Câu chuyện thứ ba mươi tám : CHÌM TRONG BÓNG ĐÊM

Câu chuyện thứ ba mươi tám : CHÌM TRONG BÓNG ĐÊM

Part 1 :

Ma Kết cầm bài kiểm tra 0 điểm của mình trên tay, trân trối nhìn thầy dạy Toán. Thầy cũng đứng im, nhìn lại, như chết sững. Hai bên nhìn nhau, lúng túng thấy rõ.

-Em muốn hỏi gì ? – Thầy phá vỡ không khí im lặng ngượng ngùng này.

Ma Kết giật mình.

-Không ạ, giờ tự em có câu trả lời rồi.

Ma Kết đặt bài kiểm tra điểm 0 của mình vào xấp bài kiểm tra trên tay thầy. Cậu chàng cúi đầu chào thầy, đi về phía phòng Đoàn. Khi Ma Kết đi rồi, thầy dạy Toán vẫn đứng ở đó, kiểm điểm lại những gì mình đã làm.

-Chết rồi, lộ ra vầy, chẳng biết thắng bé có ổn không. – Thầy nhìn dáng Ma Kết đi vững vàng thì tự an ủi mình. – Chắc không sao đâu, thằng bé mạnh mẽ quá mà.

Nhưng không đơn giản như thầy nghĩ. Ma Kết đi về phía phòng Đoàn, dáng đi rất vững vàng, là vì cậu chàng hít thở liên tục, cung cấp dưỡng khí cho đôi chân đang run rẩy của mình. Sư Tử ở đằng kia, cách vài bước chân mà Ma Kết cứ tưởng vạn dặm xa xôi.

-Sư Tử ! – Do ám ảnh về khoảng cách nên Ma Kết gọi hơi lớn.

Sư Tử đang cầm chồng hồ sơ dày, Ma Kết nghĩ cô nàng sẽ đánh rơi nó như thầy dạy Toán hồi nãy, Ma Kết sẽ có cơ hội xem. Sư Tử vẫn đứng yên, ôm chặt chồng hồ sơ, có thể vì Sư Tử quá cẩn trọng, không muốn Ma Kết thấy hồ sơ, có thể vì Sư Tử đã thấy Ma Kết từ xa, đã chuẩn bị tinh thần từ trước. Sư Tử hơi do dự, không biết nên đến hay không, sợ Ma Kết sẽ phát hiện ra mất.

-Sư Tử...

Giọng Ma Kết nghe chơi vơi, như cố bám trụ điều gì đó. Sư Tử chạy nhanh đến bên Ma Kết, một tay ôm chồng hồ sơ, một tay sờ trán Ma Kết. Nó ướt đẫm mồ hôi.

-Ma Kết, sao thế này ?

Ma Kết cầm bàn tay đang sờ trán mình của Sư Tử, siết nhẹ.

-Cậu bảo hồ sơ đã giảm dần nên không cần mình giúp, thế mấy cái này là cái gì ?

Bình thường, Sư Tử sẽ cười, gạt đi do Ma Kết hỏi vậy là lo cô nàng làm việc quá sức, dễ ngã bệnh. Bây giờ, Sư Tử phải thu nụ cười thường trực ấy lại, vẻ mặt Ma Kết nghiêm túc thế kia, ánh mắt khô khốc, cậu chàng muốn tra hỏi Sư Tử.

-Ma Kết...

-Nói mình nghe, được không ?

Đối diện với ánh mắt ấy, Sư Tử chỉ biết nuốt nước bọt. Ma Kết biết rõ Sư Tử không thể nói dối với người quan trọng của mình nên đã chọn cô nàng để khui ra sự thật. Sư Tử không thể nói dối Ma Kết, chỉ biết trốn tránh bằng cách quay mặt đi, nhưng không có hiệu quả lâu dài.

-Sư Tử ! – Bạch Dương chạy ào đến, kéo Sư Tử đi. – Trời ơi, tìm bồ nãy giờ ! Đi ! Đi mau đi !

Như đã bàn trước, Sư Tử nên vin vào cớ ấy mà rời khỏi chỗ Ma Kết, tránh việc bại lộ bí mật của cả nhóm. Nhưng vào hoàn cảnh này, Sư Tử giật tay Bạch Dương lại. Sư Tử có linh cảm nếu không kịp đến bên Ma Kết lúc này, sẽ là sai lầm lớn.

-Ma Kết, thực ra...

-Ma Kết ! – Nhân Mã từ chỗ nào chạy đến chụp lấy tay Ma Kết. – Đi đâu vậy ? Tìm mãi ! Lại đây, tớ có chuyện này hay lắm !

Nhân Mã đang cầm ly nước cam, định mang cho Kim Ngưu uống, đi ngang qua thấy Ma Kết chất vấn Sư Tử, cầm tay nữa chứ. Nhân Mã vội để ly nước cam ở kệ, chạy ào tới đánh lạc hướng Ma Kết, kéo đi, trước khi cô nàng kia sợ sát khí quá mà phun hết bí mật ra. (người ta nể chứ không có sợ đâu nhé !)

-Đi ! Đi ! Tớ kể cho nghe !

-Xin lỗi, mình cần ở một mình !

Ma Kết giật tay khỏi Nhân Mã, đi thật nhanh về phòng. Mọi người biết kế hoạch đã hỏng, tâm thần hoảng loạn, vừa nhìn nhận được tình hình thì Ma Kết đã đi thật xa rồi. Ba người chạy theo, chỉ có Nhân Mã đuổi kịp, bắt được tay cậu bạn. Lần này Ma Kết không giật tay ra nữa mà gầm lên :

-Để mình yên !

Chưa bao giờ Ma Kết mất kiểm soát như thế, Nhân Mã hoảng sợ, buông tay. Ma Kết đi thẳng vào phòng mình, đóng sầm cửa.

Ma Kết mở chiếc cặp sách, lấy tất cả sách vở học hôm nay và hôm qua quăng lên bàn. Ma Kết mở vở bài tập ra, đối chiếu những đáp án mình đã làm với đáp án trong sách giải. Đáp án đúng, nhưng nét chữ ấy không thuộc về Ma Kết.

-Đây là của Thiên Yết, đây là của Cự Giải. – Ma Kết thẫn thờ, nói ra sự thật đau lòng.

Ma Kết vừa bước một chân ra sau đã thấy loạng choạng.

-Ma Kết ! Mở cửa ! – Đó là tiếng của các bạn trong Hội Học sinh.

Sư Tử đập cửa ở bên ngoài, các bạn đồng thanh kêu, đòi mở cửa. Ma Kết đi chầm chậm đến khóa chặt cửa. Sư Tử vặn nắm đấm, thấy không thuận, biết Ma Kết đã khóa cửa, cô nàng bảo các bạn tránh ra để mình phá khóa.

-Bảo Bình, có mang máy phá khóa điện tử không ? – Sư Tử biết Ma Kết thích dùng khóa số nên hỏi thẳng luôn.

-Chỉ mang loại chìa đoán mò mật mã thôi. – Bảo Bình nói.

-Cũng được.

Bảo Bình gỡ kim cài áo có số ra, đưa cho Sư Tử. Sư Tử găm "cây kim cài áo" đó vào ổ khóa. Tiếng bíp trên kim cài áo vang lên, yêu cầu nhập mật mã. Sư Tử hít một hơi thật sâu, bắt đầu nhập mật khẩu.

-Ma Kết đặt mật khẩu dài bằng một trang văn của cha mình, mỗi ngày đổi một kiểu. – Thiên Yết thì thầm vào tai Cự Giải. – Vậy mà cô ta vẫn mò ra được, nể thật.

Ma Kết nghe tiếng bấm mật khẩu bên ngoài, hay Sư Tử đang mở khóa. Ma Kết nhẩm tính thời gian Sư Tử mở khóa sẽ mất khoảng ba phút, cậu chàng có thói quen đặt mật khẩu dài bằng một trang văn mà. Bấy nhiêu thời gian Sư Tử mở khóa cũng đủ cho Ma Kết bật máy xách tay. Những hồ sơ Ma Kết xử lý đều được scan ra, lưu lại trong máy xách tay, mấy ngày hôm nay Nhân Mã và Thiên Yết chèo kéo nên không kiểm tra được.

Sư Tử bấm mật khẩu mở cửa, Ma Kết bấm mật khẩu mở máy tính, vào thư mục lưu hồ sơ. Từng dòng chữ hiện lên.

Rầm ! Rầm ! Rầm !

Sư Tử mở được khóa, tông ngay cửa vào.

-Sư Tử. – Ma Kết thở dốc từng đợt.

-Ma Kết ! – Sư Tử run rẩy.

-Ma Kết ! – Mọi người thét lên.

Cửa sổ phòng Ma Kết vỡ toang, mất hẳn một mảng kính lắp vào ô cửa lớn. Ma Kết đang ở trạng thái đầu bên ngoài, chân bên trong phòng. Tay Ma Kết đầy máu, còn thấy được những mảnh kính găm vào đó. Chân Ma Kết giẫm lên mấy mảnh kính.

-Ma Kết...

Ma Kết nghe các bạn gọi tên mình, thống thiết, cầu khẩn. Nhưng cậu chàng không quay đầu lại.

-Các cậu lừa mình.

Ma Kết nhảy ra ngoài cửa sổ, phóng qua ngọn cây, đáp xuống đất. Ma Kết chạy đến nhà xe với đôi chân trần, dắt xe đạp, đề máy, chạy thẳng từ nhà xe đến cổng. Bác bảo vệ gác cổng la toáng lên, chặn xe Ma Kết lại, yêu cầu Ma Kết dừng xe. Ma Kết thả tay lái, để bác bảo vệ ôm lấy chiếc xe trong thế không thăng bằng. Ma Kết không cần xe nữa, Ma Kết cứ để chân trần mà chạy.

Một chiếc xe gắn máy từ đâu lao tới.  

Part 2 :

Thất bại, thất vọng đó là tất cả những gì có mặt trong đầu Ma Kết lúc này. Những bài kiểm tra điểm 0, những con số sai lệch thực tế cứ lởn vởn trước mặt Ma Kết. Suốt một tuần nay, Ma Kết đã làm hỏng hàng trăm chuyện, làm hỏng mình, làm hỏng công việc của nhóm. Vậy mà Ma Kết vẫn yên lành, bởi các bạn đã bảo bọc mình. Với một đứa trẻ vừa mất cha như Ma Kết, đó là lý do chính đáng cho hành động sai lầm của mình, nhưng Ma Kết đã tự hứa với lòng sẽ cố vượt qua vì linh hồn của cha, dùng hình ảnh kẻ mất cha che giấu sự thất bại thảm hại của mình là điều đáng kinh tởm.

Lạc lõng, trống rỗng. Ma Kết không màng mọi thứ chung quanh, cứ chạy thẳng về phía trước. Tới đâu thì tới, tới chỗ cha cũng được. Kẻ bất tài sống trên thế gian này chỉ khiến đất chật chội thêm, Ma Kết đã luôn tâm niệm như thế.

Một chiếc xe máy từ đâu lao đến với tốc độ kinh hoàng.

Tối tăm.

Mù mịt.

-Ma Kết !

Có hai giọng nói dẫn đường cho Ma Kết. Một đến cõi chết. Một về cuộc sống đang tươi đẹp. Trong vô thức, Ma Kết cứ mặc tình mà chọn một con đường. Hai đích đến có điểm khác biệt : ánh sáng. Cuối đoạn đường Ma Kết chọn chỉ thấy mỗi bóng tối.

-Đến địa ngục rồi sao ? – Ma Kết lầm bầm.

-Ừ, đến địa ngục rồi đấy, thằng khỉ gió ! – Một cái tát trời giáng ở đâu nhắm thẳng vào má Ma Kết.

Ma Kết sờ má mình, thấy nóng hổi, cậu chàng cười khẩy.

-Bọn đầu trâu mặt ngựa ở đây dữ thật.

-Cái gì hả ?

-Nhân Mã, chú ý !

Ma Kết nghiêng đầu :

-Nhân Mã ? Dưới địa ngục cũng có Nhân Mã ? Cậu ấy cũng chết rồi sao ?

-Cái gì vậy hả ? Ê ! Tự dưng trù ẻo thằng này là sao ? Ngủ mớ à ? Cậu còn sống và đang ở bệnh viện !

-Còn sống ? – Ma Kết nhếch mép cười. – Cuộc sống vốn tươi đẹp mà, đâu tối om thế này ?

-Hả ?

Ma Kết nghe thấy những tiếng thì thầm.

-Mở hết đèn rồi mà.

-Hay do ngột ngạt quá nên nó thấy vậy ?

Có ai đó bước đến bên Ma Kết, đưa cái gì đó nóng hổi trước mặt cậu chàng.

-Ma Kết, có thấy gì không ?

-Ma Kết... không còn thấy gì nữa sao ?

-Ma Kết...

-Bác sĩ ! Gọi bác sĩ ! Mau !

Những lời trao đổi kia lọt hết vào tai Ma Kết. Đây thực là địa ngục ? Ở địa ngục, ai cũng như nhau, cần gì phải hỏi Ma Kết có thấy gì hay không. Ở địa ngục đâu cần bác sĩ, bác sĩ chỉ giúp người từ cõi chết trở về.

-Đây là cuộc sống.

Đây phải là cuộc sống. Mọi người đều nhìn thấy ánh sáng mới thấy Ma Kết bất bình thường. Bác sĩ chỉ hiện hữu ở cuộc sống.

Con đường Ma Kết chọn là đường sống, nhưng tối tăm như viễn cảnh địa ngục.

-Còn sống ? Còn sống ?

Ma Kết bật cười, cười như chưa từng được cười. Ma Kết lấy hai tay che mắt mình, vốn chẳng khác gì lúc không bịt mắt. Đều một màu đen tối.

-Hay ! Hay lắm !

Chưa được nửa tháng mà Ma Kết, một đứa con ngoan, một cậu học trò giỏi giang, gương mẫu, một Hội phó xuất sắc đã bị biến chất hoàn toàn. Trở thành đứa con bất hiếu, chẳng thể nhìn mặt cha lần cuối, bỏ mặc mẹ ở nước ngoài một mình. Trở thành học sinh tồi tệ, bị điểm 0 ở mọi môn. Trở thành một Hội phó bất lực, bỏ mặc hồ sơ chất chồng, gây phiền phức cho đồng nghiệp. Giờ Ma Kết lại trở thành một kẻ vô dụng, tàn phế, không thể nhìn thấy sổ sách, trong khi công việc của Ma Kết ép Ma Kết phải nhìn thấy được sổ sách.

Ma Kết tự hỏi mình đã làm gì sai để vướng phải quả báo lớn như thế này. Sống mà không bằng chết. Sống mà làm kẻ vô dụng thì sống làm gì ?

-Tại sao mình lại sống chứ ? Tại sao chứ ?

Những giọt nước mắt đua nhau chảy ra từ đôi mắt mờ mịt kia. Ma Kết khóc. Các bạn đứng ở nơi ấy rùng mình. Thời gian tranh cử trở lại đây, Ma Kết khóc đúng hai lần (lần đi thăm đang bất tỉnh Sư Tử ở bệnh viện và lần ngủ mơ), nước mắt chỉ rơi ra khi Ma Kết ở một mình. Lần này Ma Kết khóc trước mặt tất cả mọi người, Ma Kết không còn thiết đến danh dự hay tự trọng gì nữa.

-Ma Kết ! Bình tĩnh ! – Nhân Mã ập đến, cầm tay Ma Kết. – Chuyện đâu còn có đó, cứ bình tĩnh !

-Ma Kết, thực ra cái này có lẽ chỉ là di chứng tạm thời thôi, Ma Kết sẽ sớm tìm lại ánh sáng của mình mà. – Cự Giải lựa lời khuyên nhủ.

-Mạnh mẽ lên ! Cậu là trụ cột của nhóm mà. – Thiên Yết nắm chặt vai Ma Kết. – Chắc chắn cậu sẽ vượt qua.

Ma Kết lắc đầu, gạt hết những bàn tay trên vai mình ra :

-Đừng gạt mình ! "Cậu sẽ ổn thôi." Chẳng phải cả tuần nay các cậu cũng nói với mình như thế sao ? Cuối cùng thì thế nào cơ chứ ? Bài kiểm tra của mình đầy điểm 0, hồ sơ thì xáo trộn cả lên.

-Xin lỗi.

Giọng nói của ai đó, khẽ khàng mà thê lương. Ma Kết nói những lời kia ý trách bản thân mình vô dụng, để các bạn che chở. Người đó thì nghe ra bao nhiêu ý trách móc vì sao là bạn thân với nhau lại đi gạt nhau.

-Xin lỗi. – Lần này còn có tiếng nấc, bước chân chạy và tiếng đóng mở cửa.

-Sư Tử !

Kim Ngưu đưa mắt nhìn Nhân Mã, xin lỗi vì không thể ở lại an ủi Ma Kết được. Nhân Mã gật đầu. Kim Ngưu vội vàng tông cửa chạy ra, đuổi theo Sư Tử. Sư Tử đã ngã quỵ ở chân cầu thang bệnh viện, bật khóc nức nở.

-Sư Tử ! – Kim Ngưu thở dốc.

-Ma Kết... - Sư Tử nghẹn ngào.

-Sư Tử. – Kim Ngưu ngồi bên bạn, khẽ ôm lấy vai bạn.

-Là tại tớ ! Là tại tớ !

Kim Ngưu lắc đầu, dịu dàng nói :

-Bạn đã cố hết sức rồi.

Theo Kim Ngưu nghĩ, người cần tự trách phải là tất cả các bạn trong Hội Học sinh khối 11, trừ Sư Tử ra. Khi Ma Kết trèo cửa sổ, chạy đi, mọi người vì quá bất ngờ mà thừ người ra, chỉ có Nhân Mã, Bạch Dương chạy ù đi bằng cửa chính và Sư Tử lập tức trèo cửa sổ ra ngoài, đuổi theo Ma Kết. Mặc dù Nhân Mã và Bạch Dương có tốc độ chạy nhanh nhất Hội nhưng chính Sư Tử là người bắt kịp Ma Kết đầu tiên. Chỉ tiếc là cách vài bước chân, không kịp cứu vãn thảm cảnh.

Tuy nhiên, người bắt kịp Ma Kết đầu tiên lại đổ lỗi cho bản thân mình quá chậm chân. Chỉ còn vài bước nữa mà không cố gắng. Nếu Sư Tử cố gắng, ít ra người nằm kia cũng là Sư Tử, kẻ đã quá quen thuộc với không khí bệnh viện.

-Nếu tớ nhanh chân hơn, Ma Kết đã không như vậy. Không, nếu tớ sớm nói với Ma Kết sự thật thì tốt bao nhiêu.

Sư Tử hối hận. Hối hận ngay từ đầu. Giá mà Sư Tử không giấu Ma Kết chuyện Ma Kết vì hoảng loạn mà mất đi kỹ năng tính toán. Giá mà Sư Tử kịp nói Ma Kết đã khỏi bệnh vì tính ra được kế hoạch của các bạn. Giá mà Sư Tử thì thầm với Ma Kết rằng Ma Kết có di chứng sau tai nạn trước khi Ma Kết tự mình nhận ra.

Giờ phút này, có hai người, một trong phòng bệnh, một ngoài phòng bệnh, đều khóc, đều tự trách mình. Và cùng gọi tên nhau.  

Part 3 :

Bác sĩ khám cho Ma Kết theo lời kêu gọi thống thiết của những đứa trẻ qua điện thoại đã hộc tốc cầm bệnh án đến. Ông là thầy của bố Cự Giải, bệnh nhân là bạn thân của Cự Giải nên được kiểm tra kỹ hơn các bệnh nhân khác, khám đi khám lại năm lần bảy lượt. Nếu Ma Kết chung phòng với những người khác, sẽ hứng chịu biết bao nhiêu ánh mắt ganh tị.

Vây quanh giường bệnh Ma Kết, các bạn chắp tay cầu nguyện. Những người mau nước mắt đã sụt sịt, những người cứng rắn thì siết chặt tay. Có hai người đứng ngoài cửa, một người tỏ thái độ chần chừ, một người giục giã.

-Sư Tử, mau vào đi.

-Nhưng...

-Bạn nghĩ mình có tội cũng được. Nhưng bạn phải vào, bạn là Hội trưởng cơ mà.

Nghe qua lời Kim Ngưu, Sư Tử gật đầu, hạ quyết tâm, mạnh mẽ đẩy cửa bước vào. Sư Tử là Hội trưởng, tuyệt đối không thể rũ bỏ trách nhiệm vì tâm trạng cá nhân được.

-Sư Tử. – Bảo Bình, Xử Nữ, Thiên Bình, Song Tử ập tới. - Ổn chứ ?

-Ừ.

-Hội trưởng vào đúng lúc lắm. – Thiên Yết hờ hững nói. – Bác sĩ sắp công bố bệnh tình Ma Kết cho mọi người cùng nghe.

Vị bác sĩ chần chừ. Việc công bố bệnh án cho một bệnh nhân đang trong tình trạng xấu thế này, đây là lần đầu tiên ông làm. Bình thường, các bác sĩ sẽ giấu bệnh án với bệnh nhân, chỉ thảo luận riêng với người nhà. Bọn trẻ này bắt ông làm ngược lại, công bố thẳng với bệnh nhân, hiện còn thất thần khi phát hiện mình đã mất đi thị giác.

-Thiên Yết bảo Ma Kết đã rất sốc vì chúng ta giấu bệnh tình bạn ấy nên quyết định nhờ bác sĩ công bố trước mặt Ma Kết luôn. – Thiên Bình thì thầm với Sư Tử.

-Nên làm thế. – Sư Tử gật đầu. – Thà tự chúng ta nói, có đau thì cũng đau một lần thôi. (nhớ kỹ câu này nhé các độc giả, sau này Sư Tử sẽ áp dụng triệt để câu này làm Ma Kết khổ sở không thôi)

-Tôi xin thông báo bệnh án của cậu Ma Kết. – Vị bác sĩ già hắng giọng. – Cậu bị xe máy tông phải, bị chấn thương ở tay, chân, vai phải và đầu nhưng may mắn thay tay chân có thể hồi phục nhờ vật lý trị liệu, mất vài tuần thôi. Chỉ có điều phần não bộ... phần ấy bị va đập nên thị giác tạm thời bị mất đi. Có thể chữa được bằng cách phẫu thuật.

Mắt các bạn lóe sáng. Nhưng Cự Giải chầm chậm lắc đầu. Không nên hy vọng sớm. Gia đình trong nghề, Cự Giải biết rủi ro khi phẫu thuật não.

-Nhưng nếu thất bại, có thể khiến cậu hoặc là mất trí, hoặc là bán thân bất toại, hoặc là toàn thân tê liệt. – Vị bác sĩ già chần chừ một lúc. – Vật lý trị liệu để hồi phục các chi, chắc cậu sẽ đồng ý, nhưng về não bộ, không biết cậu...

-Ma Kết, quyết định này, sẽ do cậu quyết. – Thiên Yết cầm tay Ma Kết, siết chặt.

-Do mình quyết ?

Ma Kết cười nhẹ, muốn rút tay, hiềm nỗi tay bị chấn thương, phải bó bột, cử động khó khăn, một chút nhúc nhích, cơn đau sẽ truyền đến tận xương tủy. Thiên Yết biết Ma Kết muốn giật tay mình ra, bình thường, Thiên Yết sẽ siết chặt thêm, nhưng hôm nay thì khác, nếu đấu cứng đầu với Ma Kết, cậu chàng sẽ hại bạn mình, Ma Kết sẽ bất chấp thân thể để đạt được mục đích. Thiên Yết phải buông Ma Kết ra, hứng chịu lời sỉ vả từ bạn mình.

-Sao không quyết giùm mình nữa đi ? Chẳng phải cả tuần nay các cậu đã luôn làm thế sao ? – Ma Kết cay đắng nói. – Các cậu biến mình thành một kẻ vô dụng, giờ đã thỏa nguyện rồi đấy ! Mù, liệt, đầu óc tăm tối, đều có ở mình cả rồi. Các cậu thỏa lòng chưa ?

Bên Sư Tử, trừ Sư Tử ra, ai cũng sôi máu. Thái độ gì thế này ? Giấu bệnh tình của nó là vì muốn tốt cho nó, giờ lại quay sang đổ lỗi cho mình ? Ai cũng đổ mồ hôi nước mắt ra để giúp Ma Kết hết bệnh, để nhận lại lời mỉa mai này sao ?

-Này... - Bảo Bình muốn xông lên.

-Bảo Bình, đừng. – Bạch Dương giữ Bảo Bình lại, dịu giọng vuốt giận. – Ma Kết quá đau khổ nên không giữ được bình tĩnh, mới nói ra những lời như vậy.

-Bảo Bình, bỏ qua đi. – Song Tử cũng tức lắm nhưng dằn lại được, dù sao cũng nên thông cảm, ngày thường Ma Kết luôn nín nhịn mọi người, giờ nín nhịn vì Ma Kết một chút, gọi là có qua có lại.

-Ma Kết, bạn nghĩ về bọn mình sao cũng được, nhưng hãy lo cho thân mình trước. Bác sĩ đang hỏi bạn có chấp nhận phẫu thuật không ? – Thiên Bình giữ được bình tĩnh tốt nhất nhóm, đứng ra lái vấn đề sang trọng tâm.

Ma Kết cười nhạt :

-Đi hỏi một kẻ đầu óc mụ mẫm như mình, không sợ mình ra quyết định sai lầm sao ?

-Đầu óc mụ mẫm ? – Xử Nữ nhíu mày. – Mụ mẫm mà mò ra được chuyện tụi này giấu ? Cậu hết bệnh từ lâu rồi, cậu bé ạ.

-Thì đang có bệnh khác đấy thôi.

-Ma Kết. – Thiên Bình kéo Xử Nữ ra sau, bước lên phía trước, nói với Ma Kết. – Cứ thong thả suy nghĩ, bọn mình chờ.

-Không cần phải chờ ! Cứ việc làm gì mình muốn đi ! Như những gì đã làm với mình mấy ngày qua vậy ! Đi đi ! Đi nhanh đi ! – Ma Kết thét lên.

Ma Kết nhớ lại nỗi đau đớn khi phát hiện ra sự thật, đầu đau buốt, chạm đến vết thương. Ma Kết giỏi chịu đựng, nhưng vết thương này ảnh hưởng đến cả thể xác lẫn tinh thần nên ngất đi.

-Ma Kết ! – Cả bọn nhao nhao lên.

Cự Giải cùng vị bác sĩ già đến khám cho Ma Kết, thấy tình trạng vẫn ổn, chỉ là đang ngủ rất sâu mà thôi.

-Không sao, do khổ sở quá nên ngất đi, khoảng chiều sẽ tỉnh dậy. – Vị bác sĩ già và Cự Giải đồng thanh nói.

Hai bác sĩ đều nói vậy thì có thể tin được. Cả nhóm thở dài. Ma Kết tỉnh dậy phải xin lỗi mới được, hồi nãy nói hơi quá làm người bệnh xúc động đến mức ngất đi, tổn phước tổ tiên ban cho mất.

-Ma Kết sẽ ổn thôi. – Bạch Dương lạc quan nói. – Bây giờ chúng ta nên chia lịch đi thăm Ma Kết đi.

Bạch Dương lay lay Thiên Yết, hỏi ý kiến. Bảo Bình nhíu mày. Việc này phải bàn qua với Sư Tử mới phải đạo chứ, Sư Tử là Hội trưởng cơ mà.

-Vậy là bên bạn thăm nuôi, bên tớ làm giấy tờ nữa sao ? – Sư Tử hỏi Thiên Yết.

Thiên Yết gật đầu. Các bạn bên Sư Tử há hốc miệng. Lại phải è lưng ra cõng một đống công việc nữa sao ? Nhưng lập tức đổi thái độ khi Xử Nữ thì thầm vào tai từng thành viên :

-Nhận đi sẽ thấy sung sướng. Coi thái độ thằng nhóc kia, thì cho nó ăn còn cực hơn làm việc suốt ngày đêm đấy.

-Quyết định vậy đi.

Sư Tử nói rồi lấy điện thoại ra bấm.

-Sư Tử đau ở đâu hả ? – Song Ngư rất lo, hồi nãy Sư Tử là người đuổi theo Ma Kết đầu tiên, còn cõng người bị thương vào phòng cấp cứu.

Kim Ngưu lắc đầu, nhưng cũng tò mò, nhìn vào màn hình điện thoại, thấy số của mẹ Sư Tử. Khó hiểu. Sư Tử gọi mẹ làm gì ?

-Gọi ai vậy ? – Xử Nữ đập vai Sư Tử.

-Mẹ tớ. – Sư Tử nói.

-Để làm gì ? – Song Tử nghiêng đầu. – Dặn đừng chờ cơm hả ?

Sư Tử lắc đầu :

-Tớ nhờ mẹ đến làm thủ tục nhập viện dài hạn cho Ma Kết.

-À, mẹ Ma Kết đang ở Đức. – Song Tử lầm bầm. – Nhưng mà tại sao lại là mẹ Sư Tử ? Còn chư vị phụ huynh ở bên này ?

-Tớ...

Sư Tử đang lựa lời giải thích hòng che giấu bí mật động trời với các bạn. Thiên Yết cứu vãn :

-Cô muốn chịu trách nhiệm sao ?

Sư Tử nhìn Ma Kết đang ngủ say, trong lòng đau thắt. Chỉ chậm một vài bước chân thôi mà hậu quả như thế này.

-Ừ, chịu trách nhiệm tới cùng, chết cũng không rũ bỏ.  



Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top