CHAP 11
CMT AND VOTE FOR ME :)))
_______________________________________________________
Hôm nay là ngày nghỉ, không phải đi làm nên cậu cứ thế mà ngủ không màng là mình đang ở đâu, ai đang ở chung với mình cứ thế đánh một giấc. Còn một người thì chỉ biết rồi nhìn cậu rồi lại suy nghĩ
-Thiếu gia à, cậu dậy chưa, ông bà chủ đang đang chờ cậu
-Đợi tôi một chút
Thật ra là anh đã dậy từ lâu rồi, lại nhớ hôm nay ba mẹ về, thêm tự nhiên trong nhà lại xuất hiện một thằng con trai, còn ở chung phòng với mình có lẽ ông bà sẽ rất ngạc nhiên đi. Anh thấy cậu vẫn còn ngủ thôi thì cứ tìm cách ứng phó dẫn hai người đó đi chơi để cậu có thể thoát vậy. Sửa sang lại quần áo, anh đi xuống lầu thì ba mẹ đã ngồi đó từ bao giờ. Chào hỏi rồi bắt đầu thực hiện kế hoạch
-Chào ba, chào mẹ
-Chào con, Jimin. Mau lại đây ngồi với mẹ. Aigoo mới không gặp có 1 năm mà đã trưởng thành như thế này rồi.
-À ba mẹ về đây có việc gì?
Lảng tránh lời khen ngợi của mẹ, anh lên tiếng như tra khảo
-Chúng ta muốn về đây để xem con sống thế nào thôi_Thấy JiJae vẫn nhìn về phía cầu thang, HaeJi lấy làm lạ rồi lại trả lời đứa con trai
-Thế ba mẹ muốn đi đâu chơi không, con dẫn hai người đi
-Khoan đã
-Có chuyện gì sao ông?
-À tôi muốn ở đây hơn, ra ngoài đây giờ hơi nóng
-Nào con nó đã có ý định như thế ông cũng nên đi chơi với nó một chút chứ đúng không nào?
-Vâng
Jimin lúc này cứ nhìn ba mình, hình như từ nãy đến giờ, ông không chú ý đến hai mẹ con anh mà chỉ mình lên trên lầu, không phải ba biết cậu đang ở đây chứ. Không, không thể nào, ông làm sao biết được cơ chứ. Trước hết cứ bình tĩnh đã.
-Thế ba.....................................................
Chưa kịp nói hết câu, anh đã thấy cậu đang từ trên lầu bước xuống, thôi chết rồi.
"Cậu giết tôi rồi đó, JungKook à"
Còn cậu khi thấy Jimin đứng đó, mặt đã đen lại, cậu càng sửng sốt, không phải đêm qua Taehyung đưa cậu về sao. Lấy lại vè mặt của mình cậu bắt đầu chào hỏi:
-A chào mọi người, cháu xin lỗi vì hôm qua.................................
-Cậu ấy là nhân viên công ty con, hôm qua cậu ấy làm mất chìa khóa nhà.....nên.....nên con cho cậu ấy ở nhờ một hôm
Jimin lên tiếng, trước khi cậu nói ra cái lí do kia. Lúc đầu cậu thấy rất lạ, tại sao Jimin lại phải nói dối, nhưng lúc nhìn vào mắt anh đang vừa lo sợ, vừa tha thiết cầu xin cậu hãy hợp tác cùng anh
-Vâng, vâng đúng vậy
-Cậu tên gì?_Một giọng nói lạnh lùng, trầm thấp vang lên
-Cháu.....cháu...tên là JungKook
Nãy giờ vẫn có một người không lên tiếng, chính là HaeJi. Bà quan sát cậu con trai vừa rồi, hình như cũng là con nhà gia giáo, lễ phép nhưng cậu ta đang mặc gì thế kia? Đã thế trên chân, cổ có vài dấu màu đỏ. Không lẽ giữa hai tụ nó có chuyện gì rồi? Lúc nãy, vừa dậy thì thấy bộ đồ mình mặc hôm qua đã dơ, nghĩ đi nghĩ lại thì cũng nên giặc, sau đó thấy chiếc áo sơ mi treo trên giá, nghĩ là do Taehyung chuẩn bị cho cậu nên cậu mặc vào luôn. Trước đó, vừa đi cậu vừa gãi cổ. Chẳng biết hôm qua ăn gì lại bị dị ứng rồi. Ngứa đến thế này. Bây giờ nhìn cậu chẳng khác nào vừa làm chuyện đó hôm qua xong [Au:Sorry JungKook :'(]
-Ừm cháu lên thay đồ đi, rồi chúng ta cùng nói chuyện được không?_HaeJi nhắc nhở JungKook
-Vâng....vâng
Thế là cả ba người, ba suy nghĩ khác nhau nhưng đều hướng về cùng một người. Mãi một lúc sau cậu mới trở xuống với bộ đồ vừa vặn hơn. Ngồi xuống ghế đối diện ba mẹ Jimin, đồng thời cách xa Jimin khoảng vài xentimet.
-Ừm hai đứa cưới nhau đi
-CÁI GÌ?
Cả ba người đồng thanh. HaeJi cũng bị dọa cho một trận, bà lấy lại sự bình tĩnh, tiếp tục
-Dù gì hai đứa cũng đã đến mức này rồi không phải nên cưới nhau sao?
-Mẹ à/ Bác à không được
-Tại sao? Không phải đã cùng nhau rồi sao?
-Mẹ à/Bác à hiểu lầm rồi
-Không có hiểu lầm gì cả. Ta nói rồi, hai đứa phải cưới nhau
-Ba à, ba mau cản mẹ lại đi
JiJae lúc này mới lên tiếng, thật ra ông không muốn cậu một lần nữa làm ảnh hưởng đến con trai ông, đã thế nếu nhà cậu có quyền hạng gì thì ông còn có thể chấp nhận một chút, đằng này lại nghèo đến như vậy thì càng không được
-Bà à................................................................
-Ông muốn ở đâu tối nay?
-Ờ ờ xem như tôi chưa nói gì?
-Tốt. Cứ quyết định vậy đi, ba mẹ cũng không muốn ở đây ngăn cản hai đưa. Ba mẹ sẽ về căn hộ cũ lúc trước, hai đứa cứ ở đây. JungKook, ngày mai ta cùng con nói chuyện được chứ?
-Ơ....bác ơi hình như có gì đó sai sai?
-Không có sai gì hết, ta đã nói thì phải nghe. Đi thôi
Nói xong, ông bà Park rời khỏi căn hộ của con trai, lúc này anh mới lên tiếng:
-Tất cả là tại cậu. Trời ơi làm sao bây giờ
-Sao lại tại tôi?
-Ai bảo cậu mặc cái áo đó, còn không thèm mặt quần vào nữa
-Thì nó dài nên tôi không mặc quần
-Làm sao đây? Làm sao bây giờ?
-Dù có như thế nào tôi cũng không bao giờ cưới anh, tôi không có thích anh
-Cậu tưởng tôi thích cậu lắm sao?
Lần đầu tiên cậu thấy anh nói nhiều như vậy, nhìn cái vẻ mặt rối rắm kìa. Cho chừa. [Au: Cúc à, sắp bị gả đi rồi đó còn ở đó trả thù -_-]
Đang rối rắm không biết phải làm thế nào thì điện thoại của cậu vang lên, vẫn bài Let Me Know mà Minnie thích, cậu vẫn để cho đến bây giờ. Cậu nhìn màn hình rồi lại chần chừ, đến khi gần hết bài hát thì anh lên tiếng nhắc nhở
-Mau nghe máy đi
-À ừm
-Alo, TaeTae hyung
-...................................................
-Thật á? Em chả nhớ gì cả
-...................................................
-Cái gì? Anh đang đứng trước nhà em?
-.....................................................
-Hiện tại em không có ở nhà. À anh đợi một lát em về ngay
-.....................................................
-Được rồi, tạm biệt
-.....................................................
Sau đó cậu cúp máy, không nói không rằng , từ nhà anh, chạy phóng ra để về nhà. Anh cũng không để tâm mà cứ mãi vò đầu bứt tóc suy nghĩ cách khiến cho mẹ anh bỏ cái ý định đó đi. AAAA tại sao lại hiểu lầm tai hại như thế cơ chứ?
_________________________________________________________________
Ừm ra chap này sớm hơn dự định một xíu vì gần đi họC nên định ngày mai ra luôn chap 12, nên hôm nay quyết định thức đêm để viết cho xong :D Đã ủng hộ fic mới của tui chưa đó? :))
Ừm thì được mấy người ủng hộ tui hạnh cmn phúc luôn ấy :))) Hơn 60 followers này :D Fic cũng gần 3k lượt đọc này, hơn 200 vote, 105 cmt nữa :D Mới chỉ tính fic này thôi còn mấy fic kia nữa :D Yêu thương dễ sợ :D
CMT AND VOTE FOR ME :)))
YÊU MẤY NGƯỜI :* <3
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top