Part 11

Tôi ngủ thiếp đi từ lúc nào không hay . Đang say giấc nồng bỗng có 1 tiếng nói oang oang trong phòng phá vỡ giấc mộng ngàn to lớn của tôi :

- NÀY !!!!

Nghe vậy tôi liền mở mắt ra xem và .......:

- Á Á Á !!!!! ( Tôi hét bằng giọng " oanh vàng thỏ thẻ " có sức công phá dữ dội )

Tên lạ mặt bịt chặt tai , nhăn nhăn nhó nhó như con khỉ :

- Cậu làm ơn vặn nhỏ cái vo-lum xuống hộ tôi cái . Đây là cái bệnh viện chứ không phải cái chợ nhà cậu đâu nhá

- Chợ nhà tôi thì tôi mới hét

- Chợ nhà cậu ?!?!..........Hahaha ( hắn cười sặc sụa )

- Thì sao ?

- Sao trăng trên trời . Tôi đính chính lại cho cậu rằng đây là cái bệnh viện của cậu chủ nhà tôi . Cậu rõ chưa hả ????

- TÔI CHƯA RÕ ( Tôi nói và nhấn mạnh chỗ cần nhấn )

- Đầu óc cậu có vấn đề ak mà chưa rõ 

- Chả có gì..............có mà anh có vấn đề thì đúng hơn 

- Chả biết ai đâu.....

- Ờ....chả biết ai......ủa ?? mà đây là thằng cha nào vô zuyên zữ zậy trời ?? ( Tôi lẩm bẩm 1 mình nhưng không may đã lọt vào tai của ai kia )

- Này !! Cậu bảo ai là thằng cha đấy hả ? 

- Ai thì tự biết ! @_@

- Cậu......

- CÂM ( 1 tiếng nói lại vang lên làm vỡ khoảng không " im lặng " - tên Tuấn Khải bước vào )

- Không phải chuyện của anh !! Mà tôi có mồm tôi phải nói chớ ! Anh có quyền gì ( Tôi gân cổ lên cãi hắn ) ............... HỪ ( tôi "hừ " một tiếng rồi không nói gì thêm )

- Ra ngoài ( Tên Tuấn Khải nói với tên lại mặt ban nãy )

- Dạ vâng ! ( tên đó cúi đầu chào và đi ra ngoài )

- Tuấn Khải này ! Cái tên " lịch sự " vừa nãy là ai thế ??

- Là ai cậu không cần biết ( hắn nói kèm với khuôn mặt lạnh hơn tiền )

- Ọc .....ọc .......( bụng tôi đang reo chuông báo hiệu )

" Không biết mấy giờ rồi mà bụng mình phản đối sớm thế nhỉ ?? " ( tôi lẩm bẩm 1 mình rồi lấy tay mò mẫm chiếc phone iu quý - mắt tôi gần như lòi ra ngoài khi nhìn thấy đã gần 5 giờ sáng ) " Trời ơi ! Dạo này mình hay ngủ nhiều quá ! Thế thì còn đâu là vóc dáng nữa ......huhu " ( tôi đang than thở chợt ngừng lại vì nhận ra 1 điều gì đó khác lạ ) :

- Mà sao mới sáng sớm tinh mơ anh đã vào đây rồi ?

- Tôi sợ cậu ăn vạ giữa chốn đông người thì bẽ mặt ( TÁC GIẢ : Trời !! nó nói đểu tóa )

- Tôi chả thèm ( Tôi bĩu môi 1 cái rõ dài )

- Không thèm ? Oke ( Rồi hắn quay người bước đi , chưa ước đi thì đạ bị tôi giữ tay lại )

- Ấy ......có thèm mà ! Chắc tại anh nghe nhầm thôi !

- Nhầm ?? ( hắn nở 1 nụ cười đêu giả )

- Thôi mà ............. đàn ông con trai đã nói thì phải làm chứ " ( tôi cứ lay lay cái tay của Tuấn Khải)

- Bỏ tay ra !! ( hắn gằn giọng )

- Từ từ .......nhưng anh phải chịu trách nhiệm đấy ( tôi nói to tướng ) 

CẠCH !! Tôi chưa bỏ tay Tuấn Khải ra thì đã có tiếng mở cửa . 1 người con trai " hùng dũng " bước vào )

- ( Hắn nhếch mép cười nhưng trong thâm tâm hắn đang rất rối loạn ) -- Chịu trách nhiệm ?? ( Người con trai bước vào , không ai khác , chính là Thiên Tỉ )

Tôi đỏ mặt , bạn thử tưởng tượng xem : cảnh tượng của tôi bây giờ ra sao , tôi đoán không nhầm thì :" 1 người con trai hai tay " NẮM " lấy tay của chàng trai nói :"anh phải chịu trách nhiệm đấy...." và giống hệt cảnh hai người họ là đôi ' ngưu lang trúc nữ' ( đó là những gì tôi tưởng tượng nên tôi liền bỏ tay ra và xua xua ) :

- Thiên Tỉ àk ! Chác cậu hiểu nhầm rồi ! Tôi với cả cái tên Tuấn Khải chẳng có quan hệ gì sất 

- Hiểu lầm ? Hahaha !!!!

- Này ! Mi làm sao đấy hả ? Mi đến đây thăm tôi hay đến khám bệnh đấy hả ? ( tôi hỏi đểu )

- Thăm ?? cậu xứng sao ?...

- Không xứng thì mi đến đây làm gì ? Hơ hơ ! QUÊ !!......( tôi chu dài mỏ nói chữ ' quê ' )

- Chẳng biết ai quê hơn ai.... đây là bệnh viện nhà tôi . ( tên Thiên Tỉ hất mặt vênh váo nói )

- Bệnh viện nhà tôi ? ( tên Tuấn Khải nói chen vào )

- Chả có nhẽ ..( Thiên Tỉ đáp lịa tên Tuấn Khải )

Thế rồi từ Thiên Tỉ và tôi đang " đấu khảu " và bây giờ thì chuyển sang 2 anh em nhà hắn . Tôi đã biết hết chuyện về mối quan hệ giữa hai anh em nhà hắn nên tôi chẳng nói gì . Mặc xác bọn hắn 

- Xong " chưa " ( 1 hồi lâu im lặng đến con muỗi bay qua cũng nghe thấy tiếng vo ve nên tôi đành phá vỡ nó )......- Xong rồi thì mời các anh ra ngoài cho tôi " yên nghỉ " ( @-@)

- Không định đi học hay sao ? ( 2 anh em nhà hắn đi học thêm lớp huấn luyện đồng thanh hay sao mà suốt ngày ......)

- Cóa đi( tôi thở dài nẫu ruột ) Nhưng tôi phải đi măm sáng đã . ĐÓIIIIIII !

" Mà đi bằng niềm tin ak " tôi nghĩ nhưng vẫn lết cái thân xuống giường bệnh và không tài nào bước nổi

BỐP !BỐP ! ( 2 cái vỗ tay nhất loạt kêu lên của hai anh em nhà hắn ..........và.. lại 2 thằng được gọi là đàn em của tên Tuấn Khải và Thiên Tỉ ước vào và vừa đi vừa dùng mắt " chém " nhau )

- Dạ ! Để tôi đưa thiếu gia đi ( 2 tên đàn em lại học tập 2 cậu chủ nhà nó )

Hai thằng đan em này lại bắt đầu xung đột . Trời ơi ! Sao mình lại dính vào hai anh em nhà này vậy hở zời ??

Đang bực ơi là bực 

Tự nhiên tên Tuấn Khải đứng dậy , tiến tới chỗ tôi và nhấc bổng người tôi lên , nhẹ nhàng bế tôi đi ra ngoài cửa . Tôi thì khỏi phải nói đến , mắt chữ A mồm chữ O , méo cả miệng vì ngạc nhiên )

Tôi đang đinh phản ứng thì tên Tuấn Khải chen ngay vào : 

- Ngậm mồm vào và cứ yên nghỉ như thế này đi !! ( Hắn không nói thêm gì nữa mà vẫn bước đi )

- Ối ! Ối ! ( Tay tôi bị giữ lại và người giữ chính là Thiên Tỉ . Bằng những món võ khôn khéo của mình , Thiên Tỉ đã " dành " lại được tôi và bế thẳng quay về giường bệnh . Xong , Thiên Tỉ đứng chắn trước mặt ôi , hướng ánh mắt viên đạn chết người về phía Tuấn Khải )

- MÀY DÁM ........ ( Tuấn Khải quát lớn )

- Sao tao không dám .... ( Thiên Tỉ đáp lại Tuấn Khải 1 cách lỗ mãng .. Oh my god ! Anh em ruột gì mà mày với chả tao ghê thế )

BỐP ! BỐP ! HUỴCH ! HUỴCH !


2 anh em nhà này xông vào thanh toán nhau . Thấy thế , 2 tên đàn em cũng xông lên . Kinh khủng quá !

- DỪNG LẠI !!!!!!!!!!

Vẫn không dừng..........

- TÔI ĐÃ BẢO DỪNG NGAY LẠI CƠ MÀ ~~~ ( tôi giận dữ quat lớn )

Phù !!! Cuối cùng thì cũng dừng lại nhưng mới chỉ có dừng võ tay chứ không chịu dường " võ " mắt 

- Thôi ! Thôi ! Tôi xin mấy người ! Mấy người cho tôi yên nghỉ đi . Thà cho tôi ngồi xe lăn còn hơn ngồi xem kịch oánh nhau miễn phí . không ai đưa tôi đi học hết . HÔM NAY NGHỈ HỌC . ( tÔI HÉT O )

- kHÔNG ĐƯỢC NGHỈ ( LẠI ĐIỆP KHÚC .....)

Thế rồi 2 anh em " dở hơi " này mỗi người giữ 1 tay tôi dìu tôi đi trên hành lang bệnh viện và tất nhiên là vừa đi vừa " chém " nhau bằng mắt ( T/g : thật là lợi hái quá --> ngưỡng mộ ) . Với tôi là vừa đi vừa hứng mấy ánh mắt ghen tị về phía mình . Xuống đến sảnh chính bệnh viện cũng không khá hơn lắm :

- Á Á Á Á Á Á Á Á Á ( tiếng hét của lũ con gái hám zai )

- Đẹp trai quá !!!!

- Anh đẹp trai ơiiii!

- Sao 2 anh lại đi cùng một thằng xấu xí thế kia nhỉ ? đáng nhẽ là mình mới đúng 

..........................

- Anh đẹp trai i ! Em ở đây 

.....................

Thế rồi cũng ra được đến ngoài cổng . Thoát nạn . Bây giờ trước mặt tôi là 1 chiếc BMW đen và 1 chiếc Lexux trắng

- Lên xe nào bây giờ ? ( tôi nghi vấn hỏi )

- Xe tôi ( tiếp tục rồi đấy ...........)

- Tôi lênnnnnnn...... ( tôi cố ý kéo dài giọng )

Hai tên đó đang " hồi hộp " đợi câu trả lời của tôi như kiểu đang xem truyền hình thì đến quản cáo :

- TAXI ( câu trả lời của tôi mang đầy tính nghệ thuật )

Rồi tôi bám ra đường bắt taxi . 1 chiếc Taxi đỗ ngay bên lề đường chỗ tôi đang chờ . Tôi vừa ngồi yên vị trên xe thì 2 tên " dở hơi " mở hai bên cửa vào ngồi cạnh tôi . Chưa kịp há miệng nói thì tên Tuấn Khải đã bảo bác tài xế đi . Tôi liền phản ứng ngay :

- Hai người lên đây làm gì ?

- Để đi ..... ( tiếp.......)

- Tôi biết là để đi nhưng.....

- CÂM ( tên Tuấn Khải lạnh lùng nói )

" Ô hay ! Cái tên này hay nhỉ . Mình còn chưa nói xong mà hắn đã chặn họng "

-Ơ.......

- CÂM ( lần này là tên Thiên Tỉ )

*" Oặc Oặc !! Hai tên này là cái gì của mình mà dám nói thế . Hai cái tên " cá hấp tên vung " này điên chắc " . Tôi nghĩ vậy và quyết định đuổi hai tên này xuống :

- E hèm ! Này 2 người ......

Tôi nói và quay sang tên Tuấn Khải . Hắn đăng quay bên ngoài cửa sổ . Rồi tôi lại quay sang Thiên Tỉ - hắn cũng quay ra ngoài cửa sổ . Trời ! Tôi đành quay lên trên vậy ( T/g : chả nhẽ quay ra đằng sau ) :

- Chật !!!! ( thực ra thì taxi có 2 chỗ dưới mà 3 người ngồi . 2 tên con trai thì to lực lưỡng rồi thêm con bé như tôi thì phải là quá chật )

Hiệu quả tức thì , cả hai tên quy lại đồng thanh nói :

- Tên kia ! Cút

Tên Tuấn Khải và tên Thiên Tỉ đang trong xe nên không oánh nhau được nên giở chiêu " võ mồm " rất lợi hại :

- tên kia ! Mày cút ! ( Tuấn Khải là người mở màn buổi " chào hỏi ")

- Mày cút xuống

- Tại sao tao phải cút !!??

- Thế tại sao tao phải cút ??!!

.................. 

Trận " võ mồm" mãi chưa kết thúc nên tôi định lên trên để trú mưa xuân , nhưng chưa kịp đứng dậy thì :

- Ngồi im !! ( 2 tên đó ra lệnh cho tôi )

Biết làm sao được . Tôi chắc rằng sẽ không thoát khỏi 2 tên đó nên tôi im lặng là vàng - chịu đựng 1 lúc thôi ! Không sao ( nhưng thực chất là rất có sao )

Vì từ bệnh viện đến trường khá xa nên đi khá lâu . 15 phút trôi qua........

Vì còn cái chân gãy mà ngồi như này thì không chịu đựngt hêm được nữa 

- Ngồi xích ra 1 tí ( tôi khản khoản )

- Làm sao ? ( cả 2 đồng thanh )

- ĐAUUUUUUU

Bỗng Tuấn Khải luồn tay phải qua eo tôi ( Tuấn Khải ngồi bên trái tôi ) , 2 tay nhấc người tôi lên , kéo vào lòng....... Tôi ngơ ngác , mặt đỏ phừng phừng , chuẩn bị lên tiếng thì.......


- Im....Nếu không muốn bị đau

- Nhưng....

- IM

- Anh có biết chiếc Taxi này cao bao nhiêu không ?

Vừa nói xong thì ngay lập tức Tuấn Khải ấn đầu tôi dúi vào vai hắn ta làm mặt tôi càng càng đỏ hơn . Vì tên Thiên Tỉ đang ngả đầu vào cửa ngủ không thì chết

- Hai người đang làm gì đấy ??

Tôi giật nảy mình , ngẩng đầu lên và cộc vào nóc Taxi

- Ơ.........đừng hiểu........... ( tôi đang định thanh minh thì lại ...........:)

- Không liên quan đến mày ( Tuấn Khải lên tiếng )

Tôi cố vùng ra khỏi bàn tay rắn chắc của Tuấn Khải nhưng không thể

- Mày thì có liên quan sao ?? ( Thiên Tỉ cũng " đốp " lại không kém gì )

Thế rồi Thiên Tỉ bóm lấy eo tôi giằng lại , hai người con trai to khỏe đang giằng co nhau , và người chết trước chắc chắn là tôi . Bác tài xế nhìn qua gương chiếu hậu e ngại , lắc đầu ngán ngẩm ... " Bác ơi sao bác không mua cái Taxi nào to to hơn ý ạ , hay là bác ơi bác tống cổ hai tên này xuống giùm cháu .. Huhu " (@_@)

- Ặc....ặc...... CÁC NGƯỜI ĐỂ TÔI YÊN ĐI CÁI ( Tôi sắp nghẹt thở và khói lửa đang bốc trên đầu tôi quá quá quá nghi ngút , tôi hét hết công suất )

KÍTTTTTTTTTTTTTT! Tiếng thắng xe rõ dài vang lên chói tai . Chắc công suất cổ họng tôi phải kinh khủng lắm

- Bác ơi ! Mở cửa đi bác 

Cánh cửa bật mở ra ..........nhưng toi không thể nào ra được vì có hai tên chắn 2 bên cửa

- TRÁNH RA ! ( Tôi gằn giọng nói với tên Tuấn Khải - hắn đang bắt chân chữ ngũ , khoanh tay trước ngực --> thong thả )

- TRÁNH RA ! ( Tôi lại gằn giọng với tên Thiên Tỉ - và hắn cũng vậy ) ( t/g : giống nhau thế nhỉ ? ^^ )

--------> Cả hai bọn hắn đều coi như không có chuyện gì xảy ra

THẢM CẢNH ! ĐÚNG LÀ THẢM CẢNH MÀ ! HUHUHUHU......... Vừa nãy tôi bị bắt ép ngồi vào đùi Tuấn Khải và bị Thiên Tỉ " giằng " lại . Còn bây giờ , chỗ đã chật thì chớ . OH MY GOD !!!!!!!!!! Các bạn biết như thế nào không , tôi đang ngồi trên đùi . ĐÙI CỦA 2 THẰNG CON TRAI LẬN - mỗi thằng 1 cái chân ..thật không thể tưởng tượng nổi

- Huhuhu~~~~~~HUHUHUHUHUHUHU ( Tôi bắt đầu khóc to ơi là to , khóc cái kiểu như chưa bao giờ được khóc zợ )

Thấy tôi khóc , mới đầu thì tên Tuấn Khải và tên Thiên Tỉ hết sức ngạc nhiên nhưng ngay sau đó lấy lại vẻ lạnh lùng ( giả tạo ) thường ngày . Bác tài xế sợ xanh mặt nhưng không dám can vì sợ đuổi việc khi đụng chạm vào 2 cậu ấm của tập đoàn SL nên bác đóng cửa lại và tiếp tục công việc lái xe 

Sau 15 phút ..... Tôi vẫn chưa ngừng khóc (@@) nhưng không còn to như trước nữa mà chỉ thút thít .... TRỜI ĐẤT ! Sao tờ nãy chưa về trường nhỉ . Lâu quá !!!!

- Hức.....hức ...... ( Tôi còn những tiếng nấc nấc )

ĐỎ.....................CÀNG ĐỎ.............ĐỎ ĐỎ ĐỎ.....!

( Lí do mặt tôi đỏ là : Khi thấy tôi vẫn thút thít , hai tên Tuấn Khải và Thiên Tỉ đột ngột cùng nhau hôn vào 2 bên má tôi . Thế là hai bên má tôi bị môi của hai tên đểu dính vào - đôi mỗi của 2 thằng sát gái(trai) không gớm tay )

Tôi lập tức hết nấc 

BỐP ! Hai tên bị tôi đập cho bay đầu vòa cửa kính ( t/g : kinh thế ) cho chừa cái tội dám đụng đôi môi bẩn thỉu của mấy người vào đôi má còn trong trắng không tì vết của tôi

- TÔI NÓI CHO MẤY NGƯỜI BIẾT ! TỪ BÂY GIỜ TRỞ ĐI , MẤY NGƯỜI LÀ KẺ THÙ CỦA TÔI ! ĐỪNG BAO GIỜ NÓI TÔI QUEN MẤY NGƯỜI ! MẤY TÊN BIẾN THÁI...............( Tôi thét )

Mặt bọn hắn " đen lại "

KÍTTTTTTT phát nữa ~~~!

- Mấy cô cậu xuống xe đi , tới trường Nam Khai rồi 

Bọn hắn bắt đầu mở cửa xe và đi ra 

Còn tôi ngồi trong xe ( với bác Tài xế ) . Bọn hắn thong thả ai đi đường nấy , bỏ mặc tôi ở đó

" Đêm đi qua sao tim buốt giá 

Cơn mưa đêm như cào sâu vết thương

.......................... "

( Tìm lại giấc mơ - Hồ Ngọc Hà )

( Tiếng chuông điện thoải của tôi vang lên )

- Lâu bắt máy thế chứ lị ( tôi xót xa )

- guẩy ( Tiếng Chí Hoành bên đầu day )

- Guẩy giếc gì giờ này ? Cậu làm gì mà lâu bắt máy thế 

- Đang ngắm zai đẹp chớ còn làm gì 

- Thằng điên ! Ra ngoài cổng đón tớ đê ! Tớ bị gãy chân không đi được

- Sao !!!!!? Gãy chân ???~! Cậu bảo sao ! Ờ..........đợi tớ , tớ ra ngay

1 phút sau đã thấy thằng bạn thân chạy lại tới tấp . Tôi thò đầu ra ngoài cửa sổ xe vẫy vẫy :

- Đây ! Tớ ở đây !

Nó hớt hải chạy vào trong xe dìu tôi ra 

- Ấyy chết ! Bác ơi ! Tiền xe bao nhiêu ạ !

- Oh không ! Có người trả tiền rồi 

- Mấy thằng biến thái vừa nãy trả hả bác ?

- Thôi ! Tôi đi đây 

- Chào bác ạ 

.............

- Đại Nguyên ! Cậu làm sao mà ra nông nỗi này !! Mấy tên biến thai cậu vừa nhắc đêna là ai zợ !!bla....bla.........

- Không ! Không có gì ! Chả là hôm qua tớ đi xe về thế là bị tông đấy mà , đã thế còn bị d...ê.....

- Cái gì ??/!!

- Ak không ! Đã thế còn bị gãy chân ý mà ! . Cậu dìu tớ vào phòng y tế lấy đôi nạng cái , kiểu này nhảy lò cò cũng khó 

Thế rồi chúng tôi dìu dắt nhau vào phòng y tế mượn đôi nạng :

- Tớ lên lớp trước có việc , cậu lên sau nha . OKIE ?( đột nhiên Chí Hoành nói gấp gáp )

- Ờ !!~~ ( Tôi thở pahif nẫu ruột )

Rồi Chí Hoành chạy tót lên lớp để lại tôi với cái chân què lọ mọ lên lớp 1 mình . Nhưng có 1 chuyện không hay đã sảy ra với tôi :

-Ôi zời ơi ! Chần què như này làm sao leo cầu thang được đây hở zời . Híc híc . Đành phải lết dần lên thôi

Tôi vừa than thở vừa đưa cái thân lên cầu thang . Lết mãi mới được 6 bậc , tôi ngán ngẩm nhìn số bậc cầu thang còn lại . Đang chuẩn bị bước tiếp thì có 1 bàn tay lại nhấc bổng tôi lên :

- Ớ........Thiên Tỉ.....( Tôi lắp bắp không thốt lên lời )

- IM ( Tên Thiên Tỉ lạnh lùng quát )

Thế rồi tôi cũng " nằm gọn " trong tay hắn . Khi bước đến cửa lớp thì ngay cả cái bản mặt đáng ghét của tên Tuấn Khải lọt vào tít sâu trong mắt tôi : " Trời ! Tên Tuấn Khải này là oan hồn sống lại hay sao mà cân đẩu vân nhanh quá zậy trời ! " Tôi rùng mình thoát ra khỏi dòng suy nghĩ 

Thiên Tỉ vẫn bế tôi trên tay mặc cho bao ánh mắt dò sét . Còn tên Tuấn Khải nhìn tôi và Thiên Tỉ với ánh mắt khinh thường rồi hắn từ từ bước ra chỗ tôi và " dật " lại tôi từ tay Thiên Tỉ khiến là ớp nhốn nháo hò hé

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: