Chương 5

Sau này nó sẽ không là hamster nhỏ không ai muốn nữa rồi.

Thụy Thụy vui vẻ mà ở trong hộp hình con rùa quay tròn, vốn thiệt là buồn ngủ hiện tại cũng không mệt nhọc, nó cũng mừng rỡ lúng túng không biết làm gì mới có thể bày tỏ bản thân đến tột cùng cao hứng biết bao nhiêu.

Chủ nhân mới ở nhà chuẩn bị tốt cái lồng sắt to, vòng chạy to và rất nhiều đồ ăn ngon, cho nên cũng không có trong cửa hàng vật cưng mua những gì đó kém chất lượng lại vừa mắc. Cho nên muốn đem nó mang về, chỉ có thể bắt nó bỏ vào trong cái hộp rùa.

Trước ủy khuất một chút cũng không sao, Thụy Thụy nghĩ đến việc sắp được đến nhà mới liền ôm đuôi ngắn vui vẻ.

Hộp rùa đặt ở chỗ phó lái, lái xe khó tránh khỏi xóc nảy, nó luôn luôn không tự chủ được mà bị ngửa tới ngã lui, còn một lần không cẩn thận lộn cái bụng hướng lên trên, đại khái như vậy thật sự là tức cười, lúc đang đợi đèn đỏ, chủ nhân mới mở nắp hộp ra đem tay vói vào nhéo nhéo cái lỗ tai sứt của nó.

Chớ nắm bậy có được hay không, Thụy Thụy rất tự ti chính là cái lỗ tai của nó, mặc dù người đàn ông này bây giờ là chủ nhân mới của nó, thế nhưng bất kể như thế nào bọn họ còn không tính thân thiết đâu, tại sao có thể tùy ý mà nắm nỗi đau thầm kín của người ta như vậy!

Lúc ở trong thang máy, chủ nhân mới lại lần nữa đem tay vói vào muốn nắm nó, Thụy Thụy liền không vui nha, dùng móng vuốt đẩy hắn, may mắn người đàn ông không tính dùng bạo lực, nó đẩy chủ nhân một cái chủ nhân cũng sẽ không tiếp tục muốn sờ cái lỗ tai của nó nha, chỉ là dùng ngón tay cọ cọ đỉnh đầu của nó, nếu không nó liền đẩy hắn không cho hắn sờ, mạnh mẽ muốn sờ cái lỗ tai Thụy Thụy cũng phản kháng không cho.

Nói như vậy, thật cũng không phải chán ghét bị sờ sờ.

Thụy Thụy suy nghĩ một chút, dùng móng vuốt đẩy nang cơ má, ở lúc người đàn ông muốn thu tay về, đem một hạt dưa tốt nhất không nỡ ăn để dành trong nang cơ má đặt vào trên ngón tay người đàn ông.

Hạt dưa đối với nó mà nói là ăn một hơi đều cảm thấy ngon vô cùng, đặt ở trên ngón tay người đàn ông lại chỉ là một hạt nho nhỏ, đối với loài người mà nói có thể thực sự không tính cái gì, nhưng đó là bảo bối của Thụy Thụy.

Nếu người đàn ông nhận nuôi nó, nó lấy không được cái thứ tốt gì, mượn hạt dưa làm khế ước ước định, nhận hạt dưa của nó, sẽ không cho phép đem nó vứt bỏ, cho dù đây chỉ là ý tưởng đơn phương của Thụy Thụy, thế nhưng hạt dưa vẫn là cho hắn tương đối an tâm một chút.

Tay người đàn ông thu về, nắm bắt khối hạt dưa kia nhìn một chút.

Thụy Thụy ngóng trông nhìn chằm chằm khối hạt dưa kia, lại rũ đầu xuống, không thể không thể, mặc dù không nỡ, nhưng này là ước định nha.

Cho dù chủ nhân không hiểu cũng không sao.

"Đây là..." Người đàn ông đem khối hạt dưa kia lột ra, "Đây là đang lấy lòng anh sao?"

Cũng ngửi được mùi hạt dưa bị lột ra thơm như vậy, Thụy Thụy chậc chậc lưỡi, nhịn không được đem đầu giơ lên, nghía nghía.

Người đàn ông đem hạt dưa đưa tới bên miệng nó, "Ăn đi."

Thụy Thụy không nhận, mùi hạt dưa hấp dẫn nó, thế nhưng, thế nhưng...

"Anh sẽ nuôi cưng thật tốt, không phải sợ."

Cảm giác đỉnh đầu lại bị sờ soạng, Thụy Thụy chớp chớp mắt đen, người này... Chẳng lẽ thực sự biết nó đang suy nghĩ gì sao?

Nghe được chủ nhân nói như vậy, cũng chính là có bảo chứng, Thụy Thụy do dự mà đem hạt dưa tiếp nhận đến, do dự mà gặm một hơi, câu 'không phải sợ' kia thật sự làm cho nó an tâm hơn, sau đó nó gặm một hơi, đem cả khối hạt dưa yên tâm lớn mật mà ăn hết trơn.

Đôi khi nó thật sự không hiểu loài người, hạt dưa thơm tho như vậy, ăn ngon như vậy mà đưa tới trong tay cũng không muốn.

Thật sự là đồ ngốc nha.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top