chap 4 :
Cái chap này ko pít đặt tên là j cả nên để trống
~ enjoy ~^O^ ^O^
" chẳng lẽ....mình xuyên không ???
Không thể nào ...xuyên không chỉ là hư cấu ..hư cấu đó. Mình đã từng đọc truyện này rồi cơ mà mình tưởng là không có thực . Vậy tại sao mình lại xuyên không O_o O_o ? "
- Không thể nào ? Òtôkê?....
Mải suy nghĩ mà cậu không biết mình được " tham quan " ngục một chuyến . Bây giờ mới hoàn hồn , cậu chạy lại cửa gào thét ầm lên :
- các ngươi mau thả ta ra. Thả ta ra mau.
Hoảng hốt , sợ hãi ,cũng phải thôi là lần đầu cậu được vô ngục mà " ba mẹ con phải làm sao đây ? Bảo Bảo mình phải làm gì đây ....hức ..." . Cậu rất sợ , sợ mình không trở về được , không gặp lại ba và dì ( Ai : chảng phải lúc đầu con hùng hổ lắm mà = ̄ω ̄= )
Cảm xúc lần lượt trỗi dậy , dâng trào ầm ầm ( / ;_;)/ thì bỗng :
- suỵt ..!!!!! Ngươi gào cũng vừa thôi có ngày rơi đầu đó! - người đàn ông dáng vẻ loà xoà râu ria (^ム^) đen xì xì nghe Tiểu Nguyên gào như vậy không chịu được nêu nhăn nhó nhắc nhở ←_← .
Giật mình ( •…•)√√√√√ ,cậu quay lại bất ngờ trước dáng vẻ đổ cây sập nhà của tên bên cạnh cậu lắp bắp :
- ngươi ....ngươi là ai ???? - làm hình dáng 2 tay đan chéo che lên ngực - Nhìn ngươi hình như cũng là tù nhân thì phải ....* run run *
- Sao đáng sợ lắm sao ? Ta chính là quan lính hung nô....nhưng mà ta bị bắt đi lính ta vốn không thích chiến tranh . Nhưng họ đe doạ ta sẽ hại gia đình ta , ta không thể không đi . Đừng lo ta sẽ không hại cậu .
Nhìn thấy người xinh đẹp như cậu , tên lính không tránh khỏi sợ người đẹp xa lánh mình nên vội giải thích 1tràng không để cậu nói 1 câu .
Vương Nguyên nghe hắn nói mà thấy hắn cũng tội cũng không tỏ vẻ sợ hắn nữa :
- Vậy ngươi biết bây giờ là thời đại nào không ?
- Hả ??? . .... Bây giờ là thời đại Vương triều . Có vị tướng đại thống soái là Vương Tuấn Khải ai ai cũng biết .. Là người đã bắt ngươi vào đây .
Cậu nghe xong đâm ra bực mình , chạy ra ngoài cửa tiếp tục sự nghiệp còn dang dở :
- Yaaaaa... tên Vương bát đản ! Rađây thiếu gia coi cái bản mặt mốc của ngươi này ..........! ( Ai : vâng ! Hẳn là Vương mặt mốc .........). Ngươi mau thả ta ra . ta không phải quân hung nô , ta không biết cái gì hết .....!
Vừa dứt lời chưa đầy 2 giây , thì bên ngoài đã phát ra tiếng rầm rrập ồn ào .
Tên lính a: ê chúng mày nghe thấy tiếng chửi Vương thống soái không . hình như trong ngục thì phải.
B : tên này kể cũng to gan quá đi rồi . dám động vào thống soái thì chỉ có nước chết ..
C : tìm Lưu tướng quân nhanh lên ...
....v...v......v...
~quác~quác~quác______
Lưu tướng quân được gọi đến, lúc bước vào nhìn thấy kẻ to gan đang đỏ mặt vì giận kia , bực mình quát to :
- Dám nói xấu Vương thống soái lại còn gây náo động nhà lao , bôi nhọ triều đình . Nguời đâu ! Lôi tên nhóc này ra ........CHÉM đầu
"Gì cơ??? Chém đầu mình ? ???"
End chap 4.
Mai thi rồi nhưng giữ đúng lời hứa . ngoi lên up nốt cho m.n . thấy tui chăm ko (*¯︶¯*) (*¯︶¯*)
Nhớ cmt cho au làm động lực đi để msi thi thật tốt sẽ up 1 tuần 2-3 chap lun ...
Nhớ là cmt nha
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top