Chương 11: Thử Thách Trong Đêm Tối

       Cánh cửa gỗ lớn mở ra, tiếng cọt kẹt vang vọng trong không gian tĩnh lặng. Người đàn ông áo đen dẫn đường, không hề quay lại nhìn HanBin và Bon Hyuk, như thể đã biết trước mọi bước đi của họ.

Phía trong căn phòng tối om, chỉ có một ngọn đèn lờ mờ sáng, ánh sáng yếu ớt ấy không thể xua tan sự lạnh lẽo đang bao trùm. Không gian trong phòng nặng nề, như có gì đó đang đè nén, khiến trái tim của cả hai cảm thấy lo lắng.

"Đây là nơi bắt đầu," người đàn ông áo đen nói, giọng hắn không hề có sự dao động. "Nhưng trước khi các ngươi bước vào thử thách, hãy hiểu rằng, mỗi quyết định, mỗi bước đi sẽ ảnh hưởng đến cả tương lai của các ngươi."

HanBin không nói gì, nhưng ánh mắt anh sáng rực, như thể đã sẵn sàng cho tất cả. Bon Hyuk bên cạnh, cậu không hề lộ vẻ e ngại, nhưng ánh mắt vẫn chất chứa sự lo lắng không nói thành lời. Đúng là thử thách không bao giờ dễ dàng, nhưng càng gian nan thì càng có nhiều thứ cần khám phá.

Người đàn ông vẫy tay một cái, và ngay lập tức, một lối đi ẩn hiện trong bóng tối. Những bước chân của họ dường như không hề có tiếng động. Cả hai bước vào, ánh sáng từ ngọn đèn phía sau dần tắt, để lại họ trong bóng tối hoàn toàn.

"Thử thách của các ngươi sẽ bắt đầu từ đây," giọng người đàn ông vẫn vang lên từ phía sau. "Các ngươi sẽ phải đối mặt với những bóng ma quá khứ, những sai lầm mà các ngươi chưa từng dám đối diện. Và chỉ khi nào các ngươi giải quyết được những điều đó, các ngươi mới có thể tiếp tục."

Bước chân của HanBin vững vàng như thể anh đã quen với bóng tối, trong khi Bon Hyuk có vẻ hơi rụt rè, nhưng cậu vẫn cố gắng tiến lên. Mỗi bước đi của họ như một hành trình dài, không chỉ về không gian mà còn về tâm hồn.

Bóng tối bao quanh họ, và đột nhiên, một hình ảnh lạ xuất hiện trong không gian. Một bức tranh kỳ lạ, vẽ những hình ảnh mơ hồ của quá khứ. Trái tim HanBin thắt lại khi nhìn thấy bóng dáng của người cha đã mất của mình, ông ấy đang mỉm cười với anh từ trong bức tranh.

"Đây là quá khứ của ngươi, phải không?" giọng nói của người đàn ông vang lên trong đầu HanBin, lạnh lẽo như một tia sét. "Đây là điều ngươi không thể buông bỏ."

HanBin đứng bất động, không thể rời mắt khỏi bức tranh. Mặc dù anh đã tu luyện rất lâu, nhưng những ký ức về cha vẫn là điều khó có thể chạm đến. Cha đã ra đi từ khi anh còn rất nhỏ, và hình ảnh ông luôn ở lại trong tâm trí anh, là điều mà anh không bao giờ quên được.

Bon Hyuk đứng cạnh HanBin, nhìn thấy sự biến đổi trong ánh mắt của sư huynh. Cậu cảm nhận được sự đau đớn trong trái tim HanBin, nhưng cậu không biết phải làm gì để giúp anh. Cảm giác bất lực như một dòng nước lạnh xâm chiếm trái tim cậu.

"Đây là thử thách của ngươi," người đàn ông áo đen tiếp tục, "Nếu ngươi không thể đối diện với nỗi đau quá khứ, ngươi sẽ không thể vượt qua."

HanBin hít một hơi thật sâu, cố gắng trấn tĩnh lại tâm trạng. Cha của anh đã đi xa, nhưng những ký ức ấy không thể mãi giày vò anh. Anh biết, để tiến bước, anh phải học cách đối diện với quá khứ, chứ không thể sống mãi trong bóng tối của những điều đã qua.

"Cha tạm biệt người, con sẽ trở thành người mạnh mẽ nhất thay cha bảo vệ mẹ." HanBin nói, giọng anh cứng rắn. "Và giờ đây, con sẽ tiến về phía trước."

Ngay lúc đó, bức tranh biến mất, thay vào đó là một đường hầm tối tăm. Họ tiếp tục bước đi, không biết thử thách tiếp theo sẽ là gì. Nhưng HanBin đã tìm lại được sự bình tĩnh trong lòng mình. Anh hiểu rằng, mỗi thử thách không chỉ là một cuộc chiến bên ngoài, mà còn là một trận chiến trong tâm hồn. Và anh sẽ không để những bóng ma quá khứ ngăn cản bước chân mình.

---

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top