Chap 14
Hiện trường trước hết tỉnh táo lại , là Jiyeon.
Cầm lên tấm hình, cô tỉ mỉ nhìn một lần, sau đó hỏi nói: “Park Guyri là ai?”
Thư ký cùng luật sư không khỏi hướng Eunjung nhìn lại.
“Là một vị quản lý bộ phận kinh doanh của Ham thị, bởi vì là người khả nghi ăn cắp cơ mật công ty mà chờ đợi hậu thẩm, mới từ chỗ giam chạy trốn, chỉ là unni không nghĩ tới cô ấy sẽ đối với Lulu xuống tay!” Eunjung mở miệng hồi đáp. Guyri muốn dùng Lulu đả kích mình, hiển nhiên phải là biết Lulu là con của Cô. Thế nhưng sự kiện người biết cũng không nhiều, huống chi Guyri vừa mới trốn ra được, căn bản là không thể có thời gian đi thu thập tình báo.
Nếu như không phải là có người âm thầm cố ý nói cho cô ấy biết, đó chính là trước cô ta đã điều tra cô.
“Chỉ là như vậy mà thôi?” Jiyeon cũng không cảm thấy chuyện sẽ đơn giản như vậy.
“Trước khi gặp em, cô ấy từng là bạn gái unni.” Eunjung cũng không tính giấu giếm điểm này.
Mắt của Eunjung, yên lặng nhìn cô, trong con mắt đen nhánh, là một loại không có chút nào cất giữ trong suốt, yêu say đắm cùng với. . . . . . Hối tiếc.
Đúng vậy, Eunjung không có nghĩ tới, Eunjung thật có thể gặp gỡ mệnh y của mình, không có nghĩ qua, Eunjung sẽ yêu cô hoàn toàn, càng thêm không có nghĩ qua, cô đã sớm sinh cho Eunjung một đứa con.
Nếu như Eunjung biết, Eunjung nhất định sẽ không để cho mọi nữ nhân khác tham gia vào cuộc sống mình, Eunjung nhất định sẽ cất giữ đầy đủ nhất trong sạch mình cho cô, Eunjung nhất định sẽ càng thêm cố gắng trong biển người tìm kiếm cô, chỉ vì một ngày có thể nhanh chóng gặp nhau.
“Nói cách khác, nữ nhân kia là vì yêu thành hận, cho nên mới tính toán đánh cắp cơ mật công ty , hay bởi vì hận unni bắt cô ấy, cho nên muốn dùng Lulu báo thù unni?” Thanh âm Jiyeon, nghe bình tĩnh đến quá đáng.
Eunjung trầm mặc gật đầu một cái.
Ngay khi thư ký cùng luật sư nghĩ đến, nữ nhân này cùng tổng tài bọn họ quan hệ thoạt nhìn rất không bình thường thời điểm này sẽ bùng phát cãi lộn,Jiyeon lại ngoài dự kiến chỉ là lầu bầu một câu: “Cho nên em đã nói, nam nhân không thể bộ dáng có quá tốt!” Dứt lời, cô còn hung tợn trừng mắt liếc Eunjung một cái.
“Yeonie!” Eunjung nhất thời có chút dở khóc dở cười.
"Lulu em muốn tự mình đến cứu!” Cô rất trịnh trọng đối với Eunjung nói, trên khuôn mặt trẻ con, có một loại ngoan lệ Eunjung tại chưa thấy qua.
Xem ra mệnh y của cô, tựa hồ là định đem bí mật ẩn giấu dùng hành động thực tế tới nói cho cô biết rồi. Eunjung suy nghĩ một chút hỏi: “Em tính toán cứu người thế nào?”
“Trước hết để cho thủ hạ của unni toàn bộ nghe lệnh em điều động.” Jiyeon nói ra bước đầu tiên của cô.
“Có thể.” Eunjung vuốt cằm nói.( chắc cọ gâu )
“Em còn muốn tất cả tài liệu mà unni biết về Guyri .” Cô tiếp tục nói.
“Không thành vấn đề.”
“Tốt lắm, unni để cho bọn họ đi ra ngoài, em có chút chuyện phải làm.” Jiyeon chỉ chỉ thư ký cùng luật sư còn sững sờ .
Đợi đến những người không có nhiệm vụ cũng ra khỏi phòng Tổng tài, Eunjung phát hiện tiểu dã miêu của mình, đã đỉnh đạc ngồi ở trên ghế da mình làm việc , xâm chiếm máy tính của Mình , tay trái năm ngón tay thật nhanh ở trên bàn phím đánh, mà tay phải, là đang lấy điện thoại di động ra gọi đi.
“Minie, Lulu bị bắt cóc rồi. . . . . . Chớ rống, bạn rống làm mình mau tai điếc rồi. Đầu mối? Đối với đầu mối có, mình biết rõ là một nữ nhân tên Park Guyri bắt cóc Lulu. . . . . . Mình muốn bạn lập tức giúp mình liên lạc những người trước kia, đều không cho còn dư lại! Địa điểm. . . . . .” Jiyeon ngay sau đó ngẩng đầu hỏi Eunjung, “Nơi này unni có phòng họp nào còn trống không, em muốn một phòng.”
“Có thể.” Eunjung trực tiếp ấn nút điện thoại nội tuyến trên bàn làm việc, “Lee thư kí, kêu người phòng họp SCN1 ra ngoài, tôi muốn dùng.”
“Dạ, Ham tổng.” Lee bí thư nhận lệnh, trò chuyện kết thúc.
Vì vậy Jiyeon hướng về phía điện thoại di động một đầu khác dư âm Hyomin nói: “Bạn nghe được đi, tập đoàn Hạm thị phòng họp SCN1, thời điểm bọn họ tới cẩn thận một chút, chớ để bị người khác phát hiện. . . . . . Cái gì? Bạn sợ bọn họ không tìm được địa điểm? Mẹ nó, nếu quả thật cả căn phòng hội nghị còn tìm không được, đừng trách mình đi phá tan hang ổ của bọn hắn!”
“Tiểu dã miêu” phát uy!
Mà khi một giờ sau, ở trong phòng họp SCN1, Eunjung híp lại hai mắt nhìn từng bóng dáng những người thần kia bí xuất hiện ở trong phòng họp , lần nữa phát hiện, cô tựa hồ thật quá khinh thường “tiểu dã miêu” rồi.
Những người này tiến vào phương thức vô cùng kỳ quặc, có từ trên trần nhà phòng họp leo xuống , có từ ngoài cửa sổ chợt tiến tới, còn có đánh vỡ vách tường đi tới.
“Mẹ nó, Dong WooNam, anh không có gì sao đem tường đánh vỡ làm chi?”Jiyeon vỗ bàn trừng người.
Nam nhân cao lớn to con trở về trừng một cái, “Không phải cô nói đi vào cẩn thận một chút, đừng làm cho người khác phát hiện sao?”
“Làm ra tiếng động lớn như vậy, cái này là cẩn thận sao?” Thân thể nhỏ bé lập tức linh xảo nhảy lên đến trước mặt đối phương, mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, chỉ nghe được”Phanh” một tiếng vang thật lớn, Dong WooNam đã bị Jiyeon hung hăng ném qua vai.
Rầm!
Thân thể cao lớn ngã trên mặt đất, chỉ là trong phòng họp mấy cái người kia hiển nhiên đã tập mãi thành thói quen rồi, một nam nhân khác mặt lịch sự nhìn có chút hả hê nói: “Dong WooNam, anh tựa hồ còn là không có trí nhớ tốt a, chẳng lẽ anh quên, nếu Tiểu Nhiên nói là một, anh liền ngàn vạn đừng nói là hai.”
“Joon KyungHwa!” Dong WooNam cắn răng nghiến lợi, đối đầu hai vạn năm, tùy thời có thể nổ tung hỏa dược tuyến.
“Muốn gây gổ chờ tôi cứu con rồi ầm ĩ tiếp!” Jiyeon một cước đem Joon KuyngHwa đạp ra một bên.
Tất cả mọi người ở đó nhất thời đều yên lặng xuống.
Jiyeon hướng về phía Hyomin làm thủ hiệu, Hyomin nhanh chóng đem tư liệu về Park Guyri sửa sang lại phân cho mọi người, dĩ nhiên, trong đó còn có tấm hình Park Guyri gửi tới.
Mọi người cau mày nhìn, đột nhiên, có người hỏi: “Lulu, vị tổng tài tập đoàn Ham thị này cũng tính toán giúp một tay cứu Lulu sao?”
“Nói nhảm, cô ấy là ba của nó!” Jiyeon nói.
Lạch cạch! Lạch cạch! Lạch cạch!
Dù là những người này ở trong hắc đạo hô phong hoán vũ, hùng bá nhất phương, giờ phút này cằm cũng rối rít rớt đất.
Trong nháy mắt, mọi người đồng loạt nhìn một chút Eunjung, trong ánh mắt tràn đầy đồng tình, giống như đang nói…, cuối cùng có người chịu nhảy xuống hố lửa, tiếp thu tiểu ma nữ này. Mà Nam Cung Lăng, càng thêm cơ hồ lệ nóng doanh tròng nhìn Eunjung. Chồng trước như hắn, cuối cùng cũng có người kế nghiệp.
Năm đó chuyện bị Lulu cầm súng ép buộc đi đăng kí kết hôn, nhưng hắn là cả đời thậm đã chí quên không hết. Dĩ nhiên, trừ những người đang có mặt ở đây biết nội mạc bên ngoài, những người khác không biết,Dong WooNam hắn cũng có một mặt uất ức như vậy.
“Yeonie, Park Guyri lại gửi fax, nói cậu ở trên website nội bộ Ham thị đăng một đoạn video.” Hyomin trong tay cầm giấy fax từ trong tay thư kí bên ngoài mới nhận lấy.
Jiyeon cơ hồ ngay khi bạn thân đang nói chuyện,ngón tay nhanh chóng nhập bàn phím, đi vào trang web Ham thị.
Một đoạn video ngắn , video chủ yếu là cảnh Lulu, giờ phút này Lulu một cái tay bị còng tay ở một cây giống như là cây sắt, mà Lulu bên cạnh trên mặt đất, qua quả bom, nghiêng đầu suy nghĩ một chút, tự lẩm bẩm: “Đây chính là mẹ nói bắt cóc thôi.”
Video rất ngắn, cũng chỉ có ba phút.
“Park Guyri gửi video tới đây mục đích là cái gì?”
“Bom này chẳng lẽ lập tức cũng sẽ bị phát nổ chứ?”
“Lulu không hổ là con trai của Lulu a, tuổi nhỏ như thế, gặp chuyện còn trấn định như vậy.”
“Park Guyri này, để cho ta bắt được, bán ả vào trong nhà chứa, kêu mấy trăm thủ hạ đi chơi chết ả!”
Tất cả lão đại giang hồ, rối rít phát biểu cảm nhận của bọn hắn .
Jiyeon nhìn video, ngược lại thở phào nhẹ nhõm, “Park Guyri nếu phát đoạn video này, cũng sẽ không quá nhanh động Lulu, cô ấy chủ yếu là hi vọng tôi cùng Eunjung trong lòng càng khó chịu càng tốt, cho nên sẽ trì hoãn thời gian, cố ý hành hạ tâm lý của chúng ta.”
“Vậy làm sao bây giờ?”
“Lập tức đi điều tra bối cảnh trong video, xác định địa điểm trong video rốt cuộc nơi nào.” Jiyeon phân phó hoàn tất xong,bắt đầu cẩn thận lần nữa xem đoạn video này, mà những lão đại giang hồ kia, lấy điện thoại di động ra, bắt đầu vội vàng cùng thủ hạ liên lạc.
Trong phòng họp, náo nhiệt hò hét, giống như chợ bán thức ăn bình thường.
Hyomin đi tới bên cạnh Eunjung nói: “unni tựa hồ một chút cũng không kinh hãi.”
“Không, unni rất giật mình.” Eunjung trả lời.
“. . . . . .” Cô thật đúng là không nhìn ra, Eunjung biểu tình có bất kỳ một chút giật mình nào.
“Chỉ là, vô luận cô ấy đối với tôi giấu giếm cái gì, giữa tôi và cô ấy đều không thể thay đổi. Như bây giờ jiYeon, sẽ chỉ làm tôi khâm phục cô ấy kiên cường cùng tỉnh táo.” Nếu như đổi thành những nữ nhân khác, chỉ sợ sớm đã khóc sướt mướt, lục thần vô chủ.
“Có lẽ, unni thật thích hợp Jiyeon.” Hyomin nói, “Đợi đến sau khi Lulu cứu ra, Jiyeon sẽ phải đối với unni thẳng thắn tất cả.”
“Cô tựa hồ rất chắc chắn Lulu sẽ bình an vô sự.”
“Chẳng lẽ unni không phải hi vọng như thế sao?”
“Không, tôi tin tưởng cô ấy!” Eunjung nghiêng đầu, ngắm nhìn đang bàn hội nghị thao tác của Jiyeon trên máy tính, “Cô ấy là nữ nhân tôi chọn trúng, Lulu là con chúng tôi, nhất định không có việc gì!”
Đoạn video thứ hai đến, xác nhận suy đoán Jiyeon, bởi vì trong video hiện ra thời gian bom hẹn giờ , khoảng cách nổ tung thời gian còn dư lại 57 phút.
End chap 14
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top