CHAP 27
Đêm đấy, Bam tự nhốt mình trong phòng, mượn rượi giải sầu, anh uống nhiều đến nỗi chẳng biết được mình đang nói cái gì, cứ liên tục gào khóc, la lối tên cô. Mẹ nhìn anh như vậy lòng đau như cắt, nước mắt bà không biết từ khi đã rơi ướt đẫm trên khuôn mặt già nua ấy. Bà khóc thương con trai mình,anh gần như đánh mất lí trí, chưa bao giờ bà thấy anh suy sụp như thế này.
Sáng hôm sau, Nik lại tiếp tục đi học như mọi hôm, nhưng hôm nay có vẻ lạ. Không còn hình bóng anh đứng trước cửa như mọi ngày, không còn người con trai cùng nụ cười tươi như nắng ấy, anh không đến. Mặc dù mọi thứ đã trở về vị trí ban đầu, nhưng cô lại cảm thấy trống rỗng, thiếu vắng cái gì đó. Lặng lẽ bước trên con đường, cô cảm thấy nó thật lạ, có lẽ cô đã quen dần với niềm vui từ khi có anh. Bước vào trường, mọi học sinh không ngừng chía xỏ vào cô, cả những người thường theo đuổi Nik cũng nhìn cô với ánh mắt đầy kinh tởm. Cô khó hiểu không biết chuyện gì xảy ra, Maily đã đứng trước mặt cô cười khinh.
- Welcome back!!
- .....
Nik không thèm nói gì, liếc Maily một cái rồi bước đi. Nhưng được mấy bước thì cô nghe được tiếng xì xầm to nhỏ xung quanh.
- Không ngờ đánh người thế vẫn còn đi học được. Bộ cô ta muốn giết người hay sao mà lấy dao cứa da của người khác thế?
- Con người này không phải người mà là quỷ rồi.
- Không biết tại sao lúc đó mình lại theo đuổi loại con gái ác độc thế nhỉ?
:)/&&;!:₫/&/.!)
Nik nghiến răng quay lại nắm lấy cổ áo Maily "Bốp" một cú đánh mạnh vào thẳng mặt cô. Tất cả mọi người xung quanh đều quay lại, còn Maily nhìn Nik như muốn chôn sống, cô muốn bay vào đánh Nik, nhưng vì trước mặt nhiều người, nên cô ta lại bắt đầu đeo cái mặt nạ yếu đuối rồi giả vờ khóc lóc. Trông thật thảm thương!!Nhưng trong mắt của Nik, nó thật ghê rợn, đầy giả tạo, Nik không thèm quan tâm, cô nắm cổ áo Maily lên, kề sát vào tai Maily nói
- Cứ đợi đấy! Cô!! Sẽ phải trả giá cho mọi thứ đã làm với tôi. Tôi khuyên cô nên để dành những giọt nước mắt giả tạo ấy đi, đợi đến lúc tôi kiếm ra bằng chứng cho tội ác của cô, rồi khóc cũng không muộn - Nói rồi cô quay người rời đi, nhưng chưa kịp đi được vài bước thì bị nhưng tiếng xì xầm xung quanh chặn lại. Thật bực mình!!
- Các người nhìn cái gì mà nhìn, đừng tỏ ra mình thánh thiện rồi soi mói người khác. Không biết gì im miệng lại, không nói không ai kêu mấy người câm. - Cô quác mắt nhìn mọi người, giọng nói lạnh như băng Bắc cực làm ai nấy cũng rùng mình. Nói rồi lại nhẹ nhàng quay đi, mọi người ai nấy cũng nhường đường cho cô, nhưng tuyệt nhiên nhưng tiếng soi mói ấy vẫn chưa kết thúc. Nó làm cô nhức đầu chết đi được, nhưng cô vẫn cố gắng học hết buổi học, rồi lại chán nản về nhà.
Một tuần sau, sẽ không có gì đáng nói nếu cái tình trạng ấy kết thúc, nhưng không, nó cứ liên tục diễn ra cả tuần nay. Mỗi ngày cô đều phải đối mặt với sự bàn tán, bêu rếu của mọi người. Nhưng hôm nay, đột nhiên Jackson chạy lại trước mặt Nik, chưa để cô phản ứng gì cậu kéo cô lên phòng học của mình. Đưa chiếc điện thoại quay cảnh vụ hôm đấy, cô sững sở không tin vào mắt mình, cuối cùng cô cũng được giải oan, cuối cùng vạch được mặt Maily. Nik đang định post đoạn video lên trang web trường nhưng lại bị Jackson chặn lại.
- Cô làm gì vậy??
- Đăng cho mọi người biết được sự thật.
- Không được đâu. Như thế cô sẽ bị hạnh kiểm vì làm xấu trường đấy.
- Không quan tâm, dù gì tôi cũng chả ở đây lâu nữa.
- Cô tính đi đâu sao?
- Du học.
- Du học?
- Ừm.
Vừa dứt lời, cô đã đăng lên trang web trường, quay sang nhìn Jackson mỉm cười
- Cảm ơn nhé!
Cô cười rồi bỏ đi nhưng bị Jackson níu lại
- Này!! Cô tính đi du học thật sao??
- Ừm.
- Đi với ai?
- Yugyeom
- ... Cô không nghĩ đến Bam sao??
- Tôi không quan tâm đến con người đấy.
- Mấy hôm nay tôi không đi học là vì cậu ấy. Sốt cao bao nhiêu đêm, ngày nào cũng như tên điên ngồi lẩm bẩm một mình.
- Anh nói chuyện này với tôi làm gì?
- Không có gì. Chỉ là tôi muốn nói với cô là Bam còn yêu cô rất nhiều.
-.....
Cô không nói gì quay mặt bỏ, mặc dù đã cố không quan tâm về lời nói của Jackson, mà sao lòng cô vẫn thấy xót thương cho anh, mặc dù biết bây giờ chả làm được gì.
Ngoài hành lang bây giờ mọi người vẫn đang xôn xao, chỉ chỏ về phía Nik, nhưng đáp lại là ánh mắt lườm đến đáng sợ của cô.
Vừa lúc đấy, Maily vẫn đang hung hăng cười thích thú vì cô đã lấy lòng được mọi người trong trường, nhưng nào đâu biết mọi việc lại xoay đổi. Một con trong nhóm chơi chung vs cô hoảng hốt chạy lại
- Mà.. Mày.. mày biết tin gì chưa?
- Tin gì?
- Lên trang web trường xem đi.
Maily nhanh chóng lấy chiếc điện thoại mình vào xem, đoạn video đấy đập ngay vào mặt cô. Không thể tin được lại cô bị chơi lại. Cô tức giận chạy tới lớp Nik đang học.
- YAH!! NIKKY!!!
Cô mở mạnh cánh cửa kêu tên Nik. Chưa để thầy giáo phản khán, Maily nhanh chóng bước lại gần Nik, giơ tay tính tát, nhưng bị cô nắm lại được. Nik nghiến răng cố nắm chặt cánh tay đấy, làm Maily nhận được cái ớn lạnh toát ra từ người cô, cùng sự đau đơn của cánh tay.
- A!! A.. A!!
Maily nhắn mặt rên rỉ, nhưng Nik vẫn nắm chặt và ném cho nụ cười đầy kinh tởm
- Chả phải tôi đã nói rồi sao?? Tôi sẽ tìm ra chứng cứ đấy đế chứng minh tội ác cô đã làm.
- Cô ...
- Đi về đi.. Ở đây không chấp nhận những người giã tạo như cô đâu.
Nói rồi Nik ngồi xuống tiếp tục chép bài đang lở dở của mình, Maily như người bị đóng băng giữa lớp, cái cảm giác bị nhiều người kinh tởm, dòm ngó, thật làm cô nhục nhã và khó chịu.
Cô cố gắng bước nhanh ra khỏi cái lớp ấy, mắt cô bây giờ đỏ chót vì vừa phải kiềm nén nước mắt vừa kiềm nén cơn giận. Sực cô nhớ ra ngày hôm cô ra viện, Bam đã đôi usb có đoạn băng ấy vào người cô, có khi nào ... Không ngừng nghỉ, Maily chạy nhanh tới nhà Bam để làm rõ, cô nhấn chuông liên hồi, chị giúp việc trong nhà bước ra mở cửa cho cô. Vừa mở khoá cánh cửa, cô đẩy mạnh xông vào nhà, quát tháo ầm cả lên:
- BAMMMMM !!! ANH ĐÂU RỒI!! ANH BƯỚC RA ĐÂY CHO TÔI!!!
Cô vừa la vừa xông vào, thật may cho cô khi đấy ba mẹ Bam đang ở công ty, không thì bộ mặt thật của cô sẽ được hai ông bà thưởng thức. Không thấy anh trả lời, cô chạy thẳng lên phòng anh, mở toan cửa xông vào. Tiếng cửa đập mạnh làm anh tỉnh giấc, mệt mõi nhìn xung quanh. Chưa kịp hoàng hồn,thì Maily chạy lại trước mặt anh
"Bốp"
Một cái tát thẳng tay vào mặt Bam, anh trừng mắt nhìn Maily giận dữ, gằn giọng:
- Cô bị điên à?
- Anh... Chính anh ... CHÍNH ANH LÀ NGƯỜI ĐÃ ĐƯA CON NHỎ CUỐN BĂNG ẤY ĐÚNG KHÔNG????
- Gì cơ??
- Anh dám hại tôi, ANH DÁM GIÚP NÓ HẠI TÔI.
- Cô đang nói cái gì thế?? Đồ điên, không có gì làm thì nên ở nhà nghỉ ngơi đi, đừng có kiếm chuyện với người khác.
- Anh còn dám nói như thế, ANH, CHÍNH ANH LÀ NGƯỜI ĐÃ ĐƯA ĐOẠN BĂNG ẤY CHO NÓ chứ gì!! Anh dám giúp nó sỉ vả tôi, tôi sẽ không để yên đâu. - Maily nắm lấy cổ áo anh lớn tiếng.
- Đoạn băng?? Giúp nó ??- Anh suy nghĩ trong đầu những từ đó nữa nghi nữa ngờ là Nik đã có đoạn băng đấy. Bam liền bình thản đáp
- Đúng thế !! Tôi đưa đấy ! Sao nào? Cô làm ác cô phải chịu tội của mình gây ra.
- Được lắm!!! Mấy người ... Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho các người đâu- Maily nghiến răng, nắm chặt tay đầy giận dữ, hùng hực bỏ đi.
Sau một hồi Maily bỏ đi, Bam suy nghĩ rồi nhắn tin cho Jackson.
- Này!! Có chuyện gì xảy ra ở trường phải không?
- À ừ!!! Cả trường đang xôn xao về vụ đấy.
- Sao mọi người lại biết được, tớ đã nói cho ai đâu.
- Cậu lên trang web trường xem đi.
Bam nhanh mở vào trang web trường, vid đang đứng ngay trang đầu của trường.
- Cậu đăng sao?
- Không. Là Nikky.
- Ni... Nik ..?
- Ừhm! Tớ đưa cho cô ấy xem đoạn văn ấy, không ngờ cô ấy lại đăng thẳng lên.
Bam không nói gì, nhanh chóng chạy lại trường xem cô như thế nào. Tới trường, anh thấy Nik đang cấm cuốn tập giấy vào văn phòng, tò mò anh đi theo. Đợi cô rời văn phòng, anh nhanh vào văn phòng gặp thầy hiệu trưởng.... Anh bước ra khuôn mặt như người mất hồn. Mọi thứ xung quanh dường như tối sầm lại, đầu anh bây giờ trống rỗng.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top