Chap XII: Lần sinh nhật đáng nhớ

Chap XII: Lần sinh nhật đáng nhớ

11:00 a.m tại nhà Yoon DooJoon

DooJoon sau khi đưa ra một lời giải thích khá là cộc lốc cho đám bạn thì nhanh chóng trở về nhà. Anh đưa tay vào ba lô lấy chìa khóa để mở cửa rồi phóng ngay vào nhà như bị ma đuổi. Trời ạ, ở gần YoSeob riết rồi anh cũng bị lây cái tình lười vận động của cậu ta rồi. Mới chạy có một quãng đường ngằn từ trường về nhà mà đã thở hổn hển như là người mắc bệnh về đường hô hấp như thế này rồi.

Phịch ~~

DooJoon quăng ba lô xuống sàn nhà rồi lao ngay vào bếp. Anh nhanh chóng rửa tay thật sạch, đeo tạp dề rồi bắt đầu công việc khá là khó khăn so với khả năng của mình. Anh mở sách dạy làm bánh ra rồi đọc kĩ từng chi tiết và bắt đầu thực hiện.

~~~~~~~~~~~~~~

Sau hơn mấy tiếng đồng hồ thì cuối cùng chiếc bánh của DooJoon cũng được bỏ vào lò nướng. Kem thì cũng đã làm xong rồi, bây giờ chỉ cần đợi bánh chín là có thế phớt kem và trang trí lên bề mặt bánh. Mọi thứ đều đã được gọi là gần như hoàn tất và khá là thuận theo sách hướng dẫn.

Nhưng nếu nói đến người kì công làm ra nó thì hơi bị thảm đây. Nhìn DooJoon lúc này không khác gì vừa mới bị ném bột với trứng lên người cả. Có ai biết được chỉ với bước đập trứng và đánh bột làm bánh anh đã làm hỏng biết bao nhiêu là quả trứng cơ chứ. Đó là chưa kể khi khuấy bột không cẩn thần còn dây đầy ra người. Thật là bi thảm quá thể không còn gì có thể diễn tả được mà.

Majimak insal naege geonnegi jeone

Aju jamkkanman meonchwosel na bomyeo useojwo

Jamsinama naege bicheul jun nege

Kkeuchirado nunmul ttawin boigi sirhesseo na

Chuông điện thoại của DooJoon vang lên, anh lau sạch tay rồi mở điện thoại ra và bắt gặp có một tin nhắn mới.

From: Angel <3

Sao lúc trưa không nói gì rõ ràng mà bỏ về kì vậy :"( Em giận giận giận >"<~~ 

Đọc tin nhắn của YoSeob, DooJoon chợt mỉm cười vì độ trẻ con của cậu rồi nhắn lại

To: Angel <3

Aigooyaaaa...Anh có việc thật mà. Tha cho anh đi. Còn cây kem của em anh bù sau cho nhé. Hun emmmmm 3 ~~

Majimak insal naege geonnegi jeone

Aju jamkkanman meonchwosel na bomyeo useojwo

Jamsinama naege bicheul jun nege

Kkeuchirado nunmul ttawin boigi sirhesseo na

Chuông điện thoại báo tin nhắn mới của DooJoon lại reo lên. Anh nhanh chóng mở ngay tin nhắn ra xem

From: Angel <3

Nói là phải giữ lại đấy nhé ♥♥ Chiều này 5h đến nhà em ăn bánh thổ đèn nhé, kekekeke !!

Coonggggggg ~~~~~

Tiếng lò nướng báo bánh chín vang lên. DooJoon nghe thấy liền buông điện thoại xuống rồi chạy ngay đến chỗ lò nướng và lấy bánh ra. Anh kê sát mũi gần chiếc bánh, hít một hơi rồi xuýt xoa khen lấy khen để. Có ai mà ngờ một Yoon DooJoon như anh lại có thể tự mình làm ra một cái bánh thơm ngon để tặng người yêu cơ chứ.

___________________

Dreaming Gift Shop

Trong lúc DooJoon đang ở nhà hì hục làm bánh thì HyunSeung và DongWoon lại tay trong tay đi khắp Seoul để tìm và mua quà sinh nhật để tặng cho YoSeob. Hai người họ từ khi tan học xong rồi đưa YoSeob về thì đã lượn lờ quanh Seoul gần cả tiếng đồng hồ rồi, thời tiết thì lạnh nhưng hai người này vẫn cứ bất chấp tất cả mà đi lựa đồ cho YoSeob, đồng thời tranh thủ ngắm nhìn đủ thứ.

- Hyung àh…Hay mình lấy con gấu đó tặng cho Seobie hyung nhé !! – DongWoon chỉ tay đến con gấu bông lớn trên kệ tủ rồi quay sang nhìn HyunSeung.

- Năm nào cũng tặng gấu bông mà em không biết chán àh !? – HyunSeung nhăn mặt nói.

- Nhưng hyung ấy thích gấu bông chúng ta tặng lắm mà !!! Với lại, mỗi năm mỗi khác, đâu phải con nào cũng giống nhau đâu cơ chứ. Chọn nhanh lên rồi còn đến nhà hyung ấy phụ nấu thức ăn nữa đó !!! – DongWoon dẩu mỏ lên nói liên hồi.

Nghe DongWoon nói, HyunSeung im lặng ngẫm nghĩ một hồi thì thấy thằng nhóc nói cũng đúng, đâu có con nào giống con nào đâu. Thôi thì chọn mau mau rồi quay về nghỉ ngơi để còn sang nhà phụ YoSeob vậy.

- Ok ok…Lấy con đó đi. – HyunSeung ra lệnh cho DongWoon.

Nghe theo chỉ thị của HyunSeung, DongWoon liền nhanh chóng với tay khều lấy con gấu rồi mang đến tính tiền.

Sau khi gói quà cho YoSeob xong, cả hai người rời khỏi cửa hàng quà và ôm món quà to kình ra về.

___________________

4:00 p.m tại nhà Yang YoSeob

Hôm nay, YoSeob không ngủ trưa như mọi ngày. Từ khi đi học về đến lúc ăn trưa, trừ lúc nằm thẳng cẳng nhắn tin cho DooJoonie của cậu thì cậu đã dành khá là nhiều thời gian chăm chú và thật tập trung vào việc đọc sách hướng dẫn nấu ăn để có thể nấu những món ăn thật ngon vào buổi tiệc sinh nhật chiều nay.

Trời ạ, đã biết bao nhiêu lần sinh nhật, biết bao nhiêu lần cậu nấu ăn đã tiệc, biết bao nhiêu lần cậu nhận được lời khen ngợi từ bạn bè về tài nấu nướng, và còn rất  nhiều lần khác nữa… Nhưng sao hôm nay độ căng thẳng và tự ti của cậu lại tăng cao như thế cơ chứ? Chẳng lẽ đây là lần đầu cậu nấu ăn cho DooJoon nên có chút thiếu tự tin sao?

Ù ù ù ~~~~

Gió từ khe cửa lùa vào gian bếp nóng ran. Cơn gió xua đi cái nóng của bếp lò phả vào không gian nhà bếp và cũng phần nào đem lại cảm giác dễ chịu hơn cho người thanh niên nhỏ bé đang hì hục nấu nướng kia. Gió lùa vào khe cửa, gió mang đến cảm giác thoải mái, gió làm những sợi tóc tơ của cậu phập phồng bay…

Vầng trán lấp lánh mồ hôi, lưng áo ướt đẫm, tạp dề thì dính đầy dầu mỡ nhưng đôi môi kia thì vẫn mỉm cười hiền hậu để lộ rõ hai lúm đồng tiền in sâu trên gò má. YoSeob đưa tay lên trán quẹt đi những giọt mồ hôi đang nhễ nhại rơi…

Cạch ~~~

Tiếng cửa đóng vang lên khá to, có lẽ âm thanh này đủ lớn để có thể gây được sự chú ý của chủ nhân và khiến YoSeob đang chăm chú nấu ăn kia phải lia mắt ngước nhìn.

- Seobie hyunggggg ~~~ Bắt đầu nấu từ khi nào vậy? Xin lỗi nhé, em và HyunSeung hyung đã đến muộn. Híc… - DongWoon nhanh nhảu, lon ton chạy vào nhà bếp để đứng kế bên hyung của nó và ra sức xuýt xoa.

- Hyung bắt đầu làm cũng khá lâu rồi. Không sao đâu, còn một vài việc lặt vặt nữa là xong ngay thôi. Em giúp hyung dọn bát đũa ra nhé !! – YoSeob cười hìn nhìn DongWoon rồi nhờ vả.

HyunSeung sau khi vào nhà thì nhanh chóng mặc tạp dề lên người rồi đến bên cạnh YoSeob giúp cậu nấu xong món ăn còn lại.

__________________

4:40 p.m tại nhà Yoon DooJoon

DooJoon vừa mới tắm xong và đang đứng hong khô tóc bằng máy sấy. Trời ạ, quà thật là mệt quá, nguyên cả ngày hôm nay anh chỉ biết có đi học rồi về nhà lại hì hục làm bánh có buổi, hoàn thành xong bánh thì lại mệt quá và lăn ra ngủ thẳng cẳng để cái bụng trông rỗng đói meo đến bây giờ. Thức dậy đi tắm được quả là một kì tích !!

DooJoon đứng ngắm hình ảnh phản chiếu của mình trong gương, đưa tay vuốt nhẹ mái tóc bồng bềnh đen nhánh đã sấy khô rồi bất chợt mỉm cười. Chiều nay là sinh nhật lần thứ 23 của YoSeob, là một buổi chiều trọng đại đối với cậu nhưng cũng không kém phần quan trọng đối với anh.

Hôm nay là sinh nhật người yêu, anh không mặc vest cũng như comple hay gile sang trọng, không thắt cà vạt nghiêm trang như anh vẫn thường đi dự các buổi tiệc lớn... Mà DooJoon anh lại chọn cho mình một chiếc áo thun trắng cổ chữ V đi kèm với quần kaki cùng giày thể thao cổ cao và nón phớt năng động, khỏe khoắn nhưng vẫn đơn giản.

Majimak insal naege geonnegi jeone

Aju jamkkanman meonchwosel na bomyeo useojwo

Jamsinama naege bicheul jun nege

Kkeuchirado nunmul ttawin boigi sirhesseo na

Chuông điện thoại của DooJoon vang lên. Anh nhanh chóng đi đến chỗ điện thoại và thong thả ngồi xuống xem tin nhắn mới.

From: Angel <3

DooJoonieeeeeeee !!!!! Anh trốn ở đâu rồi mà giờ vẫn chưa có mặt điểm danh vậy hả ??? ><”

DooJoon đọc xong tin nhắn mà không khỏi nhịn cười vì độ trẻ con đáng yêu của YoSeob.

To: Angle <3

Nae !!!!! Tiểu nhân sẽ có mặt ngay lập tức thưa tiểu đại nhân :P

Nhận được tin nhắn của YoSeob, DooJoon liền nhắn lại ngay cho cậu để dỗ ngọt rồi nhanh chân rời khỏi nhà.

___________________

5:00 p.m tại nhà Yang YoSeob

Bàn ăn đã được dọn ra và sẵn sàng cho mọi người cùng thưởng thức. Nhưng đến giờ nhân vật quan trọng đối với nhân vật chính của buổi tiệc vẫn chưa đến nên không “khách mời” nào có đủ can đảm cầm đũa lên lên và ăn trong cơn thèm thuồng.

- Seobie àh…Sao giờ này DooJoon vẫn chưa tới vậy?? Mình muốn ăn lắm rồi đó. Híc híc… - HyunSeung nói trong cơn đói.

- DooJoonie chưa đến thì chưa ai được ăn cả!!!!! – YoSeob quay sang ném cho cả bọn một cái lườm đầy ma lực.

- Yah…Cái thằng nhóc này sao lại như… - JunHyung khẽ lên tiếng, nhưng câu nói đã bị ngắt quãng khi anh bắt gặp cái lườm đáng để đời của YoSeob mà lần đầu tiên anh thấy được.

KiKwang và DongWoon sau khi chứng kiến độ đáng sợ của cái lườm YoSeob “ban” cho thì cũng im phăng phắc, không hé nửa lời.

King coongggggg ~~~~

Tiếng chuông cửa vang lên. Lập tức, cả bốn con người đang ngồi xung quanh bàn ăn bỗng đứng phắt dậy, ai cũng có ý định chạy ù ra mở cửa thật nhanh để được ăn cho thỏa mãn cơn thèm thuồng.

Tức thì, YoSeob nhấc mông đứng dậy, quay sang cả bốn con người đang nhốn nháo tranh nhau kia rồi lại “ban” cho một cái liếc mắt đáng sợ hơn lúc nãy:

- Bây giờ em ra đó hay mấy người ra hả??

- Thôi!! Ngồi đây được rồi!! – Không hẹn mà gặp, cả bốn con người đang loi nhoi kia bỗng dưng ngồi phịch xuống ghế rồi đồng thanh nói to. Trời ạ, trong cả đám này, YoSeob chỉ lớn hơn có mỗi DongWoon và bằng tuổi KiKwang, thế mà hôm nay nó lại dám giở thói dùng ánh mắt uy hiếp 2 hyung đáng kính của nó cơ đấy.

YoSeob nhanh chóng chạy ngay đến cửa, cậu đưa tay lên vuốt lại mái tóc,chỉnh sửa lại trang phục một lượt rồi đưa tay xuống nắm đấm cửa, vặn nhẹ.

- Ppyoongggg ~~~ Chúc mừng sinh nhật tình yêu của anh !!!!

Lóng ngóng

Ngơ ngác

Bất ngờ ~~

Đó là những gì YoSeob có thể nhận thấy được ở bản thân mình. Lúc này đây, cậu hoàn toàn trong tư thế bị động hoàn toàn ngạc nhiên trước sự đường đột của DooJoon, ai mà ngờ anh lại chúc mừng cái kiểu giấu mặt sau hộp bánh kem và bó hoa to đùng kia cơ chứ…

- Yahhhh…Làm người ta hết hồn àh !! – YoSeob nhón chân lên đánh nhẹ vào vai DooJoon.

- Kekekeke... Vậy là anh thành công rồi, vào nhà thôi nàooooo – DooJoon bẹo má YoSeob rồi quàng eo cậu kéo vào nhà.

- Yahhhhhh~~~~~ Hạnh phúc chưa kìa, đang chọc tức chúng tôi đó àh !! – Bốn con người kia lại lên tiếng trêu chọc rồi cười mỉa.

- Mấy người thôi đi nào !! Việc đầu tiên phải làm là mở bánh kem rồi thổi nến thôi. – DooJoon cười nói.

Nghe xong, DongWoon nhanh chân chạy ngay đến bên DooJoon rồi giật lấy cái bánh anh đang cầm trên tay. Cậu nhóc mở hộp bánh ra, đặt chiếc bánh ở giữa bàn ăn, xêp nến thành hình vòng cung rồi đưa tay bật hộp quẹt tính đốt nến.

- Khoan đã, cái thằng nhóc này sao lanh chanh quá vậy nè !! Chưa hát mừng sinh nhật cơ mà đốt cái gì hả !@#$%^* - HyunSeung giựt tay DongWoon lại rồi cau có nói.

- Aigooyaaaaa….Tất cả trật tự nào !!! Bây giờ mình sẽ bắt nhịp đó nhaaaa – KiKwang nhanh nhảu nói.

Nghe KiKwang ra chỉ thị, cả bọn lập tực im thin thít rồi quay về chỗ ngồi của mình để chuẩn bị sằn sàng.

- Happy birthday to you, hai ba…

Happy birthday to you

Happy birthday to you

Happy birthday, Happy birthday

Happy birthday to youuuuuuuuuuuuuuu~~~~~~~~~

Cả 6 con người vừa vỗ tay vừa ngâm nga bài hát chúc mừng sinh nhật vui nhộn, môi ai cũng nở nụ cười rạng rỡ hạnh phúc.

- Seobie àh…Mau ước đi rồi còn thổi nến để nhập tiệc nữa chứ. Em chỉ có ba điều ước thôi đó !! – JunHyung cười hiền rồi nhìn YoSeob nói.

Nghe JunHyung nói, YoSeob lập tức đứng dậy, cậu mỉm cười nói:

- Điều ước thứ nhất, em muốn ước cho KiWoon ~~ Em mong rằng DongWoonie và KiKwang sẽ luôn luôn hạnh phúc bên nhau. Điều thứ hai, em ước rằng HyunSeung và JunHyung hyung sẽ nhanh chóng tìm được chân mệnh thiên tử cũng như sẽ sớm nhận ra được tình cảm đang ở bên cạnh.

Nghe tới đây, cặp đôi KiWoon nhìn nhau rồi mỉm cười rạng rỡ vui sướng. HyunSeung và JunHyung thì có chút ngượng ngùng, cả hai không hẹn mà gặp, bất chợt đưa mắt khẽ nhìn nhau, nhưng khi bắt gặp ánh mắt của nhau thì lại nhanh chóng quay mặt sang chỗ khác, mặt đỏ bừng lên.

- Yah YoSeobie àh, còn một điều ước nữa đó, em ước mau mau đi… - DooJoon hối thúc, lòng anh lúc này đang mong chờ điều ước còn lại của YoSeob là dành cho tình cảm giữa anh và cậu.

- Điều ước cuối cùng em chỉ muốn nhắm mắt ước thầm thôi. – YoSeob mỉm cười nhìn DooJoon.

Nói xong, YoSeob không thèm đưa mắt nhìn DooJoon một cái mà quay mặt sang cái bánh, cậu nhắm mắt, chắp tay lại thật nghiêm túc.

“Điều ước cuối cùng này chắc chắn sẽ thành hiện thực. Với điều ước thứ ba này, con ước cho Yoon DooJoon luôn luôn hạnh phúc và sẽ mãi  mãi mỉm cười…” – YoSeob ước thầm trong lòng.

Ước nguyện vào ngày sinh nhật đã hoàn tất, YoSeob ghé sát mặt xuống gần ổ bánh rồi chu môi, dẩu mỏ lên lấy hơi và thổi một hơi thật mạnh.

Phùuuuuu ~~~~~

- Nào nào, ước thì cũng ước rồi, bây giờ mọi người nhanh chóng tập trung vào chuyên môn là ăn uống đi nhé !!! Kekekeke, ăn xong thì cùng nhau cắt bánh kem tôi tự tay làm để thưởng thức nào..Muahahaha – DooJoon cười lớn tự đắc.

- Aigooyaaaa….Yoon DooJoon-ssi mà cũng biết làm bánh kem tặng em cơ đấy !!! – YoSeob nghe DooJoon nói xong liền bay ngay đến cạnh anh ôm cổ rồi bấu víu.

~~~~~~~~~~~~~~

Thời gian trôi qua cũng nhanh thật, đúng là nhanh đến nỗi không để ai có thể nhìn nhận lại rồi tận hưởng khoảng thời gian hạnh phúc đã trải qua.

Bây giờ cũng là 9:00 tối rồi, JunHyung thì có việc bận nên sau khi ăn xong thì đã rời khỏi. KiKwang và DongWoon lại đàn đúm tranh thủ đi chơi và để lại cho ba hyung của chúng nó nhừ người rửa bát và dọn dẹp cái chiến trường sau buổi tiệc khá là linh đình của tiểu đại nhân Yang YoSeob.

YoSeob và DooJoon đang đứng cạnh bồn rửa bát, vừa rửa vừa trêu nhau, DooJoon thì không ngừng thổi bóng xà phòng và cười khì vào mặt YoSeob, còn YoSeob cậu thì cũng đâu có hiền, này thì cứ dùng vũ lực với chả “tra tấn dã man” DooJoonie của cậu thay vì thổi bóng ngược trở lại trả đũa.

- Yah…YoSeobie àh, ra ngoài đây chúng ta nói chuyện chút đi. – HyunSeung khẽ huých tay vào sườn YoSeob và nói khẽ để tránh gây sự chú ý của DooJoon.

YoSeob lúc này chỉ biết gật nhẹ đầu một cái rồi vờ kiếm lí do để DooJoon không nghi ngờ rồi nhẹ nhàng bước ra phòng khách bàn chuyện cùng HyunSeung.

- Này, có chuyện gì mờ ám hay sao mà lại thập thò kêu mình ra nói riêng vậy hả ?? Kekeke….- YoSeob trêu HyunSeung.

- Giờ này mà còn đùa được àh !! Thật không hiểu nổi con người cậu… Thôi vào vấn đề chính đi. Cậu sẽ cùng JunHyung quay lại Mĩ vào ngày mai sao? – HyunSeung dẹp bỏ những lời cười đùa và đi thằng vào chuyện một cách nghiêm túc.

- Sao…sao…sao cậu biết ? – YoSeob thoáng bất ngờ rồi lúng túng.

- Tại sao mình biết thì không phải là điều quan trọng. Nhưng mình có chuyện này cần bàn với cậu. JunHyung đã nói với mình là …..

Xoảng ~~~~~~

Tiếng chén bát đỗ vỡ đã cắt ngang câu nói của HyunSeung. Lúc này, cả YoSeob và HyunSeung đều hướng mắt tới nơi gây nên âm thanh kia, cả hai lặng người đi, môi thì mấp máy nói không nên lời, đồng tử mắt cứ như là bất động hẳn ra khi nhìn thấy DooJoon.

Anh đã nghe thấy hết tất cả mọi chuyện rồi sao?

End Chap XII

[TBC…]

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: