mở thật to, bộ dạng giống như chết không nhắm mắt, cổ từ từ chảy ra ngày càng nhiều máu, Kim MinYeong nhìn thấy như vậy, thiếu chút nữa lập tức bất tỉnh.
Này. . . . . . Những người này hắn mướn tới bảo vệ mình. . . . . . Đều bị cô gái tuyệt mỹ trước mắt này giết chết hay sao? Hắn không phải hoa mắt chứ? Hắn nỗ lực dụi dụi con mắt, chỉ thấy trước mắt một màn, liền xoay người hướng thang máy chạy đi.
Khi Tiffany thấy hắn chạy vào thang máy, ba cây châm bạc trong tay chẳng biết lúc nào đã cắm ở mạch não Kim MinYeong, tốc độ nhanh đến mức không có bất kỳ người nào thấy rõ.
Kim MinYeong cứ như vậy ngây ngốc tại chỗ, không cách nào nhúc nhích. Chỉ là giờ phút này trong lòng của hắn đã từng có một tia may mắn, cô không có lập tức giết hắn, nghĩa là hắn còn có chút điểm đặc biệt đi, phải biết bằng vào bản lĩnh của cô muốn giết hắn dễ như trở bàn tay.
Tiffany từ từ đến bên người Kim MinYeong, lạnh giọng hỏi: "Tài sản của ngươi có bao nhiêu?"
Kim MinYeong nghe được câu này, trong lòng đắc ý, chỉ cần nói ra thân thế, hắn cũng không tin cô gái tuyệt mỹ này không động tâm. Đến lúc đó mỹ nhân cùng tiền tài còn không phải của hắn, lập tức dụ dỗ nói: "Mỹ nữ, nhà anh có chừng một tỷ, chỉ cần em đi theo anh , bảo đảm em muốn quyền có quyền, muốn tiền tài có tiền tài."
Tại thời điểm Kim MinYeong còn đang dương dương đắc ý, hắn không biết Tử Thần đã đưa hắn xuống địa phủ.
Tròng mắt thâm thúy của Tiffany híp một cái, che sắc bén và sát khí ở bên trong , lạnh giọng nói: "Mật mã và số tài khoản."
"Tiểu mỹ nữ, em thả anh ra trước, chuyện này chúng ta không cần vội." Ánh mắt Kim MinYeong ngụ ý liếc thân thể mê người của Tiffany . Hiện tại hắn không thể động, nếu hắn có thể động, hắn đã sớm giải quyết mỹ nhân trước mắt ngay tại chỗ. Dù hắn đã lớn như vậy nhưng cho tới bây giờ chưa từng hưởng qua mỹ nữ xinh đẹp như vậy.
Đáng chết, lão già này. Thật là chó không đổi được thói quen ăn cứt, lúc này còn bày ra bộ dáng mị hoặc, xem ra không cho hắn một chút giáo huấn, hắn đúng là không biết lợi hại của đệ nhất sát thủ.
"Ai yêu. . . . . . . Đau chết mất. . . . . ." Kim MinYeongc thống khổ kêu ra tiếng.
Chẳng biết lúc nào phái nam của hắn đã cắm một ngân châm vừa to vừa khỏe, khó trách hắn lại đột nhiên kêu to. Hoá ra là như vậy , chỉ là ngân chân bắn ra lúc nào, không ai biết, nhưng chắc chắn Kim MinYeong sẽ phải đoạn tử tuyệt tôn rồi.
"Yên lặng một chút! Số tài khoản và mật mã." Tiffany lạnh giọng nói, sát khí trong mắt hiện ra, làmKim MinYeong bị doạ sợ đến mức không dám nói.
"Nữ hiệp tha mạng a, anh cái gì cũng nói cho em biết, em hãy tha cho anh đi. . . . . ."Kim MinYeong lập tức hiểu, hắn không thể lỗ mãng với nữ tử tuyệt mỹ trước mắt, lập tức cầu xin tha thứ, đem tài khoản ngân hàng và mặt mã nói ra. Chỉ hy vọng đối phương chỉ coi trọng tiền, mà không phải cái mạng nhỏ của hắn.
Tiffany nhận điện thoại, lập tức tìm người kiểm tra tài khoản của Kim MinYeong. Quả thật có chừng một tỷ, xem ra Kim MinYeong không phải tham ô bình thường, ăn hơn một tỷ của nhân dân. Trong chốc lát, tiền trong tài khoản Kim MinYeong toàn bộ chuyển khoản qua tổ chức.
Tiffany cúp điện thoại, xoay người đi ra ngoài. Ngay lúc Kim MinYeong cảm thấy may mắn, ba ngân châm chẳng biết lúc nào đã cắm ở tử huyệt của hắn. Hắn không dám tin mở lớn hai mắt, chậm rãi ngã về sau, chết không nhắm mắt.
"Minho , sủng vật đã đến nơi cần đến, chúng ta trở về đi!" Tiffany hướng về phía tai nghe nói, sau đó bước nhanh hơn. Chắc chắn không bao lâu nữa sẽ có cảnh sát tới phong tỏa hiện trường, dù sao người chết cũng là một chính khách.
Chương 7 : Ánh mắt nóng rực
Bên trong khách sạn đèn bật sáng rực, từ nội thất có thể thấy được danh xưng đệ nhất khách sạn Á thị tuyệt đối là danh bất hư truyền, kết hợp phong cách thiết kế Á – Âu , không thể không nói người quản lí thật có tư tưởng cùng đầu óc buôn bán.
Đi ở đại sảnh khách sạn , không ngừng có người lộ ra ánh mắt kinh ngạc vì Tiffany . Nhưng cô đều làm như không thấy, dù sao đi vi việc bản thân mình xinh đẹp, cô đã sớm miễn dịch. Ngay cả ông xã thân yêu cũng bị lạc trong mị lực của cô, huống chi những kẻ phàm phu tục tử này.
Ngay khi Tiffany sắp đi ra đại sảnh, cô cảm nhận được một cỗ ánh mắt nóng rực hướng tới. Không giống với ánh mắt của những người khác, tựa hồ mang theo tia cưng chiều. Cô nhạy cảm quay đầu, tìm kiếm tầm mắt, nhưng cái gì cũng không thấy, cô bất đắc dĩ lắc đầu, bỏ qua suy nghĩ trong lòng.
Trừ ông xã thân ái, còn ai sẽ lộ ra ánh mắt cưng chiều với cô. Mà chồng cô giờ này đang bận việc ở công ty, làm sao có thể xuất hiện ở đây, xem ra là cô suy nghĩ nhiều.
Nghe được tiếng còi xe cảnh sát càng ngày càng gần, không còn thời gian, cô thu lại suy nghĩ, nhanh chóng rời khỏi nhà hàng.
Quả nhiên, cảnh sát hết sức có kinh nghiệm, ngay khi cô vừa đặt một chân ra khỏi cửa lớn, đã có cảnh sát bắt đầu phong toả khách sạn. Một cô gái phía sau đang chuẩn bị bước ra, lại bị cảnh sát ngăn cản, lý do là hiện tại tất cả mọi người trong khách sạn không thể rời hiện trường, mỗi người đều là nghi phạm.
Xem ra vận khí của cô không phải là tốt bình thường. Mặc dù bằng bản lĩnh của cô, bị ngăn lại cũng chỉ là chuyện nhỏ, nhưng như vậy cũng làm mất nhiều thời gian quý báu. Cái cô thiếu nhất bây giờ chính là thời gian, bị ông xã nhà cô bắt được nhất định chết chắc, cho nên nhất định phải trở về trước anh.
Tiffany nhìn thấy cách đó không xa cộng sự của mình - Choi MInho giờ phút này đang lo lắng đi tới đi lui.
Vì tránh gây chú ý cho người khác, cô lập tức cười tiến lên khoác tay tay anh nói: "dar¬ing, chờ lâu không, chúng ta đi thôi!"
Bằng thân thủ của cô, thật không biết đến tột cùng anh ấy đang lo lắng cái gì. Nếu những chuyện nhỏ nhặt như vậy cũng không đối phó được, làm sao cô có thể ngồi lên cái ghế đệ nhất sát thủ thế giới.
Nghe được thanh âm Tiffany, Minho mới yên lòng. Nguy hiểm thật. Mỗi lần cùng cô ra ngoài thi hành nhiệm vụ, đều lo lắng sợ hãi , nhưng không đi theo anh lại không yên lòng, mặc dù biết bản lĩnh của cô rất tốt, nhưng vẫn lo lắng cô chịu thiệt.
Dar¬ing? Rõ ràng cô vì tránh người khác chú ý mà nói một nick name, nhưng tim anh vẫn là nhịn không được dâng lên trận trận rung động, làm tim anh càng ngày càng hỗn loạn.
Không thể suy nghĩ lung tung, anh tự nhủ với mình, cô chỉ như em gái mình phải bảo vệ. Cho tới bây giờ đều như vậy, chỉ là cái gọi là "em gái" không biết lúc nào đã thay đổi, lúc cô gả cho người đàn ông khác sao? Hay khi cô mỉm cười nói yêu anh? Hay là trước đó nữa, lúc anh bị thương khi làm nhiệm vụ, cô nói "Em thổi vù vù sẽ không đau nữa" đây? Ngay cả anh cũng không nhớ rõ rồi.
Tiffany kéo cánh tay Kỳ đi trên đường, không chút nào cảm nhận được ánh mắt biến hoá của người bên cạnh.
Đi chưa được hai bước, Tiffany mãnh liệt dừng bước, quay đầu nhìn nhà hàng, nhưng vẫn không thấy gì. Tuyệt đối không phải ảo giác, cô rõ ràng cảm thấy một cỗ hơi thở nóng rực mang theo chút giận dữ bắn tới. Giống như cảm giác lúc nãy.
Lần thứ nhất có thể là ảo giác, nhưng lần hai tuyệt đối không phải.
Thật sự kỳ quái, sao bây giờ lại không cảm giác được. người trong bóng tối rốt cuộc là ai, người đó không biết cô hay nói chính xác anh ta có nhìn thấy quá trình cô giết người hay không .
"Thế nào?" Minho lấy lại tinh thần, cảm thấy Tiffany dừng bước, nghi ngờ hỏi.
"Không sao, đi thôi!" Tiffany cười nói, tăng nhanh bước chân đi tới bãi đậu xe.
Bất kể người trong bóng tối là ai, chỉ cần anh ta không có ác ý với cô, cô có thể làm như không biết. Tốt nhất đừng dùng cái này uy hiếp cô, nếu không cô không ngại cho anh ta nếm thử một chút thủ đoạn trả thù tàn nhẫn nhất. Trong mắt Tiffany lóe lên một tia sắc bén lạnh như băng, Ở trên thế giới này, người mà Tiffany cô quan tâm không có bao nhiêu người, nhưng cái người trong bóng tối đó ngàn vạn lần đừng đạp cô xuống hố, nếu không hậu quả rất nghiêm trọng.
Lúc này, trong đại sảnh lầu hai'nhà hàng Á Toa' .
"Tổng giám đốc, tổng giám đốc?" Phụ tá Jack gọi ông chủ đang ngẩn người trước mặt. Không hiểu sao vừa nãy còn bình thường lúc này lại ngẩn người ra rồi, càng làm anh ngạc nhiên chính là tổng giám đốc lại đến nhà hàng vào buổi tối, đây là chuyện chưa từng xảy ra.
Buổi tối tổng giám đốc không phải đều bên cạnh phu nhân sao? Chẳng lẽ là hai người cãi nhau, không thể nào a, người khác không biết, anh còn không biết ư, tổng giám đốc thương phu nhân còn không còn kịp nữa là, làm sao chịu nói nặng lời với cô.
Theo tầm mắt chủ tử nhìn sang, lại không phát hiện gì hết, điều này làm anh càng thêm nghi ngờ.
"Giống như ta đã nói, ta không hi vọng ngày mai trên báo chí xuất hiện tựa đề ' một chính khách chết ở nhà hàng Á Toa'." Người đàn ông được xưng là tổng giám đốc lạnh lùng nói.
"Dạ, thuộc hạ lập tức đi làm." Phụ tá Jack cung kính nói, sau đó lui ra. Ngay cả khi trong lòng anh có rất nhiều nghi vấn, nhưng mệnh lệnh của ông chủ là lớn nhất, không có ông chủ chưa chắc đã có anh, thân làm thuộc hạ không thể dòm ngó tâm tư chủ nhân.
Trong lúc phụ tá Jack lui ra, người đàn ông quay người lại. Trời ạ, đây là dung nhan gì a, dùng bất cứ từ ngữ khen ngợi nào cũng không thể hình dung vẻ anh tuấn của anh, đây quả thực là tạo phẩm của thần linh.
Cao 1m9 , vai rộng ngực lớn, vóc người hoàn mỹ, gương mặt trơn bóng trắng nõn, lộ ra góc cạnh lạnh lùng, là một tác phẩm điêu khắc nghệ thuật hoàn hảo. Không giận mà uy, giữa hai lông mày là khí thế đế vương.
Anh mặc một bộ tây trang màu đen, nhưng không giấu được phong thái trời sinh vương giả. Tóc ngắn xanh đen mang theo tia cuồng ngạo không kềm chế được.
Tròng mắt thâm thúy như chim ưng làm người ta không thể suy đoán tâm tư anh, sống mũi thẳng, đôi môi mỏng mím thật chặt, giống như đang ẩn nhẫn cái gì.
Từ hướng anh nhìn sang, không phải là vị trí của Tiffany sao?
Chương 8 : Người làm mùa làm gió
Tiffany không chút để ý mở chiếc Porsche của cô ra, đầu óc nghĩ tới chuyện mới vừa xảy ra, cô lại càng nghi ngờ hôn, bản lĩnh của cô cô biết, tại sao vẫn không tìm được người ở chỗ tối, không thể nào mỗi lần cô quay đầu nhìn hắn, đếu bị hắn tránh mất, trừ phi thực lực của đi phương ở phía trên cô.
"Fany , thế nào? Có gì không đúng sao?" Minho nhìn bộ dáng mất hồn của Tiffany bên cạnh, mở miệng hỏi, từ sau khi ra khỏi khách sạn cô đều có vẻ không yên lòng, chẳng lẽ khi thi hành nhiệm vụ lúc nãy đã xảy ra chuyện gì anh không biết chuyện.
"Không có gì?" Tiffany lắc đầu, cười nói, đây có lẽ chỉ là suy đoán cá nhân của cô, không cần khiến người khác lo lắng cho cô.
Minho nhìn dung nhan tuyệt mỹ khi lái xe của cô, nhíu nhíu lông mày xinh đẹp, rất rõ ràng không tin lời của cô.
"Thật, em không lừa anh, ngồi vững vàng, em muốn tăng tốc, nếu không chờ em về đến nhà nhất định bị bắt, ha ha ha. . . ." Tiffanycười nói, sau đó bắt đầu đạp mạnh chân ga, xe con lửa đỏ trong nháy mắt nhanh chóng đi tới ở trên đường lớn, bỏ lại rất nhiều chiếc xe ra sau.
Ước chừng năm phút, xe con lửa đỏ đã chạy ra ngoại ô thành A, ở trong đường núi khó đi, xe con không có giảm bớt tốc độ chút nào, xem ra xe chủ nhân rất là quen thuộc đối với đường núi gập ghềnh như vậy.
Không biết xe chạy bao lâu rồi, rốt cuộc đã đi đến một cái biệt thự sáng ngời, kiến trúc của biệt thự này tỏ rõ chủ nhân không tầm thường. Có người nào nghĩ đến biệt thự mang tính nghệ thuật như vậy lại xây ở lưng chừng núi.
Theo xe đến, cửa sắt lớn củabiệt thự tự động mở ra, trong nháy mắt ở chung quanh xe con xuất hiện rất nhiều tuyến hồng ngoại, không ngừng tiến hành dò xét thân phận của người trong xe và xe, làm cho người ta không thể không thầm than kỹ thuật cao.
Lấy được xác nhận rồi, thanh âm máy móc vang lên trong nháy mắt: "Xác nhận xong, mời vào!"
Tiffanyđạp chân ga chạy tới bãi đỗ xe ngầm trong biệt thự, rắc rắc . . . . cửa sắt đóng lại trong nháy mắt.
Khi Tiffany và Minho tiến vào đại sảnh biệt thự, những đồng bọn khác đã chờ ở đó.
"Đã về rồi!" Người đàn ông tóc vàng ngồi trên ghế sa lon phát hiện bóng dáng của bọn họ đầu tiên, dịu dàng nói, đây là Key , có huyết thống Trung Quốc và huyết thống Anh quốc, hình tượng vương tử điển hình, thu tập tình báo là sở trường của anh, văn nhã là bộ mặt ngoài của anh, không biết có bao nhiêu người tự tay dâng lên toàn bộ tính mạng bản thân chỉ vì khiến anh cười một tiếng, nhưng anh giống như là một vương tử cô đơn, không có ai có thể đả động anh.
Tiffany gật đầu một cái, coi như là chào hỏi.
"Fany , Minho , khổ cực, thuận lợi chứ!" Giọng nói thăm hỏi ngọt ngào, thanh âm không giống giọng nữ trò chuyện trong vệ tinh vừa rồi chút nào, chỉ thấy diện mạo của đối phương vô cùng tương tự với giọng nói của cô, bề ngoài nhỏ nhắn ngọt ngào hợp với giọng nói đặc biệt ngọt ngào, nên có không ít phái nam vì cô mà mê đảo!
Tuyệt đối sẽ không có người tin tưởng một cô gái có giọng nói ngọt ngào như vậy lại là người đứng đầu tổ chức! Đối với năng lực lãnh đạo của cô, không có ai không bội phục.
Tin đồn vũ khí của cô là tóc, chớ xem thường mái tóc của cô, khi giết người không hề thua kém dao găm chút nào, người có thể phát huy tóc đến trình độ như thế, trên thế giới đại khái cũng chỉ có cô! Nhưng vũ khí của cô thực sự chỉ có mái tóc kia sao? Chỉ có người quen thuộc mới biết trên dưới toàn thân của cô đều là công cụ giết người, là một nhân vật kinh khủng trong tổ chức.
"Hi, có phải em quá lo lắng hay không, bản lĩnh của Fany chúng ta đều biết, huống chi còn có Minho che chở." Taemin mới từ phòng bếp đi ra nói với thủ lĩnh Hyori , lời nói như thế, nhưng trong giọng nói lại không hề có chút không ủng hộ nào với cô gái ngọt ngào kia.
Mặc dù Hyori là thủ lĩnh của bọn họ, nhưng mà ở nơi này bọn họ vẫn dùng hình thức bạn tốt ở chung, mà không phải quan hệ trên dưới, gọi thẳng hô tên đã trở thành thói quen của bọn họ.
Chỉ thấy anh mặc y phục của đầu bếp, trong tay bưng dĩa thịt bò bít tết vừa ra lò, chớ thấy bộ dáng anh có vẻ vô hại, thật ra thì thuật ám sát của anh đã đạt tới cảnh giới khó lòng phòng bị, tin đồn anh giết người không dùng vũ khí. Anh yêu thích xuống bếp, là hình tượng người đàn ông ở nhà bình thường, rất khó tưởng tượng một người đàn ông đẹp trai vậy lại yêu thích xuống bếp.
"Hi luôn luôn thiên vị như vậy, mỗi lần đến phiên Fany thi hành nhiệm vụ đều lo lắng không ngừng." Cô gái xinh đẹp ngồi ở đầu ghế sa lon khác chu môi nói, trong giọng nói lại không có ghen, động tác của cô hoàn toàn không tương xứng với diện mạo của cô, rõ ràng là vóc người nóng bỏng xinh đẹp lại hợp với cử động đáng yêu, làm cho người ta cảm thấy buồn cười.
Đây chính là Jessica mà người ngoài gọi là 'Tử Hạt Tử', đừng thấy diện mạo cô xinh đẹp, nhưng thật ra là một nhân vật rất thanh thuần, đồng thời cũng là người có lực sát thương lớn nhất, binh khí của cô là một lưỡi hái, không ai biết cô đến tột cùng giấu lưỡi hái ở nơi nào, nhưng tin đồn lưỡi hái ra, tất tẩm máu.
"Em ghen cũng vô ích, ai kêu em không có diện mạo như Fany." Yuri bên cạnh cười nói, người nghiêm túc nghe sẽ nghe ra sự cưng chiều, chỉ là một cô gái nhỏ bị chọc tức điên lại không có lĩnh ngộ.
Chớ nhìn bộ dáng anh như vậy, thật ra là người máu lạnh nhất trong mắt người đời, am hiểu mọi tử huyệt trên thân thể con người, thường giết người ở trong lúc vô hình, đại khái chỉ có tại trước mặt bạn tốt mới lộ ra bộ dáng bất cần đời như vậy!
Không thể không nói bảy người trong tổ chức của bọn họ đều là báu vật, nam tuấn nữ xinh, dáng ngoài không chút nào thua những siêu sao.
"Anh có ý gì? Diện mạo em rất kém cỏi sao?" Jessica nâng nâng bộ ngực kiêu ngạo của cô, cười nói, dáng dấp cô rất kém cỏi sao? Sao Kwon Yuri này luôn chọc cô? Thật là tức chết cô.
"Khụ khụ khụ. . . Ý tứ trên mặt chữ." Yuri quay đầu ra nói, tiểu nha đầu này trổ mã thực không tệ, chỉ là cá tính cô quá phóng khoáng, sao hoàn toàn quên mất đây là đại sảnh, những đồng bọn khác còn ở đây, coi như cô không thèm để ý, anh vẫn để ý vẻ đẹp của cô bị người khác biết.
"Anh. . . . O o. . . ." Jessica vỗ ngực, tức giận nói không ra lời.
"Tốt lắm, Yul , anh tạm thời ít nói hai câu đi." Hyorinói, thật không biết hai người kia xảy ra chuyện gì, ngày ngày không gây gổ giống như không được, điển hình là oan gia vui mừng.
"Tôi nói cái tên tiểu tử này, thích người ta thì cứ nói thẳng đi, không có chuyện gì cứ trêu chọc cô ấy, hiện tại, cách theo đuổi như vậy đã không còn dùng được, chờ một chút, anh dạy cho cậu các chiêu tán gái, bảo đảm cô ấy yêu cậu yêu chết đi sống lại." Taemin nhỏ giọng nói, sau đó cười hì hì đặt thịt bò bít tết vừa làm xong ở trên bàn ăn.
"Mọi người tới đây nếm thử thịt bò bít tết tôi mới phát minh, xem mùi vị có ngon hay không." Taemin cười nói.
"Oa. . . . Có lộc ăn, rất lâu chưa ăn món mà Hạo từ mình làm rồi." Tiffany khoa trương nói, bởi vì trong tổ chức chỉ có một mình cô đã kết hôn, cho nên không thể nào ngày ngày chạy đến tổng bộ ăn chực, nếu không tổ chức sẽ bởi vì cô mà bại lộ, cũng chỉ mình cô không được ăn đồ ngon như vậy mỗi ngày.
"Fany , cậu có phải quá khoa trương hay không, mấy ngày trước không phải ông xã thân yêu của cậu mới vừa thuê đầu bếp Baker Yamcha đứng đầu thế giới đến nhà cậu nấu cơm sao? Muốn ăn thức ăn ngon thì tùy thời đều có thể." Jessica cười nói.
"Nhưng đâu có giống nhau, mình ăn thức ăn mà Hạo làm lớn lên, có tình cảm nhất định, bảo mình không ăn thật đúng là không quen, mình không khách khí." Tiffany nói, cầm dao nĩa bên cạnh bắt đầu động thủ. Từ lúc nhỏ bọn họ đã bắt đầu ở chung, lúc ấy người biết làm cơm chỉ có Quan Hạo Vũ, cho nên anh gánh vác chức trách đầu bếp của bọn họ.
"Ăn thật ngon, Taemin , tài nấu nướng của anh lại có tiến bộ đó!" Tiffany hưởng thụ nói.
"Dĩ nhiên, cũng không xem anh là ai." Taemin nói như chuyện đương nhiên.
"Ha ha ha. . . . Thích thì ăn thêm chút." Hyori cười nói, sau đó bắt đầu cắt thịt bò bít tết cho cô, Tiffany cũng không có quá nhiều kỳ quái với việc này, giống như chuyện như vậy là thường xảy ra.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top