Chap 26

10:00 pm

_ Sana, để tôi đưa em và bạn học Hirai về.

_ Không cần

_ ...

Tử Du chợt giật mình khi bàn tay vừa đặt lên eo nhỏ của người yêu thì liền bị hất ra, cô nhíu mày quan sát nét mặt của Sana, trong lòng dâng lên một hồi lo lắng nên vội vàng hỏi:

_ Em sao vậy? Có chuyện gì sao?

_ ...

_ Hay Tử Du đưa Dahyun về đi. Đường về nhà chị phải đi ngang nhà trọ Sana và Momo nên để chị đưa cả hai về được rồi.

Jungyeon thấy tình hình có vẻ căng thẳng khi Sana đến nhìn cũng không nhìn Tử Du thì nở nụ cười đề nghị để làm dịu không khí. Cô mở sẵn cửa sau rồi nháy mắt ra hiệu với Momo.

_ Cảm ơn Jungyeon unnie, thật ngại khi làm phiền chị.

_ Không có gì đâu

Đứng một bên xoa vai Sana rồi nhân lúc bạn học Chu đang ngẩn người thì đẩy cô bạn thân ngồi vào ghế sau trước, Momo hướng Jungyeon gật đầu thay lời cảm ơn rồi cũng nhanh chóng vào xe đóng cửa lại. Cô có thể nhận ra có gì đó không ổn giữa cả hai. Phải chăng khi Sana vào chào hai tiền bối và gọi Tử Du về thì đã xảy ra chuyện gì đó? Nhưng dù sao hiện tại cũng đã tối muộn, nếu lên tiếng làm rõ mọi chuyện thì sẽ càng rối hơn. Đợi về đến cô sẽ hỏi Sana sau vậy.

Jungyeon vòng sang bên kia để ngồi vào ghế lái rồi khởi động xe. Tử Du đang định bước đến thì bị Dahyun từ trong nhà chạy ra câu cổ từ phía sau làm cô bực dọc vội đẩy tay cô bạn, chạy nhanh đến xe của Jungyeon thì đành bất lực khi cô chị họ Yoo đã lái xe đi mất.

Mina và Nayeon ở đằng xa trông thấy thì bước đến xoa vai đứa em đang thất thần nhìn theo bóng xe đã khuất dạng. Dường như cả hai đã biết được chuyện gì đang xảy ra.

_ Chắc em ấy nghe thấy rồi. Thật là.

Flashback

_ Tử Du, không phải em đã hứa với Sana không truy ra bọn người đó rồi sao?

Nayeon lên tiếng hỏi đứa em đang đứng tựa vào lan can. Khi nãy Jungyeon unnie đã nói với cô phát hiện ra Tử Du đã bí mật tìm bọn côn đồ, không những thế mà còn bắt được bọn chúng. Sana từng nói Tử Du đã hứa không nhúng tay vào nên cô đã rất bất ngờ khi nghe Jungyeon unnie kể.

_ Em không thể bỏ qua dễ dàng như thế. Em không thể quên được cảnh tượng Sana ngất đi vì đỡ cú đánh đó cho em. Những ai đã tổn thương Sana của em thì đều phải trả giá.

_ ...

Mina im lặng nhấp một ngụm cacao nóng, cô nhìn sang thấy Nayeon đang nhíu mày thì thở dài. Cô cũng muốn lên tiếng trách đứa em nhưng lại chợt nhớ đến một chuyện vào cuối năm cấp 3 nên lại thôi. Hiện tại chắc chắn cô phải hiểu Tử Du hơn ai hết.

Nhìn về hướng cửa tìm bóng dáng Sana một lúc, Tử Du bước đến ngồi cạnh Mina khi biết cô chị đang nghĩ gì. Chuyện năm đó có lẽ chính Nayeon unnie cũng không biết. Một Myoui Mina ôn nhu và hiền hòa đã từng đứng sau dùng cả thế lực của tập đoàn Myoui dạy cho hai cô gái luôn tìm cách để hại Nayeon unnie một bài học lớn. Khi yêu thì mới biết được cảm giác muốn che chở, bảo vệ người mình yêu mãnh liệt đến thế nào.

_ Vậy chắc em cũng xử bọn chúng rồi. Sao không thả?

_ Vì Sana muốn đến quán kem của Jungyeon unnie làm. Em không muốn Sana gặp nguy hiểm nên em phải tra ra người đứng sau để đảm bảo an toàn cho Sana.

Tử Du bình thản đáp lời câu hỏi của Mina. Thật sự cô không hề muốn Sana đi làm thêm nhưng cô cũng không áp đặt bảo bối phải làm theo ý mình. Cô sẽ tôn trọng quyết định của Sana. Nhưng nếu Sana lại xảy ra chuyện gì, chắc chắn cô sẽ không thể giữ nổi bình tĩnh như lần đó. Tốt nhất là đừng ai động đến người cô yêu. Chu Tử Du chính là có thể bất chấp mọi thứ chỉ để bảo vệ Minatozaki Sana.

Nayeon và Mina trầm lặng khi trông thấy đôi mắt đứa em ánh lên một tia lãnh khốc. Dường như ánh mắt Tử Du chỉ nhu hòa như nước và ấm áp mỗi khi nhìn Sana. Nếu nghĩ lại thì dù mục đích của Tử Du chỉ là vì Sana nhưng chuyện này cũng xem như em ấy đang gián tiếp giúp cho Jungyeon unnie một phần nào đó. Chu gia rất có kinh nghiệm xử lý những công việc ngoại bộ như thế này. Yên lặng và dứt khoát.

Suy nghĩ một lúc lâu nhưng vẫn thấy không yên tâm, Mina vỗ vai Tử Du khuyên nhủ:

_ Em dừng lại được rồi, thả người đi. Chị nghĩ Jungyeon unnie thừa biết người đứng sau. Tụi chị sẽ hẹn gặp để bàn về việc giúp đỡ chị ấy. Sana mà biết chuyện này thì em mặc sức mà năn nỉ giải thích.

_ Em biết rồi, em sẽ thả người.

End flashback

_ Em và Dahyun ở lại đây đi, cũng muộn lắm rồi. Ngày mai để Sana nguôi giận rồi dỗ dành.

Ba cô gái bất đắc dĩ nhìn nhau lắc lắc đầu khi thấy Tử Du đang lo lắng siết chặt chiếc điện thoại trong tay. Nayeon thở dài ra hiệu cho Dahyun lôi kéo đứa em đang bất động vào nhà để Mina có thể khóa cửa ngoài.

From Chu Đáng Sợ
To Sóc Hậu Đậu

[ Sana ... Lỗi của tôi]

Sau khi gọi một lúc lâu vẫn không thấy Sana bắt máy, Tử Du nhấn một dòng tin nhắn gửi đi rồi nằm xuống giường, tay vẫn giữ chặt điện thoại như sợ vừa để xuống sẽ lỡ mất tin nhắn hay cuộc gọi nào đó từ Sana. Cô buồn bã lướt nhẹ ngón cái lên gương mặt xinh đẹp đang chu môi làm nũng của người yêu trên màn hình khóa. Lúc này đây cô chỉ muốn nghe giọng nói của Sana. Cô sẽ ngoan ngoãn lắng nghe bảo bối xả cả cơn giận bằng một tràn văn dài như mọi hôm.

''Đồ ngốc, mắng tôi đi. Không phải ngày thường em nói nhiều lắm sao?''

Cốc cốc

_ Vào đi.

Cạch

_ Chưa ngủ sao?

Mina ôn nhu lên tiếng rồi đặt ly sữa nóng lên bàn cho Tử Du. Cô quan tâm ngồi xuống cạnh đứa em đang buồn bã chăm chú dán chặt ánh mắt trên màn hình khóa.

_ Uống sữa cho dễ ngủ. Sana nhờ Nayeon pha cho em đó. Em ấy rất quan tâm em nha.

_ Sana?

_ Ừ, vừa nãy Nayeon vừa gọi em ấy.

Bộ dạng vừa nghe đến tên người yêu liền sáng mắt, lập tức ngồi bật dậy của Tử Du làm Mina không nhịn được mà bật cười thành tiếng. Cô lấy ly sữa trên bàn đặt vào tay đứa em.

_ Nayeon unnie có kể chị nghe Sana nói gì với chị ấy không?

_ Sana nói với Nayeon là không muốn gặp mặt em nữa.

_ ...

Tử Du trợn tròn mắt nhìn Mina rồi lại thở phào nhẹ nhõm mân mê ly sữa nóng trong tay khi nhận ra cô chị chỉ là đang nói đùa.

_ Chị đùa thôi. Sana chỉ trò chuyện cùng Nayeon một lúc. Em ấy cũng không nói gì đến chuyện kia hết.

_ Mina unnie, khi Nayeon unnie giận thì chị sẽ làm gì?

_ Mọi thứ. Miễn có thể làm Nayeon vui.

_ Kể cả làm nũng? Aegyo? Làm mặt xấu ?

Tử Du hơi rùng mình khi tưởng tượng ra nét mặt nghiêm túc thường ngày của cô chị khi làm nũng với người yêu. Aigoo, chắc là không đâu nhỉ?

_ Ừ, mấy cái đó chỉ là chuyện nhỏ thôi. Có cần chị dạy em không? Em có muốn học nhảy bài ba con gấu không? Bài đó để dỗ dành cũng rất hiệu nghiệm, mỗi khi Nayeon buồn mà xem chị nhảy xong là liền cười ngay đó. Hay mấy bài Aegyo đang hot? Chị cũng đang tập thêm để phòng khi chọc giận Nayeon thì dùng đây.

_ ...

Lâu lâu mới có một ngày hiếm hoi Myoui Mina lại nhiệt tình đến thế, cô cứ luyên thuyên không ngừng về tên các bài aegyo hiện nay cho Tử Du nghe nên không thấy được ánh nhìn kì thị của đứa em dành cho cô.

_ Được rồi Mina unnie, giờ chị còn ở đây không sợ Nayeon unnie lẫy nữa à?

_ Vậy chị về phòng đây. À, còn chuyện này ...

_ Nae?

_ À, để sau vậy. Em ngủ đi, ngủ ngon

Định nói gì đó nhưng nghĩ lại không đúng thời điểm cho lắm nên Mina đành ngưng lại rồi chậm rãi bước ra ngoài, không quên khép cửa lại.

Cửa vừa đóng, Tử Du liền nhíu mày nghi hoặc vì câu nói lấp lửng của cô chị rồi nhanh chóng uống ly sữa đã bắt đầu nguội lạnh. Khóe môi cô chợt cong lên nụ cười hạnh phúc khi nghĩ đến Sana vẫn rất quan tâm đến cô dù là đang giận dỗi. Làm aegyo sao? Có nên không nhỉ?

Nhà trọ

Người bên kia đang thao thức thì người bên này cũng không khá hơn. Lặng nhìn dòng tin nhắn Tử Du gửi đến khi nãy, Sana khẽ thở dài thườn thượt. Dù sao thì Tử Du làm thế cũng là vì cô và Tử Du cũng đã thực hiện đúng lời hứa với cô. Cô thật sự đang rất giận nhưng nghĩ lại thì chẳng có lí do gì để giận.

'' Đồ Chu Đáng Sợ đáng ghét, Du làm em mất ngủ rồi ~ ''

_ Cậu sao còn chưa ngủ?

_ Oái, Momo? Cậu làm tớ hết hồn ~

Vừa trở người thì khuôn mặt cô bạn thân trong bóng tối lộ ra gần kề làm Sana hoảng hốt hét lên. Cô ôm tim ngồi bật dậy vỗ nhẹ vào vai Momo trách móc.

Momo bật cười rồi ngồi xuống cạnh Sana. Chỉ là sợ cô bạn lại đá chăn nên cô mới đi sang để xem, thật ra khi Sana đột ngột quay sang cô cũng đã bị bất ngờ trong chốc lát, chỉ là không phản ứng quá trớn như đồ ngốc này.

_ Mất ngủ sao? Vì bạn học Chu?

_ Không có, chắc do hôm nay tớ ăn no quá nên khó ngủ ~

_ Ngốc, ăn no mới dễ ngủ chứ.

Momo bật cười khi thấy cô bạn giả vờ tự xoa cái bụng phẳng với vẻ mặt nũng nịu đáng yêu. Thật là ~ Gì mà ăn no nên khó ngủ ? Chỉ có mỗi Minatozaki Sana mới nghĩ ra được.

_ Vậy sao cậu còn chưa ngủ?

_ Tớ đã ngủ rồi, đột nhiên khát nước nên định uống nước rồi ngủ tiếp, sẵn qua xem cậu có đá chăn không.

_ Chỉ có Momo là tốt với tớ ~

Sana che miệng ngáp dài rồi tựa đầu vào vai người ngồi cạnh nhỏ giọng thủ thỉ.

_ Còn có Chu Tử Du nữa. Cô ta không phải là rất cưng chiều cậu sao?

_ ...

_ Cậu giận là vì lo cô ta sẽ gặp rắc rối không đáng có phải không?

Sana mím môi không đáp nhưng lại gật nhẹ đầu thay cho câu trả lời. Nếu hôm đó cú đánh kia không hạ vào lưng cô thì chắc chắn là sẽ ngay đầu Tử Du, cô chính là không dám nghĩ đến viễn cảnh đó. Có lẽ chính khoảng khắc ấy đã làm cô nhận ra Tử Du thật sự rất quan trọng đối với cô.

_ Theo tớ thấy gia đình họ Chu cũng không dễ động vào đâu.

_ Tớ biết là vậy nhưng vẫn thấy lo. Với lại đây là chuyện riêng của Jungyeon unnie, Tử Du vì tớ mà tự ý xen vào ... Tớ thật sự thấy có lỗi với Jungyeon unnie.

Một đám người lạ mặt không một chút thông tin nhưng Tử Du lại có thể nhanh chóng tra ra và bắt gọn như thế thì cũng đủ để biết được thế lực của Chu gia ở Hàn cũng không phải nhỏ. Nhưng nhớ lại lời Jungyeon unnie đã lên tiếng nhờ vả ngăn Tử Du lại làm cô thấy rất áy náy. Thật là ~ Aigoo, hiện tại cô đang rất rối.

_ Sana, giận ít thôi. Suy cho cùng Chu Tử Du cũng là vì cậu. Cậu xem, nếu không phải vì cậu thì tớ sẽ là người đầu tiên không tha cho cô ta tội chọc giận cậu rồi.

_ Tớ biết rồiii ~

Hai cô gái cùng ngồi trò chuyện giữa đêm khuya tĩnh lặng. Sau một lúc lâu bờ vai trở nên nặng trĩu, Momo mỉm cười đưa tay lên nựng nhẹ một bên má phính của cô bạn thân đã ngủ say trên vai cô. Đồ ngốc, không phải nói là ăn no nên khó ngủ sao? Vừa nói mấy câu liền ngủ gật thế này?

'' Sana, tớ biết Chu Tử Du yêu cậu, tớ thấy ánh mắt cô ta khi nhìn cậu chứa đựng vô tận yêu thương. Tớ biết cậu yêu Chu Tử Du, mọi sự rối rắm của cậu hiện tại cũng là vì yêu cô ta. Tớ biết, tớ biết hết tất cả nên mặc kệ nơi ngực trái đang nhói lên từng cơn thì ... Tớ vẫn muốn thấy cậu hạnh phúc. Tớ tin Chu Tử Du là người duy nhất có thể mang lại hạnh phúc cho cậu''

____________________________

7:00 am

Nhà trọ

Cạch

_ Cậu ấy còn ngủ, cô vào đi. Tôi phải đến quán kem rồi.

_ Cảm ơn cô, cầm lấy này.

Tử Du nghiêng người nhìn vào bên trong rồi xoay sang gật đầu cảm ơn Momo. Song, cô lấy hộp sữa và một phần ăn sáng nhét vào tay bạn học Hirai.

Nhướng mày nhìn phần ăn vừa nhận được rồi nhìn đến cả túi đồ ăn to mà Tử Du đang cầm ở tay phải và thú bông xanh xanh mà cô bạn đang ôm bên tay trái, Momo khó hiểu hỏi:

_ Thú bông đó là ...?

_ Là của Sana.

Tử Du hạ thấp giọng trả lời rồi ra hiệu cho Momo nhỏ giọng để tránh làm động đến giấc ngủ của bảo bối.

_ Trông giống cô đó. Này, cô đừng có mà nuông chiều cậu ấy thành trẻ con chứ.

_ ...

_ Được rồi, tôi đi đây. Cảm ơn phần ăn của cô.

Momo nhún vai rồi vươn tay lấy balô nhanh chóng rời khỏi nhà trọ nhỏ để nhường không gian lại cho Tử Du, trên môi cô vẫn còn vương nụ cười hài lòng. Chu Tử Du đúng là rất yêu Sana. Hành động và ánh mắt của cô bạn dành cho Sana thật sự rất chân thành. Vậy thì cô có thể yên tâm rồi.

Đi thẳng vào trong góc bếp, Tử Du đặt túi to trong tay xuống rồi cẩn thận lấy các món ăn trong túi ra xếp dài trên bếp. Song, cô lấy hộp kem to cùng các món bánh ngọt đặt vào trong tủ lạnh nhỏ. Khi mọi thứ đã đâu vào đấy, Tử Du bước đến ngồi xụp xuống cạnh giường của cô người yêu bé nhỏ vẫn còn đang say ngủ. Cô nhẹ nhàng kéo tay Sana ra rồi đặt Yoda bông vào lòng để bảo bối ôm lấy, tay phải nhẹ nhàng đưa lên yêu thương lướt nhẹ trên một bên má phính mịn màng.

''Em biết không? Tôi đã luôn ước mỗi sáng khi vừa thức dậy đều có thể ngắm nhìn em vẫn còn đang say ngủ trong vòng tay tôi. Tôi sẽ hôn vào đôi môi nhỏ của em để đánh thức. Chúng ta sẽ cùng nấu và ăn một bữa sáng giản đơn. Được đón một ngày mới cùng người mình yêu chắc sẽ hạnh phúc lắm nhỉ? Sana, tôi thật sự rất yêu em''

Nhẹ vuốt những lọn tóc đang che khuất một phần gương mặt xinh đẹp, Tử Du cúi xuống đặt một nụ hôn nhẹ lên trán người yêu để đánh thức làm Sana hơi nhăn mày muốn hé mắt nhưng lại lười biếng chu môi rồi xoay mặt vào trong tiếp tục ngủ làm Tử Du bật cười. Thật là, đáng yêu quá đi mất ~

_ Em định giả vờ ngủ đến bao giờ?

_ ...

_ Hôn buổi sáng.

_ Yahhh

Sana mở to đôi mắt, vội lấy tay che đôi môi đang hướng tới rồi hét lên khi bàn tay bị Tử Du nhẹ cắn yêu một cái. Cô bực dọc rút tay lại, lấy Yoda bông mà ngày thường bản thân cưng chiều đánh đánh vào người đối diện nhưng Tử Du không né đi mà còn nở nụ cười cưng chiều. Đến khi mỏi tay, Sana ôm Yoda bông vào lòng, cô giận dỗi xoay mặt sang hướng khác.

_ Hừ, về đi. Em không muốn gặp Du.

_ Em mau làm vệ sinh cá nhân. Tôi sẽ hâm nóng đồ ăn, chúng ta cùng ăn sáng.

_ Yahh, Du không nghe rõ lời em nói?

Nhìn dáng người cao cao đứng phất dậy đi vào bếp thuần thục lấy thức ăn ra chuẩn bị hâm nóng, Sana tức giận đặt Yoda bông sang một bên rồi bước đến dùng sức đẩy đẩy Tử Du về phía cửa.

_ Em muốn ăn món này hay món này? Hay tôi hâm lại hết rồi dọn ra bàn để em chọn sau?

_ ...

Tử Du mặc kệ lời xua đuổi từ Sana mà tiếp tục bận rộn hâm nóng các phần ăn, khóe môi cô khẽ cong khi nghe tiếng thở hắt ra từ phía sau. Chiêu ''mặt dày'' mà Nayeon unnie đã kịp dạy cho cô vào sáng sớm cũng rất hiệu quả đó chứ.

_ Hừ, mặc kệ Du.

_ Đừng mặc kệ Du mà ~

Cốp

Sana đánh rơi bàn chải đánh răng trong tay xuống đất khi nghe giọng nói nũng nịu vang lên từ phía sau. Cô cúi xuống nhặt bàn chải lên rồi xoay người chăm chú quan sát nét mặt của người yêu. Không không, chắc chắn là cô nghe lầm. Chỉ là do hôm qua bị thiếu ngủ nên sinh ra ảo tưởng thôi.

_ Sana này ~

_ .... ?

_ Du yêu em lắmmm ~ Nên đừng mặc kệ Du ...

_ Dừng, dừng ngay cho em.

Nhanh chân bước tới lấy tay che miệng Tử Du, Sana thở phào nhẹ nhõm rồi khó hiểu nhìn người đang chớp chớp mắt tỏ vẻ vô tội. Trời ạ, cô công nhận là aegyo của Chu Đáng Sợ thật sự là rất đáng yêu nhưng nói thật là cô không quen tí nào lại còn hơi ... rùng mình. Bình thường mở miệng ra thì cố rút gọn câu nói ngắn nhất có thể, còn hôm nay thì ... Urggg

Khi Sana định hạ tay xuống thì Tử Du liền nhanh chóng choàng tay quanh eo nhỏ rồi chuyển tư thế ép Sana vào góc tường. Cô cong khóe môi nghiêng đầu muốn bắt lấy đôi môi của người còn đang ngẩn ngơ nhưng Sana đã vội trấn tĩnh đẩy mạnh Tử Du ra, nhanh chân chạy vào nhà tắm. Nhìn cánh cửa phòng tắm đã đóng chặt, Tử Du bật cười lắc lắc đầu rồi tiếp tục với công việc bếp núc còn đang dang dở.

Bên trong, Sana đặt tay lên đôi má đã nóng bừng và ửng đỏ lên. Khoảng khắc gương mặt mê người của Tử Du tiến gần đến đã làm nhịp tim nơi ngực trái cô tăng không kiểm soát. Tựa vào cửa, Sana chợt phì cười khi nghe người ngoài kia đang lớn tiếng ngân nga bài hát aegyo gì đó như cố ý để cho cô nghe thấy.

''Tử Du a ~ Em nhận ra bản thân ngày càng yêu Du hơn rồi''

20 phút sau

_ Đến đây, có rất nhiều món mà em thích.

_ Em không ăn đâu, Du ăn nhanh rồi về đi. Hôm nay có tiết buổi chiều nên em không thể đến nhà Du.

Sana lấy mảnh bánh mì nhỏ cùng ly sữa nóng đến bàn ăn giải quyết bữa sáng mà bỏ qua nét mặt ảm đảm của người đối diện.

_ Là lỗi của tôi.

_ Du có lỗi gì?

Bình thản uống một ngụm sữa, Sana cố nhịn cười để không phun sữa ra khi thấy gương mặt xinh đẹp đối diện đang lúng túng muốn nói gì đó rồi lại thôi. Cô chống cằm, lạnh lùng nói:

_ Lỗi của Du là không nên giấu em tìm bọn người kia. Lỡ họ lại tìm Du gây chuyện thì phải làm sao đây?

_ Bọn chúng dám?

_ Du còn cãi em ?

_ ...

Ánh mắt đang đanh lại nét lạnh lùng thường ngày khi nghĩ tới bọn côn đồ kia, Tử Du liền nhanh chóng thả lỏng cơ mặt lắc lắc đầu thay câu trả lời khi thấy ánh mắt giận dỗi của Sana hướng tới. Cô im lặng chờ người yêu nói tiếp.

_ Cú đánh đó chỉ là vô ý thôi. Du cũng biết như thế mà.

_ Nhưng ...

_ Du lại muốn nói gì?

_ Không có.

Nhìn nét mặt ủy khuất của người đối diện, Sana chợt không nhịn được mà bật cười khẽ nhưng khi Tử Du ngẩng đầu lên, cô liền hắng giọng vờ lấy lại nét mặt nghiêm túc.

_ Du không được nhúng tay vào chuyện đó nữa. Dù bằng bất cứ hình thức nào. Được không?

_ Được.

_ Du qua đây.

Tử Du mỉm cười bước qua ngồi cạnh khi thấy Sana ngoắc ngoắc tay ra hiệu. Bỗng cơn đau từ hai bên má lúm truyền đến làm cô chỉ có thể nhăn mày khó hiểu nhìn người yêu.

Nhéo lấy đôi má lúm của người đối diện lắc qua lắc lại, tâm trạng Sana liền cảm thấy thoải mái hẳn lên. Cô mỉm cười hài lòng tạm hạ tay xuống rồi tiếp tục với phần ăn sáng vẫn còn đang dang dở.

_ Em hết giận rồi?

_ Chưa. Em không thể dễ dàng bỏ qua cho Du như thế.

_ Em có thể nhéo má tôi đến khi nào em hết giận. Hay tôi làm Aegyo em xem ?

_ Chu Đáng Sợ này ~

_ Ừ

_ Để em cho Du xem aegyo là thế nào. Chu Đáng Sợ a ~ Em yêu Du nhiều như thế này, thế này, thế này nữa ~

Thình thịch

Thình thịch

Tử Du ngỡ như trái tim trong ngực trái đập nhanh đến mức muốn bay ra ngoài khi thấy bảo bối đang dùng chất giọng aegyo nũng nịu. Mỗi chữ ''thế này'' thì Sana lại làm trái tim bằng tay. Từ tim nhỏ bằng hai ngón tay cho đến hai bàn tay ghép lại một trái tim cỡ vừa rồi thì trái tim to bằng hai cánh tay đặt trên đỉnh đầu cùng nụ cười tỏa nắng trên khóe môi làm Tử Du không thể dứt ánh mắt ra dù chỉ một giây.

_ Chu Đáng Sợ ~

_ Ừ?

_ ...

Ngồi hẳn lên đùi người yêu, Sana chủ động choàng tay quanh cổ Tử Du. Cô cười thầm trong lòng khi gương mặt đối diện đang ngẩn ra say mê ngắm nhìn cô. Khoảng cách giữa hai đôi môi gần đến mức cả hai có thể cảm nhận hơi thở ấm nóng của đối phương. Sana bật cười đưa tay lên chặn đôi môi đang hướng tới, cô yêu thương vuốt lấy một bên má của người yêu rồi nhỏ giọng thì thầm:

_ Khoan đã ~

_ Hôn rồi nói sau.

_ Không đâu, em nghĩ ra rồi. Trong vòng một tuần Du không được hôn em. 

_ WAE ??

_ Phạt Du .

Tử Du bất mãn nhăn mày. Một tuần không hôn? Không phải đó chứ. Nghĩ đến không thể chạm vào đôi môi nhỏ mềm mại của người yêu, Tử Du liền kiên quyết phản đối:

_ Không, một ngày cũng không.

_ Du còn cãi em? Là Du sai trước mà. Giờ thì một tuần không hôn hay một tuần không được đến gần em trong phạm vi hai mét?

Thấy Sana giãy dụa muốn thoát ra khỏi vòng tay mình để đứng dậy, Tử Du thở dài bất đắc dĩ đành phải chấp nhận hình phạt:

_ Em ... Hừ. Được rồi, không hôn một tuần. Nhưng bắt đầu từ ngày mai?

_ Được. Du ngoan, em yêu Du ~

Sana chủ động hôn chụt vào môi người đang nhăn mày bất mãn để dỗ dành, xong thì tách ra một khoảng rồi lại hôn nhẹ vào làm Tử Du dần mê đắm những cái hôn nhẹ nhàng như cơn gió lướt qua này, cô giữ chặt người yêu trong vòng tay nhiệt tình chuyển nụ hôn ngọt ngào thành nụ hôn sâu ướt át và nóng bỏng hơn. Cả hai chìm đắm trong thế giới riêng nơi nhịp tim và hơi thở họ hòa vào nhau. Sau một hồi lâu, Sana khẽ đẩy nhẹ vai Tử Du khi nhận ra nhịp thở đang trở nên khó nhọc hơn vì thiếu không khí. Cô hít lấy từng ngụm không khí quý giá rồi né đi đôi môi đang tham lam muốn chiếm lấy đôi môi cô thêm lần nữa.

_ Hôm nay Du đang định hôn bù cho một tuần sao?

_ Sana, ba ngày thôi.

_ ...

Sana chu môi lắc lắc đầu, đợi môi Tử Du hướng tới thì liền lập tức né đi rồi bật cười. Song, cô tựa nhẹ đầu vào vai người yêu, tay mân mê cổ áo của Tử Du, đôi má phính đáng yêu vẫn còn ửng đỏ vì nụ hôn nóng bỏng vừa rồi. 

_ Du còn kì kèo thì em lên một tháng.

_ Nhưng ...

Ting

From Kim Đậu Hũ
To Chu Tử Du

[Theo nguồn tin mật từ Chaengie thì lần này cậu ấy sẽ đến Hàn cùng mẹ cậu. Có vẻ bác Chu rất nôn nóng muốn gặp Sana]

To be continued

Dạo này mưa nhiều nên chưa muốn ngược =)))





















































Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top