chap 22

Lúc này HanBaek đợi gần 1 tiếng đồng mà không thấy ChanHun quay lại..... hai người vừa khát vừa đói ... hai người trong lòng thở dài, ngán ngẩm,, không hiểu hai tên kia định mua hết cửa hàng hay sao nữa giờ này  rồi mà chưa thấy bóng  giáng đâu ...

KaiSoo đang đút cho nhau,,đếnnỗi  không thèm để ít đến những người xung quanh đang mình họ bằng ánh mắt, vừa ngưỡng mộ vừa ghen tỵ.. trong đó cả HanBaek Nữa nha..

đang ăn thì D.O chợt nhận ra có bốn con mắt đang nhìn mình chằm chằm không chớp mắt " ơ. Các cậu ăn không " D.O cười rồi đưa cho Luhan và BaekHyun mỗi người một cái bánh ngọt..

" thôi nha... đấy là đồ của người ấy mua cho cậu,, làm sao mà bọn tớ giám ăn chứ, phải không Baekki " Luhan khẽ nhẹ nhéo vào eo của BaekHyun

" ơ.. ờ.. đúng đó.. bọn tớ mà đụng vào chắc anh ta cắt cổ tớ mất A.." Baekhyun cũng hùa theo Luhan mà trêu D.O

D.o giờ hóa đá không ngờ cậu hôm nay lại bị hai thằng bạn thân của mình trêu cho thối cả mặt
Không nói được gì nhưng Có ý chợt lóe qua đầu mình..
" ..các cậu được lắm.. hừm... mà khoa đã Sehum và chanyeol đi mua kem gì mà lâu quá vậy trời.. hay là hai người kia. Không chừng thấy gái đẹp lại.....chưa nói hết đã nghe tiếng hét điếc tai của BaekHyun

" ya...D.O chết bầm này.. Chan chan của tớ không phải loại người như thế "

" A.. đừng đừng chí chéo với nhau nữa.. Sehun và chanyeol đi lâu như vậy.. mà không lo cứ đừng ở đây... " Kai im lặng từ nãy giờ mới lên tiếng giọng nói vô cùng nghiêm nghị,, Khiến ba người im re,,bất chợt tiếng chuông điện thoại của Luhan và Baekhyun vang lên,

" A.. Là Tin nhắn của Sehun / Chanyeol " cả hai đồng thanh

" vậy mở ra đọc đi.. " D.o hối thúc

Nội dung tin nhắn:
" Hanie / BaekHyun... anh Có việc đột xuất nên phải về trước.. em ở lại chơi vui nhé.. yêu em.. Sehun / chanyeol " ...

D.O đợi mãi và người kia vẫn không lên tiếng.." này.. Sehun và chanyeol nhắn gỉ thế? D.O tò mò hỏi

" về rồi " Luhan trả lời ngắn gọn..

" vậy thì chúng ta cũng về thôi " Kai nói rồi thì nắm tay D.O bước đi,, HanBaek theo sau mà tủi thân..

.
.
.
.
.

_____________________
_________

Sau khi bị đánh ngất Sehun Và Chanyeol được đưa đến một căn biệt thự nằm ở ngoài thành seoul..... rồi được đưa xuống tầng hầm bí mật của biệt thự cùng lúc đó,, Có hai bóng dáng người đi xuống khuôn mặt lạnh băng đi theo sau còn Có bốn tên nữa trong tay còn mang theo thanh doi sắt nhìn mà rợn cả gai óc

" đã tỉnh lần nào chưa? " Giọng nói lạnh lùng vang lên

Tên thuộc hạ bước tới gần người con trai rồi nói " dạ.. thưa chủ nhân... vẫn chưa.. "

" tên Chanyeol đấy.. tao giao cho mày muốn làm gì thì làm " giọng nói đấy vang lên Lan thứ hai

Hyun Yoon ngồi bên cạnh hắn đang ngồi hình của Baekhyun... " ô... được tao sẽ xử lý tên đó "

Sehun dần tỉnh lại, anh cảm nhận được đằng sau gáy của mình hơi đau nhói anh khó khăn mở mi mắt lên, nhìn mọi thứ xung quanh anh đều xa lạ,, rồi cả mùi hôi thối bốc lên nữa.. Sehun lại đảo  nhìn mọi thứ xung quanh mình một lần nữa, anh chợt nhận ra ở đằng kia người đang ngồi trên ghế kia không phải kẻ thù của mình và Chanyeol sao.sao hắn lại ở đây, còn nữa sao anh sẽ bị chói tay chân vào thế này
" khốn kiếp " sehun lần đầu tiên chửi thề trong đời.

nhìn sang bên cạnh mình, chanyeol vẫn chưa tỉnh..

Đường đường là ông chủ thế giới ngầm,,, nổi tiếng là người đáng sợ,, lạnh lùng,, tàn bạo không ngờ lại có người cả gan dám bắt cóc anh ngay giữa ban ngày.. chưa thấy quan tài chưa biết sợ thì phải... Sehun nghĩ ông mà ra được đây ông thề sẽ chôn sống cả nhà mày... nhưng tay, chân bị chói thế này làm sao thoát được đây..

" Park chanyeol dậy đi.. giờ này mà mày còn ngủ được à.. dậy.... dậy.. cho tao " tiếng của Sehun tuy không lớn lắm nhưng cũng đủ cho tên chanyeol nghe được...

Chanyeol tỉnh lại đầu óc đau nhức,, rồi anh nhìn thấy Sehun đang bị chói ở cột sắt, hai tay bị bội bởi dây thừng cớ lớn.. anh chợt mình cũng giống như Sehun vậy.. muốn động đậy cũng không được.

" Sehun chúng ta đang ở đâu vậy...  chẳng lẽ chúng ta bị bắt cóc sao..nhưng mà  thằng khốn nào giám bắt cóc  "

" còn ai vào đây nữa ... " dứt lời sehun hất mặt về phía Jung suk va Hyun Yoon.. Chanyeol nhìn về phía Sehun nói thì thấy Hyun Yoon ngồi ở cùng với Jung Suk,, lòng dâng lên cảm giác bức bách,, chanyeol này chưa ai giám bắt cóc anh, từ trước giờ anh toàn đi bắt cóc người khác chứ chưa từng nghĩ mình sẽ vào hoàn cảnh lúc này.... anh nghiến răng kẹt kẹt..

" Mẹ kiếp chúng mày bắt cóc chúng tới đây làm gì !! Mau thả chúng tôi ra "

" mày làm gì mà hét to giữ vậy !! Taochỉ muốn nói chuyện với hai người thôi mà " Hyun Yoon bước  tới trước mặt chanyeol

" như thế này mà chúng mày muốn nói chuyện... gì... nói nhanh lên... đừng có vòng vo tam quốc, khó chịu lắm " Sehun khinh bỉ nhìn Jung Suk

Còn Jung Suk khuôn mặt vẫn thế, vẫn giữ khuôn mặt lạnh băng của mình hướng tới sehun

" tốt Tao rất thích tính thẳng thắn của mày ...Tao chị nói một lần..... bọn tao chỉ muốn mày và Thằng kia chỉ về phía chanyeol,, phải chia tay Luhan và Và Baekhyun

Lời nói phát ra khiến Sehun và chanyeol phả lên cười " ha ha ha...hóa ra mục đích của hai người bắt cóc chúng tôi chỉ vì chuyện đó thôi sao... các người định uy hiếp tôi sao... mà tôi cũng nói cho người biết.. chúng tôi Vĩnh sẽ không bao giờ từ bỏ hai người kia đâu "

Cơn tức giận của Jung Suk và Hyun Yoon đã đến đỉnh điểm....Jung Suk quay lưng lại với Sehun và Chanyeol rồi buông ra một câu " tôi sẽ khiến hai người phải hối hận vì câu nói này "

Sehun không nói gì chỉ cười nhẹ một tiếng

Hắn Jung Suk ngồi xuống rồi ra lệch cho đàn em của Hắn " dùng cực hình tối tân nhất,   ra đây ,,rồi đánh hai Tên kia cho ta,, để ta hai tên kia còn giám cứng mồm nữa  không " Jung suk ánh mắt đỏ lửa nhìn về phía sehun và Chanyeol

    Bốn  tên tiến về phía Sehun và Chanyeol trên tay mỗi thằng đều Có một loại hung khí  nhìn rất là đáng số

Sehun không hề Có biểu cảm khuôn mặt anh lạnh lùng..... không   , anh yêu Luhan.,vị vậy anh không thể từ bỏ cậu  ...Sehun dần ngất đi  anh phải chịu những trật đánh giữ dội không ngừng đánh lên người anh   ,  người anh toàn nhiều vết thương lớn nhỏ khác nhau.. nhìn vào sẽ không ai nghĩ đây là oh Sehun chủ thế giới ngầm mất.. còn chanyeol bên này không khác gì Sehun cả, màu chảy ra từ đỉnh đầu xuống hai bên má anh....

dù Có bị đánh đau như thế nào Sehun và chanyeol cũng không hề kêu la một tiếng nào cá...

......
.
.
.
.
.

B_______________==__====

Ở nhà Luhan và Baekhyun lòng như lửa đốt vì từ chiều cho tới giờ vẫn không liên lạc được Với Sehun và Chanyeol từ khi nhận được tin nhắm thì mất tích luôn hai đã tìm khắp mọi nơi.. cũng hỏi người những vẫn chưa  Có tung tích gì cả...

" Alo....  Jung Suk ..Anh gọi em chuyện gì không " Luhan hơi bất ngờ Khi Jung Suk hắn chưa bao giờ gọi cậu vào giờ  này cả...

Jung Suk hắn im lặng nghe cậu nói.. hắn thật sự rất muốn Có được cậu dù phải dùng cách bì ổi này hắn vẫn muốn làm.. "
Em đang tìm Sehun phải không "

" Đúng ...anh biết Sehun ở đâu sao...nói cho em biết được không,, em rất muốn gặp anh ấy.. " Luhan gấp gáp nơi thật sự cậu rất nhớ Sehun..

Hắn nắm chặt bàn tay..Khi nhắc đến tên ấy cậu lại lo lắng và gấp gáp như thế.. hắn hỏi tại sao  cậu không đối với hắn dù chỉ một chút.. hắn cố nén giận.. " Anh ta đang ở chỗ anh  và   Cả chanyeol nữa.. em muốn Sehun của em gặp thì hãy đến biệt thự mà lúc nhỏ anh và em thường hay đến ,,nên nhớ em tuyệt đối không được cho ai biết.. em hiểu ý anh chứ " nói rồi hắn cúp máy luôn

Luhan nghe được Sehun đang ở cùng Jung Suk thì hơi bất ngờ,, Sehun rất ghét Hắn làm Sao mà hai người kia lại ở cùng nhau, còn nữa không cho ai biết ý hắn là Sao cậu không hiểu... Baekhyun bên cạnh nghe Luhan nói Sehun và Chanyeol đang ở cùng với Jung Suk thì cậu cảm nhận sắp Có chuyện chẳng lành.. nên cậu gọi cho Kai.. và nói cho Kai biết về việc Sehun và chanyeol đang ở cùng Với Jung Suk..

Luhan và BaekhYun đi trước.. còn những việc khác Kai sẽ tự lo rồi sẽ đến Sau.. cúp máy Kai lại bấm số gọi..

" Kris hyung Có chuyện rồi.. '

( ..........)

" ok.Hyung biết rồi  "

Sau 30 ' đi  Se Luhan và Baekhyun cũng tới nơi.. Luhan bước xuống xe nhìn căn biệt thự vẫn Như cũ, không thay đổi một chút nào,, cậu và Baekhyun từng bước đi vào... rồi bước xuống tầng hầm bí mật ,,bước vào một căn phòng tối đen như mực... Luhan không nhìn thấy gì cả rồi bất chợt bóng đèn bật sáng lên hai người đang bị bột chặt ở ngày giữa phòng,, Luhan và BaekHyun giật mình nhận ra đó là Sehun và Chanyeol,, hai người vội vã chạy tới.. nhưng hai người đi được một nữa., thì bất ngờ bị một bàn giữ lại.. hai người cùng lúc quay mặt lại thì gương mặt phóng đại của Jung suk và Hyun Yoon ngay trước mặt mình..

" Sao em lại vội vàng như thế " Hyun Yoon thì thầm bên tay Baekhyun

BaekHYun không thể tin nổi vào mắt mình Chanyeol của cậu sao lại như thế này.. người anh toàn máu với máu. Khuôn mặt giờ trắng bệnh không có chút sức sống, đôi mắt khép mờ của anh cũng không thể mơ ra được.. nhìn thấy anh BaekHyun khóc nấc lên.. cậu đau lắm.. .trai tim như hàng ngàn cái kim đâm vào, không ngừng rỉ máu.  người cậu yêu. Sao lại bí đánh như thế.. là ai.. Cậu vùng vẫy để thoát khỏi vòng tay của Hắn..  miệng không ngừng la, hét. " mau buông tôi ra... buông ra đồ khốn nạn.. mau buông tôi ra.. Sao anh Có thể độc ác như vậy..  " BaekhYun khóc thét lên.. rồi cậu quỵ xuống đất.. Hyun Yoon nhìn cậu như vậy cũng rất đau.. nhưng không làm như vậy hắn mãi không có được cậu..

Luhan nãy giờ đứng chôn chân tại chỗ để mặc cho Jung Suk ôm vào lòng ,mắt cậu hướng về phía Sehun,, cậu đau lòng nhìn khuôn mặt xanh xao hai bên mà đầy máu... đôi tay bị buộc chặt lên đỉnh đầu.. cậu Có thể nhìn thấy tay anh đang không ngừng rỉ máu.... chiếc áo sơ mi trắng  của anh hiện giờ đã biến thanh một màu đỏ thấm.. Luha gào thét trong long.. cậu không muốn Sehun của cậu như vậy.. cậu không muốn , Cậu không muốn...

Luhan với đôi mắt đỏ hoe quay ra nhìn.hắn  Jung Suk
ánh mắt hắn đầy căm phẫn, cậu nhìn thẳng vào mắt han mà mở miệng " tại sao anh Có thể ra tay độc ác như vậy!! Anh Có là con người nữa hay không.... anh thật đáng sợ.. tôi khinh thường anh... anh thật ghê tởm.. "

Mỗi lời nói ra như Ngàn mũi tên đâm khủng vào trái tim hắn,, cậu thật sự hận hắn như vậy sao, còn kinh tởm hắn nữa,, cuối cùng hắn vẫn không thắng được anh ta.. tốt thôi.. cậu đã hận hắn như vậy.. hắn Sẽ khiến cho Sehun phải sống dở, chết dở... ..

Jung Suk hắn cười lạnh một tiếng.. " em kinh tởm tôi sao.. đã vậy tôi sẽ khiến thằng Sehun Sehun kia phải chết "

" Anh điên rồi... Nếu Sehun mà chết.. tôi SẼ không bao giờ tha thứ cho Anh đâu " Luhan nói chắc nịnh

" Em đang thách thức tôi Sao " dứt lời hắn tạt một chậu nước vào mặt  Sehun...

Vì Có hơi lạnh mà Sehun dần tỉnh lại.. khi anh mở mắt ra thì nhìn thấy Luhan đang nhìn mình ánh mắt yêu thương và lo lắng.. Sehun còn nhìn thấy cả Baekhyun nữa.. Sehun khó khăn mở miệng " Hanie à.. Sao em lại tới đây... mau về cho anh.. Hanie.... " sehun dùng sức yếu ớt của mình mà nói..

Luhan không chịu được nữa cậu khóc to lên rồi chạy nhanh vào ôm Sehun.. " Không.. em không đi.. em không đi đâu hết  ... Sehun.. .em xin lỗi.. tất cả tại em hết.. tại em... tất cả tại em hết " Luhan khóc ngày một to hơn.. giọng nói  có phần khàn đi vì khóc.. Sehun không biết làm gì.. chỉ biết im lặng nhìn cậu khóc.. anh hận bản thân mình vô dụng.....

Chanyeol vì những tiếng khóc giữ dội của ai kia mà dần mở mắt ra.. chanyeol cố gắng nhìn cho thật kĩ Có phải Baekhyun của anh không,  ,,rồi anh ra A.. đúng Cục cưng . Baekhyun của anh " BaekHYun.. ngốc.. sao..em..lại khóc  " chanyeol cố mở miệng..

" CHanyeol... anh Có đau không.. em xin lỗi.." Baekhyun  nấc lên ,,

Chanyeol bên này cười khổ.. cục cưng của anh thật ngốc.." sao phải xin lỗi anh... em thật ngốc!

JUNG Suk và Hyun Yoon chứng tình cảnh như thế này lòng lại tăng thêm lựa giận..

Hắn bỗng quát lên kéo tay Luhan về phía mình " thôi đủ rồi... tôi cho em hai sự lựa chon.. một em   làm  người của tôi.. hai anh ta sẽ phải chết.. Sehun phải chết một cách thê thảm...em chọn  đi " hắn xiết chặt cánh tay Luhan lại...

Luhan giật mình ,,cậu phải làm người của hắn sao,, cậu hận hắn còn không hết làm sao..có thể.. nhưng vì Sehun cậu phải làm thôi.. Sehun đã vì mình mà chịu bao nhiêu đau đớn .cậu không muốn..

" tôi... sẽ làm người của anh " Luhan nói ra thì  trái tim  cũng theo đó mà vỡ ra thành trăm, hàng ngàn  mảnh

" Luhan em không được làm vậy.. không được đâu Luhan.. thà em giết chết anh đi còn hơn " Sehun khó khăn nói hy vọng Luhan sẽ thay đổi ý định.. nhưng không Luhan không hề nói gì với anh cả  ..

" nhưng trước khi đi tôi là người của anh,tôi  muốn nói vài câu với Anh ấy  "

Jung suk nở nụ cười mãn nguyện,, hắn chấp nhận cho cậu  nói chuyện với Sehun lần cuối ,, dù sao Luhan cũng sắp thuộc về hắn rồi...

Luhan bước nhẹ nhàng bước tới cạnh Sehun,  cậu ôm anh lần cuối muốn lưu giữ hơi ấm của anh, cậu biết đây là lần cuối cùng cậu được ôm anh,,nói chuyện với anh ấy ..

Sehun bỗng lên tiếng " Hanie ...em đừng như vậy.  dù Có chết thì  anh vẫn không sợ ..  anh xin em đấy Luhan à.. đừng vì anh nữa.. " Luhan im lặng nghe anh nói.. cậu thì thầm vào tai anh,
" em xin lỗi.. Sehun.. anh hãy sống cho thật tốt vào.  Và Hãy quên em đi.  "

Luhan dời khỏi vòng tay ấm áp của Sehun..

Rồi cậu nhanh tay lấy con dao sắc nhọn đưa lên không chung: 

" PHỤT "

" ....LUHAN.................. "

AU dài chưa nè... hjbj
. .
Huhu nhà au sắp  ngập đến nơi rồi.. kiểu này biết sống ở đâu đây... mà nhà au sập thì chắc chẵn sẽ mất điện,, mà mất điện thì au sẽ không ra chap được.. mà không ra chap được thì au sẽ, sẽ sẽ... ❤❤

A mà nếu Có sai sót gì thì mọi người nhắc au với nha. Giờ au lười sửa lắm. Hj

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top