Chap 85
Sáng hôm sau Bom thức dậy, cô nhận ra bên cạnh mình là một khoảng không lạnh lẽo, Minzy không còn ở cạnh cô nữa. Gương mặt cô thoáng chút thất vọng nhưng đây là sự thật, đêm qua cứ như một giấc mơ vậy. Cô ra khỏi giường, nhặt quần áo rồi vào nhà tắm vệ sinh cá nhân. Minzy đã đi ra ngoài và rất có thể nó đã đi làm như thường lệ. Cô dạo một vòng quanh nhà nó, nếu lát nữa nó mà không về cô sẽ tự đi. Dù gì mọi sự đã an bài hết, đánh đổi mọi thứ để được một đêm, cô không thể níu kéo được nữa.
Nhà của nó không có nhiều đồ dùng chỉ có mấy vật dụng đơn giản. Trong tủ lạnh toàn đồ hộp, còn có mấy chai bia xếp ở đó. Cô để ý thấy dạo này nó gầy đi nhiều lắm, chắc là ăn toàn đồ hộp thế này không đủ chất dinh dưỡng dẫn đến bị ốm như vậy chứ bình thường nó rất ít khi ốm. Dạo quanh nhà bếp, cô định đi ra nhưng có một thứ đã níu giữ ánh mắt cô lại. Cô nhìn vào chạn bát có cái hộp đựng cháo lần trước cô đưa cho nó được úp gọn gàng trên đó, bên dưới còn có chai đựng nước chanh mật ong rỗng tuếch của cô. Cô mỉm cười hạnh phúc, hẳn là Minzy đã ăn và uống đồ cô làm.
Căn nhà này thật lạnh lẽo và u ám. Điều hòa luôn để nhiệt độ thấp quá mức khiến da khô lại, người bình thường cũng phải ho vài tiếng. Minzy đã thay đổi quá nhiều cả trong lời nói đến cách sinh hoạt. Hoặc có lẽ con người nó khi không có tình yêu cô hề chưa nhìn thấy để giờ phải bỡ ngỡ, ớn lạnh. Cuộc đời nó gắn với 2 chữ ''cô độc'', cô đến với nó như ánh mặt trời xua tan bóng tối bủa vây. Và giờ đây, khi mặt trời mặt lặn, bóng tối lại tìm đến nó, đeo bám không rời. Cô ước sẽ sớm có một người khác cho nó hạnh phúc như cô vẫn thường làm. Cô chỉ ở đằng sau quan tâm nó đúng mực một người chị.
Thăm quan nhà nó xong, một lúc lâu sau vẫn chưa thấy Minzy về, cô quyết định rời nhà nó. Vừa bước ra đến cửa thì Minzy cầm một túi đen gì đó đi vào nhà. Nó nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng, khác hẳn tối hôm qua và hỏi:
- Chị dậy rồi sao?
- Ừm.... - Bom thỏ thẻ trả lời.
- Chị ngủ có ngon không?
- Rất ngon... cảm ơn em về mọi thứ!
- Chị không cần cảm ơn đâu. Chuyện tối qua.... chúng ta đã thống nhất với nhau, hãy coi như chưa từng xảy ra chuyện gì cả. Giờ em là Park Minzy! - Minzy vào thẳng vấn đề để tránh sự ảo tưởng không đáng có.
- Phải, bây giờ em là Park Minzy, từ nay đến mãi mãi về sau em vẫn là Park Minzy. Chị hiểu rồi! Chị sẽ cố gắng duy trì tốt mối quan hệ cuối cùng này của chúng ta! - Bom hít một hơi rồi trả lời thẳng thắn, khóe môi cô khẽ cong lên một nụ cười.
- Em rất vui vì chị đã hiểu. - Minzy cũng cố vẽ ra một nụ cười.
- Vậy chị đi đây, hẹn gặp em sau!
Minzy gập người cúi chào lễ phép đúng như một người em. Bom bước đi không một chút do dự. Nhìn vào đây chỉ là một cuộc chào hỏi bình thường, nhưng họ hiểu rõ hơn ai hết, một cuộc chia tay vô cùng đau lòng.....
''Em còn định cùng nhau ăn bữa sáng này.....nhưng thôi, chỉ là em quá nhu nhược!''
Những ngày sau đó, họ không lạnh lùng với nhau hay quá thân thiết. Gặp nhau, chào hỏi nhau vài câu rồi lặng bước tiếp. Có lẽ họ đã có một sự lựa chọn đúng đắn cho mối quan hệ của họ, thế này sẽ bớt đau lòng hơn.
Vài tuần sau đó, Jae Hwan mở một cuộc họp hội đồng khẩn cấp. Dĩ nhiên cả Bom và Minzy đều có mặt.
- Chi nhánh bên Hàn Quốc đang gặp lâm nguy, chúng ta đang bị kiện vì ăn cắp ý tưởng và bản quyền! - Cả hội đồng đang căng thẳng trước vẻ mặt không mấy tốt của Jae Hwan, bỗng chỉ với một câu nói, mọi người ầm lên bàn tán xôn xao.
Bom nghe xong đứng bật dậy phản bác.
- Không thể có chuyện đó được, Sandara Park không bao giờ để chuyện đó xảy ra!
Minzy cũng đang định phản ứng nhưng Bom đã nhanh hơn nó một bước. Chẳng có lí nào chi nhánh bên đấy đổ đốn đến mức Dara phải làm như vậy cả.
- Cô còn nhớ BP chứ?
Jae Hwan hỏi Bom nhưng Bom có vẻ ngơ ngác, Minzy lập tức giơ tay.
- Có, lần trước chính tôi đã đánh bại họ! ( BP chính là đối thủ Minzy đã đè bẹp khi Bom bỏ qua Mỹ, Bom không hề biết rõ chuyện này)
- Theo thông tin báo về, chính họ đã chơi xấu chúng ta!
Bom tức giận ngồi xuống, cô hối hận vì đã để Dara lại một mình rồi mọi chuyện xảy ra đến mức này. Nếu là cô, cô sẽ nghiền nát chúng trước khi chúng có cơ hội chơi xấu 21ST LOOK. Minzy cũng không giấu nổi sự lo lắng trên khuôn mặt nhưng nó điềm tĩnh chống cằm nghĩ gì đó.
- Chúng ta không thúc đẩy mạnh thị trường bên đó nhưng chúng ta cũng không thể để mất nó được. Hàn Quốc vẫn rất quan trọng, hơn nữa điều này ảnh hưởng đến chất lượng và danh dự của cả 21ST LOOK, không những Hàn Quốc mà nhiều nơi khác bị ảnh hưởng nên tôi muốn mọi người đưa ra ý kiến để giải quyết chuyện này!
Mọi người bàn tán xôn xao tuy nhiên vẫn chưa ai nghĩ ra cách. Bỗng cả Minzy và Bom đều đứng dậy đồng thanh:
- Để tôi về Hàn Quốc lo liệu mọi chuyện!
Cả hội đồng im lặng nhìn họ, hai người cũng đưa ánh mắt ngỡ ngàng nhìn nhau.
- Tôi biết chuyện này rất hệ trọng nhưng liệu hai người có làm được không?
- Tôi sẽ giải quyết vụ kiện! - Bom quả quyết.
- Tôi sẽ đè bẹp BP một lần nữa và lần này sẽ triệt tận gốc! - Minzy cũng không kém phần quyết tâm.
Cả hội đồng lại trố mắt ra nhìn họ, kể cả Jae Hwan. Ông nghĩ ngợi một lúc rồi gật đầu đồng ý. Kết thúc cuộc họp, Jae Hwan gọi cả Bom và Minzy lên phòng đề bàn lại mọi việc.
- Hai đứa vẫn quyết về Hàn Quốc à?
- Tôi đã làm việc ở Hàn Quốc nhiều năm, tôi không thể đứng nhìn nó sụp đổ như vậy. - Bom nhìn Jae Hwan với ánh mắt sắc lạnh.
- Tôi cũng vậy! - Minzy đồng tình.
- Thôi đành phải vậy, dù gì cũng không có cách nào khác. Hai đứa về đó giải quyết xong có về đây nữa không?
Bom và Minzy nhìn nhau nhưng không ai có thể đoán được ánh mắt của đối phương.
- Tôi sẽ xem xét!
- Tôi sẽ về!
Hai người trả lời gần như cùng lúc với nhau nhưng Bom đã trả lời trước. Jae Hwan mỉm cười.
- Vậy được rồi! Ta sẽ gửi tư liệu về sự việc này cho 2 đứa, ngày mai các con có thể xuất phát luôn! Giờ thì về làm việc được rồi.
Phòng Jae Hwan nằm trên tầng 10 nên Bom và Minzy phải đi thang máy cùng nhau. Tạm thời 2 người chẳng nói gì cả nhưng Minzy đã lên tiếng trước.
- Chị sẽ ở Hàn Quốc luôn sao?
- Có lẽ vậy, dù gì chị vẫn thích sống ở Hàn Quốc hơn. - Bom nhìn vào mắt nó trả lời - Em có nghĩ sẽ tốt nếu chị ở Hàn Quốc và em ở New York?
- Em không biết nữa nhưng em đoán thế là tốt nhất! - Minzy quay đi trả lời.
Bom cười rồi xoa đầu nó.
- Chị sẽ trở về New York để thăm em. Em cũng có thể gọi điện cho chị nếu nhớ chị!
''Ting'' thang máy đã đến tầng 5 - tầng làm việc của Bom, cô bước ra, Minzy vừa kịp trả lời trước khi thang máy đóng.
- Em sẽ làm vậy nếu em rảnh, chị làm việc tốt, hẹn gặp chị ngày mai ở sân bay!
- Ừm!
Sáng hôm sau, 2 người gặp nhau tại sân bay rồi cùng trở về Hàn Quốc. Bom mang nhiều đồ hơn, có lẽ cô đã quyết định ở lại Hàn. Cả đêm Bom không ngủ được vì nhớ nơi đó, nhớ Dara và Chaerin, Minzy cũng không ngoại lệ. Nhắc mới nhớ, đã lâu lắm rồi cả hai không liên lạc với Dara và Chaerin, chắc chắn khi về họ sẽ đặt rất nhiều câu hỏi.
Sau hơn 10 tiếng bay, cuối cùng họ đã đặt chân xuống Hàn Quốc, Bom vừa xuống khỏi máy bay đã vươn người hít thở không khí từ bầu trời. Nó đem đến cho cô một cảm giác thân thuộc và khoan khái, quả thực rất tuyệt! Minzy mỉm cười kéo đồ theo sau, nó cũng rất nhớ bầu không khí này.
Vừa ra khỏi cửa, đập vào mắt Minzy và Bom là một cái băng rôn lớn có in chữ '' Welcome back!'' do Chaerin và Dara cầm kèm theo đó là tiếng hò hét. Họ mỉm cười rồi tiến về chỗ Chaerin và Dara.
- Sao 2 người biết chúng tớ về mà ra đón vậy? - Bom ôm gọn Chaerin và Dara vào lòng rồi hỏi.
- Tổng công ty nói rằng hôm nay sẽ có 2 thanh tra cấp cao về giúp đỡ. Linh cảm khiến tớ đoán đó là cậu và Minzy nên đã cùng Chaerin ra đón. Quả đúng là 2 người! - Dara cười toe toét.
- Ồ, có thật là linh cảm hay là moi móc được thông tin ở đâu đó? - Bom khoanh tay trước ngực, liếc liếc tra hỏi.
- Thật mà! Làm gì có thông tin gì chứ! - Dara lắc đầu nguầy nguậy.
- Yah, cậu có đúng là Gong Minzy không vậy? Mới ở bên đó một thời gian đã quên bọn này rồi sao? - Trong lúc 2 bà chị đang nói chuyện cười toe toét với nhau, Chaerin đứng cạnh nhìn Minzy nãy giờ và Minzy cũng chưa hề nói một câu nào.
- Không có! - Minzy nhỏ giọng.
- Vậy tại sao cậu không nói gì?
Dara cũng đã để ý Minzy đứng bên cạnh.
- Phải đó Mingkki, sao em không nói gì?
Bom nhìn nó với ánh mắt đầy tâm sự.
- Chỉ là..... em nhớ mọi người quá thôi! - Mắt nó đã ánh nước.
Chaerin lao tới, khóa cổ nó xoa đầu.
- Yahhhhhh, vậy mà cậu dọa tớ gần chết! Tưởng đã quên bọn này rồi chứ!
Cả 4 đều phá lên cười, Minzy lau đi giọt nước mắt đọng trên mi. Nó đã nhớ, rất nhớ nơi này.
- Thôi, chúng ta đi ăn đi, tớ có nhiều điều muốn hỏi lắm đây!
Minzy và Bom lại trao đổi ánh mắt rồi cùng Chaerin và Dara đi ăn tại một nhà hàng thân quen.
- Chà, đồ ăn Hàn Quốc, tớ nhớ nó quá đi! - Bom nhìn thấy đồ ăn mắt sáng như sao, đặc biệt là khi nhìn thấy đĩa bắp xào trước mặt.
- Bên đó không có đồ ăn ngon hay sao mà cậu nhìn thèm khát cứ như bị bỏ đói vậy. - Dara trêu chọc.
Bom nhai nhồm nhàm miếng thức ăn trong miệng rồi trả lời Dara.
- Đồ ăn bên đó chẳng ngon, tớ vẫn thích ăn đồ Hàn Quốc hơn. Cũng may lần này được về đây không thì tớ chết vì nhớ nó mất!
- Mà 2 người vẫn tốt chứ? Chuyện lần đó....... - Chaerin lên tiếng hỏi nhưng lại e dè không nói hết câu.
Minzy đang cắt miếng thịt bỗng nhiên dừng lại, Bom cũng dừng nhai và nuốt chửng luôn miếng thức ăn.
- Lần đó đã có chuyện gì xảy ra với cậu vậy Mingkki? - Chaerin hỏi tiếp.
- À thì.......
Thấy Minzy lúng túng, Bom tiếp lời.
- Lần đó ba tớ chỉ đơn giản mời Minzy sang đó chơi thôi. Mối quan hệ bọn tớ vẫn tốt..... rất yêu nhau!
- Thật sao? - Dara và Chaerin tròn mắt, lúc sau còn nháy mắt với Bom xác nhận. Bom hiểu rõ 2 người họ muốn hỏi cái gì, cô mỉm cười rồi gật đầu.
- Tại sao 2 người cắt đứt liên lạc?
- Em và Bommie unnie chỉ là không muốn bị làm phiền thôi! Chúng em ở bên đó như một chuyến du lịch vậy! - Minzy cười gượng.
Trước khi về cô và nó đã giao hẹn với nhau là không nói cho Chaerin và Dara biết sự thật. Nói ra sẽ phức tạp lắm nên đành cùng nhau diễn một vở kịch cho đến khi mọi chuyện giải quyết xong và Minzy quay trở về New York.
- Eyyy, cũng kinh nha!
Chaerin và Dara hoàn toàn bị lừa, thậm trí họ còn gato khi nghe Minzy nói như vậy vì nghĩ họ yêu nhau, đi du lịch mà không muốn bị ai làm phiền.
- Còn cậu thì sao Chaerin? Tớ có đọc báo đó nhé! - Minzy lật sóng để tránh những câu hỏi khó của 2 người họ.
- Báo gì cơ? Em đã làm chuyện gì sao Rin? - Dara ngơ ngác.
Bom phì cười.
- Cậu sao vậy Darong? Lâu không gặp cậu còn ngốc hơn cả tớ rồi đấy!
- Có chuyện gì sao? - Dara vẫn ngơ ngác. Chaerin kí vào đầu cô một cái.
- Aigooo con thỏ này! Họ đang nói về lúc chị xuất hiện trong ngày kỉ niệm thành lập tập đoàn nhà em đó!
- À thì ra là nó! - Dara có vẻ đã được thông não.
- Hai người định bao giờ thì cưới đây? - Minzy hỏi nửa đùa nửa thật.
Dara ngại ngùng nhéo tay Chaerin.
- Kìa Minggki hỏi kìa!
Chaerin cười hớn hở.
- Tớ đang chờ 2 người đấy. Chẳng phải sẽ rất tuyệt nếu chúng ta cưới cùng một ngày sao?
Bom sặc nước khi nghe Chaerin nói, Minzy lúng túng.
- Chuyện này............
- 2 người cũng cưới nhau đi, chần chừ gì nữa? - Dara đồng tình.
Minzy vẫn lúng túng chẳng biết trả lời sao, Bom nhanh trí chen vào giữa cứu vãn tình hình.
- Chuyện này tính sau đi ha! Giờ ăn đi đồ ăn nguội hết rồi!
Dara và Chaerin tạm thời dừng việc hỏi han, tiếp tục ăn nhưng vẫn nhìn Bom và Minzy với ánh mắt đầy nghi ngờ.
--------------------------------------------
Tuần sau sẽ không có chap mới, tuần sau nữa up luôn 6 chap nhé và sẽ end vào ngày sinh nhật Darong =))))
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top