CHAP 20 (H)

"Luhan~ đưa tôi áo ngủ~"

Oh Sehun từ trong nhà tắm gọi ra bằng chất giọng nhão nhoẹt, làm cho Luhan một trận buồn nôn.

Mặt Luhan đen như đít nồi, cậu lầm bầm tìm cho hắn bộ áo ngủ cở lớn, nhưng tìm mãi cũng không có được bộ nào. Cậu đành lật đật chạy sang phòng ba cậu mà mượn một bộ.

Ông Xi không nói gì, chỉ có bà Xi luôn gật đầu rồi cười nói, bà lấy trong tủ đồ ra một bộ áo ngủ dài của ông Xi, đưa cho Luhan.

"Mở cửa!!!" Luhan bực dọc đập cửa phòng, mắt Oh Sehun đão một vòng, khẽ nhếch mép rồi mở tung cửa ra.

Luhan trợn tròn mắt nhìn Oh Sehun lõa thể đứng trong phòng tắm, thân hình hắn cân xứng như bức tượng hy lạp, eo thon vai rộng, thắt lưng rắn chắc, còn có... cái kia của hắn vô cùng có sức sống...

Oh Sehun cũng không phản ứng mà nhìn Luhan đang tròn mắt quan sát mình, khẽ ho khan một tiếng rồi thẳng người.

Lúc này Luhan mới giật mình, mặt và tai cậu lập tức đỏ lên, cậu vừa tức vừa xấu hổ ném bộ đồ vào hắn, nhắm tịt mắt rồi hét "Tên biến thái!!!! Tại sao không mặc gì vậy hả??!"

Oh Sehun dùng ngón tay thon dài của mình chỉ vào cái mũi của cậu, nhẹ giọng "Chính cậu bảo tôi mở cửa a~, còn có, trong đây tôi không có đồ thì làm sao mặc?"

Luhan gạt tay hắn ra khỏi mũi mình, hí mắt liếc hắn, cậu xoay người "Cậu... cậu mau vào trong đi, gớm chết được..." rồi cậu lấy tay xoa xoa mũi.

Oh Sehun cười trầm một tiếng, lắc lắc đầu đóng cửa phòng.

Một lúc sau, hắn bước ra đã thấy Luhan đang chăm chú ôm remote xem TV đến nỗi không biết hắn đang sát bên cậu.

Oh Sehun cười cười rồi ngồi gần cậu xem TV. Trên TV là cảnh một con chuột và một con mèo đang cùng nhau đuổi bắt, hắn có nhìn có xem như thế nào cũng chẳng tìm ra một chi tiết thích hợp cho lứa tuổi của Luhan, cơ mà sao cậu lại chăm chú như vậy a?

"Luhan..." Oh Sehun khẽ gọi cậu.

"..."

"Luhan..." Oh Sehun kiên trì.

"A... nhanh đi Jerry, đừng để nó bắt được!!!"

Mặt Oh Sehun đen thui, Luhan vì bộ phim nhàm chán này mà không nghe hắn gọi á? Oh Sehun này là ai cơ chứ?!!

Oh Sehun đưa tay giành điều khiển trong tay của cậu định tắt phim đi, nhưng mà hắn vừa chạm được đến điều khiển thì cậu đã giật mình nắm chặt lại, tay kia tát vào tay hắn một cái rõ đau.

"Làm gì vậy hả?!" Luhan không thèm liếc hắn, cứ nhìn TV gằn từng chữ.

Oh Sehun: "..."

Một lúc sau, Oh Sehun nhàm chán tựa lưng vào sofa nhìn cậu, vì sao lại nhìn ư? Rất đơn giản, vì áo của cậu bị bung cúc a~

Luhan vì động tác cười tung beng của mình mà nghiêng ngả người, đến nỗi áo cậu bị tuột đến đầu vai cũng không hay biết, chỉ biết chú tâm vào con mèo và con chuột trên TV.

Người Oh Sehun ngứa ngáy, không một tiếng động hắn đã nhích sát bên Luhan, khẽ cuối người gặm lấy đầu vai trơn bóng của cậu. Luhan đã quá chăm chú, chăm chú đến nỗi không để ý đến cái gì đang lộng hành bên vai của mình.

Oh Sehun bắt đầu động tình, dời đôi môi đến tai cậu gặm nhấm, hơi thở trở nên khản đặc hơn.

Luhan cả kinh, điếng người không dám động đậy.

Oh Sehun nhích lại gần cậu một chút nữa, bàn tay nóng rực đang len lỏi chui vào áo của cậu, dừng tại hai điểm nổi trước ngực cậu xoa nắn.

"A... đừng... Sehun..." Luhan nhíu mày đẩy tay hắn ra, tên này quả thực biến thái, sao lại động dục tùy lúc tùy nơi như vậy chứ?.

Oh Sehun bỏ ngoài tai những lời của cậu, xoay mặt cậu lại rồi hôn lên đôi môi đang mấp máy của cậu. Cái lưỡi nóng bỏng của hắn mạnh mẽ mở khớp hàm của cậu, khẩn cấp cuốn lấy lưỡi đinh hương của cậu mà mút mát, cứ như một lữ khách bị lạc trên sa mạc, vô tình tìm thấy một nguồn nước duy nhất.

Tay hắn nhanh chóng cởi sạch đồ của cậu, môi hắn vẫn mút mát môi cậu, nhưng hai tay lại chu vu trên đường cong hoàn mỹ của cậu. Hắn một tay xoa lưng lấm tấm mồ hôi của cậu, tay kia lần mò xuống vị trí mẫn cảm của cậu kích thích.

"Ưm... A..." Tay hắn liên tục lên xuống tính khí đáng yêu của cậu, ngón tay đê tiện mà lướt qua quy đầu rồi lại xoay ngược lại hsi vòng trên đó, thỏa mãn nghe tiếng rên dâm mỹ của cậu.

Đầu óc Luhan rối như tơ, cảm giác thoải mái hắn làm cho cậu đến nỗi không nói thành lời, chỉ biết lắc đầu cố thoát ra cái hôn tri kỷ của hắn để có thể nói ra một cái gì đó.

Oh Sehun luôn quan sát nét mặt của cậu, cậu khép hờ mắt hưởng thụ khoái cảm, đôi tay nhỏ bé đánh vào ngực hắn, cố đẩy hắn ra, hắn thừa biết cậu hết thở nổi, đến cả hắn còn không thể thở nữa đây mà. Hắn mút mạnh lưỡi cậu, vừa lòng buông ra khi đã nghe được cậu rên lên.

Luhan mở miệng thở dốc, khoái cảm phía dưới không ngừng tăng lên, chỉ biết ở đó rên rỉ muốn xuất ra.

Oh Sehun hôn hôn khóe môi cậu "Cởi đồ cho tôi" nói với cậu bằng chất giọng trầm thấp, nhiễm đầy dục vọng.

Đầu óc Luhan trống rỗng, máy móc mò đến cởi dây áo ngang hông của hắn, cởi áo hắn ra.

Oh Sehun nhếch mép, lộng tay nhanh hơn như phần thưởng.

"A... nhanh... nhanh lên..." Luhan rên rỉ.

Oh Sehun thừa lúc Luhan đang trong khoái cảm, một lúc đưa hai ngón tay thon dài vào hậu huyệt.

"Á..." đang trong khoái cảm, đột nhiên phía sau đau điếng làm cậu không nhịn được hét lên một tiếng.

Oh Sehun lập tức hôn lên môi cậu, tay phía sau giảm lực lại một chút, tay phía trước động nhanh hơn, Luhan hét một tiếng rồi bắn ra, nằm lên sofa thở dốc.

Oh Sehun mỉm cười nhìn cậu, kéo cậu ngồi lên đùi mình rồi lấy tinh dịch trên tay cho vào hậu huyệt cậu luân động.

Luhan nắm chặt hay cánh tay hắn để ngồi vững. Có trời mới biết tư thế của cậu và hắn bây giờ có bao nhiêu dâm đãng.

Một lúc sau, Oh Sehun thở hắt ra một hơi, dựa lưng vào sofa, dùng tay sục côn thịt đang muốn nổ tung của mình vài cái, nhấc người cậu lên, bày khai hai cánh mông tuyết trắng, từ từ hạ cậu xuống, côn thịt theo đó mà bị nuốt vào.

"A... A..." Luhan thấp giọng kìm nén tiếng rên rỉ, cậu cào cánh tay của hắn đến rách da, cuối đầu vào ngực hắn.

Côn thịt Oh Sehun đã hoàn toàn bị hậu huyệt Luhan nuốt chửng, hắn thở dài thỏa mãn rồi lại hít một hơi luân động.

"Không... Ư... a~" Luhan  rên rỉ đứt quãng, càng cuối sát ngực hắn để có thể giảm tiếng rên xấu hổ kia lại.

Oh Sehun xấu xa nhếch mép nhìn đỉnh đầu của cậu, hai tay nắm chặt eo cậu đẩy cậu lên rồi mạnh mẽ kéo xuống, làm cậu phải nhiều lần lớn giọng rên rỉ.

Oh Sehun thoải mái hôn lên môi cậu, điên cuồng luôn động rồi lại mút lưỡi của cậu, đến khi rát rạt mới buông ra.

Oh Sehun nắm lấy cổ chân cậu để lên thành sofa, hai tay nắm lấy khủy tay của cậu, để cậu ngửa ra sau, toàn bộ sức nặng của cậu đều ở nơi kết hợp của cả hai. Oh Sehun vừa lòng nhìn tư thế của cậu, tư thế như vầy vô cùng dâm đãng, còn có thể thúc vào thật sâu a.

Oh Sehun dùng sức đưa đẩy hông lên trên, vừa lòng nghe Luhan rên rỉ đến khàn giọng.

"A... Sehun... mau... mau lên... a" Luhsn ngửa cổ rên la, một trận thủy triều khoái cảm ập vào cậu, cảm giác như hậu huyệt đã bị Oh Sehun đâm thủng, quy đầu to tròn no đủ của hắn liên tục xỏ xiên đến tuyến tiền liệt của cậu, làm cậu vừa sung sướng vừa sợ hãi.

Đôi mắt hắn ánh lên nét cười, nhưng lại lơ đãng liếc nhìn ngón tay đang nắm chặt cánh tay hắn, hắn nhíu mày, một tay vẫn cầm khủy tay, một tay nắm ngón tay cậu quan sát, rồi hắn khàn giọng  "Tay cậu bị gì?"

Luhan mơ màng lên tiếng "A... Ưm bị đứt... A"

Oh Sehun nhíu mày, không nói gì, trực tiếp đưa ngón tay cậu vào miệng mút, cái lưỡi lướt qua miệng vết thương, làm Luhan một trận choáng váng, vừa xót vừa thoải mái.

Một lúc ngón tay cậu đã ướt sũng, cũng đã tê lại, cậu dùng sức rút ra. 

Oh Sehun hít một hơi, cuối đầu nhìn cậu rồi trở lại tư thế ban đầu, nắm hai khủy tay cậu, cuối xuống ngậm lấy núm vú của cậu mà dày vò.

Cảm giác ướt át và đau đớn nơi trước ngực làm cậu thoáng rùng mình, nhưng khoái cảm lại không nguôi, ngược lại làm cậu một bước lên thiên đàng.

"Luhan..." Oh Sehun nhẹ giọng gọi tên cậu, kích động nắm chặt khủy tay cậu thúc mạnh và sâu vào trong hậu huyệt, rồi bắn toàn bộ tinh dịch vào sâu bên trong cậu.

Luhan nghe hắn gọi, theo bản năng mở mắt ra nhìn hắn, thấy trong mắt hắn một tầng ôn nhu, tâm cậu khẽ động một chút. Nhưng lập tức một dòng nóng ấm bắn vào trong cậu, làm cậu không nhịn được mà cũng bắn ra.

Oh Sehun kéo cậu lại, bỏ chân cậu sang hai bên, bàn tay ôn nhu vuốt ve đầu cậu, nhìn thẳng vào mắt của cậu một lúc lại vồ lấy hôn lên.

Luhan nhắm mắt lại, nhẹ nhàng đáp trả hắn, hai cái lưỡi từ tốn quấn lấy nhau.

Một lúc sau mắt Luhan mở lớn, cái kia ở trong cậu đang cứng dần lên, cậu hoảng hốt đẩy hắn ra, nhưng hắn lại ôm lấy người cậu đứng lên, từng bước bước đến giường. Mỗi bước của hắn như cực hình đối với cậu, bước chân mạnh mẽ bước, cái kia trong cậu theo đó mà đưa đẩy vào trong. Tay của hắn vòng ngay mông của cậu, sức trên tay của hắn hoàn toàn trái ngược với bước chân, hắn chỉ để cho có, chứ sức lực là con số không, tay Luhan phải ôm lấy cổ, chân vòng qua thắt lưng của hắn để giữ vững không bị ngã xuống đất, miệng cậu không ngừng chửi rủa hắn là đại ác ma.

Oh Sehun nghe toàn bộ lời nói của cậu, hoàn toàn không nổi nóng, ngược lại còn trầm thấp cười.

Oh Sehun nhẹ nhàng đặt cậu xuống giường, rồi cuối xuống ôm lấy cậu từ từ đưa đẩy, hắn hít sâu mùi hương nơi giường Luhan, hắn phải làm cậu ngay chính trên chiếc giường của cậu, để cậu nhớ đến hắn  mỗi khi cậu nằm ngủ, và có như vậy, hắn mới có cảm giác hoàn toàn chiếm được cậu.

.
.
.
.

"Luhan a~ thức dậy thôi"

Bà Xi vô cùng cao hứng đứng trước cửa Luhan mà gõ, hôm qua bạn bè chúng nó chắc tốt lắm nha, nhìn cậu Sehun đó biết chắc là nhóm người biết lo lắng cho bạn bè a~ (bà nói đúng dồi, lo lắng đến nỗi sau này còn tặng bà đứa cháu ngoại a~~ =))))) )

"... Con biết rồi..." Luhan uể oải lên tiếng.

Bà Xi gật đầu  "Nhanh nha con, nhớ gọi cả Sehun nữa đó" rồi đi xuống lầu.

Oh Sehun nhếch mép tựa lưng vào cửa nhà tắm nhìn Luhan đang nhăn nhó trên giường, gương mặt hắn tàn ác, chân bước lại gần.

"Nhanh kìa, bác Xi gọi~" lập tức nhận được cái lườm của Luhan.

"Chào buổi sáng, bác gái, bác trai" Oh Sehun hơi cuối đầu chào ông bà Xi.

Ông Xi gật đầu cho qua, bà Xi vui vẻ nói  "Chào buổi sáng, Sehun~" rồi nhìn Luhan đang gian nan nhích từng bước xuống cầu thang, bà hốt hoảng chạy lại "Luhan con sao vậy? Bị đau ở đâu sao?" rồi tay hơi dùng sức nắm eo cậu, ý muốn đở cậu đi.

"Á..." Luhan bị mẹ nắm đau đến nỗi hét lên một tiếng, trán đầy mồ hôi, rồi căm thù trừng mắt nhìn Oh Sehun, cái tên chết tiệt này, dám bỏ cậu đi nhanh xuống lầu, còn tỏ vẻ lễ phép chào hỏi ba mẹ mình nữa cơ chứ, hơ~ đạo đức giả, Luhan ta khinh!!!.

Rồi lại nhìn mẹ mình cười, nụ cười khó coi hơn khóc "Mẹ, tại hôm qua con bất cẩn dẫm phải xà phòng, rồi té trong nhà tắm, nên eo và mông con hơi đau~"

Bà Xi cốc đầu Luhan, trách móc "Tên hậu đậu này!!!" rồi đau lòng xoa xoa thắt lưng cậu "Còn đau không con?"

Lúc này Oh Sehun không cho Luhan lên tiếng, nhanh hơn một bước cướp lời  "Bác yên tâm nha, tối qua cháu đã chăm sóc cho Luhan, nên có lẽ đã bớt đau, để cháu chăm sóc cậu ấy một chút nữa sẽ hết thôi"

Luhan trợn tròn mắt nhìn hắn, cái tên này nói dối không chớp mắt, chăm sóc cái mông chứ chăm sóc!!! A khoan, cái mông? Chăm sóc cái mông? Cái này, từ từ...

Luhan : "..."

Bà Xi mỉm có nhìn Oh Sehun "Cảm ơn cháu, Luhan nhờ cháu"

Luhan khóc không ra nước mắt, mẹ tiếp tay cho giặc a.

Oh Sehun cười nhìn Luhan, cái này tôi thắng nhé Luhan.

~~~~End Chap 20~~~~

Mừng fic dk 10k lượt đọc, 1k bình chọn a~~~~

Cơ mà hk pk có dk hường hay hk nữa T°T

Với lại tui đang có ý tưởng cho 1 fic loạn luân, muốn hỏi ý kiến m.n có nên viết hay hk a~~ cho tui xin cái ý kiến nha~
m.n đọc vui vẻ ~

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #hunhan