Chương 12: Tiến thoái
Cậu nhắm mắt lại, khẽ mở đôi môi, rượu lành lạnh cùng lưỡi hắn tiến vào trong miệng cậu. Đầu lưỡi của cậu cùng hắn giao cuốn, liền nhộn nhạo gắn bó giao hồng rượu, dây dưa cùng một chỗ. Ai cũng không bỏ nhanh như vậy, rượu kia lại theo trong miệng cậu đàm đạm lăn đến miệng hắn, lại từ miệng hắn trở lại cậu, theo ôn lạnh lạnh hàm cuộn nóng lên, theo vị rượu vị nùng để lại dư hương vị ngọt. Hắn đem cậu ôm trước ngực, hai tay theo vạt áo đi vào, hơi hơi dùng sức qua lại nhu nhu tóc, một đường uốn lượn đi đến ngực cậu, dồn dập vuốt ve ở bên trong nơi mềm mại nhất.
Cậu bị hắn vỗ về chơi đùa ưm một tiếng rên rỉ đi ra. Rượu theo khóe môi cậu chảy tràn. Hắn đem rượu trong miệng mình nuốt vào, môi truy đuổi một đường rượu kia đi xuống, qua chiếc cằm trắng noãn, qua chiếc cổ tinh tế mê người, qua xinh đẹp tuyệt trần xương quai xanh. Tay hắn sớm đem vạt áo cậu cởi bỏ, ngực cậu mềm mại như hai con thỏ nhỏ, kiều kiều khiếp khiếp run rẩy trong không khí, đợi hắn bao dung cùng âu yếm.
Bờ môi của hắn rốt cục tiến đến trước ngực. Trên người cậu mang theo hương vị như của những đứa trẻ sơ sinh, hắn có chút mê muội lưu luyến ở hai con thỏ nhỏ trắng noãn.Hàm trụ, đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt qua, nghe được cậu run lên khe khẽ, cúi đầu kêu.
Thanh âm của cậu làm hắn trở nên khó kiềm chế. Hắn đem cậu áp đảo ở trên thảm. Cậu khẩn cầu khẽ gọi:
"Không cần ở đây, xin anh". Hắn như bất đắc dĩ thở dài, rời đi trên người cậu, một tay kéo, đem thân thể cậu mềm mại đặt trên giường lớn. Cậu nằm xuống, hướng thẹn thùng nơi khác đi qua, thư thể muốn cách xa hắn một chút. Khi cậu dừng lại, hai má đã tiến sát đến bên tường. Cậu đưa tay gắt gao che trước ngực, hai con thỏ nhỏ nhân lúc cậu thở dốc mà cùng nhau như ẩn như hiện. Hắn không dừng lại, đi lên, bao trùm lấy cậu.
Thở dốc càng phát ra dồn dập, rên rỉ càng phát ra giống như khóc. Quần áo hai người bị hắn tốc tốc thoát ra. Hắn tách hai chân cậu ra cùng cậu kết hợp một chỗ, nháy mắt, một tia đau đứng lên. Hắn yêu thương hôn cậu, ẩn nhẫn cho cậu thời gian thích ứng, đến khi không hề kháng cự mới cùng cậu luật động. Nước mắt cậu lại dũng mãnh tiến ra. Hắn giống như phát ra một tia thương tiếc, ôn nhu hôn cậu, ôn nhu an ủi, ôn nhu va chạm. Cánh tay cậu bò lên cổ hắn, nhắm mắt lại tìm kiếm môi hắn, chủ động câu dẫn cùng chính mình triền miên hôn môi nồng nhiệt. Hắn cùng cậu toàn thân kích cuồng cùng một chỗ, ở bên tai nhau thì thầm rên rỉ. Hắn động càng lúc càng nhanh làm cậu muốn co rút. Mồ hôi đan vào nhau, trước mắt giống như tuôn ra một mảnh phiêu diêu...
●︶︶●
Dương Dương hẹn Chung Quốc đi bơi lội. Tuy rằng rất thích nhưng dường như thân thể lại phát ra tín hiệu phản kháng.
Đêm qua cùng Tại Hưởng yêu tinh đánh nhau một đêm quá mức nhập vai, buổi sáng đứng lên vừa động liền cảm thấy cả người đau như cơ thể bị thương. Hơn nữa hai chân càng thêm đau đớn. Đừng nói đi bơi, ngay cả đi bình thường đều thực không thoải mái.
Cậu từ chối Dương Dương:
"Anh hôm nay thân mình khó chịu, không đi, chúc ngươi đi ăn thoải mái, vui chơi sung sướng.
●︶︶●
Trời vừa sáng, Chung Quốc liền tỉnh lại, Tại Hưởng vẫn như cũ ngủ say. Loại sự tình này chính là như vậy, người nằm trên luôn hồi phục chậm hơn bình thường, đó là bởi vì bọn họ phải bỏ thể lực nhiều. Người nằm dưới cho dù trên giường kêu đau đến cỡ nào về sau thể lực tinh thần cũng rất mau hồi phục. Vì vậy người nằm trên cần nhiều thời gian ngủ say dưỡng thần. Giống như Tại Hưởng, cậu đã tỉnh rồi, trong khi hắn vẫn trong mộng
Chung Quốc lặng lẽ đứng dậy, mặc quần áo, cúi đầu nhìn xem Tại Hưởng, xác định hắn vẫn còn ngủ say, thả lỏng, khóe miệng nhếch lên một tia cười quỷ dị, rón ra rón rén đi đến trước TV, nhanh nhanh chóng chóng làm vài động tác.
Quay đầu liếc mắt một cái, Tại Hưởng vẫn như cũ ngủ say, hoàn toàn không biết bên gối đã hoàn toàn trống không. Để tránh hắn một phen tỉnh lại, Chung Quốc không suy nghĩ nhiều, dùng mũi chân mau chóng rời đi.
●︶︶●
Phần lớn phụ nữ sau đêm đầu tiên, ngày hôm sau buổi sáng, đều đã lựa chọn thẹn thùng ướt át ở bên khuỷu tay tình nhân tỉnh lại. Muốn cùng hắn nói chào buổi sáng, chờ hắn hôn môi, sau hoặc là người thể lực còn dư thừa liền trực tiếp một trận kịch liệt, đợi hắn ăn no, thỏa mãn xong, lại ở trong lòng hắn ảo tưởng tương lai ngày sau chính là thiên trường địa cửu, mà hắn lại vào lúc này mạt mạt miệng nói, hắn ban ngày còn có việc, lập tức phải đi, chờ điện thoại của hắn.
Về sau hắn càng ngày trở nên càng bận, bận đến ngày càng lâu không để ý tới mình, mới dần dần trở nên thương tâm muốn chết. Trong một phút tuyệt vọng phát hiện, nguyên lai lúc đầu hắn mơ ước chỉ là thân thể của mình, nguyên lai ngày đó mình cùng hắn chỉ là tình dục. Linh hồn bọn họ cho tới bây giờ đều không chân chính giao qua. Người đàn ông kia, bất quá chỉ làm tham luyến một khối còn chưa nhúng chàm, đêm hôm đó triền miên thực ra không tác động vào linh hồn của hắn, bọn họ trong lúc đó có tạo nên mối quan hệ tình cảm ràng buộc nào đâu?
Ban đêm bị lời ngon tiếng ngọt mê hoặc, vì thế mà mặc hắn ta cần ta cứ lấy, sáng sớm bị hạ đường, chỉ vì hắn đã lấy được những gì hắn muốn lấy. Từ nay về sau, hắn đối với mình chỉ thấy ngày càng thêm đần độn vô vị.
Đây là bi ai của đại đa số phụ nữ chưa kết hôn mà thất thân.
Bất quá Chung Quốc cùng không nằm trong đại đa số đó và cũng không phải là phụ nữ. Cậu không có ngốc như vậy, thất thân có hay không về sau vẫn thế. Cậu hiểu được muốn đối phó với một người đàn ông sắc bén, phải lấy lui vì tiến.
Tại Hưởng nhất định chưa từng bị ai chủ động bỏ lại, hắn nhất định sẽ cảm thấy cậu vì mong muốn ở trong ngực hắn mà không nhanh như vậy rời đi, mà cậu càng muốn làm cho hắn đoán sai. Làm cho hắn tỉnh dậy, giật mình phát hiện, chàng trai đêm qua cùng hắn triền miên kia đã sớm rời đi, lưu cho hắn không phải là một bộ dạng kiều diễm sáng sớm, mà là mất đi cơ thể ấm áp của cậu, một mình lạnh lẽo rời giường.
Nói vậy, hắn vuốt nhẹ nơi giường kia tối hôm qua cậu đã từng ngủ, đáy lòng cảm giác nhất định thực phức tạp. Ngoài ý muốn, không cam lòng, tức giận, muốn cho chàng trai không biết thân phận kia đẹp mặt – người nên rời đi trước rõ ràng là hắn.
Chung Quốc vừa cười vừa nghĩ, cậu không đi dây dưa lưu luyến hắn, ngược lại không nói một tiếng rời đi hắn, cậu như vậy là lấy lui vì tiến, lấy thủ vì công, không tin hắn có thể thả cậu đi.
●︶︶●
Theo khách sạn đi ra, Chung Quốc lập tức tắt di động. Về nhà, cậu oai oai tựa vào trên giường, lười biếng đùa nghịch máy tính đặt trên đùi. Ánh mắt lóe nhìn màn hình, lỗ tai cẩn thận nghe thanh âm rất nhỏ, khóe miệng sung sướng cong lên.
Đang lúc tự đắc, Dương Dương lại giống như đầu tàu không hề dấu hiệu vọt vào, đem trên vai ba lô du lịch hướng trên giường ném, lớn tiếng nói:
"Chung Quốc, ngươi làm sao không bật điện thoại, gọi điện thoại tìm ngươi, còn điện cả đến số máy bàn, thực giảm thọ! Gọi ngươi bơi lội người không đi, thật vất vả nghỉ ngơi a! Ngươi cũng không chịu theo ta, thanh xuân tốt như vậy liền cứ ở nhà nhìn máy tính sao? Ngươi không biết là không làm thất vọng chúng sinh cũng làm ta thất vọng sao? Đúng rồi, ngươi đang xem cái gì? Thấy thế nào mà vẻ mặt xuân sắc, chậc chậc, biểu tình dâm đãng, mau cho ta xem rốt cục người đang xem cái gì ..."
___________________________
Có ai quên tui hông vậy :3 Sorry, do quên đăng :v
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top