Chap 52

Tiểu Linh sau khi tan học một mình đến quán thịt nướng Hàn Quốc gần trường. Trong lúc chờ đợi liền mang thỏi son Tomford từ trong balo ra chụp lại rồi đăng bán trên Taobao. Dù sao cô cũng không cần thể loại bố thí như thế này! Cô cũng có thể tự mua được chỉ là cô muốn anh tự tay chọn, tự dùng tiền mua cho cô nhưng mà tâm thiệp kia đã nói lên tất cả, thỏi son này không dành cho cô , vậy cô còn cầm làm gì?

   Bỗng có tiếng chuông điện thoại reo lên, là anh gọi tới, cô tỏ vẻ chán ngán , lướt tay ấn nhận cuộc gọi.

   "Tiểu Linh!" Đầu dây bên kia là giọng vui vẻ của anh sau khi cô nghe máy.

    "...." Cô im lặng không nói gì, chờ xem anh định như thế nào.

     "Em đang làm gì vậy?" Anh tiếp tục nói.

     "Ăn!"

      "Vậy sao? À , son anh nhờ Bạng Hổ gửi em đã nhận được chưa?" Anh vẫn không nhận ra sự khác thường trong cách nói của cô!

       "Rồi."

        "Vậy em có thích không?"

         "Em bán rồi!" Cô thản nhiên nói khiến anh ở đầu dây bên kia khựng lại một chút rồi nhanh chóng nói "Tại sao lại bán? Em không thích sao?"

          "Anh tự xem lại xem!"

           "Rốt cuộc là tại sao em lại bán?  Chẳng phải em nói muốn anh mua son cho sao? Tại sao anh mua rồi em lại đem bán đi? "

            "Huh? Son anh tặng em? Tặng em hay là tặng con ranh Tiểu Yến?" Cô đặt đũa xuống bàn phát ra tiếng động, cũng may là ngồi trong góc không ai để ý đến!

           "Con ranh? Em nói chuyện cẩn thận một chút! Còn nữa, thỏi son là anh tặng em không phải sao? Em còn nói kiểu như vậy? Biết em đem son bán đi anh đã không thèm tặng, em thật không biết coi trọng quà của người khác!"  Anh phẫn nộ nói.

          "Coi trọng? Đó đâu phải là đồ anh tặng em? Anh tặng Tư Tiểu Yến không phải sao? Tốt nhất là từ giờ anh không cần phải mua cái gì cả!"

        "Cái gì mà tặng Tư Tiểu Yến? Em nói rõ ra xem!"

        "Anh thông minh như vậy cơ mà? Tự mình nghĩ xem!" Cô nói rồi thẳng thừng tắt máy.

        Đúng lúc này Ngô Lỗi đi từ nhà vệ sinh đi ra liền gặp cô, anh hơi cười, lại gần đập vào bả vai cô "Em gái! Sao ngồi một mình vậy?"

     Cô ngước đầu lên nhận ra Ngô Lỗi liền bật cười "Anh cũng ăn ở đây sao?"

    "Đúng vậy! Dạo này tần suất gặp nhau hơi nhiều thì phải!" Anh nói song nhìn xung quanh bàn ăn rộng lớn chỉ độc mình cô liền mở lời bảo cô đến đằng kia ngồi ăn cùng gia đình mình, mới đầu cô cũng từ chối nhưng anh nhiệt tình quá nên cô không nỡ!

     "Cháu chào cô chú, chào hai bác!" Tiểu Linh cúi đầu lễ phép nói.

      "Ngô Lỗi! Đây là bạn cháu sao?" Cô ruột của cậu vui vẻ hỏi.

       "Đây là em gái kết nghĩa của con, tên Vương Tiểu Linh, thấy em ấy ngồi một mình có chút buồn nên bảo em ấy ra đây ngồi cùng chúng ta!" Ngô Lỗi giới thiệu.

        "Tiểu Linh sao? Cháu cứ tự nhiên nhé, Ngô Lỗi nhà ta kết nghĩa anh em với cháu thật là vui quá, nhìn xinh đẹp như thế này!" Ba mẹ cậu không ngừng khen ngợi. Hình ảnh gia đình vui vẻ của Ngô Lỗi được phóng viên từ xa chụp toàn bộ lại vô cùng sắc nét, trong đó có cả hình ảnh Tiểu Linh.

       Trong suốt bữa ăn, có thể thấy gia đình Ngô Lỗi vô cùng quý mến Tiểu Linh, họ liên tục nói chuyện vui vẻ, Tiểu Linh cũng sớm hoà nhập. Ba mẹ Ngô Lỗi rất nhiệt tình, liên tục gắp thức ăn cho Tiểu Linh, đến khi kết thúc bữa ăn còn muốn chụp ảnh làm kỉ niệm.

    "Tiểu Linh! Ngô Lỗi nhà bác là con một lại không có em gái, thấy thằng bé quý con coi con giống em gái như vậy ta nghĩ, ta cũng muốn coi con như con ruột! Từ giờ lúc nào đến Bắc Kinh cứ vào nhà bác chơi nhé, cứ tự nhiên, mọi người quý con lắm!" Mẹ Ngô Lỗi vui vẻ nói.

     "Được ạ được ạ!" Cô cũng vui vẻ đáp lại.

      Bức ảnh trong bữa tối hôm nay được Ngô Lỗi nhanh chóng đăng lên Weibo cùng dòng trạng thái "Bữa tối cùng với gia đình!" , chỉ hơn 10 phút đã có ngàn lượt yêu thích cùng với hơn trăm bình luận.

     Một lúc sau cậu lại tiếp tục đăng ảnh chụp riêng với Tiểu Linh cùng với dòng trạng thái "Em gái mình này! Độc thân xinh đẹp có ai yêu không?" . Lần này là chỉ sau 2 phút đã có hơn nghìn lượt yêu thích tỉ lệ thuận với ngàn lượt bình luận.

    "Nhìn xem nhìn xem Tiểu Linh, em sắp nổi tiếng rồi này haha!" Ngô Lỗi đưa máy điện thoại cho Tiểu Linh xem.

     "Ôi thật là..." Cô có chút ngạc nhiên rồi cũng vui vẻ cười nói đùa "Nhờ phước anh trai em sắp thành ngôi sao rồi, lúc đó nhất định không quên ơn anh!"

       Ở Bắc Kinh Vương Tuấn Khải sau khi quay phim xong liền cùng các thành viên trở về khách sạn.

    "Anh Bạng Hổ, son em nhờ anh gửi cho Tiểu Linh có sai sót gì không? Sao em ấy lại bảo đó là quà em tặng Tư Tiểu Yến?" Anh níu tay Bạng Hổ đi đằng trước lại hỏi.

      "Hmm? Anh không biết, em đưa anh như nào thì anh gửi như vậy thôi!" Bạng Hổ đáng thương bụng đang đói meo lại còn bị anh giữ lại chất vấn.

      Anh gật đầu không nói gì, vào Weibo để xem cô dạo này thế nào thì thấy một tấm hình cô chụp cùng Ngô Lỗi "nổi" trên bảng tin.

    Anh thở hắt rồi lẩm bẩm tức giận "Cái gì mà em gái? Cái gì mà độc thân?"

   Anh liền gọi điện cho cô nhưng cơ bản là cô không nghe máy, lại tiếp tục gọi 4, 5 lần nhưng cô vẫn không chịu nghe, cuối cùng tức giận quá anh đập điện thoại vào tường bay tung toé các phụ kiện.

    Các thành viên cùng anh Bạng Hổ đang ngồi ăn tối trong phòng liền giật mình nhìn anh.

    "Anh sao vậy? Bình tĩnh đi bình tĩnh đi!" Vương Nguyên có chút sợ , Dịch Dương Thiên Tỉ ngồi cạnh cũng không kém, nép đằng sau Bạng Hổ to lớn.

   "Không sao không sao! Tuổi dậy thì ấy mà!" Anh Bạng Hổ ôm Thiên Tỉ nói.

"Vương Nguyên, em đưa máy điện thoại đây!" Vương Tuấn Khải mặt hằm hằm quay sang nhìn Vương Nguyên nói.

"Ơ...um, anh không định đập máy em đấy chứ?" Cậu nắm chặt máy điện thoại.

Anh thở hắt một cái rồi nói "Em gọi điện cho Tiểu Linh đi!"

Vương Nguyên lập tức nghe lời, gọi điện cho cô.

"Thì ra là cãi nhau với Tiểu Linh sao?" Bạng Hổ nói nhỏ với Thiên Tỉ.

"Ây ya, cái anh này em chưa bao giờ thấy tức giận vậy mà không ngờ..." Thiên Tỉ

"Tốt nhất khi nói đến Tiểu Linh phải biết cẩn thận không Tuấn Khải đập chúng ta tan xác mất!"

Sau ba hồi chuông thì Tiểu Linh cũng nghe máy. Vương Nguyên đưa cho Tuấn Khải nhưng anh lại từ chối, bảo cậu mở loa ngoài lên để nghe.

"Alo Vương Nguyên?!" Đầu dây bên kia giọng cô không rõ ràng.

"Ừm Tiểu Linh, cậu đang làm gì vậy?" Vương Nguyên nuốt nước bọt, nhìn theo khẩu hình miệng của anh.

"À, đang ngủ!" Tiểu Linh ngáp một cái dài.

"Ngủ sớm vậy sao?" Vương Nguyên bất ngờ nói.

"Có chuyện gì sao?"

"À, đợi mình một tí" Vương Nguyên nghe lời đưa máy cho Tuấn Khải. Anh cầm máy rồi đi ra ngoài ban công, đóng cửa lại cách âm bên trong không nghe thấy gì!

"Tiểu Linh, là anh..." Anh nhẹ giọng hơn so với trạng thái tức giận vừa rồi.

"...chuyện gì?" Cô giọng có chút lạnh.

"Em giải thích rõ ràng được không? Tại sao lại nói quà đó anh tặng Tư Tiểu Yến? Hơn nữa sao lại chụp ảnh cùng tên Ngô Lỗi đó chứ?"

"Không muốn nói!"

"Sao lại không muốn nói? Anh làm gì sai cơ chứ?" Anh có phần kích động.

"Có phải Tư Tiểu Yến xinh đẹp nên anh quên em rồi đúng không? Anh tặng son cho em nhưng không để ý tấm thiệp trong hộp là gửi cho ai sao? Anh định chọc giận em sao?" Cô tức giận nói.

"Anh...anh..." Anh lắp bắp trong đầu không ngừng suy nghĩ.

"Anh nhất định để ý đến nó rồi, Vương Nguyên với Thiên Tỉ đều không biết ngày sinh nhật Tư Tiểu Yến mà anh lại biết?"

"Thì anh đóng cặp với em ấy nên phải tìm hiểu về bạn diễn!"

"Tìm hiểu cái gì? Tìm hiểu để tán tỉnh nhau à?" Cô cười khẩy.

"Tiểu Linh em đừng hiểu nhầm!" Anh kích động nói, ra sức giải thích "Anh và Tư Tiểu Yến không hề có gì, chỉ là anh quản lí nói em ấy là bạn diễn cặp với anh mà sắp sinh nhật nên mua quà để thể hiện tình đồng nghiệp tốt đẹp! Không có gì đâu em đừng hiểu nhầm!"

     Tiểu Linh im lặng không nói gì, một lúc sau liền cúp máy, Vương Tuấn Khải trong lòng rối ren không thôi!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: