CÂU CHUYỆN THỨ HAI: (TT)


Song Tử bị Ma Kết kéo lại ngồi nói chuyện nên không đến chỗ Sư Tử để hạ hỏa cô nàng đang đá ghế đá bàn trong phòng mình. Kim Ngưu, Xử Nữ lựa lời khuyên giải, kêu cô nàng kia nên bớt giận lại, cùng nhau nói chuyện. Kim Ngưu phải cắn răng hứa sẽ cho Sư Tử kẹo bông, Sư Tử mới im lặng. Sư Tử ngồi xuống giường, mấy người trong bộ tứ và Thiên Bình ngồi chung quanh.

-Thật không ngờ đến tớ mà cũng bị Song Tử nhắm ! – Sư Tử chỉ mặt mình.

Xử Nữ lầm bầm :

-Nhóc con còn được công nhận là con gái thì phải lấy làm hay chứ.

-Song Tử xem tớ như một chiến tích hay sao chứ ! – Sư Tử cầm con gấu bông Song Tử tặng, ném vào góc phòng. – Chết tiệt !

Mọi người thấy Sư Tử giận thế, bèn tạm thời im lặng, tìm lời hay ý đẹp nói cho "con mèo" lớn này hiểu. Thiên Bình mở lời trước, hoàn toàn trái ngược với những gì mọi người nghĩ :

-Song Tử có thể đang rất nghiêm túc với bạn đấy.

-Tớ hoàn toàn nghiêm túc với Sư Tử !

Đấy cũng là câu trả lời của Song Tử khi Ma Kết hỏi về thái độ "cầm cưa" với Sư Tử. Song Tử nói rằng trong thâm tâm xác định rất rõ rằng Sư Tử là bạn của mình, cũng là sếp lớn, nếu có thái độ đùa giỡn thì tính mạng sẽ không xong. Trước khi "cầm cưa", Song Tử đã xác định rõ mục tiêu là một mối quan hệ lâu dài với Sư Tử rồi.

-Từ lúc nào rồi ? – Ma Kết đang sôi sục trong lòng nhưng vẫn giữ vẻ bình thản.

Song Tử nhẩm tính thời gian để trả lời thật chính xác :

-Mười ba ngày.

Ma Kết căn cứ thời gian, tính chính xác mốc thời gian là ngày các nam sinh nộp đơn xin được làm mai với Sư Tử. Song Tử cũng công nhận như vậy. Song Tử nói :

-Giống như Ma Kết, tớ cũng khá bất ngờ khi có người nộp đơn xin kết đôi với Sư Tử. Ý tớ là... ai lại thích dây dưa với một cô gái dữ dằn, nghiêm khắc, còn là cấp trên của mình chứ.

-Công nhận thật. – Ma Kết lầm bầm. – Kể cả mình cũng không ngờ.

-Nhưng họ đã chỉ cho tớ thấy rằng Sư Tử ngoài cái vỏ bọc kia, bên trong cũng là một cô gái với đầy đủ những gì con trai cần, từ ngoại hình xinh đẹp đến tính cách tốt bụng. – Song Tử nhớ nhất là mùi tóc đặc trưng của Sư Tử. – Tớ đã thử bỏ qua những trở ngại và thấy Sư Tử là cô gái thích hợp với tớ, xinh đẹp là một, tính cách Sư Tử lại hướng ngoại, thích cái mới, chẳng khác gì tớ.

Ma Kết mở miệng, định nói cái tính lăng nhăng của Song Tử sẽ khiến Sư Tử phát điên lên hoặc đội quân hâm mộ đằng sau Sư Tử có thể làm cho Song Tử bực mình. Nhưng Song Tử lại phủ lấp ý kiến ấy bằng khẳng định của mình :

-Nếu tớ thật sự chung thủy với Sư Tử, chắc chắn cô ấy sẽ không bao giờ cáu gắt với tớ, có thì chỉ cần một vài lời ngọt ngào thật lòng là làm lành được.

Ma Kết nhíu mày :

-Cậu thật sự muốn gắn bó với Sư Tử sao ?

Song Tử gật đầu, không hề dối trá :

-Sau bao nhiêu năm bay nhảy, tớ đã làm tổn thương nhiều người, gần đây nhất là Diane và Hạnh Nhân nên tớ hiểu tớ đã làm điều tồi tệ gì. Tớ rất muốn tìm một ai đó giữ chân mình lại. Sư Tử có thể là cô gái dành riêng cho tớ.

-Có thể Sư Tử là cô gái dành riêng cho Song Tử thì sao ? – Thiên Bình cũng nói với Sư Tử điều tương tự. – Mình tin rằng Song Tử thực sự nghĩ đến điều này.

Xử Nữ nắm tay Sư Tử rồi khẽ vỗ về mái tóc cô nàng :

-Hãy gạt bỏ suy nghĩ mình bị chinh phục xem. Nếu đó là Song Tử, cô nhóc có thích không ?

Kim Ngưu phản đối :

-Không được ! Đó là một người bạn tốt nhưng trên phương diện người tình, Song Tử là một người không đáng tin.

Bảo Bình thì lấy những điểm chung giữa tính cách của hai người làm tiêu chuẩn :

-Xét về tính cách thì không tệ.

Xử Nữ vỗ vỗ bàn tay của Sư Tử, kêu cô nàng suy nghĩ kỹ càng. Sư Tử trầm ngâm, nhớ về những ngày này. Dù là bị chinh phục, Sư Tử cũng thừa nhận là rất thích những cử chỉ tốt đẹp Song Tử dành cho mình, Song Tử hay bày trò mà Sư Tử hay tham gia, tính tình hai người khá hợp nhau, nếu Song Tử thật sự tu tâm dưỡng tính thì còn gì bằng. Nhưng mà, đấy là người tính, còn con tim có lý lẽ của riêng nó.

-Không. – Sư Tử lắc đầu. – Chuyển lời xin lỗi của tớ tới Song Tử nếu bạn ấy thực sự nghiêm túc.

Thiên Bình chớp mắt :

-Tại sao ? Mình biết bạn còn khủng hoảng với gã khốn kia. – Thiên Bình nói về gã Hội trưởng trường cạnh đầy căm thù. – Nhưng không thể cho bạn ấy một cơ hội sao ?

Sư Tử lắc đầu :

-Đây không phải là nhớ về chuyện cũ. – Rồi Sư Tử gầm gừ. – Đừng nhắc gã đó nữa. Tớ cũng hiểu những mặt tốt của Song Tử, khá hợp với tớ. Nhưng tớ có cảm giác bạn ấy không phải là người cho riêng tớ.

-Là sao ?

Sư Tử trong những lần hẹn hò không thành công, gần nhất là lần tan vỡ này đã rút ra kinh nghiệm cho tình yêu :

-Nếu thực sự dành cho nhau thì khi quan tâm cho nhau, chắc chắn sẽ nhận ra được một chút gì đó.

Bảo Bình nhăn mặt :

-Đào đâu ra mớ lý thuyết đó thế ?

Sư Tử không nói, tập trung vào vấn đề :

-Song Tử không phải chàng trai dành riêng cho tớ, xin lỗi nha Thiên Bình.

-Hai người không hề sinh ra cho nhau đâu ! – Ma Kết khẳng định dứt dạc.

Song Tử phản bác :

-Sao lại không thể ? Chỉ vì tớ là cấp dưới hay vì Sư Tử thích làm lãnh đạo ? Nhưng gạt hết tất cả đi thì tớ là con trai, Sư Tử là con gái, tại sao lại không thuộc về nhau ? Chả có bằng chứng nào cả !

-Cậu không thể ở bên cô ấy ! – Ma Kết đột nhiên nổi giận.

Song Tử cũng rất giận vì cơn giận vô lý của Ma Kết :

-Tại sao ?

-Vì mình yêu cô ấy !

Song Tử ớ người ra.

-Là Ma Kết ! Ma Kết đang yêu Sư Tử ? – Song Tử vỗ tay hoan hô. – Trời ơi ! Tin sốt dẻo ! Tin sốt dẻo đây !

Song Tử lấy điện thoại ra, kêu Ma Kết nói ra thêm lần nữa để có thể phát tán trên mạng, chủ đề báo ngày mai sẽ nổi như cồn.

-Thấy chưa ? – Giọng Ma Kết trầm lại. – Lúc mình nói yêu cô ấy, cậu chỉ thấy đấy là tin sốt dẻo. Cậu không hề yêu cô ấy.

Song Tử lại ớ người ra.

-Nếu cậu yêu cô ấy và thấy cô ấy chỉ dành riêng cho cậu, khi cậu nghe có ai đó cũng yêu cô ấy, cậu sẽ tức giận, sợ hãi, đau đớn, tưởng như dưỡng khí trên thế giới này cạn hết. – Ma Kết siết chặt hai tay, đặt chúng vào trán. – Trong đầu cậu lúc đó chỉ muốn xé xác gã đó ra làm trăm mảnh.

-Phải rồi !

Ma Kết đứng dậy, bỏ đi :

-Bị ai đó cạnh tranh cô gái với mình là một điều không hề dễ chịu. Hãy nhớ lấy !

Song Tử cười buồn :

-Ma Kết cũng học từ mối tình với Diane sao ? Ma Kết vẫn còn cảm giác đó ?

Ma Kết đứng lại. Đó không phải là câu trả lời cho Song Tử. Đấy là câu trả lời cho câu hỏi trong lòng của Ma Kết.

-Trước như vậy, giờ cũng vậy.

-----***-----

Vụ án của Song Tử đang đến hồi kết thúc với những con người nhận tội đã dùng cây đánh Song Tử và trói cậu chàng lại . Nhưng chưa có manh mối gì về người tấn công Song Tử cả. Công tác điều tra mấy ngày nay vẫn dậm chân tại chỗ.

Vì một lý do gì đó, vào mấy ngày sau, Song Tử tự đến chỗ Sư Tử và xin lỗi về những hành động "tốt đẹp" dạo gần đây, hứa sẽ không theo đuổi Sư Tử nữa mà làm bạn như cũ. Song Tử cũng xin gia ân cho những người kia, chỉ để họ viết kiểm điểm lưu làm chứng cứ và đền thuốc men chứ không công khai ra toàn trường, phần lỗi này cũng do Song Tử mà ra. Sư Tử mỉm cười, sẵn lòng tha lỗi, chỉ với điều kiện Song Tử phải viết hết mấy chiêu trò "cưa cẩm" ra hết và hứa không được làm bất cứ trò gì nữa. Song Tử thở dài, về phòng mở máy viết bài.

Trong lúc Song Tử về viết cam kết không cầm cưa, Sư Tử tập hợp mọi người lại bàn chuyện của Minh Khôi và cô Như. Khó nhằn ! Xét về mặt kỷ luật, hai người họ vi phạm nội quy nhà trường trầm trọng. Nhưng xét về mặt nhân văn, cô Như là động lực để Minh Khôi sống, Minh Khôi cũng vậy, cô Như mồ côi từ nhỏ, nhờ có Minh Khôi mà lòng cô đỡ trống trải hơn rất nhiều. Có hai luồng ý kiến trái chiều.

-Giáo viên và học sinh yêu nhau là chuyện không thể chấp nhận ! – Thiên Yết phản đối chuyện này đến cùng. – Giống như con trai đi yêu mẹ mình vậy.

Cự Giải thì không nghĩ như vậy :

-Nhưng nếu gỡ bỏ danh hiệu ấy đi thì họ chỉ là con người. Người con trai và con gái yêu nhau là chuyện thường.

Đây là lần đầu tiên Thiên Yết và Cự Giải cãi nhau. Một người thiên về kỷ luật, một người thiên về tình cảm, chẳng ai nhường ai. Kiểu này chắc tới mai chưa xong.

-Được rồi ! Được rồi ! – Sư Tử đập bàn. – Chúng ta đang bàn cách giải quyết ! Và ai cũng có lỗ hổng ở đây cả !

Hai người kia quay lại, từ công kích nhau chuyển hẳn sang tỉa Sư Tử. Sư Tử cũng không phải loại nhát mà sẵn lòng chỉ ra những ý kiến mà Ma Kết và Thiên Bình gợi ý nhưng không tiện nói.

-Cứ cho là họ yêu nhau, nếu để yên đấy thì thứ bậc trong trường sẽ đảo lộn hết.

-Chính xác ! – Khó lắm Thiên Yết mới đồng ý với Sư Tử chuyện gì.

Sư Tử khoanh tay, nhìn Thiên Yết :

-Nhưng bắt họ chia tay thì làm kiểu nào ? Cả hai người đều có thể gặp nhau ở trường.

Xử Nữ gật đầu :

-Yêu nhau lâu năm rồi tự dưng xa nhau, rồi tự dưng gặp nhau, rất khó có thể biết chuyện gì sẽ xảy ra. – Xử Nữ nhìn Ma Kết bằng ánh mắt khá lạ lùng.

Thiên Yết thấy điều đó hoàn toàn không sai. Tình cảm giống như thỏi nam châm vậy, càng cấm càng muốn lao vào. Bắt người ta chia tay nhau là chưa xong, Thiên Yết chưa tính nước hai người đó quay lại bất cứ lúc nào, và thánh xuống cũng không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp đó.

-Vậy thì một trong hai người chuyển trường đi ! – Thiên Yết lầm bầm.

Cự Giải nhất trí ngay với chuyện đó :

-Khoan đã, như vậy thì cô Như không phải là cô giáo của Minh Khôi nữa, họ có thể tự do yêu nhau !

-Không được ! – Xử Nữ, Bảo Bình phản đối ngay tức khắc.

Cô Như là một giáo viên tận tâm với trường, dịu dàng với học sinh và tâm lý vô cùng, cô còn là cây văn nghệ xuất sắc, Xử Nữ quyết không để mất cô giáo tuyệt vời này cho trường khác. Còn Minh Khôi, có hơi lập dị nhưng là học sinh giỏi của trường, đang nằm trong đội tuyển, ai bắt cậu ta đi, Bảo Bình sống mái với người đó. Hai bên lại cãi nhau.

-Trời ạ, cứu tớ với ! – Sư Tử nhức đầu không chịu nổi. – Kim Ngưu, cô Như cũng giống như bạn, nếu bạn ở trong tình trạng này, bạn sẽ làm gì ?

Kim Ngưu trầm ngâm. Yêu một người không thể yêu vì có thể làm tổn hại đến lợi ích người đó. Kim Ngưu cắn môi :

-Mình sẽ ra đi. Bỏ lại tất cả và ra đi. Đi đến một nơi thật xa, thật xa...

-Mấy tụi ! Mấy tụi ! – Nhân Mã chạy hồng hộc vào. – Tin từ Hội đồng trường !

-Chuyện gì ?

Nhân Mã toát mồ hôi hột khi nói đến chuyện này :

-Cô ấy đi rồi ! Cô Như đi rồi !

-Đi đâu ?

Nhân Mã quệt mồ hôi trên trán, kể lại câu chuyện. Hôm qua, ở ký túc xá giáo viên, nghe nói cô Như khóc cả đêm, thu dọn đồ đạc để làm gì đó. Sáng nay không thấy bóng dáng cô đâu, chỉ để lại một bức thư nói lời tạm biệt người yêu.

-Cô ấy gặp tai nạn trên đường ra bến xe và...

-Và cái gì ?

Nhân Mã thở hồng hộc :

-Cô ấy... đang ở trong bệnh viện để phẫu thuật, sống chết ra sao còn chưa rõ nữa.

Một khắc mặc niệm... í lộn tĩnh lặng.

-Đừng chết cô ơi !

Cả nhóm xộc ra khỏi cửa, tiến vào nhà xe, vồ lấy xe đạp, xe đạp điện, phóng thẳng tới bệnh viện giảm giá cho giáo viên của trường. Vì hốt hoảng, gấp gáp quá mà chả đứa nào nhớ được họ tên hoàn chỉnh của cô Như, chỉ nói là cô Như trong khi bệnh viện này có tới 10 cô Như dạy mỗi môn khác nhau. Ma Kết bảo mọi người bình tĩnh, để mình mở mạng trường xem thông tin. Nhưng có người nói họ tên rồi.

-Minh Khôi ? – Sư Tử chớp mắt.

Minh Khôi hỏi được số phòng của cô Như rồi xông vào túm lấy cổ áo của Thiên Yết. Sức Minh Khôi chỉ bằng Song Tử nhưng sức Thiên Yết cũng không đủ để chống lại, nếu là cấp hai thì có thể. Minh Khôi hét thẳng vào mặt Thiên Yết :

-Đồ nhẫn tâm ! Tất cả đều tại cậu cả !

Thiên Yết gầm gừ :

-Buông tay ra ! Đồ trốn tiết !

-Khoan đã ! – Sư Tử can hai người. – Minh Khôi à... phòng cô Như chỗ nào vậy ?

Sư Tử nghía vào sổ y tá rồi ra hiệu bằng tay số phòng của cô Như rồi ra hiệu cho mọi người đi trước, vì ở đây sẽ có rắc rối lớn đây. Xử Nữ và Ma Kết ở lại để ngăn chuyện này. Thiên Yết rất tức giận vì Sư Tử lờ đi sự an nguy của mình :

-Cô làm Hội trưởng kiểu gì vậy ?

-Đừng ngớ ngẩn thế ! Chúng ta chưa có số phòng của cô Như, phải ưu tiên cô ấy trước chứ.

-Này ! – Thiên Yết xắn tay áo lên.

Ma Kết xin can, kéo Thiên Yết về, đẩy đi đến thang máy. Lúc này thang máy có đủ người, không đủ chỗ để nữa, Ma Kết, Xử Nữ và Song Tử ở lại. Sư Tử đương nhiên là ở lại. Sư Tử đang nói phải trái với Minh Khôi chuyện cô Như. Sư Tử có trưởng thành lên, biết nói đúng sai nhưng Sư Tử không phải Thiên Bình.

-Tại sao cô lại nghĩ ấu trĩ như thế chứ ? – Minh Khôi còn bực hơn nữa.

Sư Tử thở dài :

-Tôi biết rồi. Chỉ là...

-Cô thật không hiểu gì cả !

Minh Khôi đang lên cơn giận nên không nể mặt Sư Tử, giơ tay lên định tát thật. Sư Tử khẽ lùi ra sau. Thực ra Sư Tử sẽ không bị đánh trúng. Nhưng có ai đó lo sốt vó lên, phải chạy tới kéo Sư Tử lại và đánh thật nhanh vào hai mắt và mũi Minh Khôi. Đòn này nhanh và mạnh nên cậu kia bật ngửa ra. Và Song Tử đã ngất xỉu từ lúc nào.

-Ngón nghề không sụt giảm nhỉ, Ma Kết. – Sư Tử khen ngợi.

-Không có gì.

Ma Kết xin bệnh viện cấp thêm một phòng hồi sức cho Minh Khôi. Chỉ cần hồi sức thôi vì Ma Kết chưa ra tay nặng lắm. Hai mắt của Minh Khôi vẫn còn lành lặn, mũi còn bình thường. Cái tức này tích tụ mới được có một lúc thôi nên Minh Khôi không sao.

-Không đăng ký phòng cho Song Tử sao ? – Sư Tử hỏi.

-Bôi dầu là tỉnh thôi mà ! – Ma Kết nhún vai. – Để mình cõng cho, cậu cứ đi gặp cô Như trước đi.

Ma Kết đỡ Minh Khôi lên băng ca cấp cứu rồi tự mình cõng Song Tử để Sư Tử yên tâm.

-Cảm ơn ! – Sư Tử mỉm cười rồi đi trước.

Tự hiểu rồi các bạn ạ ! Người đã đấm Song Tử đến thê thảm như thế là ai rồi. Sư Tử chắc là không biết vì không nghe được điều quan trọng từ Song Tử. Song Tử chắc chắn không biết được vì vừa ngửi được mùi gió là xỉu rồi. Xử Nữ... cái đó phải coi lại.

-Hưm... – Xử Nữ nhếch mép cười.

Ma Kết không nói gì, cõng Song Tử đi vào thang máy. Xử Nữ đi theo. Trong thang máy, Xử Nữ đưa mắt nhìn Ma Kết, chờ mở lời nhưng Ma Kết không nói gì hết. Xử Nữ không lấy điều đó làm tức giận, trái lại Xử Nữ còn thử đặt tay lên cổ Song Tử xem thử Song Tử đã tỉnh dậy chưa.

-Thằng nhóc đó xỉu rồi, tự nhiên đi !

-Làm sao cậu biết ? Và từ lúc nào ?

Xử Nữ lẩm bẩm :

-Từ lúc nào nhỉ ? Ta không hiểu tại sao dạo này nhóc ngưng ăn sô cô la.

Ma Kết chịu thua sự soi mói dễ sợ của con người này. Sư Tử có người này canh chừng quả là phúc phận. Quả là Ma Kết ngưng sử dụng sô cô la vì sợ cái mũi thính của Song Tử ngửi ra.

-Đâu bằng cậu nhóc. Bản thân là thủ phạm, đi điều tra chính mình mà vẫn trơ trơ. – Xử Nữ phủi tay. – Ai biết Sư Tử có nhận ra không.

Ma Kết bật cười :

-Cô ấy sao quan tâm từng li từng tí được, mình có là gì đâu.

-Vớ vẩn.

Thang máy đến nơi. Xử Nữ bước ra ngoài. Ca phẫu thuật của cô Như xem ra đã kết thúc. Mọi người đang đứng ở cửa chờ, thấp tha thấp thỏm.

-Ra rồi kìa !

Nghe nói cô Như bị tai nạn, bị va đập mạnh ở đầu, phải đi phẫu thuật. Nguy cơ trong cuộc phẫu thuật này rất cao, khó nói được lời tốt lành thực sự. Mọi người đi lòng vòng trước phòng phẫu thuật, chờ nghe tin của cô Như, trong lòng nóng như lửa đốt.

-Bác sĩ !

Bạch Dương bám vào tay bác sĩ phẫu thuật trước, 11 người còn lại theo thứ tự ngày sinh cũng đến hỏi han tình hình cô Như. Bác sĩ muốn gạt tụi nhỏ này ra quá, nó bám y như là kiến đeo lên cây mật vậy nhưng thấy tụi nó thương cô quá cũng mủi lòng. Lời bác sĩ yêu cầu bọn "kiến" thả "cây mật" ra rất từ tốn nhưng cái cau mày của ông khiến cho cả bọn bám càng dữ hơn.

-Có chuyện gì sao ?

Bác sĩ thở dài :

-Có một số trục trặc, cho nên...

-Dạ ?

-Cô Như tạm thời bị mất đi thị giác.

Cái hung tin ấy loan khắp trường, nhờ cái miệng của Song Tử khi mới tỉnh dậy cả. Tiêu điểm dư luận trong trường không còn một tin tức liên quan đến chuyện tình thầy trò giữa cô Như và Minh Khôi nữa mà chuyển sang cá cược xem cô Như hồi phục được lúc nào. Thế mới hiểu dư luận rốt cuộc là cái gì. Chả là cái gì trong đời người cả !

-Chúng ta phải nhọc sức vì cái gì thế này ! – Sư Tử quăng tờ báo trường lên bàn họp.

Bây giờ không còn ai trong hội đồng trường yêu cầu Hội Học sinh khối 11 giải quyết gấp mối tình thầy trò này nữa, các giáo viên và học sinh chỉ chăm chăm vào gây dựng quỹ để giúp cô Như nhanh xuất viện. Sư Tử có đề cập việc này thì họ mắng sao Hội Học sinh sao không có lòng nhân, thay vì xỉa xói hai người kia thì động viên cô Như đi. Những lần dồn ép của Hội Học sinh với hai người này là vô nghĩa.

-Vớ vẩn ! – Xử Nữ cầm tờ báo trên bàn họp quăng vào sọt rác.

-Thấy chưa, chúng ta suýt làm mất mạng một người đấy. – Lúc này thì lời của Cự Giải hùng hồn hơn ai hết.

-Minh Khôi sao rồi ? – Ma Kết hỏi.

Song Tử nhún vai. Minh Khôi bây giờ, theo lời đồn của thiên hạ là bắt đầu "ở dơ" trở lại, có dấu hiệu không màng sự đời, ra chơi lại rời trường để đến thăm cô Như, mặc dù vậy thành tích học tập vẫn rất tốt. Do sự việc này mà Minh Khôi có ác cảm với tất cả mọi người, ai cũng muốn gây sự được. Rất đáng lo ngại.

-Cô Như mà không tỉnh lại, Minh Khôi sẽ trượt dốc đấy ! – Song Ngư nói.

-Mọi người ! Mọi người ! – Nhân Mã chạy xộc vào phòng họp. – Cô Như tỉnh lại rồi !

Nhân Mã nói xong là chạy ra ngoài nhà xe luôn. Cả bọn cũng vậy. Lật đật vào nhà xe, vồ lấy chiếc xe nào gần mình nhất, bất kể nó là xe mình hay không. Nên có một vài sự cố tra chìa vào ổ cắm không đúng.

-Xe tớ đâu ! – Nhân Mã cuống cả lên.

-Đây nè ! – Song Tử hất qua cho Nhân Mã.

Lộn xộn một hồi rồi cả bọn cũng phóng qua bên bệnh viện thăm cô Như. Quy luật tất yếu, Minh Khôi phải đến trước. Cả bọn vừa tới trước cửa phải khựng lại, mặt đỏ bừng lên.

-Ái chà chà...

Ai chưa coi Thần điêu đại hiệp thì cứ nhìn vào đây đi ! Mối tình Dương Quá và Tiểu Long Nữ tái hiện rõ ràng ở đây. Không ngờ cô Như giang vòng tay bảo bọc mọi người của ngày nào có thể tựa đầu vào vai Minh Khôi, khẽ khàng nói những lời cảm ơn. Minh Khôi, con người chưa bao giờ sống vì ai lại giang tay đón nhận cô Như vào lòng, thì thầm những câu yêu thương. Rằng dù cô có mất thị giác vĩnh viễn, Minh Khôi sẽ không bao giờ rời bỏ cô. Rằng dù tóc cô không còn, mùi hương mà Minh Khôi yêu thương vẫn còn đó.

-Họ cũng chỉ là người con trai và người con gái yêu thương nhau thôi. – Cự Giải huých vào tay Thiên Yết, chờ lời chấp nhận.

Thiên Yết thở dài :

-Vẫn kỳ cục. – Rồi lầm bầm. – Nhưng đúng vậy.

-Chuồn thôi ! – Sư Tử ra hiệu cho cả nhóm lén đi.

-Đứng lại !

Minh Khôi kéo tai cả nhóm vào phòng bệnh của cô Như, bắt mọi người xin lỗi cô Như. Vốn tội lỗi sẵn nên ai cũng nhận lỗi. Cô Như mỉm cười, tha thứ cho tất cả. Cô phải sờ tay từng người, nghe giọng lần lượt từng người mới nhận ra nhưng nét mặt cô vẫn tươi vui, xem ra hai người vừa nói chuyện với nhau xong.

-Cô xin lỗi.

-Không sao đâu cô ! – Cả nhóm xin lỗi lại cô.

Minh Khôi nhún nhảy kiểu gì coi bộ khoái chí lắm. Cô Như nói :

-Cô sẽ chuyển trường đến dạy cho trẻ khuyết tật.

-Dạ ?

Cô Như chia sẻ rằng mình muốn chuyển trường để dạy cho trẻ em khuyết tật từ lâu rồi nhưng do kinh tế nên còn e ngại. Vậy mà qua đợt tai nạn giao thông này, cô nhận ra đời khá ngắn, phải thực hiện ước mơ của mình càng sớm càng tốt. Bây giờ thì có thể hạ quyết tâm rồi, cô sẽ chuyển trường đến dạy cho trẻ em khuyết tật sau khi xuất viện và tiếp tục giữ mối quan hệ với Minh Khôi.

-Thế thì đỡ cho chúng ta rồi. – Sư Tử lầm bầm.

Một số người thì mừng cho hai họ :

-Em chúc mừng cô có kế sách thỏa đáng ! – Cự Giải, Thiên Yết nói.

Một số thì khóc nức nở :

-Không ! Em không cho cô đi ! – Xử Nữ sà vào lòng cô Như.

-Tránh xa ra ! – Minh Khôi đẩy Xử Nữ ra khỏi cô.

-Đồ mù ! Không hiểu chuyện à ? – Xử Nữ gầm gừ.

Xử Nữ òa khóc, không cho cô Như đi. Cô Như an ủi Xử Nữ, hứa sẽ về trường vào những ngày lễ để hát tặng cho các học sinh. Thôi, coi như kết thúc một mớ lằng nhằng cho Hội Học sinh non trẻ.

-Tốt cho họ ! – Song Tử thở dài, bỏ ra ngoài.

À, nhắc thêm chuyện của Song Tử nữa. Sau khi Ma Kết thừa nhận rằng chính mình là người đã đấm Song Tử sưng mũi, Xử Nữ đã giấu nhẹm chuyện đó và tự khai mình chính là hung thủ, ra tay vì nghi ngờ Song Tử có ý xấu với Sư Tử. Xử Nữ đã nhờ Ma Kết chỉ cho mình thế võ đó để xóa tan nghi ngờ trong lòng Song Tử. Thế là tang chứng vật chứng đã nói lên tất cả. Ai dám phạt Xử Nữ ? Có phạt thì Song Tử cũng rút đơn lại. Đời nó thế, tới Thiên Yết cũng phải ngưng dùng pháp luật.

-Song Tử ! – Ma Kết đuổi theo Song Tử.

Nhưng mà Ma Kết cũng thấy áy náy. Song Tử không có ý xấu thực sự với Sư Tử, chỉ là quá cô đơn, không tìm nổi một người để bầu bạn mà thôi. Dạo này Ma Kết hay cố trò chuyện với Song Tử, con trai với nhau thì dễ hiểu nhau hơn.

-Này ! – Ma Kết ngồi xuống cạnh Song Tử.

Song Tử ngồi ở trên bồn hoa của bệnh viện, mặt mũi thẫn thờ. Ma Kết đánh tay ra hiệu. Song Tử cằn nhằn :

-Thôi đi ! Tớ còn bình thường lắm.

-Sao vậy ?

Song Tử thở dài não nề :

-Chỉ là nỗi chán đời của kẻ làm mai thôi.

-Là sao ?

Song Tử duỗi tay chân ra :

-Thì làm người ta có đôi còn mình thì lẻ bóng.

Ma Kết vỗ vai Song Tử an ủi. Song Tử như được nhấn nút xả lũ, xả ra hết :

-Trong đời này tớ đi tìm một nửa của mình trong cả nghìn cô mà chả thấy ai. Chả lẽ tớ có ấn định cuộc đời mình là cô đơn. Hay là đến 30 mới thấy nửa kia như ông bố tớ.

-Hoặc là cậu đã có ai đó trong lòng từ rất lâu rồi nên không dung chứa ai khác được.

-Hả ? – Song Tử ngây người.

Một cô gái hiện hữu trong lòng Song Tử từ lâu ư ? Song Tử không nghĩ đến chuyện đó. Nói đúng hơn là Song Tử không tin mình có người trong lòng từ lâu. Không lý nào ! Song Tử không khờ khạo, nếu có ai đó, chắc chắn Song Tử tự nhận ra chứ chả cần nhờ Ma Kết nhắc nhở.

-Vớ vẩn ! Tớ không phải là cô mèo kia ! Nếu có ai đó từ lâu, tớ phải nhận ra ngay. Tình yêu mà, hễ gặp đúng đối tượng thì tim đập thình thịch ấy chứ !

Ma Kết mỉm cười :

-Đôi lúc người đó có thể luôn cùng cậu chia ngọt sẻ bùi nên nhịp tim lệch của cậu đã lẫn vào những lúc vui, những lúc buồn rồi.

Lúc này thì Song Tử không nói gì. Ma Kết vỗ vai Song Tử. Cảm giác lẫn lộn này, Ma Kết hiểu khá rõ. Đứng trước người ta tim đập thình thịch, không nói nên lời, vậy mà đổ cho nó là sự phấn khích khi được đấu với nhau. Để rồi theo thời gian, nhịp tim đã tĩnh lặng hơn và tình cảm đã sâu nặng đến mức không thể thay thế được. Tự huyễn hoặc mình bằng một mối quan hệ trai gái rồi chẳng đâu vào đâu trong khi người ta có thể rất hạnh phúc bên những người khác.

-Thật sao ? – Song Tử lầm bầm. – Có ai yêu tớ chứ ?

Ma Kết nói :

-Quan trọng là cậu yêu ai cơ.

-Tớ yêu ai ? – Song Tử tự hỏi lòng mình.

Song Tử vò đầu. Song Tử yêu ai cơ ? Những cô gái chung quanh Song Tử, theo như lời Ma Kết nói, một người trong số ấy chắc chắn đang ngự trị tim Song Tử. Nhưng là ai ? Cảm giác này đã tĩnh lặng nên khó nhận biết được. Chắc chắn trước không phải Sư Tử.

-Chẳng lẽ tớ phải "thử nghiệm" ? – Song Tử rất hứng thú với vấn đề này.

Ma Kết lắc đầu, muốn đánh nhưng sợ lộ chân tướng.

-Cậu "thử nghiệm" cả chục lần với mấy cô kia mà có ra ai đâu.

-Vậy thì sao ? – Song Tử thở dài. – Chẳng lẽ cô ấy là vầng trăng, với không tới.

Ma Kết nhún vai. Chợt, Song Tử nhận ra vài điều. Nãy giờ Ma Kết cứ nói chuyện ấy rất tự nhiên, coi bộ Ma Kết đang gặp trường hợp tương tự. Song Tử chụp lấy tay Ma Kết, khẩn thiết :

-Ma Kết trải qua chuyện này rồi, đúng không ?

Ma Kết ậm ừ :

-Ừ, trong sách ấy.

Song Tử mừng rỡ, lắc mạnh tay Ma Kết :

-Sư phụ, chỉ đệ tử được không ?

Ma Kết bật cười khanh khách. Thuở đời nay, lần đầu tiên kẻ nghiêm nghị đi chỉ cho vua "cưa cẩm" chuyện tình yêu. Ma Kết hỏi lại cỡ mười lần xem thử Song Tử có đùa mình không. Song Tử giơ tay thề với trời rằng mình không đùa. Ma Kết tạm tin lòng thành của cậu chàng.

-Mình cũng không biết nữa. Tất cả đều do duyên số sắp xếp sẵn.

-Hả ? – Song Tử ít tin vào chuyện duyên số lắm.

Ma Kết mỉm cười. Duyên số, nghe điều đó thật xa vời, nhưng đã trải nghiệm rồi thì thấy nó ngay trước mắt. Có lúc nào trong lòng tự hỏi tại sao mình lại quay đầu và thấy cô gái của mình trên chiếc xích đu, tóc bay trong nắng chiều, nếu lúc đó cứ đi thẳng thì thế nào. Cái đấy là duyên số. Hoặc cũng là ước muốn tự đáy lòng mình, được con tim dẫn dắt bước chân đến nơi mình muốn đến.

-Mình không có kinh nghiệm trong chuyện này.

Song Tử phẩy tay :

-Đương nhiên rồi, nói tiếp đi !

-Cậu thử tìm cho mình một lúc tĩnh tâm, nhắm mắt lại, rồi không ngừng nghĩ về người con gái ẩn danh đó và để bàn chân tự dẫn cậu đi. – Ma Kết vừa nói, vừa nhớ về khoảnh khắc quan trọng của đời mình. – Người mà cậu ngửi ra mùi tóc đầu tiên chính là người đó.

Song Tử nghe thật kỹ, không sót một câu, một chữ nào rồi ngẫm nghĩ :

-Thật vớ vẩn ! Tại sao tớ lại đi hỏi kẻ này chứ ! – Song Tử lắc đầu nguây nguậy rồi bỏ đi.

Rồi ngày qua ngày. Mọi việc trôi qua bình lặn cho đến khi lễ Khai giảng diễn ra êm đẹp, cô Như hát bài cuối cùng, giã từ mọi người để công tác ở trường khuyết tật. Thật may thay, đôi mắt cô có thể thấy được như trước, như vậy là mừng rồi, mọi người chúc cô công tác tốt ở trường mới.

-Tuyệt vời ! – Sư Tử hú lên hai tiếng. – Thật sự rất tuyệt vời !

-Thôi đi Sư Tử à ! – Kim Ngưu thở dài. – Điên có cấp độ thôi.

Sư Tử mỉm cười, quay đầu ra sau gọi Song Tử :

-Vào trong thôi anh bạn !

Lạ lùng thay, Song Tử không đáp lại lời kêu gọi của Sư Tử. Mặt Song Tử cứ thừ ra như người mất hồn. Sư Tử định đến đấy lay nhưng Ma Kết cản, lắc đầu. Sư Tử chẳng hiểu đã xảy ra chuyện gì. Ma Kết nói :

-Cậu ta đang nhớ lại hết mấy mánh cũ để viết thành sách nộp cho cậu đấy.

-À, ra thế. – Sư Tử mỉm cười. – Đi thôi !

Thực ra Song Tử đang chiêm nghiệm lời nói của Ma Kết. Song Tử tự hỏi nó có hiệu quả hay không. Nhắm mắt mà đi, chết người như chơi, lỡ va phải gã "sát nhân Xử Nữ" kia thì sao. Nhưng Song Tử rất muốn gặp cô gái trong mộng của mình một lần, nếu lời Ma Kết nói là sự thật.

-Liều một phen !

Song Tử nhắm nghiền mắt, điều chỉnh những âm vang trong đầu chỉ nói về mong muốn gặp cô gái trong mộng của mình. Rồi Song Tử hít một hơi thật sâu, để bàn chân tự dẫn mình đến nơi nào tùy thích. Dù trong lòng sợ tên "sát nhân Xử Nữ" kia xuất hiện nhưng Song Tử cố giữ cho cái đầu mình chỉ nghĩ về một chuyện, đúng y như Ma Kết nói.

Con đường của Song Tử bằng phẳng một cách kỳ lạ, dường như Song Tử đi trên con đường này rất nhiều lần rồi. Mặc dù quãng đường ấy có hố cát, cầu thang, Song Tử vẫn vượt qua được dễ dàng. Song Tử tự hỏi đích đến ở đâu.

-Đến rồi ư ? – Song Tử hỏi đôi chân của mình.

Đôi chân của Song Tử đã dừng lại. Song Tử thử hít một hơi không khí chung quanh mình, tìm kiếm xem có gì khác lạ không. Một mùi hương quen thuộc xông vào mũi.

-Hả ? – Song Tử sững sờ.

-Song Tử, sao vậy ?

Song Tử mở mắt, đặt tay lên tim mình. Con tim Song Tử đang đập liên hồi, báo hiệu cảm xúc của nó. Trong một không gian hoàn toàn tĩnh lặng.

-Song Tử ? – Cô gái đánh gió trước mặt Song Tử, lo lắng. – Không sao chứ ?

Lần đầu tiên trong đời, đứng trước một người con gái, chuyên gia tán gái của chúng ta bị cứng miệng, thốt không nên lời. Lời duy nhất Song Tử nói được là hai chữ quen thuộc mà Song Tử nói quen suốt mười mấy năm nay. Cái tên của người mà Song Tử tìm đến mỗi lúc vui buồn.

-Thiên Bình ?

Mùi hương tinh dầu Ba Tư cứ thoang thoảng trong hai cánh mũi của Song Tử và cả trong trái tim nữa. Ngay lúc này. Và từ mười mấy năm về trước rồi.





Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top