HMKM I : 99 ngày làm cô dâu - Ân Tầm


  1. Tô Nhiễm là người vợ duy nhất mà cả đời này tôi công khai và thừa nhận.

2. Ở bên cạnh tôi, dù em nghìn vạn lần không muốn, tôi cũng không buông em ra lần nào nữa.
3. Em yêu anh, không liên quan đến ngày tháng, cũng liên quan đến phong tình, lại càng không liên quan đến anh.
4. Có đôi khi, em không thấy nỗi đau đớn của tôi. Nhưng bi thương của em lại hằn sâu vào mắt tôi, bén rễ nảy mầm trong tim tôi.
5. Không sao, anh sẽ trông chừng em. Em không biết chăm sóc mình, anh sẽ chăm sóc cho em, chăm sóc cho em đến hết đời.
6. "Em yên tâm. Dù tôi chết, tôi cũng phải chết sau em.""Lệ Minh Vũ, anh phát điên gì vậy hả? Tôi không trù anh, sao anh lại trù tôi?""Để em lại một mình trên đời làm gì? Cho em cắm sừng tôi à?"
7. "Tôi không muốn khi mình già đi, cái gì cũng không thấy. Đến lúc đó tôi phải làm sao đây?""Già rồi không thấy, tôi nuôi em."
8. Nếu anh tàn nhẫn, vì sao không tàn nhẫn đến cùng? Nếu anh dịu dàng, vì sao lại lựa chọn tàn nhẫn?
9. Yêu, hóa ra chỉ là việc của một mình cô...
10. Tổn thương vẫn là tổn thương, sẽ chẳng như phấn viết bảng cứ bôi là sạch ngay, bởi, có những tổn thương và sợ hãi mãi mãi in dấu suốt cuộc đời.11. Lúc này, em thà rằng mình xoay người rời đi cũng không muốn anh thấy những giọt nước mắt lăn dài trên đôi má em.  

3. Trên đời này, không có tình yêu nào đòi hỏi bạn phải buông tha tôn nghiêm hay lãng phí bản thân mình. Tình yêu, có thể khiến tâm hồn bạn không còn đúng màu sắc vốn dĩ của nó, khiến bạn bi thương vô bờ, khiến bạn thương tâm rơi lệ, hay có lẽ khiến bạn điên cuồng đố kỵ. Nhưng tình yêu, trước sau vẫn là thứ tình cảm ấm áp nhất, có thể cho bạn hy vọng, có thể cho bạn niềm vui, có thể để tâm tư bạn từ bất an đến an toàn. Nếu bạn không cảm giác được những điều này, nếu không phải như thế này, vậy có nghĩa là bạn đã dùng sai cách để yêu, hoặc là, bạn yêu nhầm người rồi. Thà rằng như vậy, chi bằng bản thân mình hãy tự rút lui. 


4. Có đôi khi, em không thấy nỗi đau đớn của tôi. Nhưng bi thương của em lại hằn sâu vào mắt tôi, bén rễ nảy mầm trong tim tôi.


5. Không sao, anh sẽ trông chừng em. Em không biết chăm sóc mình, anh sẽ chăm sóc cho em, chăm sóc cho em đến hết đời.


6. "Em yên tâm. Dù tôi chết, tôi cũng phải chết sau em."
"Lệ Minh Vũ, anh phát điên gì vậy hả? Tôi không trù anh, sao anh lại trù tôi?"
"Để em lại một mình trên đời làm gì? Cho em cắm sừng tôi à?"


7. "Tôi không muốn khi mình già đi, cái gì cũng không thấy. Đến lúc đó tôi phải làm sao đây?"
"Già rồi không thấy, tôi nuôi em."


8. Nếu anh tàn nhẫn, vì sao không tàn nhẫn đến cùng? Nếu anh dịu dàng, vì sao lại lựa chọn tàn nhẫn?

9. Yêu, hóa ra chỉ là việc của một mình cô...


10. Tổn thương vẫn là tổn thương, sẽ chẳng như phấn viết bảng cứ bôi là sạch ngay, bởi, có những tổn thương và sợ hãi mãi mãi in dấu suốt cuộc đời.


11. Cô yêu anh yêu đến hèn mọn, vậy thì một chút tự trọng cuối cùng, cô vẫn muốn giữ lại cho bản thân mình?
12. Tình yêu không bao giờ biết trước được khoảng cách để gặp. Nhưng càng yêu, tôi lại càng thương tổn em. Loại thương tổn này chẳng biết đã có từ lúc nào. Em hướng trái, còn tôi hướng phải, vĩnh viễn đôi ta cũng không quay về điểm ban đầu.


13. Em đừng khóc, anh đau lắm.


14. Đau khổ tột cùng đổi lấy hạnh phúc bất tận.


15. Thời gian đều đã từng phụ bạc chúng ta, giây trước chúng ta còn ôm nhau, giây sau liền thành người xa lạ.


16. Chúng ta đều sai rồi, thời gian cũng sai rồi. Cứ tưởng rằng duyên phận tới thì có thể yên tâm, tưởng rằng nghiêm túc thì có thể giữ chặt, tưởng rằng đôi bên chịu quá nhiều thương tổn thì có thể cảm động ông trời, tưởng rằng dũng cảm quên đi tất cả là được. Chúng ta đều sai rồi, đôi khi bỏ lỡ vẫn là bỏ lỡ...


17. Yêu không nhất thiết phải tỉ lệ thuận với được yêu, lúc đau khổ nhất cũng là lúc ta nên buông tay.


18. Tình yêu, trước giờ luôn là đường một chiều, nếu anh lựa chọn rời bỏ giữa đường, xin anh hãy đi thẳng một mạch, đừng ngoảnh lại, cũng đừng chờ mong trở về nơi đã từng bắt đầu. Bởi vì con đường này vẫn tiếp tục đi thẳng. Và trên con đường đó, em không phải là em nữa, mà anh cũng không còn là anh của lúc đầu. Có lẽ chúng ta đã được định trước, không thể về lại nơi từng bắt đầu.


19. Em biết, ngay khoảng khắc em rung động đã định trước em là người thua cuộc trong tình yêu. Em yêu anh, không liên quan đến ngày tháng, cũng không liên quan đến phong tình, lại càng không liên quan đến anh. Chán nản và buồn đau trong lòng em tựa như hạt nước thấm vào đá, chỉ mong anh có thể cho em một phần yên tĩnh là được. Lúc này, em thà rằng mình xoay người rời đi, cũng không muốn anh thấy những giọt nước mắt lăn dài trên đôi má em.... 


20. Trên đời này sẽ có một kiểu người đi vòng mãi vẫn gặp nhau, nhưng ông trời chỉ định sẵn hai người chỉ có duyên không có phận.
21. Kể từ khi anh đi, mặt trời cứ mọc rồi lặn nhưng em lại không phân biệt rõ đâu là mơ đâu là thực.  

"Khoảng cách là một cái gì đó rất tế nhị, xa quá sẽ thấy cô đơn, còn gần quá sẽ khiến con người ta cảm thấy bất an."

"Tình yêu, không bao giờ biết trước được khoảng cách để gặp. Nhưng càng yêu, tôi lại càng thương tổn em. Loại thương tổn này chẳng biết đã có từ lúc nào. Em hướng trái, còn tôi hướng phải, vĩnh viễn đôi ta cũng không thể quay về điểm ban đầu."

"Có đôi khi em không trông thấy nỗi đau đớn của tôi, nhưng bi thương của em lại hằn sâu vào mắt tôi, bén rễ nảy mầm trong tim tôi."

"Vì tình yêu của em chỉ dành riêng cho một người, nên không có cách nào tiếp nhận người đàn ông khác, bất kể người ấy có tốt thế nào, ưu tú ra sao."

"Vật hợp theo loài, con người thấu hiểu lẫn nhau mới có thể thành tri kỷ. Dễ hiểu nhất chính là bạn bè, khó hiểu nhất chính là vợ chồng."

"Con người có thể làm bất cứ chuyện gì vì bạn tốt, nhưng điều duy nhất không cách nào dành cho là tình yêu."

"Lòng cô quặn đau. Trái tim và thân thể cô đều đầy thương tích, nhưng anh luôn xát muối lên đó, liên tiếp tàn phá cơ thể và tinh thần vốn đã gầy mòn từ lâu của cô"

"Khi con thật sự bàng hoàng, hãy nhìn bệnh án của con, sau đó con hãy quyết định bản thân còn muốn tiếp tục yêu người đàn ông mà con không hiểu hay không."

"Khi cô bất lực, anh cảm thấy bản thân bất lực hơn bao giờ hết, khi cô rơi nước mắt vì bị anh cưỡng ép, anh chỉ cảm thấy cả thế giới đổ nát"

"Nếu anh tàn nhẫn, vì sao không tàn nhẫn đến cùng?"

"Thế giới của ah, cô chưa từng bước vào. Nhưng thế giới của cô đã từng mời anh tiến vào, song anh từ chối"

"Con người rất kỳ lạ. Càng lớn con người càng cô đơn, như vậy, rốt cuộc là cô đơn chọn lựa con người, hay là con người lựa chọn cô đơn?"

"Tình yêu, trước giờ luôn là đường một chiều, nếu anh lựa chọn rời bỏ giữa đường, xin anh hãy đi thẳng một mạch, đừng ngoảnh lại, cũng đừng chờ mong trở về nơi đã từng bắt đầu. Bởi vì con đường này vẫn tiếp tục đi thẳng. Và trên con đường đó, em không phải là em nữa, mà anh cũng không còn là anh của lúc đầu. Có lẽ chúng ta đã được định trước, không thể về lại nơi từng bắt đầu."

"Yêu không nhất thiết phải tỉ lệ thuận với được yêu, lúc đau khổ nhất cũng là lúc ta nên buông tay."

"Trên đời này, không có tình yêu nào đòi hỏi bạn phải buông tha tôn nghiêm hay lãng phí bản thân mình. Tình yêu, có thể khiến tâm hồn bạn không còn đúng màu sắc vốn dĩ của nó, khiến bạn bi thương vô bờ, khiến bạn thương tâm rơi lệ, hay có lẽ khiến bạn điên cuồng đố kỵ. Nhưng tình yêu, trước sau vẫn là thứ tình cảm ấm áp nhất, có thể cho bạn hy vọng, có thể cho bạn niềm vui, có thể để tâm tư bạn từ bất an đến an toàn. Nếu bạn không cảm giác được những điều này, nếu không phải như thế này, vậy có nghĩa là bạn đã dùng sai cách để yêu, hoặc là, bạn yêu nhầm người rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #vuphonglam