Chương 4: Quyết định

Tuấn Nhi Quốc nói chuyện, thu hồi màn cả vú lập miệng em, chuyển sang giả mù sa mưa nói: 

"Ha ha, tuy nhiên, việc này cũng không phải không có cách giải quyết, tuy rằng cậu đối với tôi thực quá đáng, nhưng tốt xấu tôi đối với cậu vẫn có chút tình chị em, nếu cậu muốn sống yên thân, cũng không phải là không thể nào, chỉ cần cậu đến trước mặt tôi giải thích, cũng làm cho tôi đem một cái tát kia trả lại, cam đoan nhất định không tham lam tiền của ba tôi, tôi liền cho người dừng việc giải tỏa lại!"

Cô ta nói những lời này thật vô liêm sỉ. Chung Quốc nghe được giận dữ cười lại. Tỏ ra xem thường, không muốn cùng cô ta tranh cãi nhiều, Chung Quốc lười biếng nói: 

"Tuấn Nhi Quốc, tôi phải sửa đúng cho cô một sai lầm, cô nói cái kia 'tiểu lưu manh', cái cách nói này không đúng, anh ta không phải tiểu lưu manh!" 

Cậu có thể cảm giác được Tuấn Nhi Quốc ở đầu kia điện thoại bị bức đến ngừng thở, mới nói tiếp: 

"Cô là loại người có đầu mà không óc?? Cô dùng mắt thường nhìn không ra anh ta lớn bao nhiêu sao? 'Tiểu lưu manh'? Tiểu cái đầu nhà cô! Tôi nói cho cô biết, anh ta là 'Đại' lưu manh!!! Nghe rõ chưa?"

Chung Quốc có thể tưởng tượng được thời khắc này trên mặt Tuấn Nhi Quốc biết tình sẽ là cỡ nào vặn vẹo.

"Chung Quốc, cậu chờ rồi xem" Tuấn Nhi Quốc như nổi điên: 

"Cậu như vậy bắt nạt tôi, tôi nhất định không để cậu yên! Tôi cho cậu cơ hội, là chính cậu không biết phân biệt, không biết quý trọng! Cậu thực sự là quá đáng! Về sau cho dù cậu có quỳ gồi trước mặt tôi, tôi cũng nhất định sẽ không tha cho cậu! Tôi nhất định sẽ làm cho Tại Hưởng đem nhà cậu phát quang, nhất định! Cậu chờ ngủ ở ngoài đường đi!!!" Từng tràng từng tràng tuôn ra giống như mình phải chịu ức chế rất ghê gớm.

Chung Quốc bỗng nhiên không kiên nhẫn: 

"Tuấn Nhi Quốc, cô sẽ không để yên? Như vậy không có việc gì làm cũng không chịu để yên đi làm phiền người khác sao? Ăn no rồi thừa hơi đi? Cô còn tiếp tục dây dưa, đừng trách tôi nặng tay"

Tuấn Nhi Quốc lanh lảnh giọng: 

"Chung Quốc, là cậu lần nữa cùng tôi dây dưa! Nếu cậu cam đoan không tham lam tiền của nhà tôi, chúng ta có thể có nhiều chuyện thế này sao!". 

Nói xong, cô ta như thể ẩn nhẫn ấm ức nói: 

"Chung Quốc, cậu thật sự quá đáng, tham lam không nói, còn muốn dọa dẫm tôi, cậu! Cậu! Cậu cùng mẹ cậu giống nhau đáng ghét, trách không được ba tôi không cần các người!"

Bởi vì một câu cuối cùng của Tuấn Nhi Quốc, Chung Quốc chân chính, hoàn toàn, hoàn toàn nổi giận.

●︶︶●

Chung Quốc hướng microphone lạnh lùng nói: 

"Tuấn Nhi Quốc, cô nghe rõ ràng cho tôi, về sau, đừng gọi điện thoại cho tôi, tôi không có thời gian nghe cô nói những thứ nhạt nhẽo! Cô nhớ kĩ, từ giờ trở đi, cô đừng để tôi gặp được, nhớ rõ tránh tôi ra, bằng không, tôi gặp cô một lần sẽ đánh cô một lần! Tôi đã cảnh cáo cô không cần tùy tiện nhắc đến mẹ tôi, đáng tiếc cô nhớ không lâu. Cô nghe cho tõ, tôi sẽ cho cô trả giá!" Nói xong không để ý đên Tuấn Nhi Quốc hét chói tai, dùng sức cắt điện thoại.

Tay cậu lạnh đi, hô hấp dồn dập, tim đập nhanh hơn bình thường rất nhiều.

Nghe được Tuấn Nhi Quốc nói mẹ cậu một khắc, cậu hận không thể khóa miệng cô ta lại.

Mẹ trước khi qua đời từng nói với cậu, người sai thì có trời biết, bà không cần cậu đi tìm những người vô tình vô nghĩa kia đấu đá vô ích. Cậu nghe mẹ nói, vẫn coi một nhà ba người kia như không tồn tại, cũng không để ý đến.

Mặc dù cậu một lần nữa né tránh, nhưng không ngờ bọn họ một lần lại một lần muốn bức nhân.

Kì thật trong lòng, cậu hiểu được, thực sự tìm cậu phiền toái là Tiền Như Vân. Lấy trí tuệ của Tuấn Nhi Quốc, nếu không phải có bà ta ở sau lưng hỗ trợ chỉ huy, cô ta sao có khả năng dùng việc giải tỏa Lão Nhai này bức cô khuất phục.

Nhớ tới Tuấn Nhi Quốc nhắc tới mẹ cậu, Chung Quốc trong lòng tràn ngập phẫn nộ. Đối mặt với loại mẹ con này, cậu quyết định không thể né tránh, cậu nhất định phải làm cho bọn họ, đúng như những gì cậu đã nói, phải trả giá!

●︶︶●

Thông qua quan sát của Dương Dương, Chung Quốc có được những tin tức sau: Tuấn Nhi Quốc yêu Tại Hưởng đã đến mức chết đi sống lại.

Dương Dương nói cho cậu: "Lại nói tiếp, cái cô Tuấn Nhi Quốc kia hình như cũng rất có tiền, rất có cơ."

Dương Dương cũng không biết quan hệ của cậu cùng Tuấn Nhi Quốc, chính cậu cũng không có ý đề cập qua. Đường Tráng cũng không cùng phụ nữ tán gẫu mấy chuyện này.

"Những người chung quanh vừa thấy bọn họ sẽ nịnh hót rằng bọn họ hai người là môn đăng hộ đối, trai tài gái sắc, ông trời tác hợp cái gì đó, ác~~ thật sự là muốn nôn, cái cô kia rõ ràng chẳng phải loại người hiền lành, lại còn giả bộ giống như ngây thơ trong sáng, thực làm bộ, còn cái gì mà ông trời tác hợp! Muốn ta thấy hai người bọn họ cùng nhau, thật sự là muốn giậm chân giận dữ! A đúng rồi, nghe nói hình như bọn họ sẽ đính hôn. Ai, Tại Hưởng thực không may mắn, nước sông ba ngàn dòng như thế nào cuối cùng lại yếu như vậy một lối. Cái cô Tuấn Nhi Quốc, ta thật sự phục cô ta đến chết, lúc nào cũng hề hề một bộ không có Tại Hưởng sống không nổi!"

Chung Quốc trầm ngâm một chút, nghi hoặc hỏi:

"Đính hôn? Chẳng lẽ Tại Hưởng thích Tuấn Nhi Quốc?" Hắn không đến mức không biết cô ta thực sự thế nào đi ...

Dương Dương "thiết" một tiếng nói: 

"Có cái gì mà thích với không thích, đàn ông có tiền, vẫn là loại phong lưu, kết hôn chính là đi tìm một người môn đăng hộ đối giúp mình sinh con thôi, nói trắng ra đây là một loại nghĩa vụ nối dỗi, cùng với cảm tình không có quan hệ"

Chung Quốc nghe được cười rộ lên: 

"Cũng đúng, kẻ có tiền tình yêu đều bị tình dục hóa, đàn ông có tiền đầu óc cơ bản chỉ để trang trí, chân chính để dùng chỉ là nửa người phía dưới"

Cậu tươi cười xong bộ dạng hề hề nhìn Dương Dương hỏi: 

"Oắt con, không phải là ngươi đã hỏi qua Tráng tử nhà chúng tôi vấn đề này đấy chứ?"

Dương Dương rống một tiếng: 

"Chung Quốc, đi chết đi!" Liền đùng đùng cắt đứt điện thoại.

●︶︶●

Chung Quốc nhớ rõ, trước kia chú Đường từng nói cậu rằng: Lúc nhu thuận tuy rằng thực sự nhu thuận, nhưng trong đó vẫn là cái kiệt ngạo bất tuân, là người có thù tất báo.

Cậu cảm thấy chú Đường chân chính hiểu cậu. Từ nhỏ đến lớn, dù thế nào, cậu cũng không bao giờ hối hận. Mà người nào có ý đồ làm cho cậu hối hận, cậu nhất định sẽ nghĩ biện pháp ép buộc họ gà chó không yên.

Cậu nhớ rõ, Không Tử từng ở trong 'luận ngữ' có nói rõ, ông cũng không cảm thấy cứ 'lấy ơn báo oán' là việc đáng tán dương, quân tử lúc này, lấy bình tâm mà báo oán.

Cậu không phải là quân tử, cậu luôn luôn ăn miếng trả miếng, cậu cũng không chủ động khiêu khích, nhưng cũng không để cho người nào tùy ý bắt nạt.

Đối mặt Tuấn Nhi Quốc nhiều lần khiêu khích, tất cả các tế bào báo thù trong cơ thể cô đều bị kích hoạt.

Cậu quyết định, một quyết định có thể đả kích đến Tuấn Nhi Quốc – Cậu quyết định đi quyến rũ Tại Hưởng.

●︶︶●

Kì thật trước khi đưa ra quyết định này, trong lòng cậu từng có một tia do dự.

Thực hiện như vậy, là có chút hành vi của loại tiểu tam*. Mà mẹ cậu cuộc đời thống hận nhất chính là tiểu tam. Xong lại nghĩ đến hành vi đáng xấu hổ của mẹ con Tuấn Nhi Quốc nhiều năm qua, cậu lại thấy chính mình có khiếu lấy gậy ông đập lưng ông. Huống hồ Tại Hưởng là loại đàn ông phong lưu, đối với phụ nữ chưa bao giờ chính chuyên như một, phấn hồng giai nhân bốn năm sáu bảy cô, cũng không hiểu được rốt cục là có đến bao nhiêu, cho nên có cái gì gọi là tiểu tam đâu? Nhiều nhất bất quá chính là cái không biết tiểu bao nhiêu hơn thôi.

●︶︶●

Trước tiên cậu đã phân tích, câu dẫn Tại Hưởng là có thể nhất tiễn hạ song điêu

Nếu cậu câu dẫn thành công, nhất định có thể làm cho Tuấn Nhi Quốc đả kích rất lớn. Đây là thứ nhất.

Mặt khác nghe nói Tại Hưởng trước nay đối với tình nhân bên người không tệ, chỉ cần  không tham lam, không mưu toan làm Kim phu nhân, hắn luôn luôn ra tay hào phóng. Chung Quốc nghĩ, nếu cậu thật sự làm cho Tại Hưởng đối với chính mình có hứng thú, có lẽ có thể ngăn cản hắn dừng việc giải tỏa Lão Nhai cũng không chừng.

●︶︶●

Để tiếp cận Tại Hưởng, Chung Quốc đã luyện đủ mọi công phu. Cậu nghe được hắn thường đi đến một câu lạc bộ đêm tên là Huyễn Yêu, thích loại phụ nữ ngoan ngoãn hiền lành như chim nhỏ nép vào thân, đổi bạn gái tốc độ cực nhanh, sau khi chia tay 'trả phí' thực sự hào phóng. Ghét nhất loại phụ nữ không an phận, nếu cô nào làm cho hắn phát hiện âm mưu bước lên ngai vàng Kim phu nhân, cho dù hiện tại đối với cô này dù cho đang thập phần thích ý, hắn cũng sẽ lập tức từ bỏ, tuyệt không dây dưa, vừa quyết đoán, vừa ngoan tuyệt.

Nhìn trên bìa tạp chí một bộ mặt anh tuấn phi phàm, Chung Quốc có chút dậy lên hưng phấn. Đó là một người đàn ông nguy hiểm, bởi vì có sức hấp dẫn nên rất dễ dàng dụ hoặc người khác rơi vào bể tình của hắn. Vô luận hắn như thế nào hoan ái, lí trí cuối cùng vẫn là cực kì cứng rắn. Đi quyến rũ một mục tiêu như vậy, trừ khi tự thân mình có mười phần định lực, dù tham gia cuộc chơi vẫn bảo đảm cho chính mình không bị lạc tâm, nếu không nhất định sẽ chết thực sự thê thảm.

Một chuyện tràn ngập khiêu khích như vậy không thể không kích thích Chung Quốc trở nên nhiệt huyết sôi trào.

Ngay trong lúc này Dương Dương lại nói cho cậu một tin thú vị.

"Nghe nói hồi trước có một cô họ Hồ mặt dày, mỗi bữa ăn đều lại chăm sóc Kim thiếu. Kim thiếu thích cô ta uyển chuyển lại hàm xúc. Có một đoạn thời gian cùng nhau. Kết quả cô này không biết tốt xấu giữ đạo lí, dần dần tham lam, tùy ý nói với người khác rằng Tại Hưởng là chồng. Kết quả là bị Kim thiếu phát hiện, về sau kết cục đã có thể biết, cô này tức tốc bị hạ đường. Phải biết rằng, vị trí phu nhân Kim đại thiếu kia, ai dám tơ tưởng chỉ có đường chết!"

Nghe xong một phen, Chung Quốc một phen vui sướng cười phụ họa hỏi Dương Dương: 

"Ngươi sao lại biết tin nay?"

Dương Dương vẻ mặt đắc ý nói: 

"Ta quen biết rộng khắp a! Kỳ thật là có một người hàng xóm của cô ta nói cho ta biết, cô ấy cũng thường xuyên đến sân bóng chơi, lúc nói chuyện phiếm cô ấy nói nhà trên lầu hàng xóm thật đáng ghét, vẻ mặt kệch cỡm, mỗi ngày đều theo phòng vệ sinh tiếp xuống nhà cô ấy thật nhiều nước bẩn, nói thế nào cô ta cũng không giải quyết vấn đề, khiến cho cô ấy quả thật muốn báo công an luôn. Cô ấy còn nói lúc trước cô này dựa vào là người giàu có, thái độ thật không tốt. Sau tìm đến nhà cô ta nói vấn đề nước bẩn, cách ván cửa nghe được cô ta trong phòng khóc gần chết, rất thê thảm! Một bên kêu: 'Xin anh tin tưởng em, em thật sự không có tư tưởng không an phận, đây đều là do cô gái đổi ống nước ăn nói lung tung, em bị oan, em thật sự không nói với người khác anh là chồng em!'

Chung Quốc cười to: 

"Xem ra trên thế giới này, hầu hết những chuyện xấu đều từ miệng mà ra hết" 

Đang cười cậu bỗng nhiên lại cảm thấy có chút không thích hợp, nghĩ nghĩ xong không khỏi vỗ cái bàn đứng lên: 

"Dương Dương, ngươi biết không, ngươi vừa rồi nói chuyện này ta có cảm giác rất kì quái, ta cảm thấy việc này ta đã mãnh liệt dự cảm từ trước!"

Dương Dương dùng sức cười nhạo cậu có chứng ảo tưởng, Chung Quốc vẻ mặt thật sự giải thích nói:

 "Không, không, Dương Dương, ngươi hãy nghe ta nói kĩ! Kỳ thật là như này!"

*Tiểu tam: ý chỉ tình nhân, người thứ ba

Hành vi tiểu tam: Hành vi phá hoại gia đình người khác

--------------------------------------

Chuẩn bị có chuyện vui :))) Mà type chỗ nào bị lỗi các reads nói tui nhá!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top