Thê vi thượng

Số Trang :

   108

Trạng Thái :

   FULL

Truyện Thê Vi Thượng là một truyện mới được tác giả Lục Dã Thiên Hạc, đây là một tác giả cũng khá nổi tiếng, truyện nhận được sự ủng hộ nhiệt liệt của đông đảo bạn đọc ngay khi vừa mới ra mắt. Không quá nóng bỏng đặc sắc, nhẹ nhàng nhưng đằm thắm cứ thế đi vào lòng người đọc. Dưới ngòi bút tác gải truyện tình yêu dường như trở nên đặc sắc hơn thu hút hơn lại gửi đến những thông điệp đáng yêu, gần gũi với chủ đề vốn dĩ thân quen này, một truyện ngôn tình đáng đọc lại cộng thêm chút yếu tố truyện xuyên không đầy thú vị.

Năm Hoành Chính thứ hai mươi bốn, vào đông, dường như lạnh lẽo hơn năm ngoái nhiều, tuyết rơi liên tục mấy đợt, đến hôm nay mới ngớt. Trên đường nhỏ cách kinh ba mươi dặm, một con ngựa đen chở hai người phi qua, móng ngựa hất tung lớp tuyết đọng trên mặt đường, khi hai người đã đi xa mới chầm chậm rơi xuống...

Thê cao nhất, xã tắc thứ hai, phu xếp yếu. Chinh chiến một đời, chiến công hiển hách, cuối cùng trở thành kẻ vắt chanh bỏ vỏ; Sủng thiếp diệt thê, uổng là phu quân, cuối cùng người không rời không bỏ hắn, chỉ có vị nam thê đã bị lãng quên suốt mười mấy năm này...

Được một lần trọng sinh, Cảnh Thiều quyết định hối cải triệt để, làm lại từ đầu, nhưng mà... Lúc phải ôm gối đầu đứng trước cửa nhìn trời, Cảnh Thiều nắm chặt tay, bản vương nhất định phải trọng chấn phu cương! Thế là đập cửa nói: “Quân Thanh, ta biết sai rồi mà, cho ta vào đi mà!”

Mở mắt giữa màn đêm đen, không phải bồng lai tiên cảnh sương khói vờn quanh, cũng không có đầu trâu mặt ngựa mặt xanh nanh vàng, trước mắt là trướng đỏ, ánh đèn cầy sắp tàn leo lét. Cảnh Thiều ngây ngẩn, cả người mệt mỏi, đầu đau như nứt. Đưa tay xoa thái dương đau buốt, chầm chậm ngồi dậy, khi cảm giác đã khôi phục lại, mới bỗng phát hiện có người nằm bên cạnh, y phục đỏ tươi bị xé nát, tóc đen xõa tung trên ngực trần, trên da thịt trơn bóng như ngọc đầy vết bầm xanh tím. Đưa tay vén những lọn tóc che phía trên, bên dưới là gương mặt tuấn mỹ...Quân Thanh!

Lbt: Mình vẫn đang cày bộ này nên cũng chưa rõ hết nội dung của truyện.Nhưng đọc phần đầu rất hay. Kiếp trước công lâm vào đường cùng chỉ có thụ ở bên cạnh nên sau khi trọng sinh công muốn bù đắp cho thụ. Mới đầu  công chỉ muốn bù đắp mà không yêu thụ nhưng dần tình cảm nảy sinh. Tuy mình nói công không yêu nhưng khi đọc cũng không có cảm giác thương tâm cho thụ vì hành động của công đối với thụ là vô cùng ngọt ngào. Sau này khi thụ dần chấp nhận công thì càng ngọt ngào hơn nữa thậm chí mình còn có cảm giác thụ hơi nữ vương nhưng chỉ có một xíu thôi vì đây là truyện cổ trang mà. (>_<)

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top