Chap 6
CHƯƠNG VI: DANH SÁCH TỬ THẦN
Trời sắp đổ vào trưa, sinh viên các lớp dọn dẹp dụng cụ tranh thủ đến căn tin trường thật sớm. Phần vì họ ái ngại viễn cảnh đông đúc ngột ngạt sắp diễn ra, phần vì những cái bụng bắt đầu biểu tình dữ dội. Chỉ còn sót lại vài sinh viên có mang theo cơm nhà, hay một số ít mệt mỏi muốn tìm chỗ nghỉ trưa vẫn nán lại lớp học. Jessica cũng vậy, nhưng đó lại là một lý do khác nữa
Jessica vốn rất khắc khe với bản thân. Chẳng lấy làm lạ khi mà trong mắt giảng viên bộ môn, cô luôn nằm ở tốp sinh viên xuất sắc. Nhưng khuyết điểm lớn nhất của Jessica cũng từ đó mà ra
Rõ ràng giáo sư Kang đã rất hài lòng về đầu tượng Hy Lạp của cô nhưng Jessica vẫn còn đôi chỗ chưa thỏa mãn. Giáo sư Kang sau hồi khuyên giải, trong đầu thoáng nghĩ cô sinh viên cứng đầu, cầu toàn thật giống với ông ngày còn trẻ. Và cô cũng như ông, có một niềm đam mê bất diệt với những pho tượng Tây Phương. Hẳn giữa họ sẽ có nhiều cơ hội để trò chuyện cùng nhau, biết đâu còn rất hợp nhau là đằng khác
Ông mỉm cười lần cuối chào từ biệt Jessica rồi rảo bước trở về dãy văn phòng nằm gần cổng trường. Jessica cũng không để tâm mấy, cô lại chăm chú vào pho tượng dang dở của mình
Từ đằng xa, một bóng người cao cao chầm chậm tiến đến, trên tay có cầm theo một vật bằng kim loại sắc nhọn. Đôi mắt hắn láo liên nhìn quanh, hơi thở bỗng chốc trở nên dồn dập. Hắn nâng nhẹ cánh tay còn lại lên cao rồi chạm vào vai khiến Jessica giật mình. Cô vội vàng quay đầu, trông phút chốc đôi mắt từ ngạc nhiên chuyển sang khó chịu
"Lại là anh" ...Jessica gằng giọng
"Em nghỉ đi rồi ăn trưa cùng anh" ...hắn chỉ vội về hướng hai chiếc camen ba tầng đặt ở gần đó
"Tôi không đói" ...Jessica quay phắt đi
"Nếu em cứ bỏ bữa như thế em sẽ lại bị ngất" ...hắn nhắc đến những lần trông thấy Kwon Yuri đưa Jessica đến phòng y tế
"Đó không phải là chuyện của anh"
"Anh.. anh..."
Tên con trai ngập ngừng đưa ra con dao điêu khắc vừa đặt mua tận nước ngoài, định sẽ lấy lòng người đẹp nhưng Jessica còn chẳng màng nhìn đến hắn thì lấy gì nhận quà của hắn đây. Chuông điện thoại chợt reo vang, Jessica bước ra bên ngoài nghe máy. Một lúc sau, chỉ thấy Jessica vội vàng dọn dẹp rồi nhanh chóng rời khỏi lớp. Tên con trai cũng lấy balo cùng hai camen cơm trưa hớt hãi chạy theo
Đến khi bắt kịp Jessica thì cô đã ra đến cổng trường...
"Em đi đâu vậy? Không ăn trưa cùng anh sao?" ...hắn tỏ vẻ thất vọng
"Jessica, ở đây" ...là giọng nói của Kwon Yuri, cô ấy đang ngồi trên một chiếc taxi. Tay vẫy vẫy ra hiệu cho Jessica lên xe
"Xin anh đừng làm những chuyện vô bổ như thế nữa. Tôi sẽ không động lòng đâu" ...Jessica cúi đầu theo lễ rồi bước lên xe cùng Kwon Yuri
Chiếc xe nhẹ nhàng lăn bánh để lại cổng trường một cặp mắt đầy căm phẫn. Tên con trai buông lơi hai chiếc camen ba tầng rồi mạnh bạo đá văng chúng vào khoảng tường hỗn độn - nơi có đặt rất nhiều xe rác mini. Hắn không đuổi theo, cũng chẳng vội rời khỏi, chỉ đơn giản đứng đó siết chặt hai bàn tay thành hình nấm đấm. Chặt đến độ móng tay đã cào rách vài mảng da khiến máu từ từ rỉ ra thấm ướt cả lòng bàn tay
...
Xe đã chạy được một đoạn khá xa nhưng vẻ mặt khó chịu của Jessica thì chẳng có dấu hiệu nào là thuyên giảm. Kwon Yuri tự nãy giờ cũng cảm thấy lạ, nhưng vì ái ngại vẻ lạnh lùng đáng sợ nên cô đành kiên nhẫn chờ đợi những phản ứng đầu tiên từ người bên cạnh. Cuối cùng không thắng nổi trí tò mò Kwon Yuri đánh liều hỏi thử
"Cậu vừa cãi nhau với bạn trai hả?"
"..." ...hai từ "bạn trai" phát ra từ miệng Kwon Yuri khiến Jessica càng thêm bực bội. Cô lườm Yuri một cái rồi từ từ cất giọng - "Ai là bạn trai?"
"Chẳng phải cả trường đang đồn ầm lên vậy sao..." ...Kwon Yuri e dè kể lại - "Thiếu gia Lee Donghae bắt cá hai tay và con cá nào cũng lớn cũng đẹp"
"Hừm, cô hùa theo bọn họ cho tôi là hạng người đó chứ gì" ...Jessica mỉm cười chua chát. Trong lòng có chút thất vọng
"Hạng người đó là hạng người gì?" ...Kwon Yuri ra vẻ ngây ngô không hiểu được hàm ý của Jessica. Nhưng người kia dường như không thích đùa nên cô vội vàng cười chữa thẹn - "Hahaha, cậu suy diễn đến đâu rồi, thời đại này làm gì còn chuyện yêu đương mà sợ miệng đời chứ. Tôi vì thấy cậu có vẻ buồn nên muốn hỏi nguyên nhân để mà biết đường an ủi. Ngờ đâu cậu lại đưa tôi đi xa đến thế" ^^ ...Kwon Yuri cố làm dịu lại tình hình
"Tôi và anh ta không có bất cứ mối quan hệ gì, kể cả bạn bè" ...Jessica lần nữa khẳng định
"Vậy là Lee Donghae đơn phương mặt dày theo đuôi mỹ nhân ngư rồi" ...Kwon Yuri diễn tả bằng hành động kéo hai bên má ra trông thật buồn cười. Bất giác, Jessica cũng nhẹ mỉm cười theo trò đùa vu vơ của Yuri
"Mỹ nhân... có phải cô đang khen tôi đẹp phải không?"
"..." ...là lần đầu tiên trông thấy nụ cười của Jessica gần đến thế, Kwon Yuri khó tránh khỏi thơ thẫn trong vài giây - "À, ừm... lúc cười đúng là rất đẹp"
"..." ...Jessica trước ánh nhìn kì lạ của Kwon Yuri bỗng dưng mặt đỏ ửng. Cô liền quay ra ngoài cửa kính cố gắng che giấu sự bối rối
Kwon Yuri vì không hiểu chuyện gì, phần sợ cô nàng tính khí thất thường lại nổi cơn tam bành, nên cũng quyết định im lặng
...
Xe đã chạy hơn một giờ đồng hồ, hai hàng cây bên đường cứ thế mà lướt nhanh qua tầm mắt Jessica. Cô nhẹ nhấn nút kéo màn kính trong suốt xuống để gió có thể thổi lùa qua khe tóc. Không khí mát mẻ cùng hương thơm thoang thoảng từ cơ thể Jessica bay sang khiến cô nàng da ngâm có chút buồn ngủ. Nhưng ngay lúc khóe mi sụp xuống, vị tiểu thư lạnh lùng kia đã quay sang và cất giọng oanh vàng làm Kwon Yuri giật bắn người
Kwon Yuri mở to hai mắt nhìn chăm chú vào gương mặt Jessica, lòng dấy lên sự căng thẳng tột cùng. Cứ hệt như Kwon Yuri vừa bị Jessica bắt gặp làm việc gì xấu xa lắm
"Sao lại nhìn tôi như thế?" ...Jessica chau mày thắc mắc
"À..." ...Kwon Yuri lắc đầu lấy lại sự tỉnh táo rồi tiếp lời - "Không... không có gì đâu" ...cô bạn da ngâm cứ ấp úng, tay nhẹ gãi đầu chữa ngượng
"Kì lạ"
Xe đang dần chậm lại. Người tài xế taxi hãm phanh trước một cánh cổng to lớn. Rồi quay đầu nói...
"Đã tới rồi"
"Bao nhiêu vậy anh?" ...Kwon Yuri lấy ra chiếc ví nhưng người tài xế vội chen vào
"Không cần đâu" ...người tài xế ngăn Yuri lại, sau đó tiếp lời - "Công việc này cũng nhờ em mà có, gia đình anh cũng nhờ em mà thoát khỏi cảnh chết đói ngoài đường. Chẳng lẽ một cuốc xe anh cũng không thể giúp em sao" ...anh ta mỉm cười thân thiện
Sau khi cằn nhằn thêm vài câu, Kwon Yuri chẳng thể thắng nổi anh chàng giỏi ăn nói nên đành theo chân Jessica rời xe
Nhẹ cúi đầu vẫy tay chào tạm biệt chàng trai
Lúc chuẩn bị bước qua cánh cổng lớn thì lại nghe giọng anh ta gọi to
"Cha mẹ nhờ anh nhắn với em rằng họ nhớ con dâu của họ lắm. Bảo em có thời gian thì đến thăm"
"Em biết rồi. Anh nhắn dùm là em cũng nhớ hai bác" ^^ ...Kwon Yuri vẫy tay chào
Chiếc taxi từ từ rời khỏi. Để lại đây hai con người với hai tâm trạng hoàn toàn khác nhau. Kwon Yuri tất nhiên đang rất hí hửng. Chỉ riêng Jessica đã bị hai chữ "con dâu" làm đảo điên thần trí. Cô cứ không ngừng tự hỏi rằng anh chàng điển trai cưỡi trên chiếc taxi hèn mọn đó và Kwon Yuri là mối quan hệ như thế nào? Đến khi nhìn sang nét mặt hớn hở của Kwon Yuri, thì lại tự suy diễn rằng cô ấy vui vì vừa gặp được tình nhân của mình
Một cảm giác giận dỗi dấy lên trong lòng, Jessica không nói không rằng cứ thế mà bỏ đi
Kwon Yuri vẫn thản nhiên bước theo sau. Miệng còn huýt sáo bài nhạc Mr.Taxi ra đò thích thú. Lần nữa vô tình làm Jessica liên tưởng đến anh chàng tài xế kia. Jessica quay lại, lườm Kwon Yuri một cái sắc lẻm. Kwon Yuri bị dọa đến kinh hãi nên chẳng dám phát ra thêm bất cứ âm thanh nào
--------------------
Đằng sau cánh cổng theo kiểu kiến trúc Tây Âu với những đường nét sắc cạnh là một bức tường cao hơn năm mét. Có rất nhiều cánh cửa chỉ rộng đủ một người đi kéo dài xuyên suốt diện tích tường. Chúng được làm bằng gỗ và phủ nhẹ lớp sơn màu tím nhợt nhạt. Ngay chính diện, là chiếc cửa khá rộng - độ chừng bốn lần những chiếc cửa còn lại
Kwon Yuri sau lúc ngẫm nghĩ bèn kéo tay Jessica đi vào con đường lớn nhất
Đến khi kết thúc đoạn đường, hai người mới chợt hiểu vì sao lại có sự khác biệt to lớn giữa những lối đi
Trước mặt họ là một tảng đá bám đầy rêu khắc lên dòng chữ nổi:
CHÀO MỪNG ĐẾN THIÊN ĐƯỜNG
...
Cõi âm hay cõi thiên chẳng qua cũng chỉ là cách nói dành cho người đã khuất. Và cái thế giới sau khi chết đó hoàn toàn tách biệt với thế giới quan thực tại của chúng ta. Những con người ngoan đạo cho rằng người sống không nên cùng song hành với người đã chết, bởi không khéo linh hồn mong manh của họ sẽ bị vị thần gác cổng dắt nhầm vào thiên đường mất
Tuy học thuyết duy tâm trước giờ chỉ tồn tại trên mặt hình thức nhưng lý lẽ mà học thuyết vạch ra hẳn phải đúng ở một phương diện nào đó. Hoặc giả cũng đã xoa dịu đi phần nào nỗi đau cho người còn sống, rằng người thân của họ không biến mất mà vừa đến thế giới hư không hoa mỹ nào đó
Trời bây giờ đã quá trưa, cái nắng *** gắt đang soi rọi lên hàng trăm tấm bia trắng xếp hàng hàng lớp lớp. Jessica lấy làm ái ngại khi phải bước ra nơi chẳng có lấy một mái che phía trước. Kwon Yuri dường như đoán biết tâm tình, mỉm cười rồi lên tiếng
"Cậu nên gặp người đang ở ngoài đó" ...Kwon Yuri chỉ tay về dãy mộ nằm xa nhất
"Ai?"
"Đến rồi sẽ biết" ...Kwon Yuri đi trước dẫn lối cho Jessica - "Đó là người lão Kang đã viếng" ...Kwon Yuri tiếp tục khơi gợi trí tò mò của Jessica
"Làm sao cô biết được mọi chuyện, chẳng lẽ... cô theo dõi ông ấy?" ...Jessica cảm thấy thắc mắc
Cả ngày hôm qua, Kwon Yuri bị nhốt trong căn phòng tối. Vậy cô ấy theo dõi bằng cách nào cơ chứ? Rõ ràng câu chuyện có phần khó hiểu. Vì theo như thái độ hớn hở trên gương mặt Kwon Yuri, đây cũng là lần đầu tiên cô ấy biết và đặt chân vào nơi này
"Anh Suk đã giúp tôi theo chân lão Kang"
"Anh Suk?" ...thoáng thấy sự ngờ vực trên gương mặt Jessica, Kwon Yuri vội giải thích
"Anh chàng điển trai tài xế ban nãy tên là Suk" ^^
"Mmm... là vị hôn phu của cô" ...giọng Jessica trở nên lí nhí
Kwon Yuri bị điều chi thu hút chẳng để tâm đến lời Jessica
Vài giây sau, Kwon Yuri quay sang kéo Jessica đến đứng gần mình rồi chỉ tay về hướng ngôi mộ chếch bên góc trái hai người
"Cậu thấy cô gái đó có kì lạ không? Ai lại viếng mộ bằng bánh kem cơ chứ"
"..." ...Jessica nhìn theo hướng tay Kwon Yuri, cố gắng nheo mắt chống chọi với cái nắng để nhìn rõ dáng hình người phía trước
Rõ ràng cô cảm thấy người đó rất quen nhưng lại không dám chắc, chỉ đến khi gương mặt nhợt nhạt của người đó hướng về cô thì cô mới có thể khẳng định suy nghĩ của mình
"Tiffany"
...Jessica khẽ gọi
Tiffany dường như cũng nhận ra Jessica. Cô nàng lập tức nhìn sang hướng khác, lấy tay lau đi vệt nước mắt rồi ôm lấy ổ bánh nhanh chóng rời khỏi
"Cậu quen cô ấy?" ...Kwon Yuri liền hỏi
"Là sinh viên khoa thời trang. Tôi cũng chỉ nói chuyện được vài lần"
"..." ...Kwon Yuri ra vẻ đăm chiêu, lát sau như moi móc được gì trong trí nhớ liền reo lên - "Có phải cô nhóc hay đến phòng y tế tìm Kim tiêm unni phải không?"
"Ừm"
"Rõ ràng là có tật giật mình mà" ...Kwon Yuri nghiêm mặt
"Sao cô lại nói thế"
"Hồi mới vào trường, cô ta thường bày trò ngăn cản tôi đến gần dãy phòng bỏ hoang" ...Kwon Yuri nhớ lại chuyện trong quá khứ. Thật ra cũng chỉ đơn giản là những lời khuyên ngăn, những lần báo cáo với ông lão họ Kang về việc sinh viên Kwon Yuri có hành động lén lút - "Vừa thấy chúng ta là bỏ chạy, đã thế phải đến đó điều tra mới được" ...nói xong Kwon Yuri kéo tay Jessica đi đến ngôi mộ mà Tiffany vừa viếng
Tấm bia màu trắng ngà dần hiện ra trước mắt với hình ảnh một cô gái trẻ độ chừng hai mươi, gương mặt khả ái. Đôi mắt cười dường như đã từng gặp ở đâu? Dưới bức di ảnh có đề hàng chữ - Catherine Hwang - Ngày mất: 22.11.2004
Hai người thầm đọc lên dòng chữ rồi lại chuyển ánh nhìn vào nhau, trong đầu đã ngầm liên tưởng đến gương mặt khả ái cùng đôi mắt cười của cô sinh viên Tiffany Hwang. Kwon Yuri đi một vòng quan sát ngôi mộ, sau đó lấy điện thoại ra chụp những dòng chữ cùng chân dung cô gái. Định bụng sẽ điều tra sau. Cô cất bước rời khỏi mà không chú ý rằng Jessica vẫn còn nán lại đó
Jessica không phải là không muốn đi, cũng không phải cô tìm ra manh mối quan trọng nào. Chỉ là chẳng hiểu sao đôi chân cứ như bị một bàn tay vô hình níu giữ - kìm chặt dưới tảng đá to không tài nào nhấc lên nổi
Trên đỉnh của tấm bia mộ đột nhiên nổi lên hai đốm màu đỏ thẳm, rồi từ từ chuyển thành những giọt nước đặc quánh chảy dọc về hai bên. Chúng dần vẽ nên hình hài đôi mắt bằng máu tươi. Một lần nữa cơ thể Jessica lại chẳng thể làm theo ý mình, bàn tay phải bị vật gì trói chặt và kéo lên cao đến bên những giọt máu. Jessica sợ hãi nhưng môi không thể thốt nên lời, cô nhìn theo hướng lưng Kwon Yuri rồi lại nhìn về phía tay phải của mình - nó gần như đã chạm vào mặt đá lạnh tanh, cô còn cảm thấy sự nhầy nhụa của thứ nước sền sệt đâm xuyên qua làn da mỏng manh và chui tọt vào bên trong cơ thể
Đôi mắt đỏ từ từ hiện lên trên mu bàn tay Jessica. Những tròng mắt cứ chiếu thẳng vào cô bằng cái nhìn ai oán - nửa như căm phẫn, nửa như van nài một sự giải thoát
Jessica cố gắng di chuyển cánh tay còn lại cho vào túi áo khoác và lấy ra chiếc thẻ sinh viên bằng kim loại rồi quơ quơ trong không khí, cố gắng cắt đi thứ đang trói chặt tay mình
Một lúc sau, toàn thân bắt đầu thả lỏng. Chiếc thẻ sinh viên rơi nhẹ xuống mặt đất tạo nên âm thanh leng keng phá bỉnh không gian yên tĩnh của nghĩa trang, vô tình đánh động đến Kwon Yuri, và cô ta đã quay lại
Đập vào mắt Kwon Yuri chính là hình ảnh một Jessica với bàn tay đầy máu cùng nét mặt hoảng loạn
Kwon Yuri vội vã chạy đến nâng tay Jessica lên, lo lắng hỏi...
"Cậu sao lại chảy máu thế này?"
Kwon Yuri nhìn quanh mong tìm ra thứ gì đó cầm máu cho Jessica nhưng vô dụng - nơi đây chỉ toàn đá và cỏ cây mà thôi. Nhớ lại việc mình đang cắp chiếc túi xách đắt tiền của Jessica nên Yuri vội vàng mở ra. Kết quả cũng chẳng khả quan hơn. Cuối cùng, cô đành xé lấy một mảnh vải trên áo sơ mi của mình rồi buộc chặt vết thương cho cô ấy
Jessica mồ hôi nhễ nhại, hơi thở vẫn còn dồn dập hệt như kẻ vừa tỉnh cơn ác mộng. Cô nhìn xuống chiếc thẻ sinh viên đầy máu rồi lại nhìn vào cử chỉ ân cần của Kwon Yuri. Hóa ra tự nãy giờ chính cô là người đã khiến tay phải bị thương, nhưng tại sao cô lại không cảm thấy đau vào lúc đó? Mọi thứ dường như rất thật. Toàn thân trở nên tê dại khiến ngũ quan cũng không hoạt động tốt nữa. Cơn đau ở tay giờ bắt đầu kéo đến, đôi mắt Jessica trở nên mơ màng. Cô biết rõ mình lại sắp ngất đi, nhưng cô không muốn như thế. Nhất là vào lúc này, khi mà ngôi mộ cô cần tìm hiểu lại chưa thể thấy được
Jessica ôm chầm lấy người Kwon Yuri thở dốc, cúi sát vào tai Yuri để thì thầm những đoạn thoại ngắt quản và run rẩy...
"Đưa... tôi... đến... ngôi... mộ... đó... đi"
"Nhưng" ...Kwon Yuri định khuyên can thì đã bị Jessica cắt ngang
"Làm... ơn... tôi... xin... cô... đấy"
"Thôi được rồi" ...Kwon Yuri nhẹ đẩy người Jessica. Sau đó xoay lưng lại - "Lên đây nào"
Jessica không nói gì chỉ làm theo lời Kwon Yuri
Cô nhìn đến ngôi mộ tít tận cuối nghĩa trang, một cảm giác bồi hồi chợt dâng lên trong tâm trí. Là điều gì đó rất gần gũi, rất thân yêu giống như thứ đang chảy trong người cô vậy. Jessica không đủ kiên nhẫn để chờ đợi, liền thúc giục Kwon Yuri đi nhanh hơn
"Cậu ổn chứ, người ở ngôi mộ kia có thể sẽ làm cậu cảm thấy sợ hãi"
Lần nữa Jessica lại im lặng. Tay cô nhẹ siết lấy chiếc cổ cao gầy của người bên dưới chỉ biết rằng bản thân mình đã và đang đi đúng hướng. Thật sự cũng chẳng còn đường để mà lùi bước nữa rồi
Ngôi mộ từ từ hiện ra trước mắt hai người
Nhưng Yuri không vội bước đến
Cô ngập ngừng lên tiếng cảnh báo
"Anh Suk đã cho tôi xem di ảnh của người trên mộ. Tuy hình chụp bằng di động không rõ nét nhưng..."
"Cô biết không Kwon Yuri, những thứ mà tôi từng thấy... và phải thấy... hẳn còn kinh khủng hơn một bức ảnh vô hại trên mộ phần nhiều"
"Thôi được rồi, cùng xem tận mắt nhé" ...Kwon Yuri thở dài nhìn sang gương mặt nhợt nhạt của Jessica. Jessica yếu ớt gật đầu, mỉm cười đáp lại
Kwon Yuri cõng Jessica tiến đến trước ngôi mộ bạc màu xám xịt. Đám rêu phong đã được dọn dẹp sạch sẽ từ hôm qua nhưng dường như người thợ chưa kịp sơn phếch thì đã vội vã rời đi - những lọ sơn hãy còn vương vãi trên nền đất. Kwon Yuri hạ người để Jessica dễ dàng bước xuống, sau đó một tay giữ lấy bên vai dìu cô ấy bước đi
Cảm giác ngay khi trông thấy chân dung của người trên mộ cũng giống như đang tự soi vào một chiếc gương màu xám. Và ảo ảnh bên kia có khác chăng chỉ là những sắc màu đã trở nên lỗi thời - đoán rằng bức di ảnh phải chụp từ thập kỉ máy ảnh rọi mỗi ảnh đen trắng
Jessica không có lấy một biểu hiện rõ nét cứ đứng chết sững khiến Kwon Yuri càng thêm lo lắng. Cô lắc nhẹ vai Jessica kèm theo những tiếng gọi lớn
Cuối cùng cô nàng kia cũng đã chịu thức giấc
"Cô có thấy... người đó rất giống... tôi?" ...Jessica ngập ngừng hỏi, cô cũng không dám tin vào thị giác mơ hồ của mình
"Nếu không biết cậu, hẳn tôi sẽ còn nghĩ cậu chính là âm hồn đeo bám dương gian" ^^ ...Kwon Yuri bông đùa nhằm xoa dịu sự căng thẳng trên gương mặt bạn mình. Nhưng dường như đã phản tác dụng mất rồi, và vẻ mặt Jessica lúc này còn tồi tệ hơn bội lần
Kwon Yuri nghĩ mình vừa làm một việc sai trái, lòng cắn rứt nên đành im lặng sám hối lỗi lầm
Còn cái cảm giác choáng ngộp trong Jessica hầu như đã tan biến ngay từ lúc nhìn thấy tấm di ảnh không màu
Người trong ảnh có mái tóc rất dài, uốn nhẹ. Cách trang điểm vô cùng trịnh trọng cho thấy đây phải là người của gia đình quyền quý. Nhưng ngôi mộ thì cứ như phản bác hoàn toàn điều đó?
Ngôi mộ chẳng những nằm ở một góc khuất, lại khá nhỏ và trên mộ cũng chẳng đề bất cứ điều - tên họ không rõ, ngày mất cũng chẳng biết được - chỉ có vài chữ cái in nghiêng viết tay nguệch ngoạc cách nhau bằng nhiều dấu chấm nhỏ
S.A.P.H.I.A
...Jessica thầm đọc
Như chợt nhớ ra điều gì, vội quay sang Kwon Yuri thì nhận ngay cái gật đầu chắc nịch của cô ấy
"Tôi cũng cho rằng cô ta chính là Saphia - tác giả một trong hai bức tranh"
"Vậy người còn lại 1.3.1.9.6.7? Và cả bức tranh ở giữa?"
"Tôi chưa điều tra được. À, quên nói với cậu nữa... về bức tranh còn lại đã có kẻ nào đó giấu đi mất rồi. Tiếc thật! Tôi hôm qua lẻn vào cũng là vì nó mà thành ra công cóc còn bị nhốt nguyên ngày" ...Kwon Yuri lấy làm bực bội nhưng nhanh chóng cười vui khi mà lèo lái sang một ý tưởng điên rồ khác - "Cậu có nghĩ đó là do con ma làm không... NÓ chính là không muốn chúng ta thấy được dung nhan nó trên bức tranh còn lại"
"Tôi không mong là vậy" ...Jessica mở chức năng chụp ảnh trên điện thoại rồi chụp nhanh lấy dòng chữ SAPHIA và di ảnh của người trên mộ
...
Trời dần tắt nắng, cái không khí se lạnh và âm u nơi nghĩa trang dễ dàng khiến người ta lạnh gáy. Nhưng Kwon Yuri lại lấy đó làm thích thú, cô còn ngỏ ý muốn cả hai sẽ cắm trại qua đêm nơi đây để chờ bọn ma xuất hiện. Hiển nhiên Jessica đã không đồng ý
Kwon Yuri sau một hồi tiếc nuối, đành buồn bã nối gót theo sau Jessica trở ra bên ngoài cổng nghĩa trang. Lần này Kwon Yuri vẫn muốn đi con đường dành cho người đã chết nhưng Jessica kiên quyết can ngăn. Đúng là cô đã từng không tin vào những câu chuyện ma quỷ nhưng qua những điều chính mắt phải thấy thì thử hỏi Jessica làm sao bác bỏ đi cái thế giới tâm linh kì dị đó được nữa cơ chứ? Cô kéo tay Yuri đi vào một cánh cửa nhỏ mặc cho kẻ kia cứ vùng vẫy đòi đi một mình
"Cậu không biết gì hết, chúng ta lúc nãy đi vào thiên đường, giờ đi ngược lại phải chăng chính là sự hồi sinh... sao cậu không thử hả, cũng thú vị lắm mà" ...Kwon Yuri cố gắng lý sự
"Ngốc" ...Jessica chỉ đơn giản phán, tay vẫn giữ chặt kẻ ngoan cố và lôi đi
---------------------
Jessica ngồi trước màn hình máy tính xem lại những hình ảnh đã chụp từ Nghĩa trang Seoul. Có một cảm giác thân thuộc cứ bám lấy cô mỗi khi nhìn vào bức di ảnh đen trắng
Nếu bảo rằng đó là một người trong dòng họ và cảm giác kia chính là mối dây huyết thống thì cũng không đúng. Bởi sự gần gũi cô dành cho mẹ, cho bà hay cho những người họ hàng gần là hoàn toàn khác xa cái cảm giác mãnh liệt này. Nó cứ hệt như cách cô đang tự nhìn chính bản thân mình qua một chiếc gương tàn hình vậy
Người trong kia chính là cô
Cô chính là người trong kia
Cả hai thực chất chỉ là một mà thôi!
Rồi Jessica mơ hồ nghĩ đến chuyện "Hồn nhập xác". Cô quyết định mở trang Google tra nhanh những thông tin liên quan đến hiện tượng "Ma nhập" và những ảo ảnh chết chóc. Nhưng những gì tìm được đa phần chỉ ám chỉ về sự cuồng dại, mất hành vi kiểm soát bản thân. Rõ ràng Jessica luôn nhận thức được việc mình làm, điều mình thấy. Thậm chí cô đã từng đoán trước vụ nổ xe và cứu thoát Kwon Yuri. Vậy thì những học thuyết trên rõ ràng không đúng với cô rồi
Nếu có hồn ma nhập vào cô và muốn cảnh báo về điều nguy hiểm rình rập thì chắc hẳn phải liên quan đến cái chết của cha cô và những người đã từng vào căn phòng đó...
Chợt Jessica nghĩ đến lão Kang, cô lại tự hỏi lão có vai trò gì trong câu chuyện hãi hùng này?
Và cô sinh viên Tiffany cùng người có tên Catherine nữa?
Đúng lúc đó, bàn tay Jessica vô tình lia chuột kéo sang tấm ảnh của cô gái có đôi mắt cười đã khuất. Jessica lặng nhìn hồi lâu, lại nhớ về hiện tượng kì dị trước mộ phần. Vết đau nơi tay đột nhiên nhói lên, máu bắt đầu rịn ra ngày càng nhiều và chảy dọc xuống mặt bàn làm ướt đẫm những con số trên bàn phím
Jessica bối rối cố tìm lấy thứ để lau đi thì một hình ảnh đáng sợ đập vào tầm mắt khiến cô chết lặng...
Từ trong màn hình, gương mặt cô gái đột nhiên trắng bệch, đôi mắt hình vầng trăng bỗng đanh lại rồi chuyển sang một màu đỏ sẫm. Từ hốc mắt sâu thăm thẳm bắt đầu chảy dài hai dòng máu đặc quánh. Trong vài giây ngắn ngủi gương mặt kia đã phủ đầy những vết máu nhầy nhụa
Jessica bị giật mình, khiếp hãi trượt ngã khỏi chiếc ghế xoay bọc đệm rồi nằm sõng soài dưới mặt đất
Dường như có một lực kéo vô hình lần nữa trói chặt chân cô không cho cô được rời khỏi. Nó nâng người cô lên kéo lại gần màn hình. Gương mặt đáng sợ đã tan biến tự lúc nào, chỉ còn mỗi trang web Google được đánh sẵn dòng chữ: "Những cái chết bí ẩn trong gian phòng hình họa"
Màn hình đột nhiên tắt ngấm, vài giây sau đó toàn bộ hệ thống đèn trong chung cư cũng bị vô hiệu hóa - gian nhà trở nên tối mù. Jessica lo lắng nhìn ra bên ngoài cửa sổ, toàn thân đã có thể cử động trở lại. Cô từ từ nâng người đứng dậy. Nhưng thứ ánh sáng chói lòa kéo đến từ bên ngoài ngày một trở nên *** gắt khiến cho hai mắt Jessica nhòe đi. Cô dùng bàn tay che lấy phía trước rồi từ từ tiến đến bên chiếc cửa sổ ở tàng thứ chín. Lại một hình ảnh kinh hãi hiện ra...
Chính là gương mặt đầy máu của Catherine!
Jessica bị dọa đến thất thần, ngã nhào về sau va ngay vào cạnh bàn. Toàn thân cô đau điếng. Ngay lúc đó, thứ ánh sáng chói lòa lại kéo đến. Cô nhắm chặt đôi mắt tránh né. Đến lúc hé mở trở lại, một khung cảnh sáng bừng và yên ả nhanh chóng ùa vào tầm mắt
Căn phòng vẫn sáng đèn, cả tòa chung cư vẫn sáng đèn và màn hình máy tính của Jessica thì vẫn đang mở trang Google nhưng tuyệt nhiên chẳng có lấy dòng chữ nào
"Chẳng lẽ chỉ là một cơn ác mộng?"
...Jessica thầm thở phào trút đi những căng thẳng dồn dập vừa qua
Cô nhớ lại lúc mình về đến nhà trời cũng đã sập tối. Vội vàng tắm rửa rồi mở ngay máy tính lên mà không nhận ra cơ thể mệt mỏi đến nhường nào. Thế là ngủ quên trên bàn phím chẳng hề hay biết. Jessica tự trấn an rằng mình đã "thần hồn nát thần tín". Nhưng cái trang web Google đang mở kia cứ gợi đến dòng chữ trong mơ. Jessica ngập ngừng do dự một lúc lâu rồi cũng quyết định tìm hiểu ngọn nguồn. Cô chầm chậm đánh từng chữ từng chữ vào khung tìm kiếm, còn cẩn thận rà soát xem mình có sai mất chữ nào không. Cuối cùng mới chạm nhẹ lên nút Enter
Hầu như những thông tin đều kết luận những nạn nhân tự tử do áp lực học hành. Một số ít là tai nạn hy hữu. Ngoài ra còn kèm theo danh sách họ tên những giảng viên, học viên đã gặp nạn. Tuyệt nhiên chẳng bộc bạch chút thông tin nào khác. Một số nhà báo, anh hùng bàn phím còn thi nhau tân bốc thổi phồng vụ án thành câu chuyện ma quỷ rùng rợn
Jessica khẽ lắc đầu, click vội vào "Danh sách tử thần" - cũng là thông tin duy nhất Jessica cảm thấy hữu ích
Hàng loạt cái tên hiện ra kèm theo năm họ mất, trong đó có cả tên của người cô và cha đã khuất của Jessica. Trong lòng cô dấy lên nỗi nhớ nhung da diết, tim khẽ nhói đau, nước mắt chỉ chực chờ rơi xuống
Đúng lúc một cái tên quen thuộc khác hiện ra kéo Jessica về thực tại
Cô mở to mắt kinh ngạc, khẽ đọc thầm từng chữ...
CATHERINE HWANG
"Phải chăng là cô ta?"
...Hình ảnh gương mặt đầy máu cùng hốc mắt đỏ ngầu nhanh chóng hiện ra trong tâm trí khiến Jessica rơi vào cảm giác hãi hùng
Jessica nuốt khan cổ họng điều hoà lại nhịp thở. Vội vớ lấy chiếc điện thoại cảm ứng trên đầu tủ rồi bấm số gọi cho một ai đó. Gian phòng tĩnh lặng đến độ có thể nghe rõ từng tiếng chuông đều đều vang lên trong không khí. Cuối cùng người bên kia cũng chịu bắt máy, một giọng nói khàn khàn ngái ngủ vang lên
"Có biết mấy giờ rồi không tiểu thư" (_ _)
"Kwon Yuri... cô đoán đúng rồi"
"Hửm?"
"Tiffany... rõ ràng đang cố che giấu một bí mật"
"Rốt cuộc cậu đang muốn nói gì chứ?" ...Kwon Yuri có chút khó chịu khi Jessica cứ ngập ngừng
"Hãy bắt tay điều tra từ cô ấy và cả cái người có tên Catherine Hwang"
---------------------
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top