Chap 22 : Tìm kiếm sự thật (1)

Khi đã xé những bức ảnh cưới của Khải và Kim hồi nhỏ, Tỉ dặn Hoành ở nhà Nguyên một thời gian, để tiện cho việc chăm sóc... Khi dặn dò xong tất cả những thứ cần dặn... Tỉ đóng cửa nhà cẩn thận rồi lên xe của mình... Đi với tốc độ ánh sáng tới nhà Khải... Khi đi... Tỉ không quên đem theo chiếc vòng và đồ kẹp tóc của Nghi ( Au : Thật ra là của Nghi nhé, không phải của Kim ạ )

Khi đến nhà Khải, Tỉ bấm chuông điên cuồng... Chiếc chuông bé nhỏ của nhà họ Vương sắp banh nổ bởi sự áp lực to lớn của Thiên Tổng đè vào chiếc chuông... Chỉ còn một lần bấm nữa thôi là chiếc chuông banh luôn rồi... Nhưng cũng may là chiếc chuông ấy đã được cứu sống bởi một người hầu - Khải cho gọi một người hầu ra mở cửa cho người bạn quý phái của mình...

Tỉ chạy xe vào nhà rồi bước vào ... Vừa bước vừa cảm thấy lạnh người... Ngoài trời đang 25 độ... Bước vào căn nhà này... Cứ như là 15 độ ấy... Đã thế... Nhà rất ngột ngạt... Tối om và chẳng thấy người hầu nào ngoài người hầu hồi nãy ra mở cửa cho Tỉ...

Tỉ : Lạ nhĩ? Mình nhớ mình tới đúng nơi mà ta? Sao ở đây lại lạnh đến như vậy? Còn những cô người hầu đẹp gái đâu hết rồi... Bị cậu chủ ta đuổi hết rồi à... - Tỉ vừa nói vừa cười...
Khải : Mày nói cái gì ?
Tỉ : Aiyo ~~ Anh bạn yêu vấu của tôi đây rồi... Mà sao? Chỉ nghe tiếng chả thấy người nhợ... Với lại... Đổi cách xưng hô luôn rồi à...
Khải : Mày bị mù à... Tao đứng trên cầu thang đây...
Tỉ : Mố ! Nhà có người ở mà cứ như ngôi nhà ma ám... Mà... Mày đứng ở cầu thang phía nào? Tây hay Đông?
Khải : Đông má ơi !
Tỉ : Ừa... Đợi tao xíu... Tao lên liền...
Khải : Lên đây làm gì? Ai cho mày lên?
Tỉ : Đệch mựa... Có chuyện quan trọng nên tao mới tới đây thôi. Không là tao ở bên nhà Nguyên rồi
Khải : Mày nói đủ chưa? Tao đã nói là không được nhắc từ "Nguyên" hay "Vương Nguyên" trước mặt tao mà... Mà có chuyện gì?
Tỉ : 😐 Chuyện này chắc mày biết... Đợi tao lên trước đi rồi tính...
_______________________________________________

Khải : Tới nơi rồi, nói đi mày !
Tỉ : Vào phòng làm việc đi rồi tính tiếp. Phòng của ông già mày ấy.
Khải : Vào phòng ông già tao làm gì? Lục lọi đồ à... Ổng chữi mày đó con
Tỉ : Không ! Có chuyện mới vào... Mệt mày quá... Đi lẹ đi...
________________________________________________

Khải và Tỉ bước vào phòng làm việc của Chủ Tịch - ba Khải... Khải bật hết đèn lên... Dặn người hầu đi về... Ngày mai khỏi tới nữa... Tỉ vừa bước vào... Chạy tới chiếc ghế... Ngồi lắc qua lắc lại...

Khải : Bộ mày chưa thấy chiếc ghế đó à... Ngồi là được rồi... Có cần phải lắc qua lắc lại không?
Tỉ : Không phải chưa thấy bao giờ... Mà là... Ghế của ông già mày đã lắm... Nên tao thích...
Khải : Thôi được rồi ! Chuyện gì thì nói lẹ đi... Tao không có rãnh như mày nghĩ đâu

Tỉ : Từ từ... Cần gì vội... Mà này... Chuyện này có liên quan đến Nguyên, Kim và Nghi... Mày có muốn nghe không?
Khải : Sao cũng được...
Tỉ : Lúc nãy tao qua nhà Nguyên... Nhìn từ xa, tao thấy một người con gái rất giống dáng Nghi, nó gửi một bưu phẩm vào nhà Nguyên...
Khải : Nó quăng lụ mìn à...
Tỉ : Không ! Tập trung nghe đi !
Khải : Ok...

Tỉ : Khi nó gửi bưu phẩm vào nhà Nguyên thì làm rơi chiếc vòng và kẹp tóc này. Chiếc vòng có khắc chữ "Nghi yêu Gia Thiên" Và tao nghĩ con Kim xúi Nghi đi gửi bưu phẩm cho Nguyên...
Khải : Con ả Kim gửi gì?
Tỉ : * phì cười * Hình cưới hồi nhỏ của mày với ả đó
Khải : Đù... Rồi sao nữa? Nguyên có khóc không?
Tỉ : Mày tưởng nó không có thần kinh cảm xúc à
Khải : Rồi sao nữa?

Tỉ : Tao đang thắc mắc... Tại sao con Kim lại làm vậy thôi
Khải : Đơn giản là muốn có tao thôi
Tỉ : Coi bộ mày cũng có giá... Mà mày biết con Nghi không?
Khải : Ưm... Biết... Tao nhớ không lầm thì nó là em của con Kim và đang học tại trường mình

Tỉ : Ừ... Học lớp 11A3 đó... Bạn trai là Hồng Gia Thiên... Là đại ca của bọn du côn... Chuyên gia đi móc túi và ăn cắp
Khải : Có chuyện vui rồi :v Chúng ta có nên nói chuyện này cho gia đình nhà họ Tô biết không nhỉ
Tỉ : Khoan nói đi. Tao có kế hoạch này, muốn mày tham gia.
Khải : Hành động à
Tỉ : Đúng... Kế hoạch kì này... Phải dùng kĩ thuật Taewindow của mày... Và kĩ năng BẮN SÚNG của tao đó... Có thích không?
Khải : Qào... Có Taewindow là tao thích rồi... Nay còn có SÚNG... Chắc chắn tao sẽ thích hơn
Tỉ : Ok... Nghe kế hoạch đây...
___________________________________________________

Tỉ đã nói cho Khải nghe về kế hoạch kì này của mình... Hai người họ đã lên kế hoạch một cách hoàn hảo... Và sẽ tiến hành vào ngày mai... Tối hôm nay thì họ chuẩn bị tâm lí và làm một số việc cần làm vào ngày mai...

Khải là HỘI TRƯỞNG HỘI HỌC SINH nên phải làm việc giúp ba... Còn Tỉ thì lấy hai cái điện thoại IPHONE... Bật chế độ theo dõi (*) Làm xong rồi lấy laptop đánh máy giúp Khải... Vừa đánh máy vừa lướt weibo... Mỗi khi lên weibo... Tỉ chỉ xem tin tức... Không dám đụng tới hộp thư tin nhắn... Bởi vì... Có rất nhiều nữ sinh nhắn tin tỏ tình cho Tỉ... Mặc dù biết Tỉ đã có Hoành nhưng vẫn cố chấp gửi thư... Khải cũng vậy... Mỗi lần lên weibo chỉ dám lướt tin tức... Còn tin nhắn thì... Cho vào thư rác hết...

Khi đã hoàn thành các công việc ở trường thì cũng đã 23:45 rồi... Cả hai đều mệt mỏi và than đói bụng... Đành xuống nhà lục thức ăn... Nhưng tiếc là... Khải đã cho người hầu đem đi bỏ hết thức ăn trong nhà. Những cũng tối rồi, cả hai cũng đã mệt mỏi... Đành uống một cốc nước cốt chanh rồi đi ngủ... Để lấy sức cho cuộc hành trình kế hoạch ngày mai...
___________________________________________________

Ngày hôm sau...
Cả bốn con người đều đến trường... Mỗi người đều có tâm trạng riêng...
Khải thì phấn khởi... Tỉ thì cười gian... Hoành thì lo sợ, mệt mỏi... Nguyên thì buồn hiu...

Hoành và Nguyên vào lớp... Cũng như những ngày thường... Cứ mỗi khi Nguyên bước vào lớp thì cả lớp đều la oai oái cả lên... Như có gì bất thường vậy... Nhưng chẳng sao... Nguyên cũng khá quen với những hành động kì lạ của lớp 11A1 này rồi

Tỉ và Khải thì vào phòng HỘI HỌC SINH... Vẫn như mọi hôm... Khải và Tỉ phải làm các nhiệm vụ giúp Chủ Tịch... Chẳng có thời gian rãnh rỗi...
.
.
.
Reng... Giờ ra chơi đã đến...
Hoành dắt Nguyên đi dạo một vòng sân trường để hít thở không khí trong lành... Còn Tỉ và Khải thì... Chạy mất tăm biệt tích...

Mọi hành động đều diễn ra theo đúng kế hoạch của hai người họ... Tỉ và Khải đến lớp 11A3 để kiếm Nghi... Khi đến lớp... Các nữ sinh đều bu quanh... Khiến Tỉ và Khải khó mà thực hành kế hoạch nhanh chóng... Nhưng cuối cùng cũng lôi kéo Nghi ra ngoài được khỏi đám đông đó...

<<Đài phun nước đằng sau trường>>
Nghi : Hai anh đến tìm em làm gì? Có chuyện gì à?
Tỉ : Chả có gì cả... Chỉ là muốn rủ em đi chơi đó mà
Khải : Đúng vậy ! Tối nay em có rãnh không?
Nghi : Tất nhiên là rãnh rồi... Nên nói là quá rãnh luôn là đằng khác...
Tỉ/Khải : Tuyệt... Vậy tối nay chúng ta đi chơi nhé...

Nghi : Chỉ ba chúng ta? Em có thể rủ chị Kim đi nữa được không anh?
Khải : À... Không được đâu em...
Nghi : Sao vậy? Chỉ là đi chơi thôi mà đúng không? Có thể rủ chị em đi nữa cũng được mà
Tỉ : Để tớ nói cho * vỗ vai Khải * Nghi à, em biết đó... Bọn anh ngày nào cũng gặp Kim rồi... Nói thật thì... Ngán lắm rồi... Chỉ là muốn thay đổi bầu không khí... Nên bọn anh muốn rủ em đi chơi... Em cứ coi như là đi chơi với anh rể tương lai đi...

Nghi : Ưm... Để em suy nghĩ...
Tỉ : Suy nghĩ gì nữa... Nói cho em biết trước luôn nhé... Trong suốt quá trình đi chơi... Em thích mua hay ăn cái gì... Bọn anh đều mua cho hết... Em không cần phải bỏ một đồng xu...
Nghi : Thật không? * mắt sáng * Vậy em không cần suy nghĩ nữa... Em quyết định rồi... Tối nay chúng ta sẽ đi chơi nhé... Tập trung ở đâu nào?
Khải : Bọn anh sẽ đến đón em ở nhà... Lúc 6h nhé ! Khi đi... Nhớ ăn nhẹ trước nhé em...

Tỉ : À... Anh cho em chiếc điện thoại IPHONE nầy... Để tiện cho việc đi chơi tối nay của chúng ta...Biết đâu được.. Em mãi rong chơi... Nhỡ lạc đường rồi sao... Anh có bật chế độ theo dõi nhau đó...
Nghi : Ơ... Em không dám nhận ạ
Khải : Em cứ nhận... Cái này ở nhà anh có quá trời... Em cứ nhận đi đừng ngại...
Nghi : Vậy em không khách sáo nhé :v * lấy điện thoại *
Tỉ/Khải : À thôi... Hết việc rồi... Tối nay chúng ta đi chơi nhé ! Bọn anh sẽ đến đón em :v Lúc 6h nhé :v Nhớ ăn nhẹ trước khi đi nha... Khi nào tới... Bọn anh sẽ gọi... Em đừng đứng trước cửa nhà đợi nhé... Buổi tối ở đường nhà em rất nguy hiểm đó...

Nói rồi Tỉ và Khải bỏ đi... Để lại một cô tiểu thư ngốc nghếch cùng với chiếc IPHONE...

Thấy thế... Nghi cũng chuẩn bị đi thì bị Gia Thiên kéo tay lôi đi đến chỗ khác...

Nghi : Này... Anh lôi kéo em đi đâu vậy?
Thiên : Thật ra hai người hồi nãy là ai? Nói mau!
Nghi : Ơ... Là anh Tỉ và Khải ạ... Khải là anh rể tương lai của em... Còn Tỉ thì... Em xem như là anh trai...
Thiên : Hừ... Chỉ là anh trai không cùng máu mũi và anh rể tương lai thôi... Có cần phải rủ em đi chơi không? Mà chỉ đi có ba người nữa... Hai trai một gái đó em biết không vậy?
Nghi : Em biết chứ... Nhưng có gì phải lo ạ... Hai anh ấy rất là tốt mà anh... Anh xem... Họ còn cho em chiếc Iphone này nữa nè...

Thiên : Bỏ chiếc Iphone đó ngay...
Nghi : Tại sao? Tự nhiên bắt em đem đi bỏ
Thiên : Nếu em thích thì anh dắt em đi mua... Cần gì phải nhận đồ của họ
Nghi : Anh lấy tiền đâu mà mua cho em? Giở trò bắt đàn em của anh đi ăn cắp, móc túi à
Thiên : Không... Lần này là khác... Anh sẽ xin tiền của ông già anh

Nghi : Haizzzz... Suốt ngày cứ thế miết... Hết ăn trộm đến xin tiền ba anh... Thứ em muốn là... Anh tự đi kiếm tiền để mua đồ mình thích... Sử dụng bằng tiền của mình chứ không phải đi xin xỏ người khác và làm điều bất nhân...
Thiên : Hôm nay, em dám cải gan dạy đời anh à... * lườm *
Nghi : Thì sao nào?
Thiên : Được... Hôm nay em coi như tiêu đời dưới bàn tay anh...

Nghi : Anh định làm gì tôi...
Thiên : Theo em nghĩ... Một người con trai và con gái làm gì khi họ là người yêu?
Nghi : Anh... Anh dám... Đồ biến thái... Đồ vô liêm sĩ... Biến đi... * tát *
Thiên : Em dám tát anh sao * trợn mắt *
Nghi : Đúng đó... Thì sao?
Bọn du côn : Đại ca! Qua đây chơi với bọn em đi... Cãi nhau với con nhỏ dở hơi đó làm gì...
Thiên : * quay sang bọn du côn * Ok... Anh đến liền... * quay sang Nghi * * thì thầm * Coi như hôm nay em hên đó... * hôn môi * * ôm *
Nghi : * đỏ mặt * Thật là... Kì quá đi ><

Cũng ngay thời điểm đó... Mà ở một nơi khác...
Tỉ : He he... Cậu thấy thế nào Khải? Có phải rất tuyệt không? * vừa nói vừa chụp hình *
Khải : Đúng vậy... Kì này.. Chúng ta sẽ ép cô ấy nói sự thật... Không thì mình sẽ đưa những bức ảnh này cho nhà họ Tô xem * cười gian *
Tỉ : Tớ đã nói mà... Kế hoạch của tớ chỉ có thể là nhất mà thôi
Khải : Biết rồi mà... Mà họ cũng đi rồi... Chúng ta về thôi... Còn chuẩn bị cho tối nay nữa... Tối nay chúng ta hơi mệt rồi đây... Về nghĩ sớm đi...
Tỉ : Ok... Đi thôi...
.
.
.
.
.
~~~~~~~~~~~~~ END Chap 22 ( part 1 ) ~~~~~~~~~~~~~~~
(*) : Nghĩa là điện thoại của bạn đã kết nối với chiếc điện thoại của người khác... Khi bạn đi đâu có chiếc điện thoại bên mình thì họ sẽ biết bạn đang ở đâu...

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: