Chương 12

Taeyeon bị chuyện này làm cho kinh sợ, tất cả mọi người khuyên cô về nhà nghỉ ngơi, nhưng cô sợ Baekie lo lắng nên cũng chưa có xin nghỉ về nhà, mọi người hết cách với cô đành thôi, đối với quyết định của cô người vui vẻ nhất chính là Chanyeol, quá vui, nếu cô về nhà, hắn cả ngày hôm nay sẽ không thể được nhìn thấy cô, vì vậy Chanyeol sắp xếp một gian phòng nhỏ trong khu nhà nghỉ của bọn hắn để cô nghỉ ngơi, Tiffany cùng Yoona theo giúp ở bên cạnh cô.

Bên trong phòng làm việc rộng rãi sáng ngời hé ra bàn làm việc to rộng, phía trên chất đầy các loại tài liệu, bên cạnh còn có một giá sách nho nhỏ, chất đầy các loại sách, chính giữa phía trước bàn làm việc là một bộ salon kiểu Pháp nhập khẩu, lúc này có một bóng dáng anh tuấn ngồi ở trên ghế salon, giống như đang chờ ai đó, chỉ thấy chân mày hắn thủy chung nhíu lại, theo thời gian trôi qua, chân mày hắn nhíu càng chặt hơn.

Lúc này hiệu trưởng vội vội vàng vàng đi vào phòng làm việc, ông ta cũng là mới vừa rồi trong lúc đang họp nghe được chuyện xảy ra ở lớp chọn, không nghĩ tới thiếu gia Chanyeol lập tức cho gọi ông ta đến, không kịp thông suốt, liền vội vội vàng vàng chạy hướng phòng làm việc, đáng thương đã nhiều tuổi như vậy, còn phải mệt nhọc như thế, đành chịu thôi, nhận tiền của người ta tiêu rồi thì phải giúp người giải trừ họa thôi, ai bảo thiếu gia Chanyeol là nhân vật khiến cho cả trường tranh nhau nịnh bợ đây.

"Chanyeol thiếu gia, để ngài đợi lâu rồi." Hiệu trưởng thở hổn hển đi vào phòng làm việc chào hỏi.
trừ
"Hiệu trưởng, lập tức đuổi học Jessica Jung, tôi không hy vọng ngày mai còn nhìn thấy cô ta ở trong trường." Chanyeol cau mày nói.

"Nhưng, điều này. . . . thủ tục đuổi học một học viên rất phiền toái, huống chi cha của cô ta lai lịch cũng không nhỏ." Hiệu trưởng sợ hãi giải thích.

"Tóm lại ông cứ theo lời của tôi mà làm đi, nếu như ngay cả chút chuyện nhỏ này cũng làm không được, lão ngài nên tính đến chuyện về hưu đi." Chanyeol mắt híp nguy hiểm nói, sau đó xoay người ra khỏi phòng làm việc.

Hiệu trưởng vừa nghe lời Chanyeol nói, hoảng sợ luôn miệng giải thích, ông cũng không muốn bị đuổi việc, trong nhà còn có một bầy già trẻ chờ ông ta nuôi, hết cách, ai bảo ông lập gia đình muộn, người khác ở cái tuổi này cũng đã có thể hưởng hạnh phúc an nhàn, mình vẫn còn phải lao lực, số mệnh thật là khổ cực a.

Hiệu trưởng năng lực xử lý chuyện rất nhanh, không bao lâu sau Jessica đã nhận được thông báo cho thôi học, một đám người đều ở đây cười nhạo cô ta, khiến cô ta tức gần chết.

Jessica tức giận đùng đùng cầm giấy thông báo chạy đến phòng làm việc của hiệu trưởng lớn tiếng chất vấn: "Hiệu trưởng, tại sao đuổi học tôi, thành tích của tôi mặc dù so sánh không lại với học sinh lớp chọn, nhưng cha tôi dù sao cũng là nhân vật có mặt mũi, làm sao ông có thể làm việc qua loa như vậy."

"Jessica, mình làm gì cũng nên nghĩ kỹ một chút đến hậu quả của nó, không nên để đắc tội với người ta mà vẫn không biết, đây là lệnh từ trên, tôi cũng không thể làm gì, tự giải quyết cho tốt đi!" Hiệu trưởng thở dài nói.

"Phía trên ra lệnh? ? ? Thiếu gia Chanyeol khẳng định còn không biết việc này, ông tốt nhất thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, bằng không đợi tôi thành thiếu phu nhân của Park gia, thì việc đầu tiên chính là đuổi việc ông." Jessica uy hiếp.

Hiệu trưởng lắc đầu thở dài nói: "Đây chính là Park thiếu gia trực tiếp ra lệnh, em trở về đi."

Nghe lời hiệu trưởng nói, Jessica lúc này như bông hoa héo, chán chường ra khỏi phòng làm việc, trong lòng vẫn chưa từ bỏ ý định chạy đi tìm Chanyeol. Nhưng cô ta còn chưa đến gần được Chanyeol đã bị hộ vệ của hắn ngăn cản, giận đến muốn chết, nhưng mà ở trước mặt Chanyeol lại không dám quá lỗ mãng, không thể làm gì khác hơn là ra sức nặn ra vài giọt nước mắt dịu dàng hỏi: "Thiếu gia, Sica đã làm sai điều gì, khiến anh muốn đuổi học Sica?" Một bộ dáng điềm đạm đáng yêu, khiến không ít nam sinh đang đứng chung quanh xem trò vui hận không được ôm cô ta vào trong ngực, hung hăng yêu thương một phen.

Nhưng hết lần này đến lần khác Chanyeol là một loại kì lạ, hắn lúc này chỉ cảm thấy rất ghét, chán ghét nói: "Sai là sai cô không nên có chủ ý nhằm vào cô ấy, làm tổn thương cô ấy, cái giá phải trả sẽ rất thê thảm, lần này coi như là một cảnh cáo nho nhỏ, nếu còn có ai tiếp tục làm vậy nữa, ta sẽ khiến cho hắn biến mất khỏi địa cầu, đuổi ra khỏi trường đi." Nói xong xoay người rời đi, chướng mắt ngay cả nhìn cũng không nhìn cô ta một cái.

Jessica không tin hắn sẽ vô tình như thế lớn tiếng mà hét lên: "Tại sao? Em yêu anh như thế, anh lại chỉ nhìn thấy cô ta, em yêu anh là có lỗi sao? Vì sao lại phải đối với em như vậy. . . . . . . . . . . . ."

Hộ vệ lo lắng sợ một lát nữa thiếu gia sẽ nổi giận mà trút lên bọn họ, cho nên nghe được lệnh lập tức đem Jessica lôi ra ngoài, không dám thả lỏng dù chỉ một chút, mọi người xem thấy không phải chuyện đùa liền giải tán hết, nhưng vừa rồi nghe từ trong miệng Jessica bọn họ đại khái cũng hiểu được một chút, nếu như đoán không lầm, học trưởng Chanyeol có yêu mến một cô gái, mà Jessica lại đắc tội với cô gái kia, tất cả mọi người thật tò mò không biết là cô gái như thế nào lại khiến cho học trưởng ôn tồn nho nhã nổi giận.

Chỉ chưa hết một ngày, trong trường học khắp nơi đều lan truyền chuyện Chanyeol giận dữ vì hồng nhan, tất cả mọi người rối rít suy đoán chuyện hoa khôi của trường làm gì tổn thương cô bé lọ lem, còn có người mà học trưởng Chanyeol ngưỡng mộ là ai. Chỉ có một ít người hiểu rõ toàn bộ quá trình bên trong chuyện tình, nhưng miệng bọn họ cũng bị Chanyeol dùng biện pháp ngăn lại, sẽ không có ai cả gan ở khắp nơi dám nói lung tung, phát động sự hung hãn của học trưởng, bọn họ cũng không có gan đi thử nghiệm.

Mà nữ chính đưa tới chấn động lớn đó, lúc này lại ở trong phòng nghỉ của Chanyeol ngủ ngon lành, chỉ thấy khóe miệng cô khẽ giơ lên, giống như nằm mơ thấy chuyện vui gì đó, Tiffany túc trực ở bên cạnh thấy nụ cười ngọt ngào của cô, trong mắt thoáng qua kinh ngạc cùng hâm mộ, lúc này Taeng giống như Thiên sứ đang say ngủ, đẹp đến khiến cho người ta kinh tâm động phách, một người mới vừa rồi vẫn còn kinh hãi trong cơn ác mộng,trong nháy mắt liền nâng lên nụ cười ngọt ngào, vô ưu vô lo làm cho người ta rất hâm mộ, dường như bị lây tâm tình tốt của cô ấy, mọi buồn bực vừa rồi lập tức tiêu tán vô ảnh vô tung.

Cứ như vậy Tiffany ngẩn người lẳng lặng nhìn dung nhan say ngủ của Taeyeon, nghĩ thầm Taeng là một cô gái tâm địa thiện lương, Chanyeol với cô ấy thật đúng là trời sinh một cặp, kỳ quái là lúc này khi cô nghĩ đến hình ảnh họ bên nhau hạnh phúc, trong lòng thế nhưng không còn có cái loại cảm giác đau nhói xuyên tim đó nữa, chỉ là trong lòng có chút buồn buồn, có lẽ tình cảm của cô dành cho hắn chưa đủ sâu sắc! Tin rằng không bao lâu nữa cô có thể hoàn toàn quên hắn.

"Fany, bạn đang nhớ cái gì à? Lời mình vừa nói với bạn, bạn có nghe được không? Bộ dáng ngủ của Taeng có cái gì tốt nhìn sao? Nếu để cho Chanyeol nhìn thấy bạn nhìn Taeng chằm chặp như vậy, khẳng định sẽ đem bạn phá hủy." Yoona tung cho Tiffany một cái bánh bao hung hãn nói.

"A, Yoona, bạn quay lại lúc nào thế, bạn đi kiểu gì mà không phát ra chút âm thanh nào, làm mình sợ hết hồn." Tiffany vỗ ngực một cái hỏi.

"Lúc bạn đang ngẩn người ấy, mình gọi bạn rất nhiều lần bạn đều không để ý đến mình, bạn ở đây ngẩn người cái gì, chẳng lẽ đang nghĩ đến anh chàng đẹp trai nào sao? Nói nghe một chút, mình sẽ tham mưu giúp bạn." Yoona cười nói đùa.

"Mình không biết bạn lảm nhảm cái gì, bữa trưa bạn mua đây sao? Mình đói bụng rồi." Tiffany đưa tay về phía cô ấy nói.

"Hừ hừ. . . . . Mau khai ra! Là ai khiến cho đại mỹ nhân Tiffany của chúng ta xuân tâm nhộn nhạo đây?" Yoona cười gian nói.

"Nói hưu nói vượn, đúng rồi, sao bạn đi lâu như vậy? Bạn phải bay qua nửa vòng trái đất để mua bữa trưa sao?" Tiffany hỏi.

"Mình không có cách nào nha, vừa mới xem một màn diễn tương đối đặc sắc trở về, ai nha, Chanyeol thật là rất đẹp trai, nhất là thời điểm nổi giận thật sự là đẹp trai muốn chết, trước kia sao mình lại không phát hiện ra chứ? Nhưng mà bây giờ biết cũng không muộn, thật là kiếm lời rồi, ha ha ha. . ." Yoona khoa trương cười nói.

"Màn diễn đặc sắc gì? Mà hắn đẹp trai mắc mớ gì tới bạn chứ? Không phải là bạn cũng thích hắn đấy chứ? Theo mình nhớ thì bạn chỉ thích tiền nha, từ lúc nào thì đổi tính vậy?" Tiffany trêu ghẹo hỏi.

"Bạn nói bừa cái gì vậy? Trên thế giới này làm gì có cái gì đáng yếu bằng tiền chứ? Trong một lúc vừa rồi mình đi ra ngoài mua bữa trưa kia, Chanyeol đem Jessica đuổi ra khỏi trường học, vô cùng thống khoái nha, xem cô ta sau này còn phách lối được nữa không. Ha ha ha. . . . Về phần mình rất vui vẻ là bởi vì hắn muốn theo đuổi Taeng, mình có thể vì vậy ra sức kiếm của hắn một khoản, mình không phải là rất có tài kiếm tiền, không cần quá khen ngợi mình, mình sẽ mắc cỡ." Yoona tự khen.

"Chậc chậc. . . Bạn cho rằng tiền của Chanyeol dễ kiếm sao, đúng là nằm mơ giữa ban ngày, muốn tiền đến phát điên rồi." Tiffany nói.

"Ưm, các bạn đang nói cái gì vậy? Bây giờ là mấy giờ rồi?" Taeyeon trong lúc mơ mơ màng màng nghe được âm thanh trò chuyện, vì vậy chậm rãi mở mắt, mang theo giọng ngáy ngủ.

"A, Taeng, bọn mình đánh thức bạn sao? Hiện tại cảm thấy thế nào, khá hơn không?" Tiffany dịu dàng hỏi.

"Ừ, không sao, chỉ là bụng hơi đói." Taeyeon nói.

"Vậy bạn đợi chút, mình đi lấy sữa tươi cho bạn." Tiffany vừa nói vừa đi tới phòng bếp.

Sau khi ăn cơm trưa xong, Taeyeon cảm thấy tốt hơn nhiều, vì vậy cô rất muốn ra ngoài tham gia tiết học thể dục, nhân cơ hội thả lỏng tâm tình một chút, nhưng Tiffany và Yoona đều xem cô như là búp bê sứ dễ vỡ, lo lắng cô bị thương, nói thế nào cũng nhất định không để cô tham gia, không còn cách nào khác, cô đành phải giở tuyệt chiêu làm nũng, cuối cùng họ đành phải đầu hàng.

"Taeng, bạn thực sự cảm thấy không sao chứ?" Tiffany không yên tâm hỏi.

"Yên tâm đi, mình đã không sao rồi, mình sẽ tự chăm sóc tốt cho bản thân." Taeyeon lặp đi lặp lại nhiều lần bảo đảm.

"Vậy nếu bạn thấy không thoải mái chỗ nào thì nói nha." Yoona nói.

Dường như sợ bọn họ đổi ý, nghe được lời của bọ họ Taeyeon gật mạnh đầu tỏ ý là mình sẽ cẩn thận.

Trong trường này, giờ thể dục là nam nữ tách riêng, vì vậy Taeyeon lựa chọn môn học bơi lội mà cô thích nhất, bình thường ở nhà muốn bơi lội cũng phải có Baekhyun ở bên cạnh mới được, bởi vì anh không yên lòng giao sự an toàn của bảo bối cho người khác, nên Taeyeon mỗi lần bơi cũng đều là không đã cơn nghiện, vì vậy ở trong trường cô len lén gạt Baekhyun chọn môn bơi lội.

Thời điểm khi nhóm Taeyeon đi tới hồ bơi, giáo viên đã đang giảng bài bên cạnh bể bơi rồi, hơn 20 nữ sinh tất cả đều mặc đồ bơi vô cùng khêu gợi đứng đó nghiêm túc nghe giáo viên giảng bài, không hề phát hiện có người từ từ đến gần họ, mấy người Taeyeon thừa dịp giáo sư đang cao hứng giảng bài, len lén lẩn vào trong đội ngũ. Giáo viên sau khi nói xong để cho các học trò chuẩn bị vận động làm nóng người, sau đó xuống nước luyện tập.

Không bao lâu, đại bộ phận các bạn học đã xuống hồ bơi tận tình bơi lội, có nữ sinh thì tranh tài, có người chơi bóng ở trong nước, nhóm Taeyeon cũng bắt đầu xuống nước, nước lạnh như băng khiến Taeyeon thoải mái hừ ra một tiếng, cô vui sướng ở trong nước vận dụng các kiểu bơi: bơi ếch, bơi bướm, bơi tự do, bơi ngửa, các kiểu lặn, bơi nghiêng, bơi chó....Tất cả các tư thế bơi cô từng học qua đều nhất nhất bơi một lần, cảm thấy thân thể có chút mệt mỏi, vì vậy cô từ từ bơi về phía bờ, trong lúc bất chợt, chân của cô giống như bị hàng ngàn vạn con côn trùng cắn.

Hỏng bét, sẽ không phải giữa lúc này bị chuột rút chứ! Cô nghĩ thầm, bọn Tiffany ở cách cô xa như vậy, sao có thể gọi họ được đây, không có cách nào, chỉ có thể dựa vào bản thân mình thôi.

Taeyeon đem hết hơi sức toàn thân bắt đầu bơi về phía bờ, thể lực đã bị tiêu hao quá nhiều nên dự định của cô thủy chung là thất bại, thể lực của cô đã tiêu hao hầu như không còn chút nào, cảm giác co rút đau đớn ở bắp đùi dần dần vây lấy cô, khiến cho cô từ từ chìm xuống nước, nhất thời bóng tối nuốt lấy cô.

Trong nháy mắt bị bóng tối nuốt lấy, trong lòng Taeyeon vẫn nghĩ tới Baekhyun, nếu như cô chết rồi, anh sẽ trở thành người cô độc nhất trên đời này, anh nhất định sẽ tự nhốt mình trong bóng tối, biến thành một người vô cảm tàn khốc nhất, chỉ biết không ngừng chém giết cho đến khi hủy diệt cả cái thế giới này, sau đó sẽ hủy diệt chính anh.

Tiffany đang bơi đến là vui vẻ, vốn định gọi Taeyeon tới tranh tài một cái xem ai bơi nhanh hơn, nhưng tìm khắp cả bể nước cũng không thấy bóng dáng của cô ấy, nhất thời cô cảm thấy rất kinh hoảng.

"Yoona, bạn có thấy Taeng đâu không? Bạn ấy đi đâu rồi?" Tiffany vội vội vàng vàng tìm Yoona hỏi.

"Không có, không phải Taeng vẫn đi theo bạn sao?" Yoona nói.

"Mới vừa rồi là ở bên cạnh mình, nhưng mình chỉ bơi ra ngoài một hồi, đã không thấy tăm hơi bạn ấy, tìm khắp nơi đều không thấy, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì rồi?" Tiffany sợ hãi nói.

"Đừng lo lắng, bạn gọi mọi người cùng nhau tìm một chút, mình sẽ đi tìm Chanyeol tới giúp một tay." Yoona nói xong nhảy ra khỏi mặt nước, lập tức chạy về phía sân bóng rổ, Tiffany cũng không dám chậm trễ, lập tức tổ chức mọi người cùng nhau tìm.

Chanyeol nghe nói Taeyeon đang bơi lội trong bể thì không thấy đâu nữa, nhất thời hoang mang lo sợ, không làm chủ được tinh thần, hắn cũng không quên sáng sớm hôm nay cô bị hù dọa cho kinh hãi, thời gian lúc này lẽ ra phải đang ở trong phòng nghỉ của hắn nghỉ ngơi chứ? Làm sao lại chạy đến lớp bơi lội, chỉ là không có thời gian để hắn nghĩ nhiều, cứu người quan trọng hơn, vì vậy hắn lập tức phân phó bọn cận vệ đi tìm trong bể bơi, hi vọng cô không xảy ra chuyện gì, nếu không hắn sẽ điên mất.

|ZoM

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: