Chap 17

Hải Kỳ An hôm nay cùng Kim Tuấn Miên đến văn phòng Phương Dĩnh. Trời chủ nhật khá đẹp.

Hải Kỳ An không nghĩ chuyện quay lại với Kim Tuấn Miên là một quyết định đúng đắn và càng xấu hơn khi cô nói anh nghe bản thân bị vô sinh.

-" Em đừng căng thẳng quá, sẽ ổn thôi, Trời sẽ không phụ em"

Hải Kỳ An nghe người yêu an ủi, thôi không nghĩ nữa, anh nói đúng, nhất định sẽ ổn.

Cạch!

Cửa phòng mở ra, Phương Dĩnh cầm theo xấp hồ sơ của Hải Kỳ An, đưa cho cô, giọng nói pha ý cười thông báo:" Còn cứu được, sau 2 tháng đến kiểm tra lần nữa. Lát nữa phụ tá của tôi sẽ mang thuốc ra cho cô, nhớ uống đúng liều lượng, giờ giấc"

" Cảm ơn cô, Phương Dĩnh"

" Tôi cũng là phụ nữ, tất nhiên hiểu nỗi lòng của cô"

.

.

.

-" Chung Nhân, cậu trở về đi"

Độ Khánh Thù đột nhiên xuất hiện ở nhà Kim Chung Nhân, trời chủ nhật đẹp thế này lại gặp ngay tiểu đầu đinh, Kim Chung Nhân tự cảm thấy số mình thật đen. Hơn nữa lời đầu tiên bật ra từ miệng của y lại đen gấp trăm lần.

-" Cậu nghĩ cái gì mà kêu tôi trở về? Trừ phi cô vợ bé của ông ta rời đi thì lúc đó tôi liền đáp ứng thỉnh cầu của cậu"

-" Cậu đừng như vậy có được không? Bà ấy đã làm gì mà cậu lại có thành kiến sâu nặng vậy chứ?"

-" Cậu thì biết cái gì!" Kim Chung Nhân thực sự tức giận rồi...

-" Thôi được, tôi nói cậu biết, Lão Đại từ khi cậu bỏ đi đến nay không lúc nào là không mong cậu, ông ấy chịu đựng được tới giờ phút này đã quá mức rồi. Mục đích tôi đến đây là do ông ấy chỉ đạo, ông ấy muốn tôi phải phá bạn của cậu để cậu về, nếu thực sự cậu không về thật, ông ấy sẽ làm hại đến bọn họ..."

-" Cậu dám?" Kim Chung Nhân gắt lên, mặt đỏ như mấy diễn viên kinh kịch.

Dọa Độ Khánh Thù hoảng sợ.

-" Khánh Thù, tôi nói cậu biết, nếu cậu dám động đến bọn họ, tôi không coi cậu là bạn nữa!"

Độ Khánh Thù tâm tình hoang mang, cuối cùng vẫn nói:" Tất cả bây giờ là nằm trong tay cậu, dù cho tôi không làm thì Lão Đại cũng sẽ làm. "

Kim Chung Nhân nghe nói liền kích động, Khánh Thù nói đúng,..

-" Thôi được, tôi theo cậu trở về!"

Kim Chung Nhân đại khái chính là lo cho Lộc Hàm, hắn không phải vì tình quên hữu. Điều hắn lo là Ngô Thế Huân mà gặp chuyện, Lộc Hàm lại âm thầm giúp hắn gỡ rối.

Kim Chung Nhân xin nghỉ phép vài ngày, Độ Khánh Thù như cũ nán lại Bắc Kinh, bọn họ không muốn ai nghi ngờ, chỉ trừ Phác Xán Liệt và Biện Bạch Hiền đã biết rõ hắn từ trước.

Ngồi trên máy bay, Kim Chung Nhân không ngừng suy nghĩ về Lộc Hàm. Cậu ấy là một người bạn tốt đúng nghĩa, sẵn sàng hi sinh cho bạn bè, hắn hiểu rõ điều đó.

Mà càng nghĩ, Chung Nhân cảm thấy có gì đó không đúng, hắn cũng đã nghĩ đến "cái kia" nhưng ánh mắt của Lộc Hàm nhìn Ngô Thế Huân không phải ánh mắt hắn nhìn Lộc Hàm...

Dù cho khuất mắt trong lòng đã được tháo, Kim Chung Nhân vẫn cảm giác mọi chuyện chưa thể dừng lại ở đây, Lộc Hàm vẫn còn khía cạnh nào đó mà hắn không chạm vào được.

Hắn biết Lộc Hàm thông qua Ngô Thế Huân, từ lần đầu gặp đã nhất kiến chung tình chỉ tiếc rằng Lộc Hàm là thẳng. Hắn đã nghĩ sẽ bẻ cong cậu nhưng Lộc Hàm lạnh lùng, cẩn trọng, cẩn thận, xung quanh lại có nhiều nữ nhân vây quanh, kĩ năng xã giao với nữ giới vô cùng tốt, Ngô Thế Huân cũng từng đùa với hắn:" Này, mau tìm đối tượng đi, Tiểu Lộc sẽ giúp cậu cưa. Nói cậu biết, cậu ấy rất am tường phụ nữ, công cuộc chinh phục Kỳ An của tôi tất cả là nhờ cậu ấy đó" .

Nhìn mây bay bên ngoài, lòng Kim Chung Nhân bỗng chốc thấy mông lung...

.

.

.

Bây giờ mọi chuyện đều kể với Kim Chung Nhân, Độ Khánh Thù cũng không ở nhà Phác Xán Liệt làm gì nữa, lấy lí do đến nhà Kim Chung Nhân trông nhà hộ hắn nên chuyển đi.

Bà Phác Xán Liệt rất thích y, một mực giữ y ở lại có người bầu bạn, Độ Khánh Thù ngoài hứa sẽ trở lại thăm bà thường xuyên thì không làm gì khác được.

Chiều tối, lúc Độ Khánh Thù đang chán nản nằm nhà xem TV thì Biện Bạch Hiền đến, có cả Lộc Hàm.

Biện Bạch Hiền lái xe đến tận nhà, vòi cậu đi, không đi thì bị ông nội la, chậc, là Lộc Hàm bất đắc dĩ thôi.

-" Khánh Thù, ra ngoài chơi với bọn tôi nha, đi bar"

Lộc Hàm:".."

Khánh Thù:" Bar, bar sao? Đi chỗ khác được không?"

Độ Khánh Thù không thích không khí ở quán bar. Y cực kì chán ghét tiếng nhạc điện tử, và đặc biệt, có mấy cô nàng cứ quấn lấy Chung Nhân... Ở đâu cũng lẳng lơ như nhau thôi, y là cực kì chán ghét.

-" Theo cậu nên đi đâu?" Biện Bạch Hiền khách khí hỏi lại. Cậu là muốn Khánh Thù vui vẻ, thoải mái hòa hợp với đời sống nhộn nhịp, có chút khác biệt với Thượng Hải.

-" Tôi mới đến Bắc Kinh không lâu, các cậu dẫn tôi đi chỗ nào cũng được, trừ quán bar"

-" A, cậu cứ thử đến một lần đi, rất vui" Biện Bạch Hiền ra vẻ hồ hởi. Trong thâm tâm Bạch Hiền luôn muốn chứng thực một điều, rốt cục Khánh Thù đã nếm " mùi đời " chưa, nhìn cứ như học sinh cấp 3 ý phối với cái chiều cao khiêm tốn kia nữa, một màn hóa thân đúng ngoạn mục luôn.

Lộc Hàm đứng bên cạnh mặt không biểu cảm cười châm chọc trong lòng. Biện Bạch Hiền, cậu quá lộ liễu rồi, có phải lúc bắt tội phạm cũng nói:" Đến nhà tù đi, rất vui đó" đúng không?

-" Tôi đã từng đến rồi, không khí ở đó không hợp với tôi." Độ Khánh Thù lắc lắc đầu.

Biện Bạch Hiền vẫn còn hơi nghi ngờ, đã từng đến rồi sao? Đúng chuẩn thư sinh nhã nhặn, không cầu ăn chơi.

-" Đi Zali"

Lần này là Lộc Hàm lên tiếng, nếu để bọn họ bàn chuyện, đến sáng mai cũng không có đi, xét theo tính cách Bạch Hiền, cậu ta nhất định lôi kéo Khánh Thù bằng được. Còn người kiên định như Độ Khánh Thù, chắc chắn sẽ đồng ý sao? Thôi để Lộc Hàm tôi đây quyết định thay mấy người.

..

.

Lúc 3 người bước vào, cô ca sĩ đang hát dang dở bài hát nào đó...

If I could just say the words

All the secrets in my heart

And in my soul you'll hear

Will you take me in your arms...

Or let me go?

Our lovely days...

Will they just fade like whispers in the wind?

If I could just say the words

All the secrets in my heart

And in my soul you'll hear

Can't you see the love I hide...

Slip through my eyes?

This silly girl's so scared

She just can't say:" I love you"

.... .....

Không khí trầm xuống hẳn, bọn Biện Bạch Hiền ngồi ở bên góc khuất của quán, đối diện sân khấu.

Cô ca sĩ vẫn hát trên nền nhạc piano da diết, gọi đồ uống xong tự khắc chẳng ai nói gì.

Ai cũng sợ, nếu tình cảm này được phơi bày, tình bạn của họ sẽ mất, yêu bạn thân thật khổ, thật sự rất khổ...

Lời bài hát giống hệt như tâm tư của 3 người bọn họ, một cảm giác sợ hãi, lo lắng và đắng cay. Họ sợ, một ngày nào đó bí mật sẽ bại lộ, tình bạn bao năm vun đắp sẽ không còn.

Lộc Hàm biết Lộc Hàm yêu Ngô Thế Huân.

Biện Bạch Hiền biết mục đích tồn tại của một đứa trẻ bơ vơ là gì...

Độ Khánh Thù càng rõ, lí do tại sao không mau chóng kết hôn với Lí tiểu thư...

-" Các cậu giống tôi đúng không? Đang đơn phương ai đó."

Lộc Hàm mở lời, tiếng piano vừa kết thúc, khán giả đang vỗ tay nhiệt tình.

Độ Khánh Thù môi giật giật, sau đó gật đầu.

Biện Bạch Hiền thoáng bối rối, nói " Ừ"

Sau đó tự nhiên nói.

-" Đơn phương đau lắm, mấy cậu hiểu không? Vừa cay vừa đắng lại chua, chẳng có tí ngọt ngào nào cả" Biện Bạch Hiền vẻ mặt u buồn nhìn chằm chằm hai người đối diện.

Lộc Hàm gật đầu đồng tình. 10 năm yêu thầm Ngô Thế Huân, chưa một lần nếm trải ngọt ngào.

Độ Khánh Thù sau đó tiếp:" Cậu nói đúng lắm. Thôi đừng nghĩ nữa, mục đích đến đây để vui chơi, không phải để buồn, chơi trò Truth or Dare nhá,ý các cậu thế nào?"

-" Được, ai thua uống 1 li Brandy" Biện Bạch Hiền bỗng chốc hứng khở, khí thế dâng trào.

-" Tôi thể chất kém, uống cái khác được không?" Lộc Hàm nhàn nhatn đề nghị.

-" Quyết định rồi, không đổi nữa
... Phục vụ, cho 1 chai Brandy"

Biện Bạch Hiền đang sôi sục tinh thần, liền ngăn chặn ngay ý định " phá bĩnh" của Lộc Hàm.

Lộc Hàm không nói nữa, Độ Khánh Thù đối với mặt than của Lộc Hàm có vẻ ái ngại, dù gì người ta cũng là sếp của y.

Biện Bạch Hiền nhìn thấy mặt Độ Khánh Thù chùn xuống, liền xua tay, liếc qua Lộc Hàm một cái rồi nói:" Cậu đừng phiền, Lộc Hàm nổi tiếng mặt than đó giờ, cậu ta không có giận đâu."

.... 30 phút sau.

Độ Khánh Thù xoay viết, chĩa ngay Lộc Hàm.

-"Lộc Hàm, cậu yêu ai?" Biện Bạch Hiền trong người đã có chút men, hỏi ngày càng bạo dạng, là do uống quá nhiều rượu.

Lần đầu tiên Lộc Hàm được xướng tên, ngay từ đầu đã không muốn chơi vì sợ bị hỏi trúng câu này, sau 30 phút an toàn thì giờ lại... Haizz, còn ngay câu này mới đau chứ!

Lộc Hàm suy nghĩ một chút, quyết định uống rượu. Loại này không hổ danh là rượu đắt nhất thế giới, rất ngon, rất nồng..

Thể chất Lộc Hàm vốn đã yếu, lâu nay ít khi tiếp xúc với rượu mạnh như Vodka nói chi đến Brandy. Đầu óc cậu choáng váng, không gian xung quanh mờ dần và rồi, cậu gục luôn trên bàn...

Biện Bạch Hiền cười lớn nhìn Lộc Hàm đang nằm trên bàn, hai má hồng hồng trông rất câu nhân, khắc sau liền lấy điện thoại ghi lại khoảnh khắc hiếm có này.

Độ Khánh Thù thuộc dạng càng say càng trầm, không ồn ào như Biện Bạch Hiền, nãy giờ y uống cũng nhiều, nhưng vẫn còn cầm cự được chút khí lực, thoải mái ngã ra sau ghế, không quan tâm việc xấu Biện Bạch Hiền vừa làm.

Cuối cùng, Biện Bạch Hiền là người duy nhất còn sót lại mảnh nhận thức, gọi Phác Xán Liệt đến đưa bọn họ về.








Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top