TẬP 23

TẬP 23

Nhóc lặng câm nhìn họ hồi lâu... Một người có mái tóc khá dài nhưng đó là một người đàn ông, chú ta toát lên vẻ thu hút yêu mị, ánh mắt như hút lấy mọi vật và dường như có khả năng nhìn thấu người náo mà chú ta nhìn thấy. Người bên cạnh cũng rất đẹp trai, phong cách của người đó hình như lúc nào cũng mặc áo khoác đen dài, khí chất cũng rất khác so với người bình thường, có chút chút bá khí, còn có râu chưa cạo trên mặt...Khụ...cái này, thì râu không không phải chưa từng thấy trên mặt của đàn ông. Nhưng nó lại làm người đó thêm phần nổi bật....

Chú ta đưa chiếc ô cho nhóc... Tay nhóc không hiểu sao lại run đến vậy, nó run bần bật từ từ cầm lấy... Không biết là do phấn khích hay là sợ hãi...

Hai người đó cũng ngồi cạnh hai bên nhóc...Nhóc không tự nhiên căng cứng người....

Pít...

" Phong Linh, người bên cạnh em là ai vậy?"

Chợt, chú ta quay lại nhìn nhóc...

Nhóc mấp máy đôi môi sắp cứng đờ:" Là... là... Tr... Triệu... Tước... và... Ba... Bạch... Diệp...."

Đầu dây bên kia hít một hơi thật sâu rồi giọng Triển Chiêu có chút trầm xuống:" Đưa máy cho Triệu Tước"

" Không cần, ta vẫn nghe rõ con mèo ngươi đang nói chuyện mà. Ngươi muốn con bé bị phát hiện sao?" chú ta lên tiếng

Nhóc giật mình, thầm nói không ổn...

" Chú và người đó tại sao lại ở đây?!"

Chú ta cười:" Ta đến để xem con chuột nào đó thi đấu không được à?"

Nhóc nổi da gà với nụ cười đó a...

" Không được! Có phải... chuyện này cũng có tay chú nhún vào không?"

" Không có nha, sao ngươi lại đổ tội cho ta hả con mèo chết tiệt!" chú ta nổi cáu gắt vào máy nghe... mà thật ra tổn thương đầu tiên là cái tai của nhóc...hu...hu....

" Hừ, nếu đã thế thì xem cho đàng hoàng. Nếu không phải làm nhiệm vụ thì tôi... Mà thôi, còn nữa, chú mà làm hại con bé thì tôi cho chú biết tay. Có nghe chưa!"

" Ta không nghe làm gì ta!" chú ta tiếp tục gắt lên, cũng may là trời mưa lớn nên người trong mái vòm không nghe được cậu chuyện, chỉ thấy chú ta đang hét vào tai nhóc. Cứ như chú ta đang mắng nhóc ấy...hazz...

" Chú..chú cừ chờ đó...xong vụ này tôi mà gặp lại cú tôi sẽ cho chú biết tay!"

" Ngươi thử..." chú lại lại trừng mắt nhìn máy nghe, nhưng rõ ràng lại luyên lị đến nhóc... Chú ta chưa nói hết câu thì....

" Oa...oa... hai người ăn hiếp con...Oa...oa...sao lấy còn làm bia đỡ đạn vậy...Hu....hu..." nhóc òa lên hét...

" Tại chú mà con bé khóc đó"

" Tại ai hả? Cho ngươi nói lại..."

" Thôi, đừng cãi nhau nữa" Bạch Diệp tự nãy đến giờ cũng im lặng giờ lên tiếng...

Chí thấy Triệu Tước trừng mắt nhìn Bạch Diệp rồi cắn môi không nói, đầu dây bên kia cũng im lặng chốc lát rồi lên tiếng:" Em ở đó nhờ đề phòng họ, nếu có chuyện gì cứ báo cho bọn anh. Anh nhất định sẽ làm thịt lão ta"

Pít...pít...

Đầu dây bên kia cũng tắt máy, giờ đây chỉ còn tiếng mưa và hơi thở của nhóc. Hai người đó im lặng không phát ra tiếng động nào...

Tâm trạng của nhóc cũng trở nên trầm tĩnh lạ thường, là do mưa. Mưa lúc nào cũng làm cho lòng con người trở nên trĩu nặng, có chút gì đó buồn buồn, cũng gợi lên những kí ức không vui...

" Tại sao nhóc lại biết ta và Bạch Diệp?" Triệu Tước quay lại hỏi

y+nh%E1%BB%8F+%C4%91ang+nh%C3%ACn+hai+ng%C6%B0%E1%BB%9Di+n%C3%A0o+%C4%91%C3%B3+v%E1%BB%9Bi+c%E1%BA%B7p+m%E1%BA%AFt+h%C3%ACnh+vi%C3%AAn+%C4%91%E1%BA%A1n.%0D%0A%0D%0A%0D%0A&smiles_on=1&ssid=BkwEKOs2&fid=44&tid=13874&p=0&a=7&t=J(V

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #tim