P2 - Chương 4


Joseph thức dậy trên chiếc ghế dài ở tầng dưới , hầu hết mọi người sẽ sốc khi nghĩ tại sao họ lại ngủ trên ghế thay vì giường , nhưng Joseph vẫn nhớ đêm qua anh thật sự mệt mỏi và không muốn đi lên cầu thang để tới phòng ngủ của mình .

Mặc dù vậy , không có sự khác biệt quá lớn giữa giường và ghế bởi cả hai đều không phải là một chiếc nệm thoải mái , nhưng ... khoan ....

... đợi đã ..

Tại sao Joseph đột nhiên có cảm giác ... như là bị ảo giác vậy nhỉ ?

Chẳng phải anh ta đã thức dậy trên chiếc ghế dài này ở cùng một vị trí , nhìn lên trần nhà theo cùng một cách , phàn nàn trong tâm trí về việc chiếc nệm không mấy thoải mái của mình sao ?

" Ba hai ? " Một giọng nói vang lên ngay bên cạnh anh .

Joseph quay đầu lại nhanh chóng và bắt gặp một đôi mắt đỏ ngầu .

" Ba , hai ! "

" Aaa " Joseph gần như ngã ra khỏi chiếc ghế dài nhưng may mắn vẫn trụ vững và anh áp chặt lưng vào đó , với một tiếng hét hốt hoảng

" B-b-bạn là ai ? B-bạn là gì ? "
Sinh vật chuột nghiêng đầu sang một bên và dường như đang nghiên cứu người đàn ông trước mặt nó . Nó trông thực sự bối rối vì một lí do gì đó .

" Ba hai ? "

" Tôi hỏi bạn là ai-i-i ? ! " Joseph lại khóc , run rẩy vì sợ hãi hơn trước .

" ... B-ạn là ai-i ? " Con chuột lặp đi lặp lại rất chậm như thể nó hầu như không biết nói chuyện , có lẽ nó đã học theo những gì Joseph nói .

" Đó là những gì tôi đang hỏi ! Vui lòng trả lời tôi "

" .. hỏi ... "

" Vâng ! "

" ... Bạn là ai ? " Con chuột lặp lại những gì anh ta từng nói , ngoại trừ lần này tốc độ bình thường hơn và cũng rõ ràng hơn .

Joseph chưa bao giờ bối rối , sợ hãi và tò mò cùng lúc như thế này trong đời trước đây .

" Bạn là ai ? " Con chuột dường như đang hỏi Joseph .

Có phải anh ta thật sự sắp nói chuyện với một con chuột cao gần bằng anh ta ?

Joseph thực sự sắp phát điên , nhưng vì anh ta đang ngồi ở một vị trí thoải mái , nên có thể cố gắng trấn tĩnh lại bản thân .

Chắc chắn nếu con chuột kia có ý định làm hại hoặc ăn cắp gì đó từ anh ta thì nó đã làm như vậy rồi .

" Tôi-ii , tôi là Joseph "

" ... Tôi là Joseph "

" Không , tôi là Joseph , tôi tên là Joseph !"

Con chuột nhìn người đàn ông trong giây lát và cau mày , điều này khiến người đàn ông lo lắng về lí do tại sao nó lại nhìn anh ta cho đến khi con chuột đột nhiên tiến về phía trước , và đặt lòng bàn tay lên ngực . Joseph đã nghĩ đến việc đẩy nó đi cho đến khi con chuột nói .

" Joseph "

Con chuột nhìn Joseph chăm chú và không bỏ lòng bàn tay của nó . Joseph nhìn xuống và sau vài giây nhận ra con chuột đang làm gì . Joseph đặt tay của anh lên vai nó và gật đầu .

" Joseph , tôi là Joseph "

Con chuột lại im lặng và điều xảy ra tiếp theo khiến Joseph vô cùng ngạc nhiên .

Nó cười toe toét vui vẻ .

" Joseph , bạn ... Joseph "

Joseph gật đầu và cũng mỉm cười , điều đó thật đáng yêu ,mà anh ấy cho là so với một con chuột khổng lồ .

[ Tôi chắc chắn là đã phát điên rồi ]

Joseph tự nghĩ .

" Vâng , tôi là Joseph "

" Bạn Joseph , bạn , Joseph , bạn... Joseph "

Con chuột cười rồi không hề cảnh giác nó ôm lấy Joseph .

" B-bạn đang làm gì vậy ! ? "

" C-c-ch-a-a ?"

" Ai ? Không .. không .. tôi không phải cha của bạn ! "

" Bạn là cha ? " Con chuột nói chuyện vui vẻ và ôm lấy Joseph .

" Không , tôi đã nói , tôi không phải ! Tôi không phải cha của bạn ! "

Con chuột không nghe anh nói , Joseph là người đầu tiên nó gặp kể từ khi nó được sinh ra ngày hôm qua và nó gán cho Joseph là cha , giống như một đứa trẻ .

[ Cái quái gì vậy ! Cái thứ này đến từ đâu ? Tại sao nó lại nghĩ tôi là cha nó ? ]

Joseph sợ hãi một loại sợ hãi mới .

" Cha... "

Con chuột rúc đầu vào vai Joseph trong vòng tay ôm ấp và sau vài phút Joseph có thể thấy tiếng ngáy phát ra từ nó .

[ Thật sao ? Làm sao có ai ngủ được như thế này , khi nó vẫn đứng như thế ? ]

[ Khoan , khoan , chuyện quái quỷ gì thế này ]

Joseph bị rối tung trong đống bòng bong .

Trong khi con chuột ngủ yên lành trong lòng anh , Joseph cố gắng nhớ lại xem anh có thực hiện bất kì thí nghiệm vào trên những con chuột không ?

Rõ ràng đây không phải sinh vật trong rừng .

Joseph không thể nhớ ra được bất kì , thí nghiệm vào trên loài chuột , để biến chúng thành sinh vật cao lớn , và có thể nói chuyện được ngôn ngữ của con người như thế này .

Một tích tắc , gần giống như bóng đèn được bật sáng trong đầu Joseph , anh nhớ lại khi anh làm rơi cốc thí nghiệm xuống sàn .

Có thể một con chuột đã chui vào và uống nó ,anh ta đã nhận ra điều khác biệt với vũng nước , nhưng khi anh ta dọn dẹp nó , anh ta đơn giản là quá mệt mỏi để nghĩ xa hơn .

Điều đó có nghĩa là anh ta đã tạo ra sinh vật này , một cách tình cờ .

Joseph đã cố nhớ lại những hóa chất đã đổ ra sàn , nhưng anh ta không thể nhớ . Bởi bàn làm việc lúc đó quá lộn xộn . Đó có lẽ là một điều tốt , anh chắc chắn không cần điều gì khác tương tự như thế này xảy ra .

Tuy nhiên , thật đáng kinh ngạc , vì có lẽ anh ta là người đầu tiên trong lịch sử làm được điều gì đó như thế này .

Đó thực sự là một điều tuyệt vời !

Bất chấp tất cả những năm tháng chịu sự chế diễu từ các nhà khoa học khác , cuối cùng anh cũng tạo ra nó .

Ôi làm thế nào mà anh ta có thể tưởng tượng được ra vẻ mặt của những đồng nghiệp khác tại Zaun , nếu anh ta cho họ thấy điều này .

Anh ta có thể sẽ được trả rất nhiều vàng cho sáng tạo của mình , nếu những hóa chất mà anh ta đã sử dụng được viết ra .

Chắc chắn đó là một khám phá tuyệt vời , nhưng sẽ bổ ích nếu không có ai đó lặp lại điều tương tự thế này . Anh ta có thể nhận được vàng , nếu anh ta mang thứ này đến phòng thí nghiệm khoa học và đồng ý để họ mổ xẻ , khám phá và thử nghiệm mọi thứ lên con chuột .

Joseph cũng đang cân nhắc làm điều đó , hãy để vấn đề này cho người khác .

Nhưng sau đó Joseph nhớ ra .

Mục tiêu của anh bắt đầu dự án này là gì ?

Đó là để có một đứa con trai .

Tuy nhiên , con chuột này ở đây và nó đã nghĩ rằng anh thực sự là cha của nó . Dù nó không phải con người .

Nhưng theo một cách kỳ quặc , lộn xộn , Joseph đã có được điều ước của mình .

Một đứa con trai .

Sẽ mất rất nhiều thời gian để làm quen với ý tưởng , làm cha của một con chuột khổng lồ , đột biến , nhưng khi nhìn con chuột rúc vào mình , anh nghĩ có lẽ nó không tệ đến thế .

Dù sao thì việc chăm sóc nó sẽ dễ dàng hơn , chăm sóc một đứa trẻ thực thụ . Khi nó không ngại ăn bất cứ thứ gì , giống như bao con chuột khác .

Tuy nhiên , có vẻ như nó có một vài phẩm chất của con người , và đối với Joseph , có thể kể đến là khả năng nói và thể hiện cảm xúc .

Joseph tự hỏi điều này sẽ đi đến đâu .

Vẫn còn rất , rất nhiều câu hỏi chưa được trả lời mà Joseph mong muốn sẽ được trả lời ngay bây giờ , nhưng thay vào đó , cuối cùng , anh quyết định trả lại cái ôm mà con chuột đưa cho anh và cùng ngủ thiếp đi ngay sau đó .

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top