Chương 16 : Bình thản
– Nhưng em mún nói là, em mún làm lại đàn em của anh
– Giờ tao chưa mún nói chuyện này, đợi Nguyên tỉnh lại tao tính vs mày
– Dạ, em về phòng trước
1 giờ...
2 giờ...
3 giờ...
3 tiếng đồng hồ trôi qua mà đèn phòng cấp cứu vẫn chưa tắt. Phụt. Đèn đã tắt
– Bác sĩ, em ấy....
– Cậu ấy đã qua cơn nguy kịch nhưng
– Nhưng sao bác sĩ?
– Việc ấy cậu ấy có tỉnh lại hay ko là do ý chí của cậu ấy. Dao găm quá sâu, cách tim chỉ còn 3 cm, chúng tui đã cố gắng hết sức, mất máu quá nhìu và vết thương rất nghiêm trọng nên........mọi việc chỉ còn chờ cậu ấy
– Liệu em ấy có thể tỉnh lại hay ko?
– 40%
– Thấp vậy sao?
– Chúng tui đã cố gắng hết sức
– Cám ơn bác sĩ, tui ó thể vô thăm cậu ấy?
– Cậu ko nên vào, để cậu ấy hồi sức
– Dạ, cám ơn bác sĩ
...
– Này, mày đang ở đâu? - Thiên Tỉ
– Bịnh viện - Tuấn Khải
– Mày bị gì vậy?
– Vương Nguyên bị thương, kcj
– Vậy mày về trình báo mama kìa
– Nói tối nay tui ở binh viện vs em ấy
– Ờ, mày đang ở bịnh viện gì? Mai ông Thanh (Tài xế ) vô rước mày ik hox
– Mai xin tui nghỉ 1 ngày, xin cho Vương Nguyên nghỉ lun dùm
– Rồi
– Cám ơn
– Biết nói cám ơn lun à
– Thì sao ?
– Kcj bye
– Bye
...
– Ca, em có mua 1 ít...
– Mày nói nhỏ tí cho em ấy nghỉ
– Em xin lỗi vì em mà anh và thầy...
– Ko sao
– Chuyện hum wa anh nghĩ như thế nào?
– Chuyện gì?
– Chuyện anh làm đại ca em lại
– Ừ cũng vì điều đó tao và em ấy mới cứu mày
– Em...em
– Mày mún gì?
– Em mún...nói vs anh 1 điều này
– Sao?
– Dạo này "cốm" dạo này nó bắt vụ da thú lắm, ông anh em làm trong công an nên cũng biết 1 số điều
– Thì sao?
– Công ty nhà đại ca làm thời trang có da thú thật nên ....
– Cám ơn mày
– Dạ, kcj đại ca
– Mày về đi
– Cám ơn đại ca đã chấp nhận em
– Rồi, mày về nghỉ đi
...
1 ngày
Sao em lại cứ nghỉ hoài thế? Em ơi, em có biết anh nhớ em nhìu lắm ko. Em ko tỉnh dậy thì làm sao em thực hiện lời hứa vs anh. Anh nói cho em mừng nghe, anh vs Bảo hòa rồi, em phải tỉnh để thực hiện lời hứa chứ, giờ anh chỉ mún em thỉnh lại thôi Vương Nguyên à? Khải đã tắt điện thoại 1 ngày nay
Tin nhắn của Khải
– Mày ko về ăn cơm sao, mama lo cho mày quá trời, gọi mama kìa – Anh 2
– Ê, sao nay mày ko đi hox, tao nghe tụi nó nói mày bị bịnh hả – thằng bạn chung bàn vs Khải
– Anh ơi, sao hum nay anh ko đi hox bóng, thầy huấn luyện bài mới kìa – 1 nhóc lớp 10 trong đội bóng rổ
– ...
– ...
Rất nhiều tin nhắn nhưng dường như đồi vs Khải chỉ là 1 việc rất nhỏ. Phải, cậu ta đã nghỉ học 2 ngày
– Nè, mày ăn dùm tao cái, thằng Nguyên có tỉnh lại cũng ko vui đâu
– Mẹ để đó lát con ăn
– Lát lát cái gì, đồ hum wa đém vào mày có ăn tí nào đâu, nhanh coi
– Mẹ này, con đã nói con ko ăn mà
– Mày ko ăn thì dk gì, 2 ngày nay mày cứ vậy liệu Vương Nguyên nó có vui ko?
– Thì ... thì
– Thì gì, lại đây ăn cho tui
– Ăn cái gì đó mẹ?
– Thịt bò xào, đậu que,...
– Rồi để đó đi qua liền
– Mà nè, mày nghỉ 2 ngày rồi, mày mà nghỉ 3 ngày là bị xét hạnh kiểm đấy, mai đi học đi
– Em ấy chưa tỉnh mà mẹ
– Thì để tao lo
– Nhưng con mún ở bên em ấy mà mẹ
– Mày mà ko đi học tao ko cho Vương Nguyên ở chung vs mày nữa
– Sao mẹ cứ ép buộc con vậy ?
– Cho mày thui, mày mún gì mới chịu đi hox
– Nếu em ấy có dấu hiệu tỉnh lại thì con sẽ đi học
TÍCH TÍCH TÍCH
Máy đo diện tim hiện lên những đường nhịp tim lên xuống nhiều hơn. Phải cậu có dấu hiệu tỉnh lại, nhịp tim đập lại bình thường
– Cả Vương Nguyên nó cũng mún mày đi hox đó
– Con đi gọi bác sĩ
...
– Cậu ta thật mạnh mẽ, phải, cậu ta có thể khỏe lại trong 1 tuần nữa
– Thật sao bác sĩ ?
– Thật, chúc mừng gia đình
– Cám ơn bác sĩ
– ...
– Mai mày đi hox cho tao
– Em ấy có tin gì nhớ báo con đó
– Rồi, mày về chuẩn bị đồ đi, tối nai tao ở đây cho
– Thui, con lấy đồ tối nay con vô lun
– Mày ngủ ở nhà cho khỏe
– Con mún...
– Tao đuổi....
– Thôi thôi, biết rồi, ngủ ở nhà
...
– Ba mới về
– Ừ, 2 ngày nay trốn hox ha
– Thì bạn có chuyện
– Bạn gì quan trọng đến nỗi vậy ?
– Ba này, mà nè ba, thằng bạn con nó nói tụi cốn dạo này xét kĩ mấy cái vụ da thú lắm công ty coi chừng á
– Mày khỏi lo, tao chỉ bán cho mấy bà nhà giàu thui, chứ mấy shop nhỏ nhỏ toàn áo thường thui, ko có da thú gì hết
– Lỡ nó kiểm kho công ty rồi sao ?
– Bất quá nộp phạt thui
– Lo bớt mấy cái đó đi, con nghe đồn nhìu ng cũng ko mún sử dụng cái đó làm thời trang đâu
– Nhưng mấy bà nhà giàu thì thik
– Nói vs ba mệt thiệt, con lên dọn cặp
...
Tối nay có lẽ là 1 đêm buồn của Nhị thiếu gia, những cái ôm, nụ hôn mà mỗi đêm Vương Nguyên trao cho cậu khiện cậu ngủ ngon và vui hơn nhưng hôm nay cậu đối mặt vs 4 bức tường và trở về căn phòng mình cũng thấy 1 cái gì đó hơi xa lạ. Hum đấy là đêm khó ngủ của cậu nhưng cũng vui trong lòng, vì Vương Nguyên đã tỉnh lại. Sáng hum sau
– Cậu 3 dậy đi học
– Ưm ưm
– Cậu 3 ơi, trễ giờ rồi
– Dạ rồiiiiiiiiii
Cậu 3 đã tỉnh và tự nhủ lòng « cậu phải học thật tốt, giữ lớp thật tốt để em ấy ko phải bùn nữa »
...
– Ê, sao 2 hum wa mày ko đi hox vậy
– Chăm thầy
– Bộ mày vs thầy...
– Sao, phải đấy
– ...
– Mày ko mún làm bạn tao chứ gì ?
– Ko phải, tao chỉ hơi lạ thôi. Tao nhớ hồi đó mày cặp vs con T rồi con L. con H. tùm lum mà sao giờ...
– Thì tao iu thầy
– Ko sao, tao chơi vs mày thì liên quan tới việc mày bị... đâu, bình thường đi
– Mày...
– Lạ lắm à
– Phải lạ lắm
– Dại ca, thầy... – Bảo
– Ko sao, đã tỉnh lại 1 tí
– Em bàn vs tụi nó vô thăm thầy
– Giờ thầy chưa tỉnh đâu, khi nào thầy tỉnh thì tao cho tụi bậy vô thăm
– Dạ
– Dạo này lớp sao, có đứa nào bị ghi tên ko ?
– Dạ....
– Có ko ?
– Dạ có
– Ai ?
– Dạ...em
– Mày bị gì ?
– Bỏ áo ngoài quần
– Mày ko dk tái phạm đấy
– ???
– Gì đấy ?
– Dại ca ko la em sao ?
– La mày được gì, tao chỉ cần tụi bây ko phạm nhìu lỗi đề thầy ko bị mắng thui
———END CHAP 16___
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top