TẬP 19
TẬP 19
" Ha...ha...ha"
Không biết thời gian trôi bao lâu nhưng nhóc biết rằng mặt nhóc đang đen lại. Trong xe tiếng cười cứ vang lên không ngừng bởi mấy người con trai đang giỡn với nhau. Còn nhóc thì không vui nổi, nhóc vẫn còn đang giận mình tại sao lại không chọn lấy một người nữ, và sẽ không nên chấp nhận đi cùng với bọn người này...
Và đặc biệt hơn, nhóc hơi choáng vì bị say xe a...
Cuối cùng xe cũng dừng lại, người đầu tiên vọt ra không ai khác chính là nhóc. Nhóc tham lam hít thật nhiều không khí và phải đứng dựa vào cổng của sân vận động để nghỉ ngơi, hơi choáng a...
Họ cũng lần lượt xuống xe và đi vào trOng sân mà không để ý đến nhóc. Nhóc nghiến răng ken két, này tôi là nữ duy nhất đấy, sao mấy người không ga lăng tí nào vậy hả?! Nhóc rất muốn chỉ thẳng mặt mà hét lên nhưng cố nhịn vì vẫn còn choáng...
Nhóc lê từng bước lên cầu thang rồi lại lê từng bước xuống cầu thang để tìm hàng ghế ngồi... Đang loay hoay tìm chỗ ngồi thì thầy ở xa quơ tay trên cao nói lớn:" Thầy ở đây, các em cũng lại đây ngồi cùng thầy"
Nhóc há miệng thật to, gì, đi nữa hả? Nhóc lại phải lết từng bước từng bước lại nơi thầy đang đứng. Hàng ghế này cũng còn khá trống, bọn con trai và thầy ngồi gần nhau, nhóc thì ngồi cách xa họ khoảng 1-2 ghế gì đấy. Ngồi nơi đây nhóc có thể nhìn thấy toàn cảnh trong sân.
Sân cỏ cũng khá rộng, có máy vòm, hàng ghế nhóc đang ngồi không được mái vòm che chắn nhưng cũng được coi là mát vì trời hôm nay khá nhiều mây. Mà vòng thi cấp thành phố là đây sao?
Quạ...quạ...
Nhóc đơ người, trong sân chỉ khoảng 250 người là cùng nếu tính cả những đội viên tham gia trên sân... Hazz, đúng thật là... Mà tại sao trong sân này chỉ có mỗi học sinh trường mình, những trường khác không được phân phó tới sao? Chọn trường nào không chọn lại chọn ngay trường mình mới tức chứ! Aaaa...!
Nhóc cũng không nghĩ nhiều làm gì cho mệt, nhóc nhắm mắt lại tịnh dưỡng lại tinh thần mà ngủ quên lúc nào không biết. Cũng mau nhóc chỉ gật gà gật gù chứ không đến mức nằm ngã ra hàng ghế, nếu thế thì rất mất mặt a...
11h...
" Cuộc thi kết thúc tại đây, mời quý khách nghỉ ngơi chốc lát và cuộc thi sẽ được tiếp tục khoảng 2h chiều"
Mọi người đều rời khỉ ghế của mình đi ra ngoài, cũng có một vài người ở lại để làm gì đấy. Cuộc di chuyển và bàn tán sôi nổi làm đánh thức nhóc, nhóc mơ màng mở mắt rồi dịu dịu...
Cảm giác đã khỏe đi không ít, nhóc nhìn xung quanh không thấy mọi người liền chu mỏ. tại sao không đánh thức mình chứ?
Nhóc hờn dỗi đi tìm họ... Đi ra ngoài thì lại thấy đóng cửa, mà tại sao lại đóng cửa? Nhóc còn đang thắc mắc thì có giọng nói vang lên:" Phong Linh, thầy ở đây"
Nhóc quay lại thì thấy thầy đang đứng trên bậc tam cấp vẫy vẫy tay. Nhóc thở dài lại leo lên đến cạnh thầy...
Thầy cười:" Em tỉnh dậy khi nào vậy? Thầy tính để em nghỉ ngơi một chút, đồ ăn trưa thầy định mua xong rồi mang đến cho em"
Nhóc cười khan:" Dạ em mới tỉnh, mà dù sao thì thầy cũng nên gọi em, em không muốn làm phiền thầy đâu ạ"
Thầy xoa nhẹ đầu nhóc:" Thôi, đi ăn thôi, thầy có mua cơm cho em này"
Nhóc đi theo sau thầy lại nhìn ra cổng tò mò hỏi:" Thầy, sao cổng lại đóng vậy ạ?"
Thầy lắc đầu:" Thầy cũng không biết nữa, được giải lao ra ngoài thì đã thấy cổng bị khóa lại rồi. Bảo vệ nói không nên ra vào sẽ rất rắc rối nên muốn mua gì thì cứ gọi, có người sẽ đem đến"
Nhóc nhíu mày, chuyện này có phần mờ ám a...
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top