(6)

Bữa tiệc sinh nhật mười sáu tuổi của Hwang Young Ok tổ chức tại một khu nghỉ mát ngoài trời ở ngoại thành. Trên thảm cỏ xanh mướt bày hai bàn đồ ăn tự chọn, khăn trải bàn trắng như tuyết, những món ăn ngon mắt ngập tràn, chủ yếu là bánh ngọt, hoa quả và đồ ăn nguội, đồ uống màu sắc đa dạng đặt đầy ở hai đầu bàn, dưới ánh hoàng hôn màu vàng kim, khung cảnh đẹp đẽ như một bức tranh tĩnh vật. Đồ ăn chín là ở hai khu bếp nướng bên cạnh, khách mời có thể tự nướng thịt ăn, cũng có thể bảo nhân viên phục vụ mặc đồng phục giúp đỡ.

Ngoài ăn ra còn có chỗ chơi.

Bãi cỏ rộng lớn, bằng phẳng như một tấm thảm xanh, phía cuối tấm thảm xanh có một hồ nước. Hồ nước không sâu, nuôi rất nhiều cá, khách khứa có thể xuống hồ bắt cá chơi, trải nghiệm cảm giác thú vị với tự nhiên, đây là chỗ thu hút nhất của khu nghĩ dưỡng. Ngoài ra còn có dịch vụ cung cấp xe đạp đôi, ba, bốn người đạp, để các du khách đạp xe dạp quanh đây.

Young Ok và bạn học của cô bé buổi chiều vừa tan học đã đến đây, Hwang gia thuê một chiếc xe lớn đưa đón. Lúc Lisa và Ji Yong đến, một nhóm học sinh tràn đầy sức sống đang chơi vô cùng vui vẻ.

Đại đa số mọi người đều xuống hồ bắt cá, nước trong hồ bắn tứ tung, tiếng cười đùa rộn rã.

Một vài người đang đạp xe, hai, ba, hoặc bốn người cùng đạp một chiếc xe đạp, động tác đồng nhất, chiếc xe chạy băng băng trên bãi cỏ xanh tươi; có chiếc xe không được phối hợp nhịp nhàng giống như một người say rượu đi xiên xiên vẹo vẹo trên mặt đường, người trên xe hét ầm, người bên cạnh thì cười lớn.

Lisa xuống xe, đứng ở bên cạnh nhìn khung cảnh vô cùng vui vẻ này, đột nhiên cảm thấy mình già thật rồi. Thực ra cũng mới có hai mươi tư tuổi thôi, nhưng so sánh với đám trẻ mười sáu, mười bảy tuổi này, cô bất giác thở dài.

Lisa đang cảm khái vô hạn thì Chaeyoung gọi điện đến, bảo cô cùng ra ngoài ăn tối.

"Mình có hẹn rồi. Hôm nay sinh nhật Young Ok, Hwang gia tổ chức tiệc ở khu nghỉ dưỡng . Một party lộ thiên mang phong cách Anh, khí phái lắm đó! Mình cảm thấy bản thân quá lạc hậu rồi."

Chaeyoung lớn tiếng kêu:

"Được đó, có cơ hội ăn ngon lại không gọi cho mình. Manoban đại tiểu thư, bây giờ cậu có dây mơ rễ má với người giàu có rồi, có chỗ ăn ngon, chơi vui như vậy cũng không dắt mình đi cùng để biên tập viên nhỏ bé mình đây được mở rộng tầm mắt!"

Lisa vỗ trán.

"Đúng rồi, sao mình không nghĩ đến việc gọi cậu đi cùng nhỉ? Cậu không biết đâu, ở đây toàn là học sinh, mình đang rầu lòng vì không hòa hợp được với bọn họ đây. Cậu lập tức đến đây đi, dù gì bây giờ bữa tiệc vẫn chưa chính thức bắt đầu, mình đợi cậu đến để cùng nhau lạc hậu."

"Thôi bỏ đi, bây giờ mình vẫn đang ở tòa soạn tạp chí, từ đây đến đó xa lắm, đợi mình đến nơi, món hoàng hoa cũng đã nguội rồi, mình vẫn nên đợi Jennie nhà mình tan làm rồi cùng nhau đi ăn mì kéo thôi. Cậu từ từ lạc hậu đi nhé, ngày mai mình đến nghe cậu báo cáo về trình độ hủ bại của bữa tiệc."

Chaeyoung cúp máy. Lisa cầm điện thoại, tưởng tượng đến bát mì kéo dạt dào tình cảm kia. Đồ ăn có đơn giản, tầm thường hơn nữa, chỉ cần có người yêu cùng chia sẻ thì đều hấp dẫn hơn bất cứ món ăn tinh tế, cầu kỳ nào.

Hwang Ji Yong đỗ xe xong chạy đến, hỏi:

"Ngẩn ra làm gì? Đi đến cùng chơi với bọn họ đi!"

Lisa cười cười lắc đầu, đó là thế giới của những thiếu niên mười lăm, mười sáu tuổi, vị "cao niên" hai mươi tư tuổi như cô đây vẫn đừng có trà trộn vào thì hơn. Lấy một cốc sinh tố ở trên bàn, cô vừa uống vừa hỏi:

"Vì sao bố anh và mẹ em vẫn chưa đến?"

"Họ sẽ không đến, bố anh nói đây là nơi của những người trẻ tuổi, không cần người già như ông đến thêm náo nhiệt, Hwang gia có người con cả là anh đây toàn quyền thay mặt là được rồi. Nói thực lòng, anh cũng không muốn đến lắm, làm sao có thể chơi chung với đám trẻ con này chứ, nhưng lại không thể không đến, một mặt là Young Ok nói nếu anh to gan dám không đến nó sẽ đoạn tuyệt quan hệ anh em với anh; mặt khác là bố nói ông ấy sẽ không đến, bất luận thế nào anh cũng phải đến, thay mặt Hwang gia tiếp đón đám nhóc này. Chẳng còn cách nào cả, anh đành phải thay bố xuất chinh."

Lisa nghe thấy liền nở nụ cười.

"Hóa ra hôm nay anh đến làm bảo mẫu, không tài nào cảm thông được."

Young Ok phát hiện ra anh trai và chị gái đã đến, vui mừng chạy tới ôm chầm lấy hai người, nhí nhảnh nói:

"Nhanh lên, nhanh lên, chúc em sinh nhật vui vẻ đi!"

Ji Yong vừa nói "sinh nhật vui vẻ" với em gái vừa móc từ trong túi ra một hộp quà nhỏ nhắn, tặng cho cô. Cô bé nhận lấy, cười rạng rỡ, hỏi:

"Lần này là vòng tay gì đó?"

Đồ trang sức Young Ok thích nhất chính là vòng tay, trên cổ tay nhỏ nhắn thường xuyên đeo một chuỗi vòng tay kêu leng keng. Ji Yong thuận theo sở thích của cô bé, sinh nhật hằng năm đều tặng cô bé một chiếc vòng tay độc nhất vô nhị.

"Nhờ bạn bè mang vòng tay bạc làm thủ công từ Nepal về cho, chỉ để đổi lấy một nụ cười đáng giá nghìn vàng của em gái anh."

"Anh trai, anh thật tốt!" Young Ok lại ôm Ji Yong thêm cái nữa.

So với món quà "tâm huyết" của Ji Yong, quà của Lisa khiến chủ nhân có chút hổ thẹn khi đưa ra, nhưng vẫn phải miễn cưỡng tặng.

"Này, cho em một bao lì xì, thích gì tự đi mua."

Lisa quên mất sinh nhật của Young Ok, đâu có chuẩn bị được quà gì chứ? Thế là trước khi ra cửa tìm một phong bao lì xì, nhét vào đó năm trăm tệ để làm quà sinh nhật.

Young ok nũng nịu chu miệng lên.

"Chị à, quà sinh nhật của chị quê mùa quá!"

"Chị quê mùa như thế này đó, em hãy thông cảm cho chị đi!"

"Được thôi, cảm ơn Lisa oppa,hihi!" Young Ok nhận lấy phong bao.

"Vậy bây giờ em đi thay quần áo đây."

Vũ hội sinh nhật tổ chức khi trời tối, những chiếc đèn neon màu sắc rực rỡ đồng loạt bật sáng trên bãi cỏ xanh. Young Ok thay y phục xong đi ra ngoài, cô bé mặc một chiếc váy bồng bềnh bằng sa tanh trắng như tuyết, một chiếc nơ bướm kết ở trước ngực, ren hoa được đính đầy trên thân váy, mái tóc đen thẳng buông xõa, đội một vòng hoa được kết bằng hoa tươi, trang điểm trông giống một tiểu tiên nữ trong rừng.

Thật là xinh đẹp! Trong lòng Lisa thầm tán thưởng, Ji Yong ở bên cạnh nói:

"Chiếc váy này là quà sinh nhật của mẹ tặng con bé, giá của nó bằng cả nửa tháng lương của anh."

"Vậy bác Hwang tặng em ấy quà gì?" Lisa hoàn toàn chỉ là tiện miệng hỏi.

"Bữa tiệc sinh nhật này chính là quà sinh nhật bố tặng con bé. Xa xỉ nhỉ?"

Thực sự là rất xa xỉ, Lisađoán chi phí mà Hwang gia chi cho bữa tiệc này chắc là không rẻ, bất giác cảm thán nói:

"Trẻ con bây giờ thật là hạnh phúc, đúng là được lớn lên trong thùng mật. Khi em còn nhỏ, được ăn một chiếc bánh ga tô đón sinh nhật đã là niềm vui mừng lớn bằng trời rồi."

"Khi anh còn nhỏ cũng giống như em, được ăn bánh ga tô là vui vẻ lắm rồi. Young Ok thì khác, lúc con bé ra đời, gia cảnh dần dần tốt hơn, cho nên con bé giống như là một công chúa nhỏ, muốn gì có nấy, có lúc anh cũng rất đố kị với con bé."

Lisa nhún vai.

"Có gì đáng đố kị chứ, ai cũng có số phận của riêng mình, chẳng cần ngưỡng mộ người khác."

Ji Yong tán đồng nhìn Lisa một cái, anh rất tán thưởng tâm hồn tốt đẹp của cô. Hai người con gái cùng một mẹ sinh ra, hoàn cảnh trưởng thành lại trái ngược nhau, những người khác sớm đã oán trời, đổ lỗi cho người, cô lại không như thế, cô bình tĩnh, hòa nhã, số mệnh cho cô bao nhiêu thì cô nhận bấy nhiêu.

Vũ hội có thể chính thức bắt đầu rồi, nhưng Young Ok nói còn phải đợi một lát.

"Còn mấy giáo viên trong trường vẫn chưa đến."

Lisa hơi kinh ngạc. "Em còn mời cả giáo viên à?"

"Đương nhiên ạ, chị biết là em vẫn luôn mê các thầy, cô giáo trong trường nhất mà. Đặc biệt là mấy cô giáo thực tập trẻ tuổi học kỳ này mới đến, oa, trong đó có một người giống như nữ thần, oa thật đẹp chết người.

Ji Yhong chen vào một câu:

"Vì sao thầy, cô giáo của bọn em không cùng ngồi xe với bọn em đến luôn chứ?"

"Buổi chiều hôm nay giáo viên trong trường mở cuộc họp, cho nên họ chỉ có thể đến muộn một chút. Em đã bảo xe quay về đón họ, lúc này chắc cũng sắp đến rồi đó..."

Đang nói, Young OK đột nhiên nâng một ngón tay lên chỉ. "Đến rồi, đến rồi, xe đã đến rồi."

Một chiếc xe khách chất lượng cao chầm chậm đến gần và dừng lại, cửa xe vừa mở, mấy giáo veienlần lượt bước xuống. Người cuối cùng xuống xe mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh da trời.

Chiếc áo sơ mi màu xanh da trời kia giống như tuyết sáng đao lạnh đâm vào đồng tử của Lisa.

Ji Yong thân làm đại diện phụ huynh, nhiệt tình đi lên phía trước nghênh đón các giáo viên mà em gái mình mời đến tham gia bữa tiệc sinh nhật. Young Ok lần lượt giới thiệu từng người với anh, những giáo viên thực tập trẻ tuổi này đều là dùng sự nhiệt tình giống nhau để đáp lại anh, nhưng lúc giới thiệu đến người thiếu nữ mặc áo sơ mi màu xanh da trời với chiếc quần jean ôm,cô ta chỉ lạnh nhạt gật đầu một cái.

"Chào anh."

Ji Yong nhìn thấy chị ta liền sững lại, anh nhận ra khuôn mặt này, khuôn mặt tỏa sáng giống như một vì sao trên bầu trời. Chị ta chắc cũng nhận ra anh rồi, bề ngoài tỏ vẻ thản nhiên nhưng đôi mắt sâu thẳm ẩn giấu sự thảng thốt thoáng qua.

"Anh trai, đây là cô giáo Kim."
---------------------------------------------
Dogblood.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top