8: Dấu Vết Của Alpha




Mọi thứ diễn ra một cách tự nhiên, như thể thời gian đã cuốn họ vào một nhịp điệu không thể cưỡng lại được. Mối quan hệ của Huynjin và Felix ngày càng trở nên gắn kết, không chỉ qua những cuộc trò chuyện, những buổi hẹn hò đơn giản, mà còn qua sự gần gũi thân mật mà cả hai không thể giấu diếm.

Một buổi tối mùa thu, khi những chiếc lá vàng khô khẽ rơi xuống, họ quyết định ở lại trong căn hộ của Huynjin. Lần này không phải vì công việc, cũng không phải vì những cuộc gặp gỡ xã giao mà vì một lý do khác – vì họ muốn có nhau trong không gian riêng tư, nơi mà không có bất kỳ áp lực nào từ thế giới bên ngoài.

Felix đứng dựa vào cửa sổ, nhìn ra ngoài. Ánh đèn thành phố nhấp nháy dưới màn đêm, tạo nên một bức tranh đẹp như mơ. Cậu hít một hơi thật sâu, cảm nhận không khí lạnh của mùa thu len lỏi vào phòng qua khung cửa sổ. Mùi hương của Huynjin vẫn còn vương vất trong không gian, một mùi hương mạnh mẽ, đầy quyến rũ mà Felix chẳng thể quên.

Huynjin ngồi gần đó, ánh mắt anh không rời khỏi người Felix. Anh quan sát cậu, nhìn vào những đường nét tinh tế trên khuôn mặt, nơi mà sự ngọt ngào và kiên cường hòa quyện vào nhau. Dù không nói ra, nhưng trong lòng anh có một cảm giác khó tả, như thể Felix là một phần quan trọng trong cuộc đời anh, và anh không thể để cậu rời đi.

"Felix," Huynjin nhẹ nhàng gọi tên cậu, giọng nói trầm ấm.

Felix quay lại, mắt gặp mắt. Trong không gian yên tĩnh của căn phòng, chỉ còn lại tiếng thở đều của cả hai. Cảm giác lạ lùng tràn ngập trong Felix khi nhìn vào ánh mắt của Huynjin – ánh mắt ấy chứa đựng cả sự khát khao lẫn sự chân thành.

"Em có thể ở lại đây thêm một chút nữa không?" Huynjin hỏi, ánh mắt anh sâu thẳm, như đang tìm kiếm điều gì đó trong đôi mắt của Felix.

Felix không trả lời ngay lập tức. Cậu biết rõ câu hỏi này không chỉ đơn giản như vẻ bề ngoài. Đó là một câu hỏi mà trong đó chứa đựng những cảm xúc phức tạp, một lời ngỏ ý đầy ý nghĩa.

Cậu bước lại gần Huynjin, ngồi xuống cạnh anh. "Em ở lại đây với anh," Felix thì thầm, tay nhẹ nhàng chạm vào tay anh.

Khoảnh khắc ấy như ngừng lại. Cả hai người không nói gì nữa, chỉ có sự im lặng ấm áp bao phủ quanh họ. Lúc này, tất cả những cảm xúc, những yêu thương đã chất chứa trong lòng từ lâu mới thực sự được bộc lộ.

Khi cả hai trở nên gần gũi hơn, một sự thay đổi trong không khí rõ ràng hơn bao giờ hết. Huynjin cảm nhận được mùi hương của Felix – một mùi hương nhẹ nhàng, ngọt ngào nhưng cũng đầy quyến rũ. Đó là sự pha trộn hoàn hảo của sự tinh khiết và sự kiên cường mà cậu mang trong mình.

Và rồi, trong khoảnh khắc ấy, Huynjin không kìm nổi bản thân. Anh không chỉ để lại một dấu vết của mình trên cơ thể Felix mà còn để lại trong trái tim cậu một dấu ấn sâu đậm. Sự chiếm hữu nhẹ nhàng nhưng mạnh mẽ của Alpha khiến Felix cảm nhận rõ ràng hơn bao giờ hết rằng, họ không chỉ là hai người tình cờ gặp gỡ trong một thế giới rộng lớn này. Họ là một phần của nhau, một sự liên kết không thể phá vỡ.

Cảm giác ấy kéo dài suốt đêm. Khi bình minh dần ló rạng, Huynjin và Felix nằm bên nhau, không nói gì, chỉ cảm nhận những điều chưa thể nói thành lời.

Và có lẽ, từ đây, mọi chuyện sẽ không thể quay lại như trước nữa.

Dấu vết của Alpha không chỉ hiện diện trên cơ thể Felix mà còn trong trái tim cậu. Dù có muốn trốn tránh hay che giấu, nhưng khi hai con người đã thật sự thuộc về nhau, thì những dấu vết ấy sẽ không bao giờ phai mờ.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top