Cô đã di khỏi sân thượng được một lúc rồi nhưng anh thì vẫn cứ tần ngần ở đó, chẳng hiểu sao bị cô dấm cho 1 cú như trời giáng , gương mặt hiện giờ rất đau , lực đấm của cô rất mạnh nên khiến quai hàm của anh muốn gãy rụng còn cổ thì như muốn trẹo luôn , ở khóe miệng hiện giờ cũng có 1 vệt máu đã khô , mà anh cũng chẳng màng đến hiện giờ anh giống như người bị bắt mất hồn , cứ đứng như trời trống tại chổ , lúc nãy khi hai người ngã ra đất trong tư thế mặt đối mặt , 2 ánh mắt nhìn nhau ở một cự ly rất gần còn cả môi này chạm môi kia , thì anh cảm thấy như trong người có một luồn điện đang chạy vậy và cũng trong chính lúc này anh đã nhớ ra mình đã gặp cô ở đâu .
" Phải chính là đôi mắt ấy , một đôi mắt biết nói , nó xanh biếc như đại dương sâu thẳm , cũng chính nó đã hút mất hồn mình ngày hôm đó , đúng rồi cô ấy chính là cô gái hôm trước mình đã đụng trúng khi đang truy bắt tội phạm " - anh đang nhớ lại buổi tối hôm đó , ngày mà anh gặp cô lần đầu tiên .
Sau 1 lúc hồi tưởng thì anh lại giống như 1 thằng hâm , vò đầu bứt tóc .
" Mình phải làm sao đây , tự dưng lại xảy ra tình huống trái ngang này , cô ấy chắc chắn là sẽ hiểu lầm mình là 1 kẻ biến thái thích sàm sở , không được nhất định phải tìm cách giải thích rõ với cô ấy mới được "
Nói rồi anh cũng nhanh chóng quay lại đi nhanh khỏi sân thượng .
Trở về lớp anh thấy cô đang gục đầu xuống bàn , tiến đến chổ cô định nói lời xin lỗi và giải thích rõ chuyện vừa rồi , định lên tiếng gọi cô thì một luồn khí lạnh xộc vào người anh chợt rùng mình , luồn khí lạnh đó toát ra từ người cô khiến anh phải từ bỏ ý định của mình , anh nhẹ nhàng ngồi xuống ghế liếc sang nhìn cô , quả thật lúc này anh cảm thấy sợ thật sự , tuy không nhìn thấy được gương mặt cô nhưng anh có thể hình dung ra nó kinh khủng đến mức nào .
Tiết học chiều đã bắt đầu , nhưng không khí ở cuối lớp chỗ 2 người lúc này giống như trong một bộ phim kinh dị vậy , cô thì vẫn gục đầu trên bàn , khí lạnh trên cơ thể cô toát ra khiến anh tưởng mình đang ở trong 1 cái nhà xác , anh không dám thở mạnh lâu lâu lại liếc sang nhìn cô , không khí ngột ngạt đến kinh người , mặc dù cảm thấy lạnh gáy là vậy nhưng trán anh thì mồ hôi cứ rịn ra . Người ta nói địa ngục là nơi lạnh nhất lạnh đến thấu xương , bây giờ thì anh đang là người đầu tiên còn sống mà đươc trải nghiệm .
" Cô ấy thật đáng sợ " - anh thầm nghĩ
Tan học cô đi thẳng một nước ra cổng trường , anh thì lẻo đẻo theo sau cô nhưng vẫn giữ một khoảng cách để cô không phát hiện .
Cô đi rất nhanh , anh cũng phải rất vất vả mới không làm mất dấu cô . Một lúc sau cô dừng lại tại công ty giao nhận và đi vào , anh đứng bên kia đường quan sát , đọc hồ sơ của cô anh biết được sau giờ học cô còn đi làm thêm nữa , anh tiếp tục chọn cho mình một chỗ thoải mái vừa có thể quan sát được những hoạt động của cô .
Đến giờ tan ca cô đi về anh vẫn tiếp tục đi theo , lúc này cô đang trên đường về nhà , cô đang đứng chờ tín hiệu để qua đường , đèn đỏ được bật lên cô nhanh chóng sang đường , vừa sang đến bên kia thì đột nhiên cô nghe tiếng thắng xe từ đằng sau rồi tiếng 1 người đàn ông chửi rủa vang lên .
-" Này bà già kia , đi nhanh lên coi , bà đang ngáng đường người khác đó có biết không , già rồi thì sớm xuống mồ đi đừng có ở đây mà cản trở người khác " -
Những lời khó nghe này làm mọi người phải quay lại nhìn xem chuyện gì đang xảy ra , cô cũng không ngoại lệ , vừa xoay lại thì cô thấy 1 cảnh tượng hết sức là bất mãn , một chiếc xe đang định vượt đèn đỏ nhưng bị chặn lại bởi 1 bà cụ đang cố gắng chậm chạp sang đường với 1 túi trái cây cùng cây nạn của mình , còn tên đàn ông trong xe thì với đầu ra la hét , lúc nãy hắn thắng xe gấp đã khiến bà cụ giật mình đánh rơi túi trái cây trên tay , trên mặt đất mấy thứ trái cây đang lăn lốc , con bà cụ thì đang khó nhọc cuối xuống nhặt lại .
Cô nhìn xung quanh xem có ai muốn giúp bà cụ không , chẳng một ai chịu giúp cả , cô lắc đầu ngán ngẫm , con người ở trên thế giới này bây giờ chẳng còn tình người nữa rồi , họ thật sự quá vô cảm , nghĩ đến đây cô không do dự tiến về phía bà cụ kia cuối xuống nhặt giúp chỗ trái cây trên mặt đất cho vào túi rồi đở bà cụ lên .
Người đàn ông trong chiếc xe vẫn tiếp tục phun ra mấy lời khó nghe .
-" Này nhanh lên chứ cái bà già kia , sao cứ áng ngữ trước xe hoài vậy , bà mà không nhanh lên có tin tôi tông chết bà không , dù sao thì bà cũng không sống được bao lâu nữa , vậy để tôi giúp bà đi cho nhanh . "
Đột nhiên hắn ta thấy cổ mình có 1 lực kéo rất mạnh , kèm theo tiếng nói của 1 cô gái , nói đúng hơn là cô gái đó đang hét vào mặt hắn .
-" XUỐNG XE NGAY ! "
Người con gái đó là Sakura , lôi cổ aó của hắn , cô bắt hắn phải mở cửa xe , 3 chữ lúc nãy của cô quả thực rất có uy lực , hắn ta vội luống cuốn mở cửa xe , cửa vừa mở ra chưa kịp làm gì thì hắn bị cô thô bạo lôi ra khỏi xe , 1 tay cô chấn ngay cổ hắn , tay còn lại nắm lấy 1 bên cổ tay của hắn bẻ ra sau mà khống chế .
Cô kéo hắn về phía bà cụ , rồi lên tiếng .
-" XIN LỖI ĐI ! "
Hắn ta cố vùng vẫy thoát ra và gân cổ lên lớn tiếng .
-" Con nhãi mày là ai mà dám ra lệnh cho tao , mau thả tao ra ngay nếu không thì đừng trách tao " .
Nhưng cho dù hắn có vùng vẫy la hét kiểu gì thì , cũng không thể thoát được vì lực của cô khá mạnh , nhưng làm sao 1 cô gái nhỏ bé như cô lại có thể khống chế 1 tên đàn ông lực lưỡng như vậy , bởi vì cô là một cao thủ , cô biết dùng nhu để khắc cương , tuy cô nhỏ bé nhưng cô biết nắm được yếu huyệt của đối thủ mà ra tay , hiện giờ 2 tay của cô đều điểm ngay huyệt tử của hắn thì làm sao hắn có thể thoát được đây .
Thấy hắn vẫn còn hung hăng , cô nới lỏng một ngón tay ngay cổ của hắn rồi ấn vào hỏm gáy , một cơn đau thấu trời kéo đến khiến hắn ta kêu lên oai oái , hắn ta cảm thấy như các khớp xương như muốn gãy rời trong người , cảm nhận được cô gái đằng sau bắt đầu phát ra hàn khí , lúc này đây hắn mới nhận thức được sự nguy hiểm và rối rít vang xin .
Cô vẫn giữ thái độ điềm tĩnh nhắc lại câu vừa rồi nhưng tay vẫn không buông , nhưng lần này cảm thấy hắn ta đã biết sợ cô nhẹ giọng hơn một chút .
-" Xin lỗi bà cụ ngay ! "
-" Tôi ..... tôi xin lỗi , thành thật ..... xin lỗi .... làm ơn tha cho tôi ..... tôi biết lỗi rồi . " - hắn vừa xin lỗi vừa van nài trong đau đớn .
-" Lần sau lái xe cho đúng luật nếu thấy người lớn tuổi hay phụ nữ và trẻ em thì nên biết giúp đở nghe rõ chưa ? " - cô lên tiếng nhắc nhở đồng thời tay cũng rời ra .
Vừa thoát được hắn ta vội vàng đở bà cụ sang đường , rồi quay lại chui vào xe đúng lúc đèn tín hiệu chuyển sang xanh hắn ta nhanh chóng nhấn ga chạy mất với vẻ mặt đầy sợ hãi .
Hiện giờ cô đang đứng cạnh bà cụ ,xem xét một lượt rồi lễ phép hỏi thăm bằng 1 giọng nói rất trong và nhẹ nhàng giong5 của cô lúc này cứ như tiếng chuông ngân.
-" Bà ơi ! Bà có sao không , bà có cần cháu giúp gì không ? Nhà bà ở đâu để cháu gọi taxi đưa bà về nhé , đường xá bây giờ loạn lắm , lần sau ra đường bà nên đi cùng người thân , đừng đi 1 mình rất nguy hiểm . "
-" Ta không sao , cảm ơn cháu đã giúp đở , nhà ta gần đây thôi , ngay con hẻm đằng kia , ta tự về được không cần phiền cháu đâu, lần sau ta nhất định sẽ cẩn thận , cái này ta tặng cháu , cháu là 1 cô gái tốt , cầu chúa ban phước lành cho cháu " . - bà cụ ồn tồn đáp lại đồng thời chìa về phía Sakura 1 quả táo đỏ và nở 1 nụ cười hiền từ .
-" Đây là việc cháu nên làm , bà không cần cảm ơn đâu ạ . " - cô đưa tay nhận quả táo mà bà cụ đưa cho và gật đầu chào bà .
Đợi bà đi khuất cô mới xoay người bước đi , từ 1 góc khuất Syaoran đã thấy hết toàn bộ diễn biến của sự việc , thấy cô đã đi được 1 đoạn khá xa , anh mới nhanh chóng đuổi theo , theo cô đến trước 1 chung cư , thấy cô đi vào khuất trong thang máy , anh mới đi đến 1 dãy hộp thư ngay trước cổng chung cư , anh đưa 1 ngón tay lướt qua cuối cùng anh ngừng lại tại 1 hộp thư có khắc tên cô { Sakura Kinomoto ( Rosabella Harison ) - tầng 15 căn hộ 707 } . Sau khi biết được nơi cô sống , anh đón 1 chiếc taxi gần đó và đi về nhà .
Trong xe lúc này anh đang nhớ lại toàn bộ sự việc lúc nãy và cả sự việc tại canteen trường vào trưa nay , trong 1 ngày mà anh thấy được 2 phần tính cách trái ngược nhau trong cô , bất giác trong đầu xuất hiện 1 câu hỏi 《 Cô bé , em thật sự là ai , là 1 thiên thần hay là 1 ác quỷ ? 》
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top