chap 20
Cạnh tượng trước mặt cậu
Luhan không tin nổi vào mắt mình nữa Sehun người cậu yêu đang cùng một con ả đàn bà, đang vui vẻ với nhau ,sehun một tay để bên trong váy của ả, con tay còn lại giữ sau gáy ...cạnh tượng rất không trong sáng đập vào mắt LUhan bỗng chốc mọi thứ xung quanh cậu tối sầm lại ..trái tim như ngừng tập,,, đến nỗi không thể thở nữa... Người cậu yêu thương nhất lại có thể làm những loại chuyện như vậy sau lưng cậu.. khuôn mặt bình tĩnh cậu tiến về phía Cặp đôi Kia tiện tay lấy luôn một Ly Rượu cạnh mình mà đi.
" phụt "
Luhan tạt luôn ly rượu vào hai người họ khiến Sehun tức giận định mở miệng cho tên nào giám làm hỏng cuộc vui của mình... nhưng quay lên thì nhìn thấy ánh mặt đáng sợ Của Luhan đang nhìn anh đầy căm phẫn
Oh Sehun nhất không nói được gì muôn đứng lên ôm lấy cậu vào lòng .. muốn nói xin lỗi.. nhưng Anh lại nhớ đến cạnh tượng lúc nãy ,,lòng lại dâng lên cảm giác khó chịu.. anh lấy khăn tay lâu khuôn mặt hoàn hảo của mình rồi ngước nhìn cậu với ánh mắt khinh bỉ " cảm giác nhìn thấy người yêu mình đang ôm ấp người đàn bà... khác Có vui không?
Luhan vẫn đứng đó nhìn anh rồi nhìn ả ...." Anh nói vậy Có ý gì! hóa ra cả buổi chiều hôm nay anh với cô ta.... là đang...như thế này sao.. " Luhan nói cố gắng ngăn không cho nước mắt rơi
" em nói rất đúng. ...tôi hẳn cả chiều là ở đây đấy thì sao.. còn em Có khác gì tôi đâu mà lên giọng với tôi... " SEhun tức giận quát mắng vào mặt cậu làm cho mọi người xanh mặt vì sự hung giữ của Sehun
" Em đã nói hôm nay em đi ăn với Jung suk rồi ......saochỉ vì điều đấy mà anh Có thể đối xử với em như vậy sao " mắt Luhan rưng rưng như sắp khóc.. Sehun giường như vẫn cố chấp không chịu hiểu cho cậu SEhun đứng dậy tiến về phía cậu nắm lấy cổ cậu ép vào tường rồi nhìn thẳng vào đôi mắt ngấm nước của cậu.
" em còn giám nói.. chính mắt tôi nhìn thấy hai hôn nhau say đắm trong nhà hàng như vậy mà bảo đi ăn sao.... em định biến tôi thành kẻ ngốc sao!!!!! ! Mỗi lời nói của anh thốt ra cánh tay anh theo đà mà xiết chặt lấy cổ Luhan... Luhan khó thở ra sức gỡ tay Sehun ra nhưng như chỉ khiến cho anh mạnh tay hơn ,bất lực cậu bỏ tay ra... nhìn anh đầy tuyệt vọng
" Hóa ra anh theo dõi tôi sao.... đối với anh tôi là loại người dễ để người khác hôn như ư... yêu nhau mà không tưởng nhau... vậy thì yêu đương cái quái gì.......anh cũng chỉ loại người chăng Hoa,.. một kẻ khốn nạn.. nhất mà tôi từng biết. đã thế từ nay Về sau ANH VÀ TÔI KHÔNG CÒN BẤT CỨ QUAN HỆ GÌ NỮA, ANH VỪA LÒNG CHƯA " Luhan hất mạnh cánh tay Anh ra chạy nhanh ra ngoài, cậu không muốn nhìn thấy cái con người đó nữa... ..cậu rất yêu anh nhưng sao anh Có thể nhẫn tan với cậu, cậu đã làm sai điều gì chứ mà bắt cậu chịu nhiều đau đớn như vậy, nước mắt theo đó là trào ra không ngừng trên khuôn mặt xinh đẹp của cậu ..khi không thể đi nổi nữa cậu ngồi xuống trên ghế cạnh đường..
từ lúc Luhan chạy ra khỏi quán Bar ,,Sehun mới chợt nhận ra là mình Có hơi nặng lời với cậu... Anh không muốn mất cậu... chỉ là nhất thời anh nóng giận nên mới nói những câu quá đáng như thế.. chứ anh đâu muốn như vậy đâu.Sehun lấy ví ra ném cho ả một tờ ngân phiếu,rồi vội vàng chạy theo cậu,, làm ả ngơ ngác không hiểu chuyện gì.
Vừa ra ngoài Sehun đã vội vàng chạy khắp nơi tìm cậu nhưng không thấy,. Anh đi nhiều nơi mà cậu và anh hay thường lui tới.. vẫn không thấy đâu... anh kiệt sức ngồi xổm bên gốc cây lớn,, anh hối hận vì đã lớn tiếng với, không chịu tin tưởng cậu lại còn thân mật với người đàn bà khác trước mặt cậu... anh hận bản thân mình quá ngu ngốc, quá ích kỉ ..đang tự trách bản thân mình thì Sehun nhận ra một bóng dáng quen thuộc, là Luhan cậu đang ngồi trên cái ghế băng.. cơ thể thì đang run rẩy, anh đứng dậy đi về phía cậu.. chợt nhận ra cậu đang khóc... nhìn cậu khóc lòng anh đau lắm. Anh không muốn cậu khóc một tí nào,nguyên nhân cũng tại Mình ra... anh nhẹ nhàng lại gần cậu,, ôm lấy cơ thể đang run vì lạnh .
" Anh xin lỗi! Luhan xin em đừng khóc! Tất cả là tại anh không tốt " Sehun thều thào bên tay cậu.
lúc này Luhan đã thôi không khóc nữa.. ngước lên nhìn anh rồi ôm lấy anh chặt rụi sâu vào trong ngực anh để cảm hơi ấm mà cậu hằng nhung nhớ " SEhun đừng bỏ em đi có được không!! Em xin anh ¡!không có anh chắc em chết mất ""' Giọng nói nức nở của Luhan thốt ra khiến người ta đau lòng đến xót xa không thôi.
" Anh không bỏ em đi đâu hết....ngoan nít đi... anh thương " anh ôn nhu lấy tai gạt đi nhưng giọt nước mắt vẫn chưa khô hẳn trên mặt cậu...
anh Hôn nhẹ lên môi " chúng ta về thôi " anh đứng dậy bế cậu theo kiểu công rồi đặt cậu vào trong xe.... mà lúc nãy anh cho người mang tới bước vào tay lái, anh thắt dây an toàn cho cậu xong,, anh nhấn ga chạy xe về nhà Anh...
.
.
.
.
" Kim jong In cái này là cái gì? D.O mặt đen bước ra từ phòng và đưa cho Kai một tấm ảnh Có Anh và bên cạnh là một đứa con gái xinh đẹp cười rất tươi còn tình tứ với nhau nữa chứ...nhìn giống một đôi vợ chồng trẻ mới cười vậy..
Kai đang ngồi trên sôfa chơi game thì D.O từ phòng đi ra trên tay còn cầm một tấm ảnh Kai chợt giận mình,, miệng lẩm bẩm mình rõ ràng đã tốt nó đi rồi mà sao bây giờ lại xuất hiện.. lại để bảo bối nhìn thấy nữa chứ.
Thấy anh cứ ngồi đấy không nói.. cậu nổi giận véo lấy tai anh kéo mạnh " Em đang hỏi anh đấy!! Cô ta là ai.. nếu anh mà không nói thì đừng trách tôi độc ác..
" Á .... đau.. anh bảo bối... tha cho anh đi mà.. anh và cô ta chỉ đơn giản chỉ bạn bè bình thường thôi không có gì hết. " Kai vội vàng thanh minh
" hừm em không tin bạn, bè gì mà thân mật như vậy chứ!! Cậu quay mặt sang hướng khác không thèm nhìn anh
" em đang ghen sao bảo bối " Kai mặt hớn hở kéo cậu lại gần mình
" xí ai mà thèm ghen "
" rõ ràng là Có... biểu hiện như thế không phải ghen vậy là gì !
"Là ghen đấy thì làm sao.. hỗn đản nhà anh,, " dứt lời cậu cong mông đi về phòng bỏ lại Kai đang cười ngây Ngô trên sôfa.. haha bảo bối biết ghen rồi... nghĩ vậy anh bật dậy đi về phòng nhưng nhận ra cửa đã bị khóa bên trong.." bảo bối mở cửa cho anh vào đi.. anh không muốn ngủ một mình đâu nha..bảo bối ... ngoan mở cho anh đi "
" không.. hôm nay anh ngủ ở ngoài đi... em muốn ngủ một mình " D.O nói vọng ra ngoài
Lúc này bên ngoài Kai hắng giọng vọng vào " Bảo bối!!! Anh cho em 5 giây để ra mở cửa cho anh.. không mở đừng trách anh đấy "
D.O vẫn ngoan cố nắm lì trên giường.. không thèm để ý đến lời nói của anh
(....)
" do em đấy nhé.. anh mà vào được thì chết với anh " dứt lời anh lấy chùm chìa khóa trong túi quần ra loay hoay một lúc thì anh cũng mở được cánh cửa:
" Cạnh "
Cánh cửa mở ra D.O giật mình đứng dậy miệng run run " sao anh vào được đây rõ ràng em cầm chìa khóa mà "
Kai ung dung tiến về phía cậu lấy chùm chìa khóa khua khua trước mặt " em đừng quên đây là nhà anh "
Ừ ha cậu quên mất đây là nhà anh mà.. cậu đúng là ngốc mà....
" giờ thì em chết chắc rồi bảo bối, giám cả gan không cho anh vào phòng " KAi mặt dâm nhìn cậu.. D.o xanh mặt chưa nói được câu nào Kai đã nằm đè lên người cậu...
A A A A A A A... TÔI SẼ giết anh.. đồ biến thái.. tiếng hét D.O vang khắp phòng
( au: m .n tự tưởng tượng nha ..he he theo nghĩa đen hoặc nghĩa gì gì cũng được )
.
.
.
..
------------------------++-+++++++++++++++++++++++
SEhun và Luhan đã về đến nhà.. trên đường về vì mệt nên Luhan đã ngủ trên xe , vào đến phòng SEhun để Luhan nằm trên giường rồi anh vào phòng tắm phá nước chuẩn bị tắm. Sau khi chuẩn bị nước tắm xong anh ra ngoài gọi Luhan dậy
" Luhan em dậy đi ..anh pha nước tắm cho em rồi đấy " anh là lay lay người cậu
" không đâu.. cho em ngủ tí đi " Luhan giọng lí nhí
Sehun bật cười.. " vậy em cứ ngủ đi.. anh sẽ tắm cho em... " sehun bế cậu bước vào phòng tắm chuẩn bị tắm cho cậu thì Luhan bất thình lình tỉnh dậy giữ chặt lấy áo mình không cho Sehun cởi " em dậy rồi nè.. không cần anh tắm cho em đâu... thôi anh ra ngoài cho em tắm đi " LUhan ngại ngùng rồi chỉ tay ra ngoài. Nhưng SEhun vẫn mặt dày không chịu đi. Anh đòi tắm chung với cậu,, lúc đầu cậu không chịu.. nhưng một lúc sau do sự ôn nhu của anh thì cậu mới chịu tắm chung cùng anh.sau khi cởi bỏ hết quần áo.. hai người bước vào bồn tắm nước vừa đủ cho hai người.... Lúc pha nước sehun Có cho một chút tinh dầu thơm.. trên bề mặt nước còn có các cánh hoa hồng được anh rải khắp nơi tạo cho không gian chở nên lãng mạng và ngọt ngào .. anh ôm cậu vào lòng mình,Luhan cũng ngoan ngoãn để cho anh ôm.. rồi anh lấy một ít sửa tắm vào lòng bàn tay mình hương vani mà cậu thích..rồi ma xát lên da thịt mềm mại của cậu.. bàn tay hư hỏng của anh di chuyển khắp cơ thể cậu , đôi lúc ngón tay anh còn khều khều vào hai đầu vú của cậu..khiến Luhan còn bật ra vài tiếng rên rỉ nhỏ..
Ta dừng tai đây thôi nhé.. ta buồn ngủ quá.. kamsa m.n đã ủng họ fc của ta nha.. hẹn gặp m.n ở tháng sau nha.. ta Có việc phải sang trung Quốc mấy ngày. ❤❤❤
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top