38

Ở trong trí nhớ của Lingling, đã rất lâu rồi cô chưa từng ăn món nào như vậy. Thật ra, đối với Lingling mà nói, mỗi bữa cơm cô đều chỉ coi nó như một nhiệm vụ bắt buộc phải hoàn thành, nếu không cần ăn cơm mà vẫn sống, thì chắc chắn vị con trời này ước gì mỗi tháng chỉ phải ăn cơm một lần.

Hương vị ngon ngọt, xúc cảm trơn mềm, Lingling dùng đầu lưỡi cẩn thận thưởng thức vị của từng miếng bánh pudding đang tan dần trong miệng. Ừm, cảm giác khá đặc biệt, cũng thật thú vị. Người ta thường bảo, ăn cũng là một loại hưởng thụ, quả nhiên rất khó cưỡng lại cảm xúc này.

"Ăn không ngon à?" Orm thấy Lingling nhíu mày, tuy cô nương này trước giờ vẫn luôn cực kỳ tự tin, nhưng có điều đây là lần đầu tiên nàng làm món đó, quả thật vẫn có chút lo lắng, sợ nó không hợp với khẩu vị của Lingling.

Lingling không trả lời ngay mà chỉ múc từng thìa từng thìa ăn hết chiếc bánh pudding, đến hoa quả trang trí quanh đĩa cũng không chừa lại, sau đó mới xoa xoa bụng cười híp mắt đáp: "Ngon lắm!"

Người này đúng là không hay ăn đồ ngọt, ăn đến mép dính đầy nước đường cháy cũng chẳng phát hiện ra, nhìn y như mèo con vậy. Orm bật cười, nghĩ ngợi một chút rồi liếc mắt đưa tình, chìa ngón trỏ nhẹ nhàng lau đi ít nước đường dính bên mép Lingling, chậm rãi ngậm vào miệng: "Ngọt thật."

"Ực..." Lingling nuốt nước miếng, một luồng khí n.óng bỗng chốc dâng lên, lan khắp toàn thân rồi thoát ra ngoài qua lỗ chân lông, tạo thành một lớp mồ hôi mỏng, trái tim thì đập loạn nhịp, cả người rạo rực.

Lại nhìn thấy cách ăn mặc mát mẻ của Orm, càng như lửa được châm mồi. Chiếc áo ba lỗ bó sát đ.ẩy bộ ng.ực đ.ầy đặ.n của Orm ph.ập phồ.ng th.eo từ.ng nh.ịp thở, phía dư.ới là chi.ếc qu.ần đ.ùi quá ngắn không thể che hết được đôi chân trắng nõn thon dài, cặp đùi đẹp đang rất qu.yến r.ũ vắt chéo tựa lên thành ghế, cách ăn mặc nửa kín nửa hở này nhìn còn làm người ta nhộn nhạo hơn cả bại lộ hoàn toàn.

Dù Lingling đã trăm ngàn lần nhìn thấy thân hình khi chẳng mặc gì của Orm, thế nhưng giờ phút này vẫn mê hoặc cô tới tim đập loạn hệt như một cô gái nhỏ ngây thơ chưa biết mùi đời.

Lingling đột ngột đứng dậy, ôm lấy eo Orm đ.ặt n.àng ngồi lên bàn ăn, phả h.ơi th.ở nó.ng b.ỏng lướt trên hai má Orm, muốn hít lấy hương thơm của nàng thật nhiều. Sau đó cầm tay Orm lên nhẹ nhàng m.út ngó.n ta.y mà vừa nãy Orm đã ngậ.m trong miệng.

"P'Ling ~" Orm khẽ ngân giọng vô cùng kiều mị. Người này, rõ ràng mình đâu có làm gì, vậy mà lại m.út ngón tay mình trông quá... G.ợi tì.nh.

"Suỵt" Lingling cười biếng nhác, như một chú báo xấu xa vừa mới tóm được con mồi, "Đừng nói."

Tiếp đó là những nụ h.ôn cuồng nhiệt.

Đã bao lâu rồi chưa được cảm nhận cái cảm giác ôm hôn tán tỉnh tràn đầy ái muội này, quấn quanh răng môi còn có vị bánh pudding hương xoài nữa, Lingling tham lam mút lấy bờ môi mềm mại của Orm, quét đầu lư.ỡi lên đôi m.ôi nàng, muốn cạy mở hàm răng đều đặn.

Đầu lư.ỡi của Orm cũng mềm mại ngọt ngào hệt như chiếc bánh pudding vừa nãy, khi được nếm cũng tràn đầy thú vị và có xúc cảm rất riêng.

Bàn tay hư h.ỏng vừa nãy chỉ đặt ngang hông, giờ cũng sớm không còn quy củ, v.uốt v.e khắp lưng nàng, rồi từ dư.ới lu.ồn vào tro.ng á.o mơn tr.ớn làn da mịn màng như tơ lụa, thật là một cảm xúc mê người.

Bàn tay từ từ rờ lên phía trước, bò lên ng.ọn n.úi m.ềm m.ại v.ể.nh cao, chen vào phía trong lớp áo nhỏ, từng chút từng chút x.oa n.ắn c.ặp nh.ũ ho.a că.ng tr.òn đến không thể dùng một tay nắm hết, thật làm cho người ta yêu thích đến chẳng muốn rời.

"Ưmm... P'Ling ~" Mặt Orm ửng hồng, đấy là nơi rất nh.ạy cả.m nha, chị n.ắn b.óp như vậy thật quá tra tấn người.

"Ừ." Ma trảo của Lingling tiểu báo khẽ buông ra, sau đó mạnh mẽ ôm siết lấy cả người Orm, rất thành thạo trườn tay ra phía sa.u ngư.ời n.àng c.ởi móc khóa áo ng.ực.

"Này ~" Orm đỏ mặt trừng mắt, vừa nhìn là biết người này hồi trẻ là một kẻ bại hoại thường lưu luyến bụi hoa, am hiểu c.ởi áo người đến vậy!

Dù có trừng nữa thì Lingling cũng không dừng lại, càng tự nhiên lột áo khoác của mình ra, cùng chiếc áo ngắn tay và quần dài, sau đó ôm chặt lấy Orm bước lên phòng ngủ trên lầu, "Toát mồ hôi, cần tắm rửa."

Thật ra trong một vài trường hợp, càng tắm rửa càng toát mồ hôi nha.

Lingling bình thường rất lười nhác, vị con trời này quen có người hầu hạ rồi, ngoài lúc làm việc sẽ điên cuồng, còn lại thì chẳng hề muốn động thân làm bất cứ việc gì.

Nếu có thể ngồi thì quyết không buồn đứng, có thể nằm thì chắc chắn không thèm ngồi.

Ngay cả đến tắm rửa cũng không chịu dùng vòi hoa sen, nên mỗi lần tắm đều phải để Orm , hoặc người giúp việc trong nhà xả đầy bồn nước thì mới chịu đi tắm rửa. Kwong tiểu báo đây rất lười, chỉ muốn nằm bồn tắm thôi.

Nhưng hành động hôm nay lại thật khác thường, vừa mới vào phòng tắm cô đã gọn gàng c.ởi sạ.ch qu.ần á.o, ngại chờ nước ấm xả đầy bồn quá chậm, cô đã kéo thẳng Orm đến chỗ vòi hoa sen.

Lúc những giọt nước ấm từ vòi rơi xuống cũng là khi những nụ h.ôn nó.ng b.ỏng như lửa của Lingling tuông ra, không có sự ngăn trở của quần áo, cảm gi.ác d.a th.ịt thâ.n mậ.t kề s.át càng khiến Lingling trở nên vội vàng. Cô men theo dòng nước cúi người ng.ậm lấy hạ.t trái cây lựu đỏ nhìn vô cùng ngon mi.ệng nổi bật trên l.àn d.a trắng nõn, đầu ng.ón t.ay lập tức s.ờ so.ạng tới vị trí gi.ữa h.ai c.hân Orm...

"P'Ling!" Hai má Orm đỏ hồng, ánh sáng trong đôi mắt đẹp bập bùng như ngọn lửa, hờn dỗi quát.

Lingling ở phương diện này vô cùng nh.ạy c.ảm, chỉ cần một lời nói hay ánh mắt, cô cũng có thể hiểu rằng Orm tỏ ý không thích động tác vội vàng này.

Cô đã sớm khó có thể khống chế được nhịp tim dồn dập và hơi thở hổn hển của mình, chỉ đành thu tay lại, như một kẻ đói khát không ngừng h.ôn môi lên khắp thân thể Orm, thấp giọng n.ỉ n.on: "Vậy để chị h.ôn em... Chỉ h.ôn thôi."

Vì thế ở trong phòng tắm, Orm bị Lingling dùng phương pháp như tằm ăn lá hôn hít khắp toàn thân một lần, từ đầu đến chân, trên mọi t.ấc d.a th.ịt, thậm chí đến ngay cả chỗ riê.ng t.ư nhất cũng không bỏ qua.

Lúc đi ra, Orm cố gắng lắm mới duy trì được chút ý thức, để có thể lau khô mái tóc cùng thân thể ư.ớt đẫm của hai người.

Thế nhưng giờ đây nàng đã là con mồi bị báo săn bắt, khi vừa đến phòng ngủ thì lập tức bị Lingling đè ngay xuống giườg.

Lingling nằm tr.ên người Orm, hai tay lu.ồn sau lưng nàng dùng chống đỡ th.ân thể, đôi mắt trở nên tối sẫm, giọng nói khàn khàn thỏ thẻ nghe thật câu người, còn có vài phần làm nũng: "N'Orm, chị muố.n em... Có được không?"

Đáng lẽ Orm còn đang nghĩ xem mình có nên cố tỏ ra rụt rè chút không, vừa nghe thấy mấy lời nói đó của Lingling thì không nhịn được bật cười lớn.

Lingling này chưa bao giờ là người tốt cả, năm đó còn từng thừa dịp hỗn loạn trộm vào phòng s.àm s.ỡ nàng, trước giờ đòi gió có gió muốn mưa được mưa, thế mà lần này lại có thể hỏi ý kiến của nàng đấy.

Phải biết vừa nãy đã sờ khắp người, bây giờ dưới chăn cả hai còn không có mặc gì đâu nhé.

"Được nha~" Orm cười qu.yến r.ũ vươn cánh tay trắng nõn quàng qua cổ Lingling, cố ý dùng giọng nói vô cùng á.i mu.ội khiêu khích, "Yêu đương vụng trộm à ~ Em thích."

Dù Lingling vừa mới tắm xong, nhưng bởi vì nhịp tim kị.ch li.ệt cùng d.ục ni.ệm bị đè nén, nên cả tấm lưng trần cũng đã ướt mồ hôi, khi d.ục vọ.ng che mờ lý trí thì làm sao còn để ý được lời Orm nói là gì. Với tư thế, vẻ mặt cùng giọng điệu như vậy, kể cả bây giờ Orm có nói không được thì Lingling cũng sẽ bộc phát bản chất hổ báo mà vồ tới luôn.

Nhưng rõ ràng Orm là người của mình mà, sao lại nói cả hai đang yêu đương vụng trộm chứ... A, mặc kệ!

Lingling đ.è cả người l.ê.n Orm, há miệng vội vàng cắ.n lấ.y bộ ngự.c đ.ầy đ.ặn trắ.ng nõ.n phậ.p phồ.ng, chẳng vu.ốt v.e â.u y.ếm gì nhiều, mà như thể muốn nu.ốt h.ết lấy, bàn tay lướt qua thắt lưng, lướt qua rừ.ng rậ.m ch.e k.ín, đi và.o gi.ữa h.ai ch.ân...

"Ưmm' aa~~" Orm ngân khẽ, thân mì.nh h.ơi ư.ỡn lên, những khi.êu khí.ch trong phòng tắm vừa nãy đã làm th.ân thể. nàng vô cùng nh.ạy c.ảm, chỉ có hơi chút e lệ lúc tay Lingling chạ.m đế.n nơi đó thôi... Bởi vì chỗ ấy đang ư.ớt đẫ.m.

Lingling thấy nàng xấu hổ, cười đến thật đáng đánh đòn, động tác trê.n ta.y cà.ng thê.m. tà ác, ng.ón tr.ỏ cùng ng.ón gi.ữa nhẹ nhàng x.oa n.ắn vù.ng ư.ớt á.t trơ.n mề.m kia, trêu chọc nh.ụy ho.a no.n m.ịn là.m nó dầ.n dầ.n tiế.t thêm nhi.ều nư.ớc.

Orm bị kí.ch th.ích đến không n.én được yê.u ki.ều .rê..n .r..ỉ, khẽ nâng mông nhỏ lên, Lingling rất nhanh đâ.m sâ.u v.ào, đ.ầu ngó.n ta.y của cô lập tức được b.ao vây trong cả.m x.úc ấm áp m.ềm mại.

"Aaaa~" Orm chưa kịp chuẩn bị, n.ơi m.ẫn c.ảm của thâ.n th.ể bỗ.ng chố.c ru.n lên, làm cô phải c.o người rú.c và.o lò.ng Lingling.

"N'Orm, cả bên ngoài và bên tr.ong của em đ.ều ư.ớt đ..ẫm..." Lingling cười xấu xa, cố ý nói những lời khiê.u khí.ch bên tai Orm, đầ.u ng.ón tay bị qu.ấn c.h.ặt cũng không an phận mà b.ắt đầ.u đư.a đẩ.y.

"Em mà không ư.ớt, có người sẽ khóc nha... aa'~ Nhanh lê.n m.ột c.hút... ưmm' ~" Hơ.i th.ở Orm hỗn loạn, b.ấu l.ấy lư.ng Lingling, răng c.ắn l.ên va.i cô, muốn kiềm nén lại những c.ảm x.úc cường li.ệt đến không thể khống chế của mỗi nh.ịp đ.ẩy v.ừa sâu vừ.a mạ.nh mà Lingling mang tới.

"Em thật đáng yêu." Lingling say mê h.ôn lên trán Orm, không chọc nàng nữa, mà tay tăn.g đ.ộ nh.ịp h.ơn, đầ.u ngó.n t.ay m.a sá.t qua từ.ng nế.p g.ấp b.ên trong vá.ch th.ịt, nhị.p đẩ.y cà.ng lú.c cà.ng nhan.h, tiế.ng th.ở gấ.p r..ên r..ỉ và nhiệt đ.ộ c.ơ th.ể của người đẹp trong lòng cũng càng nâng cao hơn nữa. Hạ.t đậ.u t.ròn nh.ỏ vẫn luôn e lệ ẩ.n nú.p giữ.a c.ác c.ánh h.oa giờ cũng cươ..ng cứ..ng, nh.ô l.ên cao, Lingling dùng ngó.n cá.i kh.ẽ ấ.n và.o nó...

Lập tức cả.m x.úc của Orm bị đ.ẩy m.ạnh, cả người nàng đột nhiên ru.n rẩ.y b.ật că.ng lê.n, đầu óc như trống rỗng, chỉ còn lại sự ru.ng đ.ộng vô vàn từ nơi bị Lingling bắt nạt truyền đến từng hồi, hệt như có một đôi tay vô hình đ..ẩy nà.ng lê.n c.ao ng.ất.

"P' Li...ing ~" Orm chỉ có thể phát ra vài âm tiết đứt đoạn của tên Lingling, toàn bộ tri gi.ác của nàng đều bị sự s.ung sư.ớng bỗng v.ọt tr.ào t.ớ.i k.ia cu.ốn đ.i hết, bao nhiêu sức lực cũng chẳng còn, chỉ có thể rú.c và.o ngườ.i Lingling.

Nếu là một tình nhân săn sóc, thật dễ dàng có thể nhận ra lúc nào người mình y.êu đạ.t tớ.i c.ao tr.ào. Sau khi chờ cho cả.m gi.ác lê..n đ.ỉ..nh của Orm rú.t h.ết, chú báo đói khát cả một buổi tối cuối cùng đã không thể nhịn thêm, ch.ôn đầ.u vào cổ Orm, cầm lấy ta.y nàng m.ò xu.ống b.ụng dư..ới củ.a. mì.nh, giọng nói vừa có vẻ nũng nịu vừa xen chút bá đạo: "S..ờ chị, em s..ờ chị đi ~"

Có điều Orm đáp lại, chỉ là xoay người tìm một tư thế nằm thoải mái hơn, lười nhác vươn cánh tay còn lại ra, đẩy Lingling qua một bên, dùng bộ dạng uể oải và ngữ khí vô cùng bình tĩnh nói: "Không s..ờ, em mệt lắm ~"

"Vậy chị làm sao bây giờ!" Lingling muốn tức giận, nhịn cả một buổi tối không được làm gì, nếu không phải vừa nãy mới để cô được "cần gì cứ lấy", thì chắc đã lộ nguyên hình rồi.

Orm tao nhã ngáp một cái, cả người đều toát ra sự mỏi mệt sau khi mới được thỏa mãn hoàn toàn, miễn cư.ỡng đáp: "Bây giờ em chỉ là nhân vật phụ của chị, đâu có nghĩa vụ phải th.ỏa m.ãn cho chị nha. Buồn ngủ quá, mau ngủ đi, có gì cũng để đến khi nào dậy thì tính ~"

"Em..." Lingling chán nản, rốt cục cô hiểu rõ rồi, Orm không phải đang đùa, mà căn bản là nàng ấy cố ý! Lingling không phải người biết nhẫn nhịn, vì thế tức giận, quay lưng đi, không thèm để ý tới Orm nữa.

Sau một hồi lâu tự mình buồn bực, chẳng thể nào ngủ nổi, Lingling lại xoay người, nói với Orm: "N'Orm, rốt cuộc em muốn sao chứ, có phải chị đã làm gì khiến em giận không, hay vốn em chưa định quay về ở bên chị lần nữa... Ừm, cũng không phải lần nữa, từ trước đến giờ em vẫn là của tôi... Này gái! Chị cho em biết, chị thích ở bên em!"

Theo lý mà nói, dù thế nào cũng phải có một câu đáp lại, huống chi kẻ "Một bên tình nguyện" lẫn "Tự cho là đúng"

Lingling vẫn đang mong chờ Kornnaphat đại mỹ nhân sẽ cảm động đến phải thốt lên rằng "Em cũng thích ở bên cạnh chị". Kết quả, chờ nửa ngày cũng chẳng thấy gì cả, không nén nổi, Lingling bật đèn đầu giườg, thì thấy Orm đã giãn đôi mày lá liễu, làn môi xinh đẹp cùng chiếc mũi cao thẳng cũng hoàn toàn ở trong trạng thái thả lỏng hoàn toàn, nhịp thở đều đều, trông nàng xinh đẹp như một nhân vật trong bức tranh tĩnh lặng yên bình.

Lingling nói hết nửa ngày, mà Orm lại ngủ thiếp, chẳng hề nghe thấy bất cứ gì.

Giận không thể giận, tức cũng không thể tức, Lingling chỉ cảm thấy trong lồng ng.ực, vành mắt, và khoang mũi của mình tràn đầy chua cay. Cô không hiểu vì sao lại thế, trước đây chưa từng có ai khiến cho cô có cảm giác này, cái cảm giác vừa buồn tủi vừa mất mát.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: