Chương 38

Chap này tặng bạn @Miaka17122109 ! Cảm ơn bạn vì đã ủng hộ Bi *Wink*

***

"Tôi không độc ác sao mà...."-Vương Phi chưa nói hết câu, hai người đã nghe thấy tiếng ưm ưm rất nhỏ phát ra từ Thiên Tỉ.

"Thiên Tỉ?"

"Ưm...."-Thiên Tỉ nằm trên giường, khẽ cử động ngón tay.

"Cậu tỉnh rồi."-Hai người vui mừng.

Thiên Tỉ khẽ mở mắt nhìn hai người.

"Ừm...ừm...."

"Sao rồi, trong người có chỗ nào khó chịu không?"-Vương Tử "bay" đến.

Cậu hơi lắc lắc đầu, ngoại trừ việc cảm thấy trong người không có chút sức lực nào thì cơ thể vẫn bình thình.

"Ừm...người...cảm giác...như chẳng còn chút sức lực nào..."-cậu khẽ nói.

"Ừm, theo cụ nói thì anh chắc là bị trúng độc rồi."-Vương Tử gật gật đầu."Nhưng mà yên tâm đi, cụ giúp anh đẩy hết chất độc ra ngoài rồi."

Thiên Tỉ gật gật đầu."Đỡ em dậy một chút."

Vương Phi và Vương Tử cùng nhau đỡ cậu dậy.

Để Thiên Tỉ ngồi tựa vào gối thoải mái, Vương Phi nhìn cậu."Cậu làm gì mà để thành thân tàn ma dại thế này?"

Nghe Vương Phi hỏi, sắc mặt Thiên Tỉ liền tối đi mấy phần.

"Sao vậy? Đã có chuyện gì rồi?"

"Em muốn gặp ông."-Thiên Tỉ cậu nói.

Vương Tử và Vương Phi đồng loạt ngạc nhiên, ax, giấu mãi để ông không biết mà bây giờ cậu đòi gặp ông, cái méo gì thế này? Như vậy chẳng khác bảo họ mau đi nhảu cầu tự tử đi.

"Cái này...chúng ta đợi Vương Hiểu được không?"-Vương Phi nói.

Thiên Tỉ nhíu mày?"Ý chị là sao?"

Vương Tử lắc lắc đầu."Được rồi, anh muốn gặp ông thì đợi đến chiều, bây giờ ông không có ở lâu đài, với lại anh vừa mới tỉnh, nghỉ ngơi đi đã."

"Có chuyện gì mà không nói được với chúng tôi thế?"-Vương Phi nhíu mày, nhìn mặt mày nghiêm trọng thế này, cô có lẽ đã đoán được rồi.

"Liên quan đến Eric?"-Vương Tử nhìn Thiên Tỉ.

Cậu khẽ gật đầu.

"Thế nào? Đã tìm được chưa?"

"Rồi...Nhưng bị bắt đi rồi..."-Cậu mở miệng, giọng lạnh băng.

"Là sao?"-Vương Phi không hiểu.

"Ý anh là anh tìm được cậu ấy, rồi lại để cậu ấy bị bắt đi?"-Vương Tử nhíu mày.

"Là ai làm?"

"Hoàng Tịch."-giọng Thiên Tỉ khàn khàn, tỏa ra sát khí đến rợn người khi nhắc đến cái tên "Hoàng Tịch"

Vương Tử gật gật đầu, đúng như dự đoán của cậu.

"Cậu không mang theo người à? Người của Hoàng Tịch đông lắm sao mà không cứu được người?"

"Người mang theo chết hết rồi."-Thiên Tỉ lạnh giọng."Hắn chỉ có một mình."

"CÁI GÌ?"-Vương Tử và Vương Phi kinh ngạc.

"What happened?"-Vương Phi nhìn cậu.

Thiên Tỉ nhắm mắt lại, hít một hơi.

***

Cộc.Cộc.

"Ai vậy?"-Thiên Tỉ đang ở trong phòng thì nghe tiếng gõ cửa.

"Cậu chủ, là tôi, Tiểu Thống đây."-Tiểu Thống vệ sĩ của Thiên Tỉ khi ở Anh.

"Vào đi."

Tiểu Thống mở cửa vào, Thiên Tỉ đang xem xét mấy khẩu súng.

"Có chuyện gì?"-Cậu không ngẩng đầu lên nói.

"Đã có tin tức của hoàng tử Eric rồi ạ."

"cạch" một tiếng, khẩu súng được đặt xuống bàn bằng một lực đạo không hề nhỏ.

"Cậu chủ...."

"Chuẩn bị người."

"Cậu chủ định...."

"Tuyệt đối không được để mọi người biết."-Rồi đi ra ngoài.

Thiên Tỉ rời khỏi phòng, đi ra khỏi tòa nhà chính, tới một khu riêng biệt nằm tầng hầm.

Cánh cửa màu đen cuối hành lang mở ra, cậu đi vào, đóng cửa lại.

Đây là phòng vũ khí của gia tộc. Căn phòng này tuy nằm dưới tầng hầm nhưng vô cùng rộng lớn. Bên trong toàn bộ đều là vũ khí dành cho chiến đấu, súng, dao, gươm...tất cả đều là những vũ khí tiên tiến nhất.

Thiên Tỉ đi tới góc phòng, nơi có một cái tủ lớn. Là tủ đựng quần áo. Bên trong tủ được chia thành nhiều ngăn lớn, mỗi ngăn đều được ghi tên rõ ràng. Tất cả các ngăn đều có khóa cảm ứng bằng vân tay và mắt.

Thiên Tỉ khẽ đặt ngón cái lên trên màn hình gắn trên ngăn tủ ghi tên "Jackson Yi". Xác nhận dấu vân tay xong, cậu liền hơi cúi người xuống, để mắt mình vừa tầm với bảng mã.

Ting một tiếng kêu lên, cánh cửa ngăn tủ tự động mở.

Bên trong có quần áo, giày, mũ...

Thiên Tỉ với tay lấy ra một bộ quần áo đen, một chiếc mũ lưỡi tai đen và một đôi giày cùng màu với quần áo và mũ.

Mang đồ vào bên trong một căn phòng nhỏ phía trong. Mấy phút sau, Thiên Tỉ bước ra với bộ quần áo đen bó sát, mũ lưỡi chai che gần hết khuôn mặt.

Trông cậu ra dáng một sát thủ hơn là một thân vương.

Đi ra bên ngoài, quan sát một lượt, Thiên Tỉ chọn hai khẩu súng bằng bạc loại GMR có sức sát thương vô cùng cao (ta chém đó nhoaaa) và một con dao găm bạc dắt vào thắt lưng.

Xong xuôi, cậu lấy ra cái tai nghe bluetooth đeo vào tai, điều chỉnh tần số một chút.

"Tiểu Thống?"

"Chúng tôi đang ở cổng phụ phía Tây thưa cậu chủ."

"Được rồi, đợi tôi ở đó."-Thiên Tỉ giọng trầm trầm.

"Vâng thưa cậu chủ."

Thiên Tỉ mở cửa ra khỏi phòng, không quên khoác một chiếc áo khoác ở ngoài.

Cậu rời khỏi tòa lâu đài bằng đường bí mật nên không ai biết.

"Cậu chủ."-Thấy Thiên Tỉ đi tới, Tiểu Thống cúi đầu hành lễ.

Thiên Tỉ lên xe, Tiểu Thống cũng lên theo.

"Ở đâu?"-ý muốn nói là "Eric ở đâu."

"Là khu vực đang được phong tỏa ở ngoại ô phía Tây, khu vực này hoàn toàn bị cách ly nên thân vương Vương Phong và thân vương Vương Mẫn không biết chuyện."

"Đi."

***

"Cậu chắc chắn?"-Thiên Tỉ nhìn nhà kho trước mặt, khu vực bị cách ly đây sao?

"Dạ tín hiệu của hoàng tử Eric được phát ra từ đây."-Tiểu Thống gật đầu."Khu vực này bị cách ly vì gần đây có rất nhiều người chết, đặc điểm của người chết là đều bị rút cạn máu, trở thành một cái xác khô."

Thiên Tỉ tiến lại gần, cách cửa bị khoác xích lại rất lằng nhằng.

"Nổ."

Những người phía sau liền tiến lên phía trước, gài mìn vào cánh cửa.

Xong xuôi, mọi người được ra hiệu lùi lại phía sau.

Một tiếng nổ chói tai vang lên, cánh cửa nhà khô biến mất không một chút dấu tích.

Thiên Tỉ tiêu sái đi vào bên trong, hai hàng người chia nhau ra đi hai bên, bảo vệ an toàn cho cậu.

Trong nhà kho này rất bụi vào ẩm thấp, khiến Thiên Tỉ cảm thấy khó chịu, cậu ghét nhất là dính vào mấy nơi như thế này.

"Chia nhau ra tìm, lục tung cả nơi này lên cũng phải tìm ra cậu ấy."

Nhận được mệnh lệnh, tất cả mọi người đều chia nhau ra tìm.

Thiên Tỉ quan sát cả nhà kho, có một cảm giác gì đó rất lạ, không nói lên lời. Một cảm giác bất an lẫn rợn rợn người thế nào ấy.

"Thấy rồi, cậu chủ, hoàng tử Eric ở đây."-"có tiếng kêu lên, là một căn phòng nhỏ ở bên trong.

Thiên Tỉ lao tới với vận tốc ánh sáng.

Eric bị ném ở trong góc phòng, cả người đều dính bẩn, ở miệng còn có vết máu chưa khô.

"Eric."-Thiên Tỉ đỡ lấy cậu, trong lòng vô cùng lo lắng.

Eric nghe thấy có người gọi tên mình, cố gắng mở mắt.

"Thiên...Thiên...."-Cậu thều thào.

"Là anh đây, Eric, anh đưa em ra khỏi đây."

"Rời....rời....khỏi...đây....quỷ....quỷ...hắc....hắc...."-Eric khó khăn nói từng chữ, giữ lấy tay Thiên Tỉ.

"Em nói gì?"

"Hoàng.....Hoàng.....hắc....hắc....tộc......"-Eric cố gắng nói từng chữ đứt quãng.

"AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA"-Từ bên ngoài, vọng tới tiếng kêu thảm thiết khiến người ta rợn người.

Đám người Thiên Tỉ thấy vậy liền đi ra, Thiên Tỉ bế Eric trên tay.

Cảnh tượng bên ngoài khiến tất cả mọi người sửng sốt.

Xác một người vệ sĩ đi theo Thiên Tỉ bị xé làm ba, thịt bầy nhầy một đống, máu loang lổ, nội tạng cũng lòi ra ngoài, trông vô cùng kinh khủng và buồn nôn.

Thiên Tỉ trợn mắt nhìn kẻ áo đen vừa gây ra chuyện đang nhìn bọn họ.

"Cậu chủ, cẩn thận."-Tiểu Thống đứng chắn trước Thiên Tỉ, nhìn những người đi theo ý muốn nói "bảo vệ thân vương."

Tên áo đen vẫn đứng đó, ánh mắt hắn vô cùng độc ác.

Đám vệ sĩ theo mệnh lệnh của Tiểu Thống bảo vệ Thiên Tỉ. Từng người một lao tới tên áo đen, hắn không nhúc nhích, vẫn đứng nguyên một chỗ.

Đám vệ sĩ tạo thành vòng tròn bao vây tên áo đen, hắn chỉ nhếch môi cười rất tươi rồi vù một cái biến mất khiến tất cả ngạc nhiên.

"AAAAAAAA"-Tiếng kêu thảm thiết vang lên, một người nữa đầu bị xé làm đôi, cả người đổ ập xuống.

Tất cả những người còn lại kinh sợ.

Thiên Tỉ cũng giật mình, tốc độ này cũng quá đáng sợ rồi. Cậu ôm chặt lấy Eric.

Những người khác bị rơi vào thế bị động, tuy nhiên, người của gia tộc Williams không phải là những người bình thường. Họ đã được huấn luyện rồi nên khi rơi vào tình huống này, họ phải bình tĩnh để xử lí.

"AAAAA"-tiếng kêu thảm thiết lại vang lên, lần này là một người bị xé làm đôi, tim cũng bị móc ra ngoài.


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top