Chap 1: Gặp Lại Người Đàn Bà Năm Ấy

Dưới cơn mưa, SooYeon im lặng nhìn người phụ nữ lớn tuổi rời đi. Mặc kệ cơ thể đang run lên vì rét, cậu vẫn ngoan cố đứng dõi theo. Tay vô thức siết chặt đến bật máu, cậu quay lưng bước về phía trung tâm thành phố, nơi ánh đèn rực rỡ, nơi người sinh ra cậu nhẫn tâm bỏ rơi cậu vì đồng tiền và danh vọng.

~~~

*Hwang Group*

- Cuộc họp đến đây kết thúc! Cảm ơn mọi người !

Trong phòng họp, giọng khàn khàn uy nghiêm của Chủ Tịch Hwang vang lên. Đợi khi mọi người rời đi hết, ông mới quay sang mỉm cười trìu mến với vị giám đốc trẻ, người trong đã được ông nhấn định là tương lai của Hwang Group.

- Tôi về, thưa Chủ Tịch! – Khi xếp xong tập hồ sơ, giám đốc Jung đứng dậy cúi đầu xin phép rời đi. Nhưng ánh mắt của Chủ Tịch Hwang, hình như còn có điều muốn nói với cậu.

- Cậu trông rất giống một người bạn già quá cố của ta! Cha cậu tên gì?

- Appa tôi là Jung KiHan. Chắc Chủ Tịch đã nhầm!

- Oh…

Thẳng thừng nói, chủ tịch Hwang rời đi với nụ cười trên môi. Nhịp nhịp tay trên bàn, Jessica vô thức nghiến chặt răng. Từ sâu trong tim, cậu hận người đàn ông đó đến tận xương tủy. Bao khổ nhục nhiều năm qua, cậu nhất định phải bắt họ trả lại.

~~~

- Em muốn đi đến bao giờ?

Trong khu thương mại lớn nhất nhì Hàn Quốc, hai bảo bối của Hwang không ngừng cãi vả. Nói đúng hơn thì SooChan đang than vãn còn Tiffany thì đang say mê lựa quần áo. Nhìn vào họ, người ta còn tưởng là vợ chồng sắp cưới. Vì tay Tiffany cứ nắm chặt lấy tay anh mình. Công với ánh mắt dịu dàng của SooChan cũng góp phần vào việc làm người khác hiểu lầm.

- Oppa có đi làm đâu! Lâu lâu dành cho em chút thời gian đi! – Tiffany bĩu môi khi thấy khuôn mặt chán nản của SooChan.

- Anh có cuộc họp 30p nữa! Tha cho anh đi~~~ – SooChan tha thiết năn nỉ.

- Không! – Cười ngọt ngào rồi lớn giọng khẳng định, Tiffany thay đổi 180 độ.

…Ringggg…

- Tôi SooChan nghe!

 Miễn cưỡng đi được một lúc thì nhận được điện thoại, SooChan nghiêm giọng nghe máy.

- Ừm, tôi về ngay!

 Sau khi nghe thư ký nhắc nhở, SooChan quay qua nhìn Tiffany. Ngay lập tức, anh bắt gặp ánh mắt sắc bén của cô, miệng khẽ nuốt nước bọt.

- Bận thì đi đi! Lần sau bù cho em đấy!

- Cảm ơn em!

Như bắt được gió, SooChan chạy như bay ra khỏi khu thương mại. Bỏ lại Tiffany thẫn thờ tiếp tục cuộc shopping dang dở. Dạo chơi được một lúc thì cô va phải một người đi ngược chiều.

Vô tình hay cố ý, ly coffee nóng nghi ngút khói của người đó đổ hết vào áo sơ mi của cô và làm điện thoại yêu quí của cô rơi xuống…tan vỡ… Ngay lập tức sự tức giận bùng lên như ngọn lửa.

- YA!!! ĐI ĐỨNG KIỂU GÌ VẬY HẢ ?! – Hwang tiểu thư chính thứ nổi đóa.

- Xin lỗi quý khách! Thành thật xin lỗi! – Người đó hoảng hốt, ríu rít xin lỗi.

 Chợt nhìn kỹ bảng tên, Tiffany mới nhận ra người mình vừa va chạm là một nhân viên bán hàng. Dáng vẻ hối lỗi của cô ta làm Tiffany khó chịu. Thì ra một khu thương mại lớn, cách chăm sóc khách hàng khi gặp chuyện chỉ  vỏn vẹn có câu xin lỗi.

- Tôi muốn gặp người có trách nhiên lớn nhất ở đây! – Tiffany lãnh đạm nói.

- Nhưng… - Cô nhân viên tỏ ra khá khó xử. Ánh mắt hoang mang cực độ.

- Tôi không có nhiều thời gian đâu! – Tiffany hắn giọng.

- Vâng!

~~~

*Phòng Quản Lí*

Tập trung trao đổi với người quản lí, Jessica lạnh lùng xem xét từng số liệu. Ánh mắt sắc bén quan sát từng cử chỉ bất thường của người đối diện, Jessica có chút không hài lòng. Nhất là cách ông ta đổ mồ hôi trộm. Nhìn vừa không sạch sẽ vừa thiếu chuyên nghiệp của một người quản lí.

…Cốc…Cốc…

- Có chuyện gì? Tôi đang có công việc! – Bực bội khi nghe tiếng rõ cửa, quản lí Park hỏi lớn.

- Thưa quản lí Park, có một khách hàng muốn khiếu nại! – Giọng dần run lên vì sợ hãi của cô nhân viên khiến Jessica chú ý. Thì ra một bộ phận nhỏ trong tập đoàn vẫn còn lỗ hỏng.

- Cho vào đi! – Jessica ra lệnh.

- Vâng! Vào đi! – Quản lí Park sợ hãi nghe theo.

…Cạch…

- Ai là người quản lí?

 Vừa bước vào, Tiffany không mấy quan tâm ai là ai, cô lớn giọng nói. Trong đáy mắt là sự tức giận không hề thuyên giảm. Dù nước mắt của cô nhân viên đã đầm đìa…

- Là anh ta. Có chuyện gì sao? – Khá ngạc nhiên khi nhận ra vị khách hàng cần khiếu nại là Tiffany Hwang, con gái cưng của Chủ Tịch. Jessica mỉm cười chỉ đích danh người quản lí.

- Coi nhân viên của mấy người làm gì cái điện thoại yêu quí và chiếc áo sơ mi của tôi này! – Bình tĩnh nói, Tiffany không nhận ra Jessica là ai. Lòng chỉ một suy nghĩ là đòi lại công bằng.

- Oh… - Liếc nhẹ qua cô nhân viên và chiếc áo sơ mi trắng có một ối lớn màu nâu, Jessica nhanh chóng hiểu ra sự việc.

- Oh gì? Giải quyết đi! – Tiffany dần mất bình tĩnh với thái độ thảnh thơi của Jessica.

- Đi theo tôi! Tôi giải quyết thỏa đáng cho cô!

Cười nhẹ, Jessica dẫn Tiffany đến phòng làm việc riêng. Đưa cho cô chiếc áo sơ mi khác, cậu chỉ tay về phía nhà vệ sinh rồi sẵn tiện ngồi lên bàn làm việc nghịch chiếc ôtô mô hình. Đã lâu rồi, từ khi trở thành CFO của Hwang Group, cậu chưa bao giờ về căn phòng nhỏ này thì phải?

“Tiffany Hwang! Liệu… Em là cơ hội? Hay là cạm bẫy?”

Thì thầm trong đầu, Jessica mỉm cười khó hiểu. Cho đến khi Tiffany đi ra, cậu mới lấy điện thoại của mình và đưa cho cô. Ánh mắt nhạc nhiên của Tiffany, không nằm ngoài dự đoán của cậu.

- Giữ lấy nó và tôi sẽ liên lạc cho cô khi tìm được điện thoại lẫn phụ kiện y hệt cái cũ!  - Jessica dịu dàng giải thích.

- Ừm!

Lạnh lùng trả lời, Tiffany bỏ điện thoại vào túi xách và rời đi. Nhưng bước được vài bước thì tay Jessica lại chợt nắm lấy tay cô. Lúc xoay người lại, cô thoáng đỏ mặt khi khoảng cách giữa cô và cậu rất gần. Dường như chỉ cần nhút nhích một chút thì hai đôi môi sẽ chạm vào nhau…

- Có phiền không? Nếu tôi muốn làm quen cô! – Siết chặt cái nắm, Jessica cười lừa tình.

- Tại sao phiền! Khi nó là cậu!

Khi nghe Jessica thì thầm bên tai, Tiffany định tát mạnh vào má cậu, nhưng bảng tên trên áo lại làm cô dừng hẳn. Thì ra cậu ta là giám đốc tài chính của Hwang Group. Chức vụ khá quan trọng này nhất định giúp ích cho cuộc điều tra của cô. Vì thế tại sao mỡ dâng trước miệng mèo mà mèo lại không ăn?

~~~

19:45 PM

*Tại Hwang Gia*

Trong phòng khách, ông Hwang thư thái ngồi thưởng thức tách trà thượng hạng. Nụ cười trên môi chưa bao giờ tắt khi thấy SooChan và Tiffany đang phụ bà Hwang dọn thức ăn. Khung cảnh hạnh phúc của một gia đình mà ông xây dựng bao năm qua đã đôm hoa cất trái. Nhưng giữ được bao lâu là điều ông lo sợ…

- Thưa Lão Gia, CFO Jung đã tới! – Vị quản gia cung kính nói.

- Mời vào đi!

Đặt tách trà xuống bàn, ông Hwang dịu dàng nhìn Jessica, người vừa bước vào với ánh mắt ấm áp. Cúi nhẹ đầu chào ông, Jessica lịch sự ngời xuống chiếc ghế ông chỉ. Ánh mắt sắc sảo của cậu, làm ông khá hài lòng.

- Xin lỗi đã phiền cậu vào thời gian nghỉ ngơi! – Ông Hwang nói với giọng đều đều.  

- Không sao đâu Chủ Tịch! Tất cả đều vì công việc mà… - Mỉm cười lịch sự, Jessica đưa tập hồ sơ cần tìm cho ông Hwang. Đôi mắt cũng nhanh nhạy liến ngang người đàn bà đang tất bật trong bếp. Phút chốc lại thấy nhớ…

-  Đừng gọi ta là Chủ Tịch, hãy gọi ta là Bác Hwang…

- Vâng!

Trò chuyện vui vẻ cùng ông Hwang được một lúc thì Jessica đảo mắt quanh nhà. Một lần nữa, cậu lại dừng mắt trước nhà bếp, nơi nụ cười bà Hwang tràn hòa cùng SooChan và Tiffany, lòng cậu bỗng chốc se lại. Trong vô thức, tay cậu siết chặt vào ghế. Nước mắt cũng long lanh trên mi…

- Mời Lão Gia  vào dùng bữa!

- Ừm, đi thôi Jessica! Hôm nay tôi muốn cảm ơn cậu…

Vỗ nhẹ vai Jessica, ông Hwang chậm rãi bước vào bếp và kéo ghế ngồi. Ánh mắt lão luyện vẫn không rời khỏi mục tiêu, cho đến khi thấy Tiffany nhìn chầm chầm vào Jessica . Ánh mắt của cô dường như không mấy thiện cảm…

- Cậu muốn theo đuổi tôi sao?

.

.

.

End Chap 1

Mọi người đọc xong nhớ Votes ủng hộ và Cmt cho Au ý kiến nha!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top