CHAP 4: cuộc sống mới( P2)

'' cái gì?chúng mày nói cái gì? Chỉ tìm có một người mà đến 3 ngày rồi cũng không có lấy một chút tin tức'' tiếng quát cùng với đồ đạc ở trên bàn vì sự nóng giận của anh mà rơi hết xuống đất.

Ngay bây giờ đây tâm trạng của J- Hope cực kì không tốt , không ai dám lên tiếng gì mà chỉ đứng đó và cúi gằm mặt.

Để nguôi cơn giận dữ của anh ,Dum lên tiếng:


'' bớt giận đi nào ,người bắt em ấy đi chắc cũng thuộc dạng không tầm thường ,một hai ngày chưa tìm ra là chuyện dễ hiểu''

Anh nghe vậy xong cũng phần nào nguôi đi cơn giận.

'' Dum ,cậu nói tôi phải làm sao đây? Em ấy từ nhỏ đã được bao bọc ,bảo vệ,không biết bây giờ ra sao ,tôi...tôi lo cho em ấy lắm''-J-Hope lo lắng lên tiếng

''Tôi hiểu tâm trạng của cậu ,nhưng bây giờ không phải lúc để cậu tức giận ,phải tập trung tinh thần mà tìm kiếm em ấy''- tiếng của Dum như đánh vào lòng của anh.

J-Hope như người mù tìm được ánh sáng ,liền ngồi xuống bắt đầu liên lạc cho các bang hội mà anh quen ,nhờ tìm hiểu tin tức về cậu cũng như kẻ đó. 'Anh và bang của anh tìm không được ,không ra, thì nhờ người khác ,bang khác ,chẳng nhẽ nhiều người như vậy cũng tìm không ra'- anh nghĩ.

Sự tìm khiếm của J- Hope cứ như thế kéo dài ,mọi việc trong bang thì do Dum quản lí còn mình thì chạy đôn chạy đáo tìm tung tích của cậu.

Tiếng sì sầm từ ngoài cánh cửa hắt vào làm Jin và V phải tỉnh giấc.
Jin ngồi dậy vươn vai ,lên tiếng phá vỡ bầu không khí trầm lặng trong phòng:
'' buổi sáng tốt lành''

V tuy đã tỉnh nhưng vẫn ngái ngủ mà hai mắt nhắm nghiền ,nhưng nghe Jin nói mà miệng mỉm cười rồi đáp lại với cái tông giọng ngai ngái:
'' anh Jin cũng thế nha''

'' anh đi vệ sinh trước ,em cũng dậy đi ,nếu thật sự không muốn nhịn đói''- Jin nói

'' hứ,em không có tin nữa nha ,hôm qua anh cũng nói, nhưng rồi đâu có phải''- cậu đáp lời anh mà mắt vẫn không chịu mở ra.

Jin cũng chỉ bật cười trước cái sự đáng yêu, ngốc nghếch của cậu nhóc này mà đi vào vệ sinh cá nhân .

Đợi đến cái lúc cậu chịu xuống giường rồi chui vô tolet ,bước ra khỏi cửa phòng thì đã là hơn 8 giờ ,lúc này thật sự nhà ăn đã lác đác chỉ còn mấy người ,cậu đen mặt quay sang nhìn anh

'' chúng ta thật sự phải nhịn sao, chắc là còn có cái gì đó để ăn chứ ?''- cậu nhíu mày nghi hoặc

'' không còn đồ gì để phần cho em ăn đâu ngốc ạ''- câu trả lời kèm theo cái lắc đầu của anh làm cậu bối đối. Chạy một vòng quanh nhà ăn kiếm xem còn có bất kì cái gì không ,nhưng nó lại đúng như lời anh đã nói ,thật sự chẳng còn gỉ cả.

Lúc cậu quay lại thì anh đã vào phòng ,cậu cũng một mạch chạy về với cái bộ mặt khó hiểu ,anh nhìn thấy vậy liền lên tiếng hỏi:
'' thấy lạ lắm hả?''

'' dạ, dõ ràng hôm qua cũng muộn mà đâu đến nỗi này''- cậu phụng phịu đáp lời

'' à, cái đó ấy hả? Hôm qua muộn có xíu nên tất nhiên vẫn còn đồ ăn rồi ''- Jin đáp lời cậu

Cậu cũng chỉ ậm ừ rồi lên tiếng:
''em xin lỗi''
- gương mặt thành tâm với cái mỏ chu lên ,bộ mặt đáng yêu này làm Jin cũng bật cười
'' không sao ,không sao''- anh đáp.

Rồi với cái bản mặt khó coi mà nằm lăn lộn trên giường kêu rên đủ thứ , làm cho ai đó ngồi trong phòng cười không ngớt.

'' không muốn có lần sau nữa thì nhớ lời anh đã nói ,nghe chưa?''- Jin hỏi

'' dạ rồi ,em đã nhớ''- vừa đáp cậu vừa giơ tay làm kiểu tuân lệnh như quân đội.

'' rồi rồi ,chẳng mấy chốc mà đến trưa thôi ,em cố nhịn đi''- anh vừa nói vừa cười vì hành động vừa rồi của cậu.

Rồi bỗng anh à lên một tiếng như có điều muốn nói rồi lại thôi ,cậu có hỏi nhưng anh lại không có nói làm cậu rất tò mò.

Mấy tiếng trôi qua thật sư rất nhanh ,lần này không đợi anh phải nhắc mà cậu đã ngồi canh ngay cái đồng hồ treo trên tường , đồng hồ vừa điểm đến giờ ,cậu liền kéo anh nhanh như bay ra ngoài phòng ăn . Chưa đầy 5 phút anh và cậu đã ngồi trong nhà ăn với phần ăn nghi ngút khói ,vừa ăn cậu vừa dỏng tai lên nghe ngóng tin mà mọi người bàn tán vì hôm nay mọi người lại khác lạ ,có trò chuyện bàn tán tùm ba sẻ bảy với nhau. Nghe ngóng một hồi thì cậu mới hiểu dõ ,hóa ra nay là thứ 7 ,cũng chính là ngày mà sẽ có người được chọn để lên giường với cái tên Đá lạnh đó .

Cậu 'hừ' một cái khinh bỉ rồi ăn cho xong bưa trưa của mình . Quay về đến phòng cậu liền hỏi anh về việc đó , thông tin cậu nghe được là chính xác hay không?

'' ừ'' - Jin trả lời .

Câu trả lời của anh làm cậu nhẹ nhõm hẳn ,còn tưởng là có gì nghiêm trọng lắm đến nỗi anh phải dấu cơ.

'' ầy~ việc này có gì đâu mà anh lại không có nói dõ chứ'' - vừa nói cậu vừa xoa xoa mái tóc nâu hơi dối của mình ,bày ra bộ mặt thắc mắc.

'' anh lo em sợ thôi, nhỡ đâu lần trước không được ,lần này bị gọi thì sao?''- anh lo lắng nói

'' chắc không có đâu''- vừa nói cậu vừa xua tay bày ra cái bộ mặt nhăn nhở khiến anh chỉ muốn nhéo một cái .

Tuy chỉ ở với nhau được mấy ngày ,nhưng anh và cậu lại cảm thấy rất thân thiết .Anh coi cậu như em trai ,còn cậu coi anh như anh trai của mình

Một giấc no nê đến tận 5 giờ chiều, anh và cậu cùng tắm rửa, loay hoay một lúc thì đến gần 6 giờ ,đang định ra ngoài nhà ăn để ăn cơm thì có chuông báo ,Kook và Jimin xuất hiện dưới hầm làm huyên náo ồn ào một trận ,mọi người ai ở phòng nào thì lập tức đứng ra cửa để tập trung cũng như là điểm danh xem sét người để lựa chọn ,một số cô nàng vì muốn được chọn mà chuẩn bị một chút ,cô mặc váy ngắn ,váy ôm sát tôn dáng ,cô thì son phấn, người nào người lấy lộng lẫy ,ai cũng tỏ ra nổi bật để được cơ hội là người được chọn.

Đi một dãy để xem sét lựa chọn, lúc đi ngang qua phòng của cậu và Jin thì họ có dừng lại nhìn một chút làm anh và cậu loát cả mồ hôi lạnh ,nhưng rồi họ vẫn lướt qua đi tới các phòng tiếp theo ,hai người thở hắt ra khi họ đã đi qua ,nhưng rồi sự vui mừng ấy chưa được chào đón ,môi còn chưa kịp nở nụ cười thì thần chết lại đến gõ cửa ,cánh tay chĩa thẳng về phía hai người bọn họ ,thế là Jin hyung bị chọn là người tối nay sẽ hầu hạ Suga.

Mấy cô nàng khác vì không được chọn mà tức giận ra mặt ,miệng làu bàu chửi gì đấy rồi bỏ vào phòng đóng sầm cửa lại.

Bộ mặt thất vọng ,V làm động tác cố lên rồi nói nhỏ với anh:
'' bảo trọng''

Gật đầu một cái ra vẻ đã hiểu, bề ngoài thì tỏ ra cứng rắn còn trong tâm thì anh đang rất dun sợ . Bước những bước nhỏ theo sau , Jin phải cố đi nhanh để theo kịp Kook và Jimin lên trên.

Bữa cơm nay thật lạ thường ,cậu ngồi một mình ,ăn không chú tâm vào ăn mà cứ lo nghĩ cho Jin 'không biết sẽ ra sao ,có làm gì hay không '. bữa ăn ngán ngẩm kết thúc ,quay về phòng nằm trên chiếc giường mà thấy thiếu vắng hình bóng anh, tràng trai hiền lành hay nói chuyện với cậu, làm cho V không ngủ được mà chằn trọc cả đêm.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #gav#sugav