Chương 9
T comeback đây =)))))
----------
Cộp! Âm thanh mạnh mẽ khiến mọi người giật nảy người, nhìn cô như người ngoài hành tinh, họ muốn giải phẫu xem gan cô to bằng nào.
Jungkook không biểu hiện gì, bình thản ăn. Động tác gọn gàng, sạch sẽ, vô cùng ngon miệng.
Lisa không thể rời mắt khỏi đôi đũa của anh, mỗi lần anh nuốt đồ ăn, cô cũng nuốt nước miếng ực một cái, bụng sôi òng ọc.
Chưa thấy đủ, anh còn găp miếng sườn đưa ngang mặt cô, đợi cô nhìn rõ rồi mới chậm rãi đút vào miệng nhai ngon lành.
Lisa muốn bốc khói. Anh không biết là cô rất thích ăn sườn sao?
"Lisa, phần của cô này, lúc nãy tôi lấy giúp cô"
Trưởng bộ phận IT Ngô Cương lên tiếng.
Anh mỉm cười, đẩy hộp sữa về phía cô.
Tay đũa của Jungkook dừng lại, anh ngẩng đầu nhìn Ngô Cương. Ngô Cương bỗng chột dạ, cái nhìn của sếp sao lại chứa địch ý vậy?
Rosé vội túm tai Ngô Cương lôi sềnh sệch ra ngoài. Nhấm nhí cấu véo.
"Thằng nhóc này, không thấy gì sao?"
"Tổng giám đốc, chúng tôi xin phép đi làm việc"
Mọi người theo chân Rosé tản đi.
Jungkook buông đũa, nhìn cô chằm chằm. Lisa thấy vậy vội đứng lên.
"Em xin phép đi trước"
Cô tiện tay cầm hộp sữa trên bàn.
"Lần sau không cần xuống đây ăn?"
Anh liếc hộp sữa trong tay cô nói.
"Sao ạ?"
Lisa dừng chân, quay lại nhìn anh khó hiểu.
"Tôi cho phép em ăn tại phòng làm việc"
Anh gạt ghế ra, đứng dậy đi thẳng ra ngoài.
Lisa uể oải bước vào phòng làm việc, lại thấy trên bàn đặt sẵn một xuất mì Ý và hộp sữa hoa quả. Cô đói đến mức hoa mắt, không ngần ngại dở ra đánh chén, chẳng cần biết của ai để đây.
__________
Taehyung đứng sau cửa sổ thuỷ tinh lớn, nhìn xuống đường phố, dòng người nhộn nhịp, lòng anh lại trống trải.
Từ hôm đó đến nay đã vài tuần, anh với cô chưa gặp nhau lần nào. Lisa chỉ tranh thủ gọi cho anh những cuộc gọi ngắn ngủi.
Anh hiểu rõ nguyên nhân hơn ai hết.
Anh nắm điện thoại trong tay, mở màn hình rồi lại tắt, lòng nôn nao, cồn cạo.
Anh rất muốn gặp cô, nhưng nghĩ đến đó lại ra về một mình, anh không khỏi buồn bã.
Chuông điện thoại rung làm anh giật mình. Taehyung nhìn màn hình vội mỉm cười bắt máy, gấp gáp như sợ cuộc gọi sẽ nhanh kết thúc.
"Lisa !"
Giọng anh nhẹ nhàng, ánh mắt dịu dàng lấp lánh.
"Hôm nay em nhận lương, mời anh đi ăn một bữa"
Bên kia, giọng Lisa vui vẻ làm tim anh khẽ nhảy nhót.
"Được, anh sẽ đến sớm"
Anh không do dự đáp.
"Vậy nhé anh"
Cô cúp máy, nghịch ngợm cây hoa nhỏ trên bàn làm việc. Đối với Taehyung , cô nợ anh, cũng cảm kích anh rất nhiều. Suy đi nghĩ lại, anh hiện tại đã là người yêu cô, cô cần quan tâm anh.
Sau cuộc điện thoại, Taehyung ngay lập tức ngồi vào bàn, xử lý hết công việc còn dang dở. Tinh thần đặc biệt phấn chấn, cả ngày tươi tỉnh. Anh đã có cơ hội để cầu hôn cô rồi.
_____________________
Lisa vươn vai, nhìn đồng hồ đã 6 giờ tối. Cô thu dọn tài liệu gọn gàng, chuẩn bị ra về.
Cô đoán Taehyung sẽ đến sớm hơn giờ hẹn, vì đó là thói quen của anh.
Vừa đứng lên, cô đã thấy Jungkook tựa lưng vào cửa hai tay khoanh trước ngực. Cô giật mình.
"Tổng giám đốc, anh vẫn chưa về sao?"
"Em chuẩn bị đi, tối nay chúng ta sẽ đi tiếp khách, tôi đợi em dưới gara"
Anh dứt khoát ra lệnh rồi bỏ đi trước.
Lisa sửng sốt đơ mặt ra. Công ty làm gì có lịch tiếp khách vào tối nay. Cô phải làm sao bây giờ.
Cô cuống quýt đuổi theo anh.
"Tổng giám đốc, tổng giám đốc, đợi em với"
Jungkook dừng đột ngột, cô chạy quá vội nên không kịp hoãn, đâm sầm vào lưng anh, đau cả chóp mũi. Cô ngại ngùng vội lui lại giữ khoảng cách.
Jungkook bất động vào giây, ấm áp thoáng qua khiến tâm anh mềm mai.
"Em có chuyện gì?"
"Em có thể xin nghỉ buổi tối nay được không ạ"
Cô nhìn anh trưng cầu. Anh quay phắt lại, lạnh lùng nhìn cô.
"Tại sao?"
"Em...em có hẹn"
Cô ngắc ngứ đáp, lời nói ra miệng đầy ngượng ngập. Tay vô thức đan vào nhau.
"Hẹn? Hừ!"
Anh nhếch môi cười lạnh.
"Lisa ! Em nghe cho rõ đây, công ty tôi không có chế độ cho nhân viên nghỉ việc để đi hẹn hò, nếu em muốn nghỉ làm, cứ việc"
Giọng anh đầy tức giận, ghen tuông trong lòng dâng lên ngùn ngụt. Cô trước mặt anh lại thẳng thắn nói chuyện hẹn hò với người khác, điều này quá đỗi khó chấp nhận.
"Nhưng em không thấy công ty có lịch công việc vào tối nay"
Cô thẳng thắn nêu ý kiến. Không biết đối với anh điều đó lại càng mang tính đả kích. Anh bộc phát tóm chặt tay cô, áp cô lùi sát vào mui xe.
"Ở đây tôi là cấp trên hay em, lời của tôi chính là lệnh"
Anh cao giọng, mặt áp xuống khiến chóp mũi hai người chạm vào nhau, hương thơm thanh nhã trên người cô truyền vào khoang mũi làm máu trong người anh bất giác sôi lên.
Anh nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ mọng của cô, yếu hầu trượt lên trượt xuống.
"Anh làm gì vậy!"
Lisa bất ngờ bị anh khống chế, cô hoảng hốt, giãy giụa thoát ra, cũng thức tỉnh anh không thực hiện hành vi quá đà.
"Lên xe!"
Anh ra lệnh ép buộc. Cầm tay cô lôi đi.
"Em còn chưa chuẩn bị tài liệu"
Cô giật phăng tay ra.
"Không cần"
Nhìn bàn tay trống trơn, mắt anh thoáng mất mát, mở cửa ghế phụ chờ đợi. Lisa hậm hực bước vào đóng sập cửa lại.
Hành động bất mãn của cô làm anh khẽ cau mày, bước vào xe, chủ động kéo dây bảo hiểm cài giúp cô. Lisa nhanh tay giật lại, tự làm, tỏ thái độ rõ rệt.
Cả quãng đường hai người im lặng, Lisa liên tục nhìn ra ngoài cửa xe, thấp thỏm không yên. Cô quyết định gọi điện cho Taehyung.
Cầm vô lăng nhưng từ đầu đến cuối, tâm trạng của cô không thoát khỏi mắt anh. Lisa vừa rút điện thoại. Anh lập tức táp xe vào lề đường, phanh gấp, âm thanh ma sát với mặt đường ken két.
Lisa mất đà dúi người về trước, điện thoại rơi xuống.
"Anh làm gì vậy?"
Cô bực mình gắt lên.
"Làm gì? Tôi phải hỏi em câu đó mới đúng, em quên lời tôi nói sao? Nếu em không muốn tiếp tục công việc này, ngay lập tức có thể xuống xe"
Anh bạo phát lớn tiếng, nhắm mắt lại, tránh cơn xúc động làm tổn thương cô. Đưa tay mở cửa xe, đuổi cô xuống.
Trái tim anh cuồn cuộn phong ba. Nghĩ đến việc cô bên cạnh anh mà tâm trí đặt hết trên người tên đó, anh chỉ muốn giết người.
Lisa ngỡ ngàng trước cách hành xử của anh. Cô không còn gì đê nói, miễn cưỡng ngồi im. Hai người im lặng hồi lâu.
Anh đóng cửa lại, tiếp tục lái xe.
Gần 12 giờ đêm, cuộc tiếp đãi đối tác của Lâm thị mới kết thúc.
Trong suốt quá trình, tâm trạng Lisa luôn thấp thỏm. Jungkook ngồi bên cô cũng bực bội không kém, nhìn cô lơ đễnh như vậy, lòng anh đè nén cùng cực.
Anh lái xe đưa cô về, điện thoại trong túi đã hết pin từ lâu, cô chắc chắn Taehyung đã gọi cho cô rất nhiều.
-----------------
Tui bỏ bê fic cũng khá lâu rồi nhỉ =)))))))
Sau này tui chỉ có thể ra rất ít, không chừng là 1 tháng 1-2 chap thôi TT sorry
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top