chap 32
Tặng Bạn Zyx2710 và Bạn hunhan29 cảm ơn hai bạn nhe..hãy quan tâm và ủng hộ mk hơn nữa nhé. ❤
" Kim Min Hy . Em đang làm cái trò gì thế hả..??" Sehun đẩy cô ra, lạnh lùng đứng dậy đi ra phòng khách.. bỏ mặc cô ta ở đó.
Min Hy lẽo đẽo đi theo anh giọng vô tội . " em Có làm gì đâu!! Chỉ là em nhớ anh thôi mà.. thế cũng không được hả "
Sehun " hừ " một tiếng .Sau ba năm Xa cách Min Hy vẫn thế không thay đổi một tý nào. lúc trước anh si tình yêu cô đến mù quáng.anh yêu sự trong sáng,dễ thương, hiền lành của cô. Anh Yêu đến điên dại đến nỗi khi bị cô bỏ rơi để đi Mỹ du học.anh vẫn không hề oán trách cô hay ghét bỏ cô, ngốc nghếch chờ đợi cô mơ mộng một ngày kia cô sẽ quay lại bên cạch anh. Điều đó đã thay đổi khi anh gặp Luhan một con người thuần khiết như thiên thần ban mai vậy. Cậu đã mang lại cho anh niềm vui, tiếng cười để xua đi cuộc sống nhàm chán, vô vị của anh. Rồi dần dần anh đã quên đi cái người mang tên Kim Min Hy. Cô dường như không còn trong trí nhớ của anh nữa giờ cô chỉ là một mảng quá khứ buồn của anh.giờ anh chỉ có một mình Nai ngốc thôi.... nhắc đến Nai ngốc đã một ngày trôi qua anh không được nói chuyện với cậu. Trong lòng cảm thấy rất khó chịu và buồn bực.
"....."
Không thấy anh trả lời ,cô tự nhiên xà vào lòng anh " Em yêu anh ..Hunie ah, mình quay lại với nhau được không?
"
" đã quá muộn rồi... Anh không yêu em nữa.. anh yêu người khác không phải là em " Sehun thản nhiên nói như cơm bữa vậy nha.
"
Hunie ...em biết là em sai rồi mà.. em không nên bỏ anh đi Mỹ.. Thật sự em đã hối hận lắm rồi cho nên xin anh hãy cho em một lần nữa được yêu anh "
Sehun nhìn cô khóc như vậy trong lòng không khỏi xót xa.. mặc dù anh không còn yêu cô nhưng khi cô khóc anh cũng chẳng dễ chịu chút nào .. đưa tay quệt những giọt nước mắt trên khoé mi cô. Và những hành động đó đã lọt vào mắt của Luhan đang đứng ở trên cầu thang nhìn xuống. Thực ra cậu thấy khát nước định xuống uống nước. Vừa đặt chân đến cầu thang .đập vào mắt cậu là hình ảnh lúc nãy .
Luhan cố gắng không để mình khóc.cậu ngồi trên giường thẫn thờ nhìn ra cửa sổ. Suy nghĩ về những chuyện xảy. Sehun thật sự quá lắm rồi, không yêu thì cứ việc nói ra một câu việc gì phải làm đau khổ như vậy.hóa ra trong thời gian qua anh chỉ coi cậu là vật thế thân thôi sao .khi người đó về thì anh đá cậu sang một bên " Oh Sehun.. Anh đã muốn như vậy thì Tôi đây sẽ chiều theo ý muốn của anh "
Luhan thu dọn hết tất cả quần áo , giầy dép. Xong xuôi.. cậu vứt bỏ những thứ mà anh tặng ngay cả Con Nai bông mà cậu yêu thích nhất cũng không thèm lấy. Nhìn quanh một lượt căn phòng mà cậu đã gắn bó. Tuy là ở chưa được bao lâu nhưng căn phòng này đã mang lại cho cậu những kỷ niệm vui buồn khó quên. Khoé mắt chợt cay cay .
Luhan nhẹ Kéo Vali của mình khi bước xuống nhà thì không thấy Sehun và Cô ta đâu.. cậu định nói với Anh là cậu sẽ dọn ra ngoài vậy mà. Mỉm cười cay đắng. Giờ anh đã Có cô ta bên cạnh, còn cần đến cậu làm gì nữa. ...
" Cậu Luhan... cậu định đi đâu vậy " Bác quản gia đi từ ngoài vào bất ngờ khi thấy cậu đang kéo vali ra.
Luhan mỉm cười rồi nói " Bác từ này cháu sẽ gọn ra ngoài sống . cháu không ở đây nữa ạ.. Sẽ Có người thay thế cháu ở đây .. cháu cảm Bác trong thời gian qua đã chăm sóc cháu ạ ...Xin phép Bác... Cháu đi ạ "
" Xin cậu Luhan đừng nói như vậy đấy là trách nhiệm của tôi mà.... Mà Cậu đi đã nói cho Cậu chủ biết chưa "
" Sehun chưa biết đâu ạ.. làm phiền Bác khi Sehun về .. Bác hãy nói với Sehun.. Từ này Cháu sẽ gọn ra ngoài.. Và Cháu Chúc Anh ấy Hạnh phúc. " Luhan cúi đầu chào Bác quản gia rồi bước lên chiếc Taxi đã đợi sẵn ở ngoài cổng.
Bác quản gia rất thích Luhan vì cậu rất tốt bụng và hiền lành không giống như những người mà Bác gặp .. Bác hy vọng Cậu chủ Sehun và Luhan sẽ hạnh phúc bên nhau. cơ sao cậu lại muốn ra đi.
Khi Luhan đi khuất Bác nhanh chóng gọi điện thoại báo cho cậu chủ Sehun.khổ nỗi là bác gọi hàng chục cuộc gọi mà vẫn không thấy trả lời....
.
.
.
.
.
.
.
.
..
Trong Khi đó Sehun và Min Hy đang vui vẻ trượt Băng ở Lottel World. Thực tế chỉ mỗi Min Hy vui thôi.. còn Sehun thì không thích tý Sao.. từ đầu đến cuối anh chỉ lạnh lùng với mọi thứ xung quanh. chỉ tại Min Hy muốn cùng anh đi trượt băng lần cuối cùng trước khi cô trở về Mỹ và sẽ không làm phiền anh nữa. Nên anh mới đồng ý đến đây cùng cô. Và đây cũng chính là nơi anh và cô lần đầu tiên gặp nhau... Sau ba tiếng đồng hồ chơi đùa anh và cô cùng nhau đến bên sông Hàn ngắm cảnh Hoàng hôn ...rồi anh mới đưa cô về.
Hai người hôn tạm biệt nhau lần cuối ..
Lái xe trên đường anh dừng lại ở một cửa hàng tạp hóa ven đường... Anh mua một bó hoa hồng đỏ và một túi đồ ngọt như chocolate , .kẹo dẻo và một ly trà sữa vị khoai môn mà cậu thích.. anh vui vẻ đặt chúng lên ghế phụ rồi hào hứng chạy xe về nhà. để tạ lỗi với Nai Ngốc của mình.
Lúc sau xe anh đã Đỗ ngay trước nhà . Sehun nhanh chóng bước xuống xe.
" Nai ngốc.. Nai ngốc
. Xem anh mua gì về cho em nè.. " chưa vào nhà mà đã nghe tiếng nói của Sehun rồi.
" Nai ngốc... Nai ngốc.. anh về rồi đây.. Nai ngốc ah.." Sehun gọi mãi mà chẳng thấy cậu lên tiếng.chẳng lẽ cậu còn giận anh Sao.
Bác quản gia nghe thấy tiếng Cậu chủ, đang ở ngoài vườn Ông tức tốc chạy vào cung kính chào Anh một cái:
" SAO cậu chủ giờ này mới về.. tôi gọi cậu chủ mấy chục lần cậu cũng không nghe máy.. "
Sehun nhíu mày nhìn bác quản gia. Từ trước tới giờ anh về lúc nào ông nói gì đâu tự dưng lại nói mấy câu kỳ quái. Anh lấy điện thoại mở ra thì có 40 cuộc gọi nhớ. Anh để im lặng nên không biết .lòng anh cảm thấy Có cái gì không đúng .
" Tôi hỏi ông Luhan đâu.. "
" Cậu Luhan.....cậu ấy.. cậu ấy "
" TÔI HỎI ÔNG LUHAN ĐÂU " Sehun tức giận quát lên
Ông run rẩy tay chân cúi đầu miệng lấp bắp " Cậu Luhan.
..Cậu ấy đã đi rồi ạ.. khi cậu chủ đi được một lúc là.....cậu Luhan cũng đi luôn rồi. "
" ông vừa nói cái gì?. ..! !
" dạ thưa cậu chủ.. trước khi đi cậu Luhan còn nói là Sẽ Có người thay cậu ấy chăm sóc cậu chủ... còn dặn tôi nói với cậu chủ rằng... Chúc Cậu chủ hạnh phúc " Ông nói hết toàn bộ những gì mà Luhan nói kể hết cho anh nghe.
" chết tiệt ".
.
.
.
.
.
.
Sehun như Con thú giữ lao đi trong màn đêm. Anh đã đi tìm cậu suốt mấy tiếng đồng hồ.. mà chẳng thấy bóng dáng cậu đâu cả ,anh đã tìm nhưng nơi mà hai người thường hay lui tới mà vẫn không thấy cậu đâu.
.
.
..
©©©
* Sân bay Incheon:
10 h00 đêm :
Luhan đang ngồi trong phòng chờ.. chuẩn bị lên máy bay đi Mỹ. Cậu không còn chỗ nào để đi nữa.. đi Mỹ là giải pháp tốt nhất.. vì ở đó cậu còn Appa và Umma của cậu . Cậu không cho ai biết về chuyện đi Mỹ của mình cả ngay hai người bạn thân là Baekhyun và D.O cậu cũng không cho họ biết.
" Chuyến bay từ sân bay Incheon Hàn Quốc đến New york Mỹ chuẩn bị cất cánh sau 30 phút nữa.. những hành khách nào chưa lên máy bay.. thì hãy khẩn chương lên đi ạ.. "
Cậu tắt điện thoại cho vào balô rồi kéo vali đi vào.
Khi đã yên vị ngồi trên máy bay..
" Tạm Biệt Anh.. Oh Sehun "
..
..
...
..
..
..
Sehun đã lật tung cả cái đất đại Hàn Dân Quốc này rồi. Nhưng vẫn không thấy Luhan đâu cả. Anh như một người điên khi về nhà . anh sẽ đập mọi thứ trong nhà hết không sót một thứ gì. Gặp gì đập đấy.. công ty thì anh bỏ bề không tâm đến.. từ ngày Luhan biến mất anh đã không còn là Sehun của ngày nào giờ anh lại biến thành một Oh Sehun của 1 về trước có khi Oh Sehun bây giờ còn thảm hại hơn..gấp trăm nghìn lần.
Baekhyun và D.O biết chuyện Luhan bỏ đi thì người đùng đùng sang nhà khủng bố Sehun.. ( au: tự hiểu nha.. au quyên lời mất rồi )..
.
.. .
.
.
.
_________________
Bụng của Baekhyun ngày một to hơn thì phải . tính tình lúc nắng lúc mưa. Sở thích của cậu là hành hạ và bắt nạt chanyeol Cậu lúc đòi ăn cái này,lúc thì ăn thế kia.. khiến anh đôi lúc như biến thành một quạ đen.
Han Hyo In người yêu cũ của park chanyeol lúc nào cũng mặt dày, đeo bám anh như con đĩa. Chanyeol phát cáu lên khi cô cứ thường lui tới nhà anh và Baekhyun...nói thế nào thì vẫn mặt dày ở nhà anh , không chịu đi Có khi còn ở nhà luôn ý. Baekhyun không quan tâm đến cô ta. Cậu cứ vậy ở nhà hưởng thụ sự nuông chiều anh. Từ khi cậu Có thai,Baekhyun đã không đi học nữa.... Chỉ còn mỗi D.O một thân một mình đi học .
" Hyo In em Sách vali đi đâu vậy? " chanyeol đang trong bếp gọt hoa qua đang định đưa lên phòng Bảo bối. Thì thấy Hyo In trên lầu xuống.
Hyo In thở dài nhìn Anh rồi nói " không phải anh.. không muốn em ở đây sao...em đi đúng ý anh còn gì nữa. "
" anh không có ý đó mà.. thế em định đi đâu sao? "
" uk.em và Min Hy phải bay về Mỹ để hoàn thành việc học còn giang dở. "
" mấy giờ em lên máy bay.. Có cần anh đưa đến sân bay không? "
" anh bây giờ chỉ muốn tống em ra khỏi đây phải không? "
" lúc nào em cũng nghĩ oan cho anh không ah..anh đâu phải loại người ấy "
" anh nói như đúng lắm rồi ý.. ai ya.. sắp đến giờ lên máy bay rồi... em phải đi rồi tạm biệt anh nhé.. " nói rồi Hyo In kéo vali tay cầm hộ chiếu.
" Này Hyo In ah...Có cần anh đưa đi không? "
" em Có xe rồi mà... anh đi mà lo cho vợ anh đi thì hay hơn đó.. à mà em quên.. Chúc hai người hạnh phúc nhé.. gửi lời của em đến cậu nữa " cười thật tươi rồi bước vào xe đến sân bay.
Chanyeol mỉm cười vẫy tay chào cô. Rồi mang đồ ăn sáng lên cho Bảo bối.
.
.
.
.❤❤❤
ai sẽ bóc được tem chap này đây ta... (( fic sắp Hoàn rồi )
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top