#3

Bạn có thích mưa không?

Câu hỏi có-không này, cũng như mọi câu hỏi có-không khác, rất dễ để trả lời, hoặc có, hoặc không. Giống như một mệnh đề trong toán học vậy, hoặc đúng, hoặc sai. Nhưng ở đây, tôi là dùng một tâm hồn văn chương lai láng để trả lời.

Vâng, tôi rất thích mưa.

Nhưng...

Không, tôi chẳng thích mưa tí nào.

.

.

.

Mưa.

Những hạt nước từ thanh thiên rơi xuống.

Giọt nhỏ.

Vỡ tung toé khi chạm đất.

Thành một vệt nho nhỏ.

Giọt lớn.

Vỡ thành li ti khi đáp xuống mặt đất.

Thành một bợt lớn hơn.

Rồi bỗng nhiên, bao nhiêu là nước, dưới dạng giọt, những giọt với muôn vạn hình thù, đua nhau trốn xuống trần thế, chơi.

Những thiên thần tinh nghịch.

Chạm đất rồi vỡ tung.

Liên tục như thế.

Như một điệu múa, điệu nhảy cuồng nhiệt.

Rơi trên mái nhà.

Lộp bộp. Lộp bộp. Lộp bộp.

Rơi trên lá.

Tóc. Tóc. Tóc.

Rơi trên hoa.

Tách. Tách. Tách.

Muôn vàn âm thanh tuyệt diệu.

Sự khác nhau đó, chỉ có những đôi tai chăm chú và những tâm hồn dào dạt, mới đón nhận thấy.

Nghe tiếng mưa rơi, tiếng gió hát một điệu cao vút, ngắm nhìn cây cỏ vẫy vùng dưới mưa, âu cũng là một khoảnh khắc bình yên trong tâm hồn.

.

.

.

Mưa buồn.

Mọi người, đa phần sẽ nói như thế.

Mưa là giọt nước mắt của ông trời, khóc thương cho sự li biệt không biết bao giờ mới có thể sum họp dưới một mái nhà.

Nhưng đó thông thường chỉ là trên phim ảnh.

Ngoài đời, mưa buồn theo một cách riêng.

Mưa ướt lướt thướt, là những tiếng thở dài của những người bán mặt cho đất, bán lưng cho trời, ngày ngày lăn lộn ngoài đường kiếm kế mưu sinh. Những người bán vé số, bán đồ ăn, bán lề đường vội vã kéo sạp tránh mưa. Đứng dưới mái hiên, ngước nhìn cơn mưa đổ không ngừng, lòng mỗi người có những suy tư riêng.

Mưa lạnh.

Những người vô gia cư kiếm đâu ra một mái che đầu qua mùa gió bão?

.

.

.

Mưa vui, hay mưa buồn. Thích mưa, hay không thích, cũng là mỗi người mỗi ý. Trời mưa, tâm trạng có phần chùng xuống, lang thang theo những suy nghĩ vẩn vơ không đầu không cuối.

Nhưng sau cơn mưa, không phải trời sẽ sáng sao? Ánh mặt trời sẽ lại vén màn mây, đường hoàng ngự trị trên bầu trời xanh quang đãng.

Mọi chuyện đều sẽ ổn thôi mà, phải không?

Mưa, có một mái che đầu, một trái tim không vướng bận, một chiếc giường êm ấm, vài quyển sách, một ít nhạc, một tách trà nóng. Cuộc sống, với tôi, nhẹ nhàng như vậy thôi!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top