Chap 8 - Một nhà
Vào tới nhà, Taeyeon liền ôm lấy Tiffany, cô rất thích mùi hương trên người Tiffany, nó cứ dịu dàng dễ chịu không thể nào mà quên đi được. Có nhiều lúc cô nghĩ người như chị ấy phải khiến bao nhiêu người điêu đứng đây, cô cũng trong số đó.
"Này, em suốt ngày cứ thế" Giọng nói có chút trách yêu, không còn nghe đanh đá như thường ngày nữa.
"Chị làm gì em rồi hả Tiffany, trong đầu em giờ ngoài chị ra không còn nghĩ gì được nữa rồi" Taeyeon tay vẫn ôm Tiffany, đầu ngước lên nhìn, môi hơi bĩu ra.
"Ai làm gì em chứ, biết là mê chị rồi!" Tiffany đẩy đầu Taeyeon ra, miệng cười cười
"Chị này, người..ười..người...lúc nãy là gì của chị vậy?" Taeyeon lấy hết can đảm để nói ra vướng mắt trong lòng mình.
"À, đối tác thôi. Sao thế?" Tiffany ngồi đối diện vừa uống nước vừa nhìn Taeyeon
"Đối tác kiểu gì mà đưa tận về nhà" Taeyeon lèm bèm lí nhí nhưng Tiffany vẫn nghe
Cô thầm cười, tên đó dáng dấp, gương mặt, cả cách cư xữ cứ y như là trẻ con, làm cô thấy khi đối diện với Taeyeon thật thoải mái.
"Chị làm công việc gì?" Taeyeon tò mò, cô muốn hiểu rõ hơn về người cô thương.
"Công ty thời trang, chủ tịch!" Tiffany thành thật trả lời
"Oách nhỉ? Chị hoàn hảo thế sao em giữ nỗi?" Taeyeon nói bâng quơ nhưng có mục đích cả
"Giữ gì? Em toàn nói nhãm" Tiffany gạt phăng câu nói nữa đùa nữa thật của Taeyeon
"Sao chị cứ thích làm người ta mất hứng thế?" Taeyeon xụ mặt
"Thôi, thế em đang học gì? Sao lại ở một mình, gia đình em đâu?" Tiffany quan tâm hỏi han về Taeyeon
"Chị hôm nay biết quan tâm nữa, lạ ha! Em học kinh doanh, em thích sống một mình hơn!" Taeyeon thấy vui trong lòng khi Tiffany đã cởi mở hơn, vui vẻ hơn với cô nên cô ấy có hỏi tới mai cô cũng không ngần ngại mà trả lời. Đây vốn đâu phải là Kim Taeyeon của lúc trước, cô chẳng bao giờ cho ai biết gì về mình nhưng đối với Tiffany thì khác.
"Ừ! Thôi chị tắm đã, nhà còn dư một phòng cho khách, em cứ ngủ ở đó đi, có cả đồ mới em thay cho thoải mái, ngủ ngon!" Tiffany nói xong thì xách túi đi te te vào phòng mình, đóng cửa lại.
Taeyeon ngồi đó ngơ ngơ, qua đây chủ yếu được ngủ cùng chị ấy giờ lại bảo ngủ riêng, thế ngủ nhà mình không sướng hơn à? Ngồi đó nghĩ đủ trò, cuối cùng cô cũng đi vào phòng còn lại, tắm rửa thơm tho.
Với bộ pijama màu xanh trên người nhìn cô thật ngố tàu, cô ôm gối phi thẳng qua phòng Tiffany, không thèm gõ cửa cứ thế mà xông vào. Tiffany cũng vừa tắm xong, trên người cũng chỉ quấn có cái khăn đang ngồi trước gương sấy tóc, thấy Taeyeon sòng xọc chạy vào tưởng có chuyện gì bèn hỏi
"Có chuyện gì vậy?" Tiffany nhìn Taeyeon qua tấm gương trước mặt
Taeyeon vẫn đứng đó mà không đáp, gián hai con mắt mà nhìn cô làm cô có cảm giác gợn người, cô mới lên tiếng lần nữa
"Em nhìn gì dữ thế, hư hỏng vừa thôi!" Tiffany lườm lườm Taeyeon, đi vào phòng tắm thay đồ chỉnh chu, làm sao cô dám để tên háo sắc đó tia thân hình đẹp đáng giá ngàn vàng của cô chứ.
Taeyeon vẫn còn chưa tỉnh trước những gì đã thấy, còn đang mơ màng thì bị Tiffany nhéo cho một cái trỡ về hiện thực
"Giờ thì có chuyện gì?" Tiffany nhướn mày nhìn Taeyeon
"À ừ..ừ nhà lạ mà em ngủ một mình em sợ lắm, ngủ chung đi" Taeyeon nói dối thẳng thừng, xong trèo lên giường nằm mà không cần biết Tiffany có đồng ý hay không.
Yên vị trên giường Tiffany, Taeyeon ngồi dựa lưng vào thành giường ngắm nhìn mọi hành động của cô ấy. Dù chỉ là ngồi nhìn nhưng cô cũng không thấy chán, cô tình nguyện dành cả đời này chỉ nhìn mỗi chị ấy mà thôi. Càng nhìn càng thấy chị ấy hoàn hảo, cô biết là mình ngày càng bị cuốn sâu vào đó rồi, không cách nào thoát ra được.
Tiffany ngồi sấy tóc mà cũng không được tự nhiên, có khi không tự dưng lại nhìn người ta chằm chằm như thế, ngại chết được nên thôi cô dẹp luôn việc sấy tóc, cô lấy máy tính ra ngồi đọc tin tức rồi xem lại công việc. Cô chăm chú đến mức quên cả thời gian đang trôi qua và có một người cũng đang ngồi đợi cô.
"Chị làm gì mà làm suốt thế, cả ngày làm chưa chán à?" Taeyeon đợi đến nỗi sắp ngủ quên mà Tiffany vẫn còn chưa chịu đi ngủ
"Em cứ ngủ đi, không phải đợi chị" Tiffany vô tư nói, cô đâu biết thiếu cô thì làm sao con người đó ngủ được.
"Em đợi!" Taeyeon vẫn ngang bướng, so với việc thiếu Tiffany thì việc buồn ngủ chẳng quan trọng gì.
Thấy Taeyeon như vậy cô không nói gì thêm nữa, cô đóng máy tính lại vì biết Taeyeon ngồi đó đợi thì trong lòng cũng áy náy làm sao mà làm việc được, với lại cô cũng đã buồn ngủ rồi
"Em đòi hỏi nhiều quá đó, giờ chọn đi em ngủ trên giường hay dưới đất?" Tiffany đứng khoanh tay nhìn nguyên cục bột trắng bóc đầu tóc lùm xùm đang ngồi trên giường ôm gối
"Em ngủ cùng chị" Taeyeon lại bật chế độ không biết xấu hổ
"Không thích!" Lần trước ngủ với tên này, hậu quả là thức trắng cả đêm, cô không dại dột gì rước họa vào thân
"Bộ không thích là được chắc" Taeyeon hơi nhăn mũi nhìn
"Không nói với em nữa!" Tiffany thôi đo co với tên trẻ con đó, nói chuyện ngang bướng không ai bằng.
Tiffany leo lên giường nằm, chùm mềm quay lưng lại với Taeyeon mà ngủ. Taeyeon thấy vậy tưởng lại chọc cho Tiffany giận nên cũng ngoan ngoãn nằm nhẹ nhàng xuống bên cạnh. Nằm được một lúc mà vẫn không thấy Tiffany nhúc nhích, Taeyeon đánh liều nằm nhích lại chọt chọt nhẹ vào người cô ấy...vẫn không nhúc nhích. Giựt nhẹ cái mềm Tiffany đang đắp thì bên kia mới chịu lên tiếng
"Ngủ đi" Tiffany nói nhưng vẫn không quay lại
Taeyeon nằm gần sát Tiffany đặt nhẹ tay lên eo cô ấy, thì thầm
"Em ngủ ngay đây, ngủ ngon nhé!" Sau đó cả hai chìm vào giấc ngủ.
***********
Sáng hôm sau, Tiffany là người thức dậy trước, cô vừa mở mắt ra thì gương mặt Taeyeon là điều đầu tiên cô thấy. Taeyeon nằm rất sát cô, tay vẫn ôm eo cô cứng ngắt cứ như sợ cô trốn mất, mãi nghĩ linh tinh thì Taeyeon mỡ mắt làm Tiffany ngại ngùng, tính ngồi dậy nhưng vòng tay ấy cứ xiết chặt không buông.
"Buông ra, làm gì thế!" Tiffany đánh nhẹ vào tay Taeyeon
"Nằm tí nữa đi, em chưa muốn dậy" Taeyeon dúi dúi vào người Tiffany
"Thế em cứ nằm đi, buông ra nào"
"Em dậy đây!" Hôn một cái lên má Tiffany xong rồi lòm còm bò dậy
"Em có thôi đi không hả, suốt ngày cứ ôm rồi hôn. Con gái gì mà tùy tiện thế" Tiffany không hiểu tại sao con người này lại đụng chạm thân mật như thế. Mình với cô ta là kiểu quan hệ gì chứ
"Em đói, nấu gì ăn nha!" Taeyeon ngồi đó tròn xoe hai mắt gật gật đầu nhìn Tiffany với bộ mặt vô tội vạ
"Ừ!" Tiffany bước xuống giường búi vội tóc lên và đi ra ngoài.
Taeyeon thấy vậy cũng bước xuống gường đi sang phòng khách thay đồ rồi cũng nhanh chóng ra ngoài. Hai người ngồi ăn sáng cùng nhau rất vui vẻ cứ như đã là một nhà.
"Chị đến công ty bằng gì?" Taeyeon vừa ăn vừa hỏi
"Thư ký đón" ......
Ăn xong Tiffany dọn dẹp chuẩn bị đi làm, Taeyeon thì ngồi đó đợi Tiffany dù cho nãy giờ bác tài xế đang dưới lầu gọi điện inh ỏi.
"Điện thoại" Taeyeon xòe tay ra trước mặt Tiffany
Tiffany không hiểu gì nhưng vẫn đưa cho Taeyeon. Cầm nhấn nhấn một lúc
"Xong trả chị, giờ đi học nha. Chiều gặp!"
Tiffany nhìn điệu bộ vội vội vàng vàng ra khỏi nhà của Taeyeon thì phì cười. Sau đó cô cũng đi đến công ty.
Tiffany đang ngồi làm việc thì điện thoại cô báo có tin nhắn. Mở ra thì ID người gửi là *Tae* với nội dung
"Lại nhớ chị rồi!"
Nhìn ID người gửi thì cô chẳng có chút ấn tượng gì vì nó trẻ con quá, cô chẳng bao giờ thân thiết với ai đến mức lại gọi bằng cái tên như vậy. Nhưng đọc xong thì cô biết chắc người gửi là ai rồi. Chỉ có một con người là luôn thân mật với cô và nói nhớ cô thôi.
Nhìn màn hình điện thoại bất giác miệng cô nỡ một nụ cười, cô chẳng hiểu sao mình lại vui như vậy, có cái gì đó cứ xao xuyến lạ. Cô cũng nhanh chóng trả lời
"Biết rồi! Học đi"
Bíppp... Tin nhắn mới
*Tae*
"Động viên tí đi, em đang nhớ chị lắm"
*Tiffany*
"Chiều gặp!"
Cuộc trò chuyện tuy chỉ ngắn ngủi là thế nhưng đều mang đến niềm vui cho cả hai. Taeyeon từ khi quen biết Tiffany thì bỗng nhiên tính tình trở nên điềm đạm hơn, cứ muốn được đối xử một cách dịu dàng và ân cần. Còn Tiffany thì đã biết quan tâm đến người khác, biết cảm giác vui vẻ cười tủm tĩm mỗi khi nghĩ về một điều gì đó không nhất định.
Chiều đến Tiffany chuẩn bị ra về thì nhận được điện thoại, là Nickhun
"Alo"
"Anh Nickhun đây, anh đang đứng trước công ty em, mình đi ăn nhé anh có vài việc muốn bàn với em..." Nickhun lấy công việc làm cớ để được gặp Tiffany, vì anh biết chỉ cần là công việc thì Tiffany sẽ không từ chối.
"Được rồi, tôi xuống ngay!"
Nickhun vẫy tay với Tiffany khi thấy cô ấy từ trong đi ra, Tiffany cười rồi đi lại chỗ của Nickhun
"Em vào đi" Nickhun mở cửa xe cho cô
Cả hai đi đến một nhà hàng mà Nickhun đã chọn, không gian vô cùng yên tĩnh lại pha một chút gì đó lãng mạn. Tiffany trong lòng thắc mắc sao bàn công việc mà lại đến chổ này, nhưng thôi cô cũng bước vào.
Khi nghe tới chuyện công việc thì cô quên bén đi việc đã có hẹn với Taeyeon. Nhưng sao trách cô được cô có nhiều chuyện phải lo mà.
Tan học Taeyeon đến gặp Dara, cô muốn nói rõ ràng mọi chuyện với cô ấy, cô chán ghét cái kiểu này lắm rồi
"Tae cuối cùng cũng đến" Dara vừa thấy Taeyeon thì liền nhào tới ôm lấy
"Buông tôi ra! Chẳng qua là hai nhà quen biết nên tôi mới để cô bám đuôi đến bây giờ, nhưng đến đây thôi, tôi thấy đủ rồi" Taeyeon hất người Dara khỏi người cô, cô không muốn dính dáng gì đến cô ấy nữa
"Tae nỡ làm vậy với em sao? Vì cô gái kia phải không?" Dara giận đến mức nước mắt ứa ra
"Không, tôi chỉ là không muốn day dưa nữa!" Taeyeon dứt khoác, một khi cô đã muốn làm thì cô không thể mềm lòng
Đôi co qua lại cuối cùng Dara cũng chịu nói cho Taeyeon mật mã nhà cô. Taeyeon cảm thấy mệt mõi, cuộc sống cô sao lắm chuyện thế, đôi khi nghĩ cũng cảm thấy cô đơn. Cô lần đầu tiên biết yêu một người ra sao, cô sẽ nắm lấy sẽ không bao giờ để nó thuộc về ai khác.
Thui thủi một mình đi về, ngang qua nhà Tiffany thì thấy nhà vẫn tối, thầm nghĩ "Những lúc thế này chỉ muốn ôm chị ấy, đã hẹn chiều gặp mà giờ còn chưa về!" . Cô đi đến mở cữa nhà mình bước vào, cảm giác cô đơn truyền thẳng đến tim cô, nhìn xung quanh thấy rất trống trãi, chắc do cô mấy ngày rồi không về nhà. Cô ngồi xuống sofa lấy điện thoại ra nhắn tin
*Tae*
"Mật mã nhà chị?"
*Tiffany*
"0000, vào nhà đợi chị, chị có việc tí mới về!"
Taeyeon nghĩ ngợi một tí, xong đi vào phòng lấy vali ra nhét hết quần áo vào quyết định sẽ sang sống cùng Tiffany. Cuộc sống hạnh phúc cùng với Tiffany đang được vẽ ra trong đầu Taeyeon với biết bao nhiêu là thứ.
Mỡ cửa bước vào, đúng là mùi hương của Tiffany vẫn còn thoang thoảng, cô sẽ ỡ phòng còn lại của căn nhà này, cô dọn dẹp sắp xếp quần áo. Cô tự nói với lòng mình là dù Tiffany có đuổi thì cô cũng không đi, nhất quyết là vậy, cô đã xem đây là nhà mình rồi.
_____________________
Chap này không có gì đặc biệt huhu để mọi người chờ lâu *cuối đầu tạ tội* cũng chỉ vì cái tội làm biếng :(
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top