Chap 2

Phải làm sao để có thể tin vào những lời yêu thương dối trá... ???

Vào trường sớm, Seohyun ko lên lớp vội mà rẽ vào khu vườn của trường, đây là một khu vườn tuyệt đẹp với những cây hoa đầy màu sắc. Ngồi tựa mình vào 1 gốc cây to, nó ko ngừng xoa lấy bả vai mình, " dư âm" của cuộc chiến Sehun " tặng" cho nó quả thật là lớn, cơn đau âm ỉ cứ kéo dài, những cái buốt tới tận xương. Hôm qua vì biết hắn ta cũng mệt như mình cho nên cô đã rút 1 cách " nghệ thuật" như thế, hắn ta cũng chẳng đuổi theo còn gì, hòa êm xuôi!

Trận đấu đó làm Sehun cũng cay cú lắm, hắn ta chưa bao giờ để xổng "con mồi" của mình, nhất là 1 đứa CON GÁI, ko phải hắn ta chưa solo với đứa con gái nào, nhưng những đứa đó hầu như đều có phần vị nể hắn, phần vì vẻ đẹp của hắn đã khiến mấy nhỏ đó lung lay, phần vì ko lại sức, chỉ có Sehyun là ra tay với hắn mạnh bạo nhất, hắn ko trực tiếp "thụ lí" vụ nào thì thôi, nếu có phải toàn thắng, từ điển của hắn ko có từ " hòa" và "thua cuộc", vì từ đó tương đương với nghĩa là " thất bại", nếu hôm qua phần xương chậu không bị tác động đến mức khó di chuyển như thế thì Seohyun đã " xong" với hắn rồi! Chuông báo học vang lên, Seohyun chỉnh trang lại y phục rời khỏi khu vườn.

- Sehun, coi kìa!- LuHan huých hắn.

Men theo ánh nhìn của LuHan, Sehun bắt được thân ảnh nó đang di chuyển, lạnh lùng quay đi, ko nói gì, ánh mắt ko có chút gì là ấm áp.

- Con nhỏ này cũng ghê nhỉ? Đúng thật, ngoài cái mã ra xem chừng cũng được nhỉ?- Luhan đá đểu.

- Biến đi cho đẹp trời!

Không biết hắn nói Seohyun hay LuHan mà thanh âm lạnh đến đáng sợ, nguýt LuHan 1 cái thật sắc rồi quay lưng đi vào lớp khiến trán LuHan phải rớt 1 giọt mồ hôi "lạnh".

.

Từ khi vào tiết cho đến lúc ra chơi Seohyun toàn ngủ với ngủ, giáo viên biết nhưng ko có cớ la mắng nó vì thành tích học tập của nó vốn rất tốt. Xoay qua nhầm lúc Jessica đang gọi điện thoại.

- Taeyeon, em với 1 số đứa lên lớp chị!

Seohyun nhìn Jessica với ánh mắt khó hiểu nhưng không hỏi han gì thêm, chưa đầy 2 phút, tụi đàn em kéo tới lớp nó đông vui như đi hội. Jessica đưa túi đựng áo cho Taeyeon, nhờ cô nhóc trả lại cho LuHan. Bọn chứng kiến nhìn há hốc miệng không biết mô tê gì, không biết vì sao nhỏ lại có áo của LuHan. Chuyện ngày hôm đó, Jessica vẫn chưa nói gì cho Seohyun nghe, nhưng tò mò vốn không phải là tính cách của Seohyun nên cô cứ im im như thế!

Chuông báo học vừa vang lên thì 2 đứa thấy Taeyeon hớt hải chạy vào, tay cầm chặt túi áo.

- Chị... chị Jessica! Có... có chuyện... rồi!

Thấy điệu bộ gấp gáp của Taeyeon, linh tính có chuyện không hay xảy ra, Jessica chau mày lại.

- Sao ?

- Em vừa tới đòi gặp LuHan thì tụi EVIL chặn lại, thấy mình mang người theo, họ nói là mình định gây chuyện. Khi em đưa lại túi áo cho LuHan thì anh ta bảo là ai làm thì tự gánh, nếu 5 phút nữa chị không đến thì chuyện này sẽ không nhỏ đâu!- Taeyeon nói hết một lèo cứ sợ thời gian sẽ ko đủ.

Jessica giận đến đỏ cả mặt, đạp dổ cái bàn trước mặt trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, đoán biết chuyện này cũng bắt nguồn từ hôm thách đấu nên Seohyun cũng đi theo Jessica.

Jessica vừa tới thì đám đông cũng tản ra nhường đường. LuHan nói với vẻ mỉa mai:

- 5 phút! Chuẩn nhỉ?

Seohyun lạnh lùng nhìn LuHan:

- Gây sự à?

Jessica chặn Seohyun lại rồi nói thêm.

- Chả cần tức với cái bọn này Seohyun ạ! Phải đấu bằng trí tuệ và đánh thẳng vào tinh thần! - những chữ cuối được Jessica nhấn mạnh, nhìn LuHan với vẻ trêu ngươi.

- OK! Thích thì chiều!- LuHan khoanh tay ra vẻ nghĩ ngợi - Bingo, 9.00pm, bar của cô.

Jessica ko nói gì thêm, cả bọn tụi nó chấp nhận lời thách đấu tập thể này.

- À, mà Sooyeon (Jessica) này, chẳng phải đem áo đến trả tôi sao?- LuHan cố tình nói lớn cho mọi người nghe thấy.

Câu nói vừa thốt ra, bao nhiêu cặp mắt đều đổ dồn sang Jessica, mọi người ko hiểu cớ gì mà nhỏ lại giữ áo của tên đó. LuHan vốn dĩ là 1 tên lăng nhăng hạng nhất, chuyện đó vốn không lạ, còn Jessica, không lẽ ........... cũng gì gì như những đứa con gái tầm thường khác!

Jessica tức đến đỏ cả mặt, biết tên đó đang hạ uy tín của mình, nhỏ không nói gì thêm, ném thẳng túi áo vào mặt tên đó rồi hậm hực bỏ đi, Seohyun đảo mắt 1 lượt nhìn đám người của EVIL với vẻ " không sợ bỏng tay thì đừng chạm vào", ánh mắt ngừng lại ngay trên người Sehun thật lâu, ánh nhìn như dành cho "kẻ thù không đội trời chung".

Cả bọn người nó kéo về, chuyện tụi nó quá um sùm khiến cho những lớp kế ko ai chịu học, đổ dồn ra xem thật đông. Sehun nhìn theo dáng Seohyun 1 hồi lâu rồi cất lời hỏi:

- Tinh thần đau hơn thể xác, alright?

- Đương nhiên, hỏi gì xàm thế?- LuHan quắc mắt sang nhìn hắn.

Sehun lắc đầu, miệng nở nụ cười bí hiểm rồi bỏ vào lớp.

Họ thực sự đã dính vào nhau theo trò đùa của số phận- từ đây. Bao nhiêu nước mắt, nụ cười, kể cả đau thương và khổ sở sẽ đi theo họ suốt 1 cuộc hành trình dài.........

~9.00 pm, bar B&L.~

2 thằng con trai vừa bước vào, thu hút ánh nhìn gần nửa bar, 1 vài đứa ngồi trong góc chạy lại cúi người chào.

- Seohyun, 2 người kia!- Jesica gọi.

Nghe Jessica nói, nó hướng mắt ra khu vực gần cửa ra vào, khóe môi vẽ ra nụ cười nhạt.

- Tới rồi!

- Nhập tiệc, trò chơi bắt đầu! - Jessica ra hiệu cho những người trong nhóm.

2 đứa nó kéo bọn đàn em ra, tạo hẳn thành 1 đội hình đối lập với nhóm EVIL.

2 bên ko ai nhường ai, nhìn nhau với vẻ khinh thường ra mặt. Sau khi đã ổn định, hắn ra điều kiện:

- 3 phần? OK?

- Tiếp!

- 2 trận đầu cử người ra, còn trấn cuối... tiếp tục solo 2.2.

- Vậy nội dung thi đấu ra sao?

- Trận thứ nhất: cho 5 loại rượu hạng nặng, người đại diện của 2 nhóm sẽ đồng loạt cùng nhau uống những loại từ nặng đến nặng nhất, ai gục trước thì thua. Trận thứ hai: cử 1 người trong nhóm có kiến thức về các loại rượu, sau đó chọn 1 người ngoài cuộc, ko thuộc nhóm nào cả để chọn rượu, khi mang ra, rượu hoàn toàn mất nhãn, tự uống rồi xem xét mùi vị mà đoán tên. Sẽ có 3 chai rượu được chọn. Trận 3: đấu trên sàn nhảy, phân theo điệu mà nhảy, khúc cuối nhảy cùng nhau ( bạn nào có chơi Au thì liên tưởng tới nhảy B-Boy ấy, tựa tựa như thế ). Sẽ có 2 số máy chính tượng trưng cho 2 nhóm, những người ngoài cuộc thấy nhóm nào good nhất sẽ nhắn tin vào số máy đó, tổng kết, số tin nhắn bên nào nhiều hơn thì bên đó sẽ thắng. Tuyệt nhiên - LuHan nhấn mạnh - thành viên của mỗi người trong đội tuyệt đối ko tham gia vào trò nhắn tin, nếu bị phát hiện, thua tức khắc, để đảm bảo điều đó, mỗi người phải lấy hết điện thoại ra ngoài rồi tập trung lại 1 chỗ trong quá trình bình chọn.

- Thua thì sao? Thắng thế nào? - Jessica cất giọng lạnh lùng hỏi

- Nhóm thua chấp nhận phục tùng không điều kiện cho nhóm thắng - LuHan nhấn mạnh " không điều kiện "

- Muốn gì nữa ko?

-Khỏi, vô luôn đi!

GAME START:

Chẳng ngán gì, bọn nó ai cũng chọn ra 1 đứa tửu lượng cao nhất. Nhóm nó cử ra 1 thằng con trai, nhóm hắn cử ra 1 đứa con gái, nam với nữ quả thật không cân xứng chút nào; tuy thế, đứa nào uống cũng khiếp như nhau, nhưng xui cho nhóm hắn, đứa con gái chống cự đến cỡ 4 chai rưỡi thì không trụ được nữa, nhóm nó hên hơn, tên đó uống liển tù tì 5 chai, mặt mày đỏ ửng, nhỏ kia gục không bao lâu thì 1, 2 phút sau cũng tới tên đó. Jessica đón nhận kết quả với vẻ hả hê, 1-0 nghiêng về phía bọn nó, ko quên tặng cho EVIL 1 nụ cười đểu khủng khiếp khiến LuHan bực mình đến độ gọi ngay một chiếc xe "tống" đứa con gái đó về.

Jessica chợt nhận ra chiếc nhẫn trên sợi đeo cổ của LuHan, nhỏ thục tay vào Seohyun rồi hỏi:

- Nhớ ko? Chiếc nhẫn có sọc kẻ đen, được đính 2 viên đá chìm hình thoi màu tím.

- Nhớ, có gì sao? - Seohyun ngạc nhiên hỏi.

- LuHan... tên đó giữ nó !- Jessica như ko tin vào mắt mình

- Thế đấy! Rõ rồi!- Seohyun bình thản nói.

Mọi người đều dành ra 5 phút giải lao, chờ cho trận đấu thứ hai. Jessica căn dặn mọi người đủ điều, chọn lựa người chơi cho hiệp 2. Xong xuôi, còn tới 2 phút đủ để nhỏ " tám" thêm chút xíu:

- SeoHyun, không lẽ... chị Yoona đã từng quen LuHan sao? Chẳng lẽ LuHan là người như thế thật? Còn giữ chiếc nhẫn chắc là tên đó còn tình cảm với chị Yoona nhiều lắm nhỉ?

- Tùy! Có thể còn yêu, hoặc là để trước mặt như thế để cảnh tỉnh bản thân!

- Thế... LuHan có biết... Tớ là em chị Yoona không nhỉ? - Jessica ngây ngô nhìn Seohyun

- Nghĩ đi!- Seohyun hướng mắt nhìn Jessica.

- Nói thế là biết rồi. tên đó là chuyên gia moi tin, trình độ điều tra chuyên nghiệp đến thế mà! - Jessica nghĩ ngợi gì đó.

Jessica và Seohyun quay qua nhìn hai tên ngồi phía bên kia, thấy bọn nó nhìn, Sehun tỏ vẻ chẳng để ý, còn LuHan thì đáp với Jessica nụ cười đầy ẩn ý rồi quay đi. Vào hiệp đấu, người của phía 2 bên đều bước ra trong tiếng reo hò đầy phấn khích của mọi người. Thấy người bên phía EVIL, Taeyeon ( người được cả đội cử ra) có hơi chùn bước, nhưng với sự cổ vũ đầy nhiệt tình của phía " đội nhà", cô bé vẫn mạnh dạn bước lên.

- Mày chọn Baekhyun? Có nhiều người còn tài năng hơn thằng nhóc. - Sehun nhìn LuHan tỏ vẻ không hài lòng.

- Ko có gì lạ đâu, con bé đó "kết" Baekhyun! Cử Baekhyun ra thế khiến con bé ảnh hưởng đến tâm lí!- LuHan cười đểu nói.

- Mày chắc??? Mày nghĩ là con bé sẽ đặt tình cảm riêng tư lên trên à?

- Không! Chỉ có điều là khi có gì đó áp lực con bé hay bị hoảng lắm! Tin tao đi! - LuHan cười đác chí.

- Trình độ điều tra của mày tuyệt đỉnh quá rồi nhỉ? - Sehun vô cùng khâm phục trình độ của LuHan

Chai rượu đầu tiên được mang ra, Baekhyun và Taeyeon đều thử 1 ngụm, trông vẻ mặt của họ ban đầu là hơi căng thẳng, sau đó lại giãn ra. Baekhyun nói nhỏ vào tai người MC, rồi lần lượt đến Taeyeon cũng thế! Để xem, rượu này màu trong suốt, hương lạ tựa như mùi bưởi hắt thẳng vào mũi...

- Clear Gin!!! Chính xác! Đó là Clear Gin! Cả hai đội điều chính xác, 1.1 cho cả hai, giờ chúng ta sẽ tiếp chai thứ hai.

Tỉ số hòa hiệp 1 làm cho 2 bên thở phào nhẹ nhõm, tuy thế nhưng nét căng thẳng vẫn ko rời khỏi mặt của thành viên 2 đội. Chai rượu thứ hai được mang ra, 2 bên lại rơi vào tình trạng trầm lắng, chỉ nghe được mỗi tiếng nhạc xập xình như một quán bar không người. Lần này là Taeyeon nói ra tên trước, rồi đến Baekhyun. Khả năng phán đoán lần này nhanh hơn lần trước, nhưng nhìn mặt Taeyeon có vẻ không tự tin với kết quả của mình cho lắm.

- Uhm, trước khi nói kết quả tôi xin nói sơ lược về loại rượu này 1 chút. Đây là 1 loại rượu được chưng cất từ 1 loài cây có gai thuộc họ xương rồng, mang đặc tính nóng, gây hưng phấn cho người uống, có màu vàng nhạt. Và đáp án của cả 2 bên đều ................ chính xác! Xin chúc mừng tỉ số là 2.2. Và đây là chai rượu cuối cùng, nếu như vẫn hòa thì tỉ số vẫn sẽ là 1.0 nghiêng về Mẫu Đơn!

Chai rượu cuối được mang ra trong sự hồi hộp của cả 2 đội, nếu hòa luôn nhóm này, thì EVIL sẽ khó gỡ, đương nhiên chai cuối cùng thì sẽ khó đoán hơn 2 chai kia rồi. Taeyeon và Baekhyun thử 1 ngụm từ chai rượu mất nhãn kia. Chân mày Taeyeon hơi châu lại, nhỏ biết loại rượu này nhưng ko phân loại được, cộng thêm sức ép tâm lí từ Baekhyun nữa, loạn hết cả lên rồi! Mọi người đều chờ kết quả của mỗi mình cô bé, đánh liều nói bừa kết quả, thấy 1 nụ cười nở trên môi người MC khiến cô bé có đôi chút bất an.

- Tôi đã có kết quả chung cuộc rồi! À, mà tôi muốn nói thêm, đây là rượu Brandy táo, cô bé bên Mẫu Đơn chắc do lẫn mùi vị nên đã nhầm với Brandy nho! Thế nên, kết quả hiệp 3 này thuộc về EVILLLLLLLLLLLL !!! Qua 2 cuộc thi, hòa là kết quả được cập nhật mới nhất! Kết quả chung cuộc phân định thắng thua chỉ chờ vào vòng cuối, thế nên, cả 2 đội đều phải cố gắng. Chúng ta sẽ giải lao nữa tiếng để chờ vào trận cuối cùng!!- MC.

Taeyeon bước xuống với vẻ mặt hối lỗi, tuy nhiên, mọi người không ai quan tâm đến điều đó cả, vẫn cười vui vẻ với cô bé như bình thường như không có chuyện gì xảy ra. EVIL thì nhìn bọn nó với vẻ kiêu ngất trời nhưng bọn nó vẫn tỏ vẻ không có chút gì là quan tâm. Jessica và Seohyun đang chuẩn bị cho trận cuối cùng, nhảy dance không có gì là khó khăn với bọn nó cả!

Trước khi trận 3 diễn ra, 2 số điện thoại đại diện cho mỗi nhóm được hiển thị trên màn hình chính, người của 2 nhóm cũng lần lượt mang điện thoại của mình ra tập trung vào 1 chỗ. Khác hẳn với 2 trận đầu, trận cuối ko khí có vẻ căng thẳng gấp mấy lần, learder của 2 bên đều ko tầm thường cho nên ko thể nào đoán trước được kết quả.

Bọn họ bắt đầu bước lên sân khấu, những cặp mắt rực lên như chứa lửa bên trong. Tiếng nhạc vang lên, vì là nữ nên nhóm nó được ưu tiên nhảy trước. Jessica và Seohyun nhảy, mỗi đứa một phong cách khác nhau nhưng duy nhất đều có điểm chung là các động tác đều ko quá mềm mại hay thô tục, tuy thế, mỗi người đều có phong cách riêng để thu hút những ánh nhìn. Rồi đến lượt bọn hắn, động tác mạnh mẽ vô đối có xen lẫn vài điệu hip hop, 2 chân thì nhảy kèm theo vài động tác vũ đạo còn hai mắt thì nhìn bọn nó với vẻ cao ngạo như mang ý " hãy chống mắt lên mà coi bọn này nhảy, các người thua rồi! ". 2 bên cứ luân phiên nhảy như thế, đến cuối bài, 4 người hòa chung làm 1 nhịp, tuy tất cả động tác đều không giống nhau nhưng nó vẫn không hề khiến những người xem phía dưới bị chói mắt. Trận đầu kết thúc bằng những tiếng la hét ngất trời và những tràng pháo tay ko dứt. Tiếng người MC vang lên vẫn không đủ để khiến người bên dưới im lặng:

- Đây quả là trận đấu thú vị. Có lẽ các vị đã biết được mình nên bầu chọn cho đội nào rồi nhỉ? 10 phút bình chọn. BẮT ĐẦU !

10 phút chầm chậm trôi qua, chưa bao giờ cả bọn thấy thời gian lâu thế, Taeyeon cứ đứng ngồi ko yên, cô bé sợ nhóm mình sẽ bị thua. Nếu thế, thì cô bé sẽ cảm thấy có lỗi lắm!

- OK! Bình chọn kết thúc! Trong tay tôi là 2 cái điện thoại có lưu số tin nhắn trong đó! Tôi sẽ đọc số tin của Mẫu Đơn trước, là ... 357 tin! Một con số " khủng" đúng không?

357 so với ngần này người cũng không tệ, chiếm ưu thế cỡ 50% rồi, cơ mà trong bar con gái hôm nay nhiều quá, mà bọn hắn lại handsome đến thế ! Nếu bọn đó mà không "công tư phân minh" thì bọn nó nhảy dù có hay và chuẩn thế nào cũng không thể win được!

- Và đây là lượng tin nhắn của EVIL !!! ... 357 tin... Hòa rồi, thật bất ngờ phải không? - người MC dường như không tin vào những gì mình thấy, 1 sự trùng hợp đến ko thể nào tin được, có chăng... đó chính là sự khơi nguồn của định mệnh???!!!!

Kết quả cuối hòa khiến những người xem trận đấu vui ra mặt, nhưng ngược lại với điều đó, 2 nhóm dường như đều không bằng lòng tí nào, họ cứ đứng im thế mà đấu võ mắt với nhau, tỏ vẻ kiêu hết sức có thể!

Bánh xe số phận cứ chầm chậm mà quay, cuốn vào đó những bước chân lầm đường, lẻ loi. Họ có chắc sẽ là một nửa của nhau hay chỉ đơn thuần là những đường thẳng song song cắt nhau một lần rồi xa nhau mãi mãi! Cứ chơi trò mèo vờn chuột với nhau mãi như thế mà ko chịu thẳng thắng, can đảm bỏ qua tất cả mà nhìn lại nó ???

Seohyun không nói gì cả, cô quay lưng bỏ về trước, ngoài trời đang mưa tầm tã, bọn đàn em chả biết nói gì. chỉ biết im lặng nhìn bóng cô khuất dần, họ không dám nói gì cả. Thấy bầu không khí có vẻ căng, Jessica vội lên tiếng:

- Không sao đâu! Hòa là tốt rồi! Taeyeon, không cần phải cảm thấy có lỗi đâu em à! Mấy đứa về nghỉ ngơi hết đi!

Cả bọn kéo nhau ra về, Jessica ngồi lại trông quán, thấy bóng 1 người con trai đang bước ra phía hành lang ngoài, đó chẳng phải là người bạn trai cũ vừa chia tay nhỏ sao, bên cạnh anh còn có 1 người con gái khác nữa, nhìn thân mật như thế! Anh quên nhỏ thật rồi à? Chỉ mới 1 năm thôi mà! Nghĩ đến điều đó, tim nhỏ bất chợt nhói lên 1 chút! Dẫu sao trước đó, anh và Jessica cũng đã rất hạnh phúc, nhưng nhỏ vẫn khêng giữ được anh, lý do phũ phàng :

- Xin lỗi, Jessica à! Anh nghĩ là mình chia tay đi! Cặp với 1 đứa con gái có uy hơn mình khiến anh không chịu được, anh vẫn yêu em và anh cũng biết là em cũng rất yêu anh, nhưng ta không thể nào mà tiếp tục được nữa.

Gạt đi mớ kí ức đau thương đó, chạy theo bóng người con trai vừa rời bar, chạy ra tới cửa, nhỏ chợt khựng lại khi thấy chiếc xe hơi quen thuộc đang đậu cách bar không xa, dù mưa, nhưng bóng đèn loe loét bên đường vẫn đủ để Jessica thấy được họ- đang- kiss- nhau trong xe! Nhỏ nép người vào sát bức tường rồi từ từ trượt xuống, những giọt nước mắt cứ tuôn ra không ngừng. Có 1 giọng nói sát bên vang lên làm cho nhỏ phải ngẩng đầu:

- Người đó - hướng về chiếc xe bên vệ đường - bạn trai cũ!- trong lời nó có ý gì đó mang vẻ khiêu khích.

- LuHan?- nhỏ đứng thẳng lên rồi gạt đi nước mắt, lấy lại phong thái tươi tỉnh hàng ngày.

- Đáng thương! - LuHan nhếch môi.

- Mặc kệ tôi!

Jessica trả lời mà mắt vẫn hướng đến chiếc xe đó, lời nói cũng không có vẻ gì là bận tâm đến nghe thiếu sức sống hết mức, điều đó khiến LuHan hơi ngạc nhiên. Cứ thế, nhỏ lao thẳng ra ngoài màn mưa đen đặt đó!

- Diễn tốt lắm! Em trai!- người con trai cười.

- Vậy là xong phải không anh LuHan!- người được gọi là " em trai" hỏi lại.

- Ừ! Xem ra nhỏ đau lắm! - LuHan lại cười, một nụ cười nhạt.

- Thôi anh ạ! Quen với Jessica mệt chết, thế nên em mới chia tay! Quen nhỏ như thế để nổi tiếng là được rồi! Giờ đây đứa con gái nào mà chả biết em!- thằng đó nói đểu.

LuHan trao cho thằng đó 1 xấp tiền dày cộm rồi thong thả cho 2 tay vào túi quần mà bước đi, ánh mắt trong lạnh đến đáng sợ.

Đừng bao giờ chạm tới cuộc đời ai nếu bạn có ý làm tan nát trái tim họ !!!

- Jung Soo Yeon, đừng trách tôi, chị cô đã khiến tôi trở nên như thế!

2 năm trước

- Chia tay đi!- người con gái lên tiếng.

- Tại sao? Em nói lý do đi!- người con trai sững lại.

- Đúng, anh có tiền, có sắc, có địa vị, nhưng tôi chán anh rồi! Cái gia thế của anh khiến tôi phải sợ! Ok? Giờ thì tránh xa tôi ra! Tôi còn muốn sống! - Yoona - người con gái lên tiếng.

- Em... Nếu tôi ko nói với em điều đó, em có rời xa tôi ko? Có bao giờ em vì điều đó mà bị trầy sướt gì ko?

- Thứ nhất: nếu anh không nói, tôi vẫn sẽ cho anh sống trong hạnh phúc ảo kia! Thứ hai: giờ đây tôi không bị gì nhưng đến lúc tôi có bị anh cũng chả biết đâu! Chỉ cần bọn nó làm cái "roẹt" là tôi chết không kịp thở!

- Em... quá đáng thật! Em không tin vào khả năng của tôi sao?

- Dẹp đi! Đừng nói gì nữa! Còn nữa, chấm dứt rồi thì đừng bám theo tôi dai như 1 con đỉa, ha? Lần sau muốn quen ai để tôi chỉ cho, em tôi đấy. Nó tên Soo Yeon, xinh lắm! Vậy đi nha!

Nói rồi nhỏ phũ phàng rời đi, chỉ còn LuHan đứng đó với 1 nỗi đau tinh thần quá lớn.

- Hóa ra từ trước đến giờ chỉ có tôi ngộ nhận mình là người hạnh phúc nhất thế gian! Vì tiền thôi hả em? Em coi tôi là một thằng ngốc à? - trong lời nói của LuHan thể hiện một nỗi đau xót đến tột cùng.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top