Chương 10
Sáng sớm, trong rừng cây u tĩnh truyền ra một hồi tiếng chim hót dễ nghe, mặt trời ấm áp chậm rãi dâng lên xuyên thấu qua cửa sổ sát đất chiếu rọi trên người của hai người đang ôm nhau ở trên giường, Taeyeon ưm một tiếng, lông mi giật giật, từ từ lười biếng mở mắt mờ mịch như hơi nước, giống như chú mèo lười giật giật thân thể cứng ngắc, cảm thấy bên cạnh có một vật thể khổng lồ, lập tức thanh tỉnh quay đầu nhìn về nới đó. Trong nháy mắt thấy Baekhyun, vô cùng nghi ngờ.
Mọi khi Baekie ngủ tại phòng của anh ấy, hôm nay tại sao anh lại ở trên giường của cô, cô thế nào không nhớ rõ, nhưng Baekie thật sự rất đẹp mắt nha, thì ra là bộ dạng Baekie ngay cả ngủ đều mê người như vậy, cho tới giờ mỗi khi cô tỉnh dậy Baekie đều đã đi làm, cho nên cô không có cơ hội nhìn đến vẻ mặt của anh lúc ngủ, nếu là mỗi ngày tỉnh lại đều có thể thấy vẻ mặt lúc ngủ của Baekie thì thật là tốt, ha ha ha. . . . . . . Taeyeon dùng tay phải chống đỡ đầu, tay trái từ từ leo lên trên mặt Baekhyun, vuốt ve lông mày của anh, mắt, lỗ mũi, gương mặt, cuối cùng rơi vào môi mỏng khêu gợi của anh, mọi người đều nói đàn ông môi mỏng vừa hấp dẫn lại bạc tình, nhưng Baekie của cô vừa là hấp dẫn lại cũng vừa là một người đàn ông rất chung tình.
Nghĩ đi nghĩ lại Taeyeon cười ra tiếng, đột nhiên Taeyeon cảm thấy gương mặt buồn buồn, vội vàng dùng tay sờ sờ lên mặt, nhất thời cô nhớ tới một ly nước cây sổ ngày hôm qua của Chanyeol, hỏng bét, chứng dị ứng muốn phát. Taeyeon lập tức đứng dậy muốn đi vào phòng tắm tránh một chút, chờ sau khi Baekhyun thức dậy mới đi ra ngoài.
Có thể là bởi vì động tác của cô quá mạnh, khiến người đàn ông bên cạnh tỉnh giấc, kéo lại cô đang muốn rời khỏi tay, cô nhất thời không chú ý, cả người ngã ở trên người của Baekhyun, Baekhyun lật người một cái đè cô ở dưới thân thể, dùng miệng dịu dàng hôn lên Taeyeon, uyển chuyển triền miên, hồi lâu mới kết thúc cái hôn chào buổi sáng đó, nỉ non nói: "Bảo bối, chào buổi sáng."
"Baekie, chào buổi sáng" Taeyeon đã sớm thở hồng hộc hơn nữa lấy tay che kín khuôn mặt, buồn buồn nói.
"Bảo bối, thế nào vừa dậy đã che mặt như vậy? lấy tay ra, cho anh nhìn một chút." Baekhyun lo lắng nói.
"Không cần, rất khó nhìn a, Baekie, trước tiên anh đi ra ngoài có được hay không, em không muốn anh thấy được bộ dạng khó coi như vậy của em." Taeyeon khuyên nhủ.
Biết chuyện mình lo lắng đã xảy ra, Baekhyun lấy tay Taeyeon đang bưng bít ở trên mặt ra, đau lòng nói: "Trong lòng anh, bảo bối của anh là người xinh đẹp nhất trên thế giới, ngoan, cho anh xem thấy thế nào rồi hả ? Hả?"
Taeyeon nghe được Baekhyun lời nói, từ từ bỏ tay đang che mặt ra, lúc này mặt của Taeyeon rậm rạp đầy các nốt ban hồng hồng, may là Baekhyun cũng hít vào thở ra một hơi, xem ra Taengoo uống rất nhiều nước cây sổ, Chanyeol đáng chết, ta sẽ không tha cho ngươi.
"Có phải là rất khó chịu hay không? Đi, chúng ta đi gặp bác sĩ, chờ một chút sẽ không khó chịu như vậy nữa, ngoan." Baekhyun đang nâng mặt của Taeyeon, dịu dàng êm ái hôn lên mắt của cô dụ dỗ nói, muốn dùng phương thức này làm giảm bớt nỗi khổ sở của cô.
Baekhyun sau khi giúp Taeyeon rửa mặt xong, liền ôm ngang cô đi xuống lầu, lúc này trong đại sảnh đã có năm thầy thuốc không biết từ đâu đã đứng đợi sẵn, Taeyeon thấy trong đại sảnh có rất nhiều người, theo phản xạ tựa đầu vào trong lồng ngực của Baekhyun, thấy phản ứng của Taeyeon, Baekhyun vẫy những người khác lui ra, chỉ để lại năm thầy thuốc.
Baekhyun đi tới trên ghế sa lon ngồi xuống, sau đó đem Taeyeon ôm ngồi ở trong ngực nói: "Bác sĩ Choi, tới đây xem một chút Taengoo, trong thời gian ngắn nhất dùng loại thuốc tốt nhất trị tốt cho Taengoo."
Cứ như vậy toàn thể thầy thuốc tiến lên giúp Taeyeon kiểm tra, sau đó mở ra đơn thuốc cung kính nói: "Tiểu thư, ngài sau này vẫn không nên uống nước cây sổ thì tốt hơn, mặc dù không có gì nguy hiểm tính mạng, nhưng là nếu như dùng lâu dài sẽ có tổn hại tới chức năng của cơ thể."
"A, cái đó có thể lưu lại sẹo trên mặt hay không?" Taeyeon nhỏ giọng hỏi.
"Tiểu thư không cần lo lắng, sẽ không lưu lại vết sẹo, ước chừng ngày mai sẽ hồi phục." Thầy thuốc nói xong cũng cung kính lui xuống.
"Tiểu quỷ tham ăn, lần sau xem em còn dám uống trộm nước cây sổ nữa không, hả?" Baekhyun cưng chìu hôn nhanh một cái lên chiếc mũi của Taeyeon, lấy tay cù nói.
"Ha ha ha. . . . . Thật là buồn, không dám nữa, Baekie tha mạng a" Taeyeon cười trả lời.
"Lần này trước hết tha cho em, lần sau không cho phép lại làm ra chuyện hại mình như vậy, nếu không anh sẽ đau lòng, có biết hay không? Hiện tại đi ăn cơm trước, sau đó ngoan ngoãn uống thuốc nghỉ ngơi." Baekhyun nói.
"Anh hôm nay không cần đi làm sao? Không cần lo lắng, em có thể ở một mình, hơn nữa trong nhà nhiều người giúp việc như vậy có thể chăm sóc em, anh còn phải kiếm tiền nuôi gia đình chứ." Taeyeon mở miệng nói.
"Hôm nay ở nhà cùng em, người khác chăm sóc em anh không yên lòng. Hơn nữa một ngày không đi làm công ty cũng sẽ không đóng cửa, bảo bối không cần lo lắng, anh nuôi nổi con heo con lười biếng này mà, ha ha ha. . . . ." Baekhyun nói đùa.
"A, anh lại dám giễu cợt em, ghét" Taeyeon lấy tay nhẹ nhàng nện vào trên ngực Baekhyun. Baekhyun lấy tay bắt được tay cô đưa lên khóe miệng hôn nhẹ, nói: "Ngực của anh cứng như vậy, không thể lại làm đau tay ngọc của bảo bối." Một hồi nháo kịch của buổi sáng cứ như vậy kết thúc tại đây.
Sáng thứ hai, Baekhyun giống như thường ngày nghe tiếng chuông báo thức tỉnh dậy, rửa mặt xong liền đi về phía phòng của Taeyeon, nhưng khi Baekhyun đi vào phòng của Taeyeon thì phát hiện cô không ở trên giường, chăn gối trên giường gấp rất chỉnh tề, nhiệt độ trên giường lạnh lẽo biểu thị chủ nhân của nó rời đi đã lâu rồi.
Taengoo sớm như vậy đã dậy, loại chuyện tình này chưa từng xảy ra trong lịch sử, mọi khi vào lúc này anh tới phòng cô, cô đều đang thơm ngát ngủ ngon lành, ngay cả anh đến xem qua cô đều không biết. Vậy bây giờ cô đang ở đâu? Baekhyun vừa mở cửa bên phòng tắm vừa hô: "Taengoo, em ở trong đó sao?" Nhưng phòng tắm rỗng tuếch nói cho anh biết bên trong không có ai, vậy Taengoo của anh đã chạy đi đâu?
Baekhyun tìm khắp trên lầu đều không thấy Taeyeon, vì vậy chỉ còn biết tính toán xuống lầu gọi toàn thể người giúp việc cùng hộ vệ tìm giúp một tay, nhưng thời điểm khi anh đi xuống lầu dưới, trong đại sảnh không có một ai, bình thường thời gian này Quản gia đều cung kính đứng ở nơi đó chuẩn bị bữa ăn sáng, hiện tại mọi người chạy đi đâu hết rồi? Lông mày anh tuấn của Baekhyun nhướng lên.
"Quản gia" Baekhyun hô.
"Ông chủ có gì căn dặn?" Chỉ thấy Quản gia thở hổn hển chạy tới nói.
"Gọi mọi người trong lâu đài tham gia tìm Taengoo, bữa ăn sáng đợi tìm được Taengoo rồi tính!" Baekhyun phân phó.
"Ông chủ, cái này. . . . . lúc này Tiểu thư cô ấy ở trong phòng bếp." Quản gia sợ hãi nói, nếu để cho ông chủ biết tiểu thư chạy vào trong phòng bếp nấu cơm, khó bảo toàn ông chủ sẽ không vì nhất thời tức giận mà đuổi việc tất cả nhân viên làm việc trong phòng bếp, sợ rằng chính cục xương già như lão đều sẽ bị phá hủy, ông chủ quả thật chính là cưng chiều tiểu thư như bảo bối, tiểu thư có bao giờ làm những việc nặng thế này đâu, nhưng buổi sáng hôm nay lão nghe được tiểu thư muốn vào bếp làm điểm tâm cũng là bị dọa sợ đến gần chết, lão cũng nghĩ không ra, ngày hôm qua tiểu thư rõ ràng sinh bệnh hôm nay thế nào tinh lực lại tràn đầy như vậy đây.
"Ông nói là phòng bếp?" Baekhyun nhíu mày hỏi.
"Đúng vậy, tiểu thư sáng sớm đang ở trong phòng bếp, cô ấy nói muốn tự mình chuẩn bị bữa sáng ưa thích cho ông chủ ăn." Quản gia giải thích.
Baekhyun vừa nghe được lời quản gia nói trong lòng ngọt ngào tựa như ăn mật, bảo bối của anh sáng sớm dậy chuẩn bị bữa sáng ưa thích cho anh sao, nhưng anh không thể làm ngơ để cô phải chịu dù chỉ một chút khổ cực, vì vậy Baekhyun vội đi tới phòng bếp.
Bên ngoài phòng bếp đầy người giúp việc, tất cả mọi người không ngừng nhìn vào trong, công chúa ham ngủ cả ngày hôm qua không ló mặt hôm nay hiện tại trong phòng bếp tinh lực tràn đầy. Không sai, bởi vì Taeyeon bình thường cũng buổi trưa mới rời giường, cho nên mọi người trong lâu đài đều vụng trộm gọi cô là công chúa ham ngủ, công chúa ham ngủ sáng sớm liền chạy vào trong phòng bếp nói muốn tự mình chuẩn bị bữa sáng ưa thích, dụ dỗ tất cả nhân viên trong phòng bếp ra ngoài, hiện tại trong phòng bếp chỉ còn lại tiểu thư được nuông chiều ở bên trong cùng thanh âm đập nồi không ngừng truyền tới, làm cho mọi người sợ hết hồn hết vía.
Baekhyun đi tới cửa phòng bếp liền nhìn thấy một đám người dán lỗ tai ở trên cửa, không biết người nào kêu một câu "Ông chủ", toàn bộ nhân viên lập tức đứng chỉnh tề cung kính kêu lên "Ông chủ", Baekhyun lướt qua họ đi vào trong phòng bếp.
Thời điểm khi Baekhyun đi vào phòng bếp liền nhìn thấy Taeyeon đeo tạp dề đang làm việc bận rộn, giống như một người vợ đang vì chồng nấu cơm, nhất thời trong lòng anh quanh quẩn tràn đầy cảm động. Anh bước nhanh đi tới từ phía sau ôm chặt cô, đầu tựa vào trên cổ của cô rù rì nói: "Bảo bối, mặt còn khó chịu không?".
"Baekie, anh đã dậy rồi, bữa ăn sáng sẽ xong ngay thôi, chờ em một chút, mặt của em đã hoàn toàn bình phục." Taeyeon vừa tất bật bận việc vừa nói.
Cũng không lâu lắm, Taeyeon đã chuẩn bị xong bữa ăn sáng bưng đến trước mặt của Baekhyun nói: "Baekie, nếm thử một chút bữa sáng ưa thích em làm xem hương vị thế nào?" Hai mắt sáng trong suốt nhìn anh, mang theo tư vị chờ đợi.
Baekhyun gắp một miếng trứng ăn, miệng dừng một chút nói: "Bảo bối làm bữa ăn sáng vô cùng ngon."
"Có thật không? Xem ra em rất có thiên phú nấu ăn rồi, từ nay về sau mỗi ngày em đều làm cho anh ăn có được hay không?" Taeyeon vui vẻ nói.
"Đương nhiên được, nhưng anh lo lắng như vậy sẽ khiến bảo bối quá mệt mỏi, anh không phải hi vọng mệt chết bảo bối của anh" Baekhyun giải thích.
"Sẽ không mệt mỏi, chỉ cần Baekie thích là tốt rồi, ăn điểm tâm này đi!" Taeyeon nói xong cũng gắp một miếng trứng chuẩn bị muốn ăn, nhưng Baekhyun nhanh hơn một bước lấy miếng trứng trên đũa của cô bỏ vào miệng của mình nói: "Không phải Taengoo nói đây là bữa sáng ưa thích làm cho anh sao? Vậy thì tất cả đều để cho anh ăn đi! đầu bếp đã làm bữa sáng cho em rồi" Baekhyun lấy đĩa của Taeyeon ôm qua, nhanh chóng ăn.
"Không ai giành với anh á..., ăn từ từ" Taeyeon dịu dàng nói.
"Ha ha ha. . . . Tại bữa sáng ưa thích bảo bối làm quá ngon đi." Baekhyun vừa ăn vừa nói.
Sáng sớm hôm nay, nhân viên "Tập đoàn Ánh Sáng" nhìn thấy tổng giám đốc đều giống như thấy quái vật, bởi vì vị tổng giám đốc nổi danh lạnh lùng anh tuấn nhiều tiền, người đàn ông hoàng kim còn độc thân, ở trong công ty chưa từng có ai thấy qua biểu tình nào khác của anh trừ sự lạnh lùng, thế nhưng hôm nay anh lại mặt cười hạnh phúc đi vào công ty, hơn nữa đồng nghiệp chào hỏi còn nhận được sự đáp lại từ anh ta, đây thật đúng là trời sắp đổ mưa máu rồi.
Baekhyun vẫn đắm chìm trong tình cảnh bữa sáng yêu dấu sáng sớm hôm nay, nhớ tới Taengoo của anh tự mình chuẩn bị bữa sáng ưa thích cho anh, trong lòng liền một hồi ngọt ngào, sao mà may mắn, trời cao để cho anh gặp được bảo bối Taengoo. Cả buổi sáng tâm tình Baekhyun đều vô cùng vui vẻ, nếu không phải là bởi vì ngày hôm qua không có đến công ty, hôm nay nhất định là có rất nhiều tài liệu cần xử lý, thì anh đã nhất định ở nhà cùng bảo bối Taengoo rồi.
Baekhyun dùng thang máy riêng lên lầu cao tới phòng làm việc của tổng giám đốc, thư ký trong nháy mắt nhìn thấy anh, vui mừng trong đôi mắt chợt lóe lên, nhanh đến không ai kịp nhận thấy, ngay sau đó cô theo sau Baekhyun đi vào phòng làm việc.
Baekhyun vừa ngồi vào ghế ngồi xong liền lấy ra điện thoại di động đặt ở dưới bàn gửi một tin nhắn cho Taeyeon "Bảo bối, em đang làm gì?" Lập tức nhận được hồi đáp "Em đang nhớ anh" Baekhyun đọc tin xong lộ ra nụ cười mê người, tiếp tục cùng Taeyeon nói chuyện phiếm.
"Tổng giám đốc, mười giờ sáng hôm nay ngài có một hội nghị cao cấp, hai giờ chiều cùng Chủ tịch của Jun thị ăn cơm bàn kế hoạch hợp tác lần này, . . . . . . Tám giờ tối có một bữa tiệc. . . . . ." Thư ký thấy Baekhyun ngồi xong liền bắt đầu mở miệng nói, đến khi cô thấy nụ cười của Baekhyun thì ngưng nói, đây là lần đầu tiên kể từ khi cô đi theo bên người tổng giám đốc năm năm tới nay nhìn thấy anh cười, anh là vì sự tình gì mà cười? Bởi vì ai mà cười? Cô sẽ không tự kỷ đến mức cho rằng anh là bởi vì cô mà tản mát ra mỉm cười mê người, trong lòng thư ký nghi vấn từ từ lan ra, hôm qua cả một ngày không thấy anh, hôm nay lại tới trễ trọn một canh giờ, hơn nữa còn lộ ra mỉm cười mê người xưa nay chưa từng thấy, tổng giám đốc nổi danh điên cuồng vì công việc. Chẳng lẽ là vì phụ nữ? Càng nghĩ lòng của Hani lại càng chua.
Nghe thư ký đang báo cáo công việc chợt dừng lại, Baekhyun không vui cau mày nói: "Tôi không phải đã nói xã giao sau sáu giờ chiều liền hủy bỏ sao?"
"Nhưng đó là tiệc sinh nhật thiên kim của Chủ tịch Yoo, chủ tịch Yoo tự mình mời, hi vọng tổng giám đốc có thể vui lòng, hơn nữa trước mắt công ty chúng ta đang cùng tập đoàn Yoo thị hợp tác một dự án lớn." Thư ký uất ức nói, rất khó tưởng tượng lão bản công việc điên cuồng mỗi ngày đều sẽ đúng sáu giờ tan sở, gió mặc gió, chẳng lẽ là trong nhà có phụ nữ đợi anh, nhưng không thể nào, tổng giám đốc còn là một người đàn ông độc thân, thư ký không ngừng suy đoán.
"Bất kể là bữa tiệc của người nào, tìm đại biểu đảm nhiệm hay không đảm nhiệm chức vụ là được rồi, hơn nữa làm ăn để ý là thực lực, lấy thực lực "Tập đoàn Ánh Sáng" khắp nơi đều có thể tìm được đối tác cùng hợp tác, tôi không hy vọng về sau xảy ra tình huống tương tự nữa, không có việc gì nữa có thể lui ra! Cho người đi mua một ít thuốc dạ dày lên đây." Baekhyun nói. Cái lão gia đó, đừng tưởng rằng anh không biết hắn đang tính toán cái gì, nghĩ tác hợp anh cùng con gái của hắn, mượn danh tiếng "Tập đoàn Ánh Sáng" cho hắn khai hỏa công ty, quả thực là nằm mơ. Con gái điêu ngoa nhà hắn đem cho người ta cũng chẳng muốn, chưa kể anh đã có người anh thích.
"Dạ dày của tổng giám đốc không thoải mái sao? Hay là để tôi gọi bác sĩ đến đây." Âu Dương Tĩnh lo lắng nói.
"Không cần, chỉ là dạ dày bị viêm một chút mà thôi, đi ra ngoài đi!"
Thư ký lĩnh mệnh đi ra ngoài, nhưng lòng vẫn còn rất không yên, thân thể tổng giám đốc luôn luôn rất tốt, chẳng lẽ là lỗi do đồ ăn, không nghĩ nhiều, cô quyết định tự mình đi mua thuốc.
Đợi sau khi thư ký rời khỏi, Baekhyun lập tức vào bên trong phòng nhỏ vừa móc vừa nôn, hồi lâu sau, anh với mặt mệt mỏi ngồi ở trên ghế, may nhờ sáng sớm hôm nay anh ăn hết tất cả bữa sáng yêu dấu do Taengoo làm, nếu không hiện tại người bị đau dạ dày sẽ là bảo bối Taengoo của anh, không thể nào tưởng tượng cô mảnh mai như vậy làm sao chịu được loại khổ sở này. Chỉ là như đã nói qua, bữa sáng yêu dấu Taengoo làm thật sự là bị mặn, tuy rằng là như thế, nhưng anh lại cảm thấy mĩ vị tựa như đang ăn thịt người vậy ha ha. . . . . . Thật đúng là trong mắt người tình là Tây Thi.
Thư ký mua thuốc quay về nhìn thấy sắc mặt Baekhyun tái xanh, vô cùng lo lắng, muốn lén gọi điện thoại cho bác sĩ riêng của anh tới đây, nhưng là Baekhyun giống như biết đọc suy nghĩ của người khác mở miệng nói: "Không cần gọi bác sĩ đến, tôi nghỉ ngơi một chút sẽ không sao." Thư ký đành phải thôi.
i
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top