Chap 21
_Cái gì? – Seohyun trợn tròn tròng mắt nhìn Linda.
_Mày đóng AV còn thằng này đóng GV. Mày bất ngờ cái gì chứ? Chẳng qua là lộ thêm những chỗ mày chưa lộ thôi mà. Haha ... – Linda bật cười ha hả trước phản ứng của Seohyun.
_Mày ... – Seohyun vùng vằn thân mình hòng thoát khỏi sợi dây xích chết tiệt.
_Đừng cố gắng vô ích, lo bão dưỡng thân thể cho thật tốt để lên hình cho đẹp đi!
Linda thích thú xoay lưng ngắm nhìn những địch thủ của mình. Dễ dàng quá để ả vượt qua cửa ải này và đến bên cạnh anh. Một màn kịch được dựng lên, không chỉ giúp ả hủy hoại hai con mồi này mà còn thu về một khoảng tiền không nhỏ. Xem ra là một mũi tên trúng hai con nhạn rồi.
_Cô gạt tôi? – Đang miên man suy nghĩ thì câu nói của Baekhyun đã đưa ả về hiện tại.
_Gạt mày? Tao gạt mày cái gì? – Ả bước đến, bóp thật mạnh cằm cậu bắt buộc cậu phải ngẩn mặt lên nhìn ả.
_Cô nói sẽ cho tôi biết được tin tức của người thân tôi. – Baekhyun nói.
_À à, tao quên. Xin lỗi mày nhá! Tao sẽ cho mày biết sớm thôi, chờ đi! – Ả làm bộ mặt đáng thương nhìn cậu, nhưng sau cùng vẫn là kết thúc bằng một nụ cười độc địa trên môi.
Ánh sáng trong nhà kho cũ dần khép lại, Linda cùng đồng bọn đã ra ngoài, trong nhà kho duy nhất chỉ còn lại hai nhân ảnh, một nam một nữ bị trói chặt vào chiếc cột nhà. Không khí xung quanh mang mùi ẩm mốc đến khó chịu, vương vãi đâu đó đầy nhưng chai lọ linh tinh, còn có cả chuột, gián, kiến các loại ... Ghê tởm!
---
_Park Chanyeol, rốt cuộc có chuyện gì? – Oh Sehun từ khoa nội một mạch chạy thẳng lên lầu 5 tìm anh.
_Có lẽ, Baekhyun và Seohyun bị bắt cóc rồi. – Chanyeol nắm chặt hai bàn tay của mình lại.
_Sao cậu lại khẳng định điều đó? – Sehun từ từ điều chỉnh lại lực hô hấp của mình mà ngồi xuống phía đối diện anh.
_Chúng ta cần một lần nữa xác định lại điều này.
Chanyeol không phí một giây liền chộp chiếc điện thoại bàn gọi vào số máy lạ được liên lạc cách đây không lâu. Anh bật chế độ loa ngoài.
_Chào thiếu gia! – Giọng ông ta bỡn cợt vang lên.
_Nói cho tôi biết những điều ông biết! – Chanyeol nhàn nhạt lên tiếng.
_Trên đời không có ...
_10 triệu. Nhanh lên!
_Hahaha, được được. Cậu mau lái xe đến Kangwondo đón tôi. Nhanh lên kẻo không kịp. Còn nữa, đem luôn tiền theo!
"Tút tút ..." – cuộc gọi đã kết thúc. Sehun liếc nhìn ánh mắt sắc lạnh pha chút lo lắng kèm theo hoảng sợ của anh. Hai người vội cởi bỏ chiếc áo Blouse quẳng xuống ghế, vội vàng kéo hộc tủ ra lấy súng nhét vào thắt lưng và lên đường. Bác sĩ là thiên thần, họ đã cứu biết bao nhiêu mạng người đang trong cơn nguy kịch, nhưng một khi sắc trắng đã hóa đen, họ sẵn sàng giết bỏ những kẻ không đáng sống trên đời, chật đất.
---
"Két" – thứ âm thanh khô khốc từ cánh cửa sắt lâu ngày bị rỉ vang lên. Linda cùng vài thằng tay sai cao to lực lưỡng tiến vào.
_Sao sao, hai đứa bây mở mắt ra coi nhiêu đây đã đủ thõa mãn chưa ?
Seohyun cùng Baekyun mở mắt ra nhìn, hai tên đàn ông trần truồng đang đứng trước mặt. Những bắp thịt cuồn cuộn nổi lên gân xanh, thứ thú tính của chúng càng to lại càng dài, thô tục không sao tả hết.
_Byun Baekhyun, tao đã hứa sẽ cho mày biết được tin tức của người thân. – Ả tiến lại gần cậu, đưa tay xoay đầu cậu qua một bên.
_... – Baekhyun dù đã rất mệt nhưng vẫn cố gắng căng tai căng mắt ra nghe những gì ả sắp nói.
_Người thân của mày ... chính là con nhỏ ở đây cùng mày từ sáng tới giờ đó.
Không gian xung quanh chợt trở nên im ắng đến đáng sợ. Baekhyun mở to hai mắt nhìn Linda, ả vừa nói cái gì, nói Seohyun chính là người thân của cậu sao. Không thể, không thể nào.
_Mày nói dối! Thằng kia tuyệt đối không có dính líu gì tới tao. – Seohyun bất chợt gào lên dữ dội..
_Tin hay không tùy mày, nhưng tao chắc chắn hai đứa bây có cùng quan hệ huyết thống. – Linda quay lưng về phía hai người lãnh đạm nói.
Baekhyun im lặng đưa mắt nhìn Seohyun. Từng dòng ký ức của năm xưa chợt ùa về. Là đứa nhỏ đó, đứa bé gái mà lúc nhỏ cha thường dẫn cậu đi gặp, là con riêng của cha cùng một người phụ nữ khác, là đứa em gái duy nhất của cậu trên đời này, cùng cha khác mẹ.
_Bằng chứng đâu? Bằng chứng đâu mà mày nói tao cùng huyết thống với nó? – Seohyun lại gào lên.
_Tao nghĩ bản thân mày từ lâu đã biết người cha của hiện tại không phải ruột thịt gì. Chỉ là mày cố chấp phủ nhận để níu kéo cái hạnh phúc không trọn vẹn kia thôi. – Linda cười khẩy vào mặt Seohyun.
_Mày nói dối. Tao đang sống cùng cha mẹ ruột của mình. – Nước mắt Seohyun bắt đầu chảy. Cái sự thật cô bất chấp phủ nhận nó bấy lâu nay giờ đã lộ ra trước mặt thiên hạ. Vẫn là cô luôn muốn có một hạnh phúc trọn vẹn.
_Đồ cố chấp. Đây, căng mắt ra mà nhìn cho kỹ. Là kết quả kiểm tra DNA của hai đứa bây.
Linda bực tức trước thái độ của Seohyun, cuối cùng vẫn là chịu không nổi mà lôi phiếu xét nghiệm ra dán vào mắt nó. Seohyun chết lặng với kết quả nhìn thấy, 98%, trùng khớp đến 96%, là anh em cùng chung huyết thống.
_Seohyun ... – Baekhyun yếu ớt lên tiếng.
_... – Seohyun cúi mặt không trả lời.
_Em chính là cô bé năm xưa thường xuyên cùng cha và anh gặp mặt? – Giọng cậu rưng rưng như sắp khóc.
_Im đi! – Âm thanh của Seohyun cũng dường như nghẹn lại.
_Seohyun ...
_Im đi, anh im đi! Anh tuyệt đối không phải anh tôi!
---
_Lên xe!
Chanyeol bấm nút mở cửa phụ lái, một người đàn ông tầm chừng 40 bước vào.
_Mau di chuyển đến bờ biển phía Đông! – Byungmin nhanh chóng cung cấp thông tin đầu tiên cho anh.
_Chuyện gì đã xảy ra? – Chanyeol hỏi khi đang tăng tốc hướng về biển Đông.
_Tiền đâu? – Byungmin vẫn không quên đòi hỏi điều kiện.
_Sehun? – Chanyeol gọi Sehun ở băng sau chuyền lên.
Byungmin vui vẻ mở vali ra, tốt thật, tiền tươi roi rói.
_Đủ rồi chứ? Nói đi! – Anh khinh bỉ nhìn con người đang bị đồng tiền làm cho mờ mắt.
_Đàn em Linda của cậu chính là người đã tạo ra vụ bắt cóc. Cô ta lộng quyền trong tổ chức từ hơn 2 tháng nay. Mọi kế hoạch cô ta vạch ra nhằm mục đích đạp đổ tất cả những người xung quanh hòng chiếm lấy vị trí phu nhân bang chủ ...
_Chó chết. – Chanyeol rít tiếng chửi thế qua kẽ răng. Anh đã quá tin tưởng Linda rồi.
_Cậu mau chóng tăng tốc tới đó. Không mất mạng, nhưng từ đây về sau e là tổn thương rất sâu sắc.
Lời Byungmin vừa nói như nhát dao chí mạng đánh vào tâm lý anh. Một trong hai người họ, anh không muốn làm tổn thương ai, Seohyun, không, Baekhyun, lại càng không.
_Sehun, mau gọi người tới đi!
_Được. – Sehun ở băng sau nhanh chóng móc điện thoại ra liên lạc.
_Ông có mang theo súng không?
_Đương nhiên là có chứ, rất sẵn sàng yểm trợ cậu.
_Tốt. Trông cậy vào ông.
Chanyeol nhanh lên, nhanh lên Chanyeol. Nếu chậm trễ sẽ phải hối hận. Một khắc trôi qua đều làm người anh yêu chìm trong đau khổ, dù là ai đi chăng nữa, vẫn là phải nhanh lên!
----- END CHAP 21 -----
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top