Chương 88: Lệnh tróc nã
Orm Kornnaphat quay lại ngôi biệt thự của Lingling Kwong với tâm trạng buồn phiền, cô cũng không hiểu tại sao tự nhiên lại xuất hiện sự buồn phiền đó. Nhưng Orm Kornnaphat lập tức lấy lại tinh thần như tác phong vốn có của cô, nếu không hiểu thì không nghĩ đến nữa, hiếm có dịp Lingling Kwong rời xa cô, cô phải thư giãn thoải mái mới được.
Orm Kornnaphat gạt mọi tâm trạng không vui ra khỏi đầu, cô nhàn nhã đi vào phòng vi tính của Lingling Kwong. Hai ngày nay dù Orm Kornnaphat nghỉ ngơi tĩnh dưỡng nhưng Lingling Kwong vẫn không tha cho cô, cô ta bắt cô tìm hiểu trình tự của nội bộ Kwong gia, đi sâu vào trung tâm Kwong gia. Cô được phép tự do ra vào phòng điều khiển vi tính trung tâm, đây là nơi nắm toàn bộ bí mật của Kwong gia. Nếu cô là gián điệp chắc sẽ giàu to, đáng tiếc cô không phải.
Về bí mật của Kwong gia, Orm Kornnaphat không mấy hứng thú tìm hiểu, cô không có tham vọng leo lên đầu người khác. Bởi vì Orm Kornnaphat biết cái gì cũng có giá của nó, mà cô không muốn bị trả giá, vì vậy Orm Kornnaphat không mấy tích cực đọc tài liệu, cô tranh thủ lướt web xem tin tức giải trí, chơi game online. Mặc dù hơi ấu trĩ nhưng dùng nó để giết thời gian cũng không tồi.
Trong lúc còn đang download một phần mềm trò chơi, màn hình vi tính đột nhiên nhảy ra một ô thông báo. Orm Kornnaphat biết vừa có tin được gửi đến, phòng vi tính của Lingling Kwong nối với mọi máy chủ của Kwong gia, mọi tin tức cuối cùng cũng sẽ được gửi đến máy của cô ta. Trong phòng có mười mấy máy vi tính, lần lượt do đám Nawasch, Nichakoon điều khiển.
Orm Kornnaphat nhìn xuống màu sắc ký hiệu thông báo, đó là màu đỏ, có nghĩa tin tức được gửi đến từ khu vực do Nawasch quản lý. Orm Kornnaphat hơi nhíu mày, ô tin tức đè lên trò chơi của cô, do đó Orm Kornnaphat thuận tay mở ra xem. Tin tức tự động nhảy ra, chứng tỏ độ bảo mật không cao, không cần đến mật mã vẫn có thể xem được.
'Báo cáo về hành tung của Ying Anada', sắc mặt Orm Kornnaphat lập tức thay đổi khi nhìn thấy hàng chữ đơn giản đó, ánh mắt cô tóe lửa. Cô không ngờ đây lại là báo cáo về hành tung của Ying Anada, Orm Kornnaphat không nghĩ ngợi liền mở ra xem nội dung bên trong.
Ying Anada trung tuần tháng trước xuất hiện ở London, Anh Quốc. Cô bị tổ chức ăn trộm truy sát và bị thương, hiện đang trốn ở Hongkong, Trung Quốc. Tin tức do người phụ trách khu vực Châu Á Thái Bình Dương gửi về.
Orm Kornnaphat nhanh chóng đọc lướt qua nội dung thông báo. Ying Anada bị tổ chức ăn trộm truy sát. Truy sát... Orm Kornnaphat dán mắt vào hai chữ đó. Cô hít một hơi sâu, cố gắng đè nén tâm trạng chấn động và lo lắng. Truy sát là chuyện xảy ra từ tháng trước, còn bây giờ Ying Anada đang ở Hongkong, chứng tỏ chị ấy không sao. Vào giây phút này, Orm Kornnaphat cảm thấy vô cùng may mắn khi Lingling Kwong cho phép cô ra vào phòng vi tính của cô ta. Ying Anada, em nhớ chị quá!
Orm Kornnaphat bình tĩnh lại, nhanh chóng xóa tin nhắn. Lingling Kwong đem Ying Anada ra uy hiếp cô không phải ngày một ngày hai, bây giờ gặp may nhận được tin tức về Ying Anada, cô không có lý nào tiếp tục để điểm yếu của mình nằm trong tay Lingling Kwong.
Biết được manh mối về Ying Anada thì dễ dàng rồi, khóe miệng Orm Kornnaphat nhếch lên thành nụ cười rạng rỡ. Xem ra, Ying Anada không quan trọng đối với Kwong gia, nếu không hiệu suất điều tra sẽ chẳng thấp đến thế, đến bây giờ mới có tin báo về. Lingling Kwong dùng Ying Anada uy hiếp cô một thời gian dài, cô còn tưởng Ying Anada nằm trong tay cô ta. Nhưng xem ra Ying Anada thật sự chẳng là gì đối với Lingling Kwong, vì vậy Orm Kornnaphat mới có cơ hội ngày hôm nay.
Orm Kornnaphat nhanh chóng khôi phục máy vi tính trở lại nguyên trạng rồi đi ra khỏi trung tâm dữ liệu. Hongkong là một địa danh không tồi, nếu cô có thể tìm ra Ying Anada trước Lingling Kwong thì tốt biết mấy. Bây giờ cô đã cam tâm tình nguyện làm thuộc hạ của Lingling Kwong nên cô không muốn bị uy hiếp hay bị trói chân trói tay.
"Sethratanapong tiểu thư, cô định đi đâu ạ? Có cần chuẩn bị gì không?" Người gác cổng ở Kwong gia vô cùng kinh ngạc khi thấy Orm Kornnaphat thong dong đi bộ ra ngoài, không mang theo một thứ gì, cũng không ngồi ô tô.
Orm Kornnaphat lãnh đạm trả lời "Không cần". Cô vừa nói vừa phất tay ra hiệu mở cổng.
Quy tắc là thứ quan trọng nhất ở Kwong gia, phục tùng là thiên chức của những kẻ có vai vế thấp. Người gác cổng vội vàng cúi gập người rồi ấn nút mở cổng. Lời nói của người có vị trí cao hơn là mệnh lệnh tuyệt đối, không được chất vấn, không được nghi ngờ, chỉ có thể nghe theo.
Orm Kornnaphat giữ bộ mặt nghiêm chỉnh đi ra khỏi Kwong gia. Cô bắt một chiếc xe tới trung tâm sầm uất nhất New York, sau khi chắc chắn không bị theo dõi, Orm Kornnaphat mới đi ra sân bay. Hongkong, tôi sắp đến đây.
Hongkong, một trong bốn con rồng nhỏ ở Châu Á, là mảnh đất lúc nào cũng sáng choang, được người Trung Quốc ví là 'Đông phương minh châu', là cửa ngõ giao lưu quốc tế.
Sau hơn hai mươi tiếng đồng hồ trên chuyến bay bình thường, Orm Kornnaphat xuất hiện ở sân bay Hongkong vào lúc trời tờ mờ sáng. Hít hít bầu không khí, Orm Kornnaphat vẫn giữ nụ cười tao nhã trên môi, nhanh chóng ra khỏi sân bay.
Orm Kornnaphat thuê một chiếc xe thể thao, lái thẳng về địa điểm có người phụ trách khu vực Châu Á Thái Bình Dương của Kwong gia. Cô mạo hiểm đến Hongkong chỉ vì một mục đích, tìm ra hành tung của Ying Anada, sau đó đưa Ying Anada đến một nơi an toàn trong lúc Lingling Kwong còn chưa phát hiện. Nếu Lingling Kwong phát hiện ra hành động ngoài luồng của cô, chắc chắn cô ta sẽ giải quyết Ying Anada ngay lập tức. Vì vậy mọi việc cần tốc độ nhanh, hy vọng vụ này diễn ra thuận lợi, Orm Kornnaphat quay về Kwong gia mà không ai hay biết.
Orm Kornnaphat lần theo địa chỉ đến khu vực Cửu Long, tìm đến một nơi trông có vẻ giống quán bar. Bây giờ là ban ngày nên quán bar đóng cửa, nhìn từ bên ngoài quán bar có vẻ xập xệ. Orm Kornnaphat hơi nghi ngờ không biết đây có phải hang ổ của Kwong gia, Kwong gia tệ hại đến mức này? Cô quả thật không dám tin, hay là cô đã nhầm lẫn?
Orm Kornnaphat không biết thực ra Kwong gia không có hứng thú với thị trường Trung Quốc, do nơi này bị hạn chế quá nhiều, Trung Quốc lại luôn có chủ trương tự chủ về mặt quân sự, chỉ mua một bộ phận vũ khí từ bên ngoài, vì vậy thế lực của Kwong gia ở đây tương đối yếu.
Mặc dù vậy, Kwong gia vẫn phải cắm chốt ở nơi này, đây là điểm liên lạc, cung cấp tin tức, kết nối các mối quan hệ... Dù sao trên đời cũng không có chân lý tuyệt đối, hơn nữa Trung Quốc dù ít dù nhiều vẫn nhập khẩu vũ khí từ bên ngoài nên Kwong gia không có lý nào từ bỏ thị trường béo bở đó.
Orm Kornnaphat sau khi quan sát kỹ lưỡng phát hiện cô không nhầm địa chỉ, cô liền mở cửa đi thẳng vào bên trong, động tác của cô tự nhiên như ở nhà, không cho người qua lại cơ hội chú ý đến cô.
Orm Kornnaphat nhẹ nhàng đẩy một lớp cửa đi vào bên trong, tất cả khóa cửa đối với cô chỉ là hàng bày mẫu. Nhìn từ bên ngoài nơi này chẳng ra sao, nhưng bên trong trang trí không tồi, đúng kiểu chủ nhân là người có thân phận.
"Anh Ly, có chuyện gì mà sáng sớm đã gọi hết huynh đệ tới đây?" Một giọng nói còn ngái ngủ hình như vọng ra từ phòng khách, Orm Kornnaphat liền dừng bước, im lặng lắng nghe.
"Đợi mọi người tập trung đầy đủ, tôi sẽ tuyên bố sau. Chú hãy ngồi xuống đây đi, xảy ra chuyện lớn rồi". Một giọng đàn ông tương đối trầm ổn cất lên.
"Chuyện gì vậy, anh hãy nói cho em biết đi, có phải chỗ chúng ta xuất hiện vấn đề gì không?". Lại là giọng nói của người đàn ông ban nãy, nhưng lần này không hề ngái ngủ mà hơi sốt ruột.
Người đàn ông có giọng nói trầm ổn lên tiếng "Không phải là vấn đề của chúng ta, nhưng có khả năng liên quan đến chúng ta. Tôi nghe phong phanh từ bên trên, tin tức về Ying Anada mà hôm qua chúng ta báo về tổng bộ hình như xảy ra vấn đề". Orm Kornnaphat đứng bên ngoài cửa sững sờ khi nghe đến câu này.
"Ying Anada? Xảy ra chuyện gì, chúng ta có thế nào báo như thế mà".
"Tôi không biết, chỉ là 5 giờ sáng nay tổng bộ ở New York phát mệnh lệnh, Nawasch đại nhân đích thân thông báo nhiệm vụ cấp một, toàn lực tróc nã Ying Anada".
Orm Kornnaphat giật mình hoảng hốt, trước khi đi cô đã xem kỹ, nhiệm vụ liên quan đến Ying Anada chỉ là cấp năm, vậy mà bây giờ nâng thẳng tới cấp một, chuyện này là thế nào?
"Cấp một ư?" Người ở bên trong thốt lên kinh ngạc, hiển nhiên anh ta cũng bị giật mình.
Orm Kornnaphat nhíu chặt đôi lông mày, tay cuộn chặt thành nắm đấm chuẩn bị đi vào phòng. Cô ngồi ở vị trí số sáu ở Kwong gia, dù cấp bậc thấp hơn Nawasch nhưng ở nơi này cô vẫn là lớn nhất, nếu cô ra lệnh cho đám người ở đây đi tìm Ying Anada, bọn họ cũng không có quyền phản đối.
"Anh Ly, xảy ra chuyện gì mà gọi chúng em gấp thế?". Orm Kornnaphat còn chưa kịp đi vào, có mấy người đàn ông lần lượt đi vào phòng gấp gáp lên tiếng.
"Các cậu đã tập trung đầy đủ thì nghe tôi nói đây. Sáng sớm hôm nay tổng bộ ở New York đột nhiên phát lệnh, thứ nhất là Nawasch đại nhân truyền đạt nhiệm vụ cấp một, toàn lực tróc nã Ying Anada. Nhiệm vụ thứ hai là quan trọng hơn, lão đại đích thân ra lệnh bắt bằng được Orm Kornnaphat Sethratanapong tiểu thư, nhớ giữ lại mạng sống".
Nghe xong câu này, tất cả đều trầm mặc, bao gồm những người trong phòng và Orm Kornnaphat. Cô cảm thấy rất may là vừa rồi cô không đi vào trong, nếu đi vào chẳng khác gì cô dâng mình đến miệng cọp. Orm Kornnaphat lặng lẽ lùi bước, nơi này không thể ở lại lâu hơn.
Orm Kornnaphat nhẹ nhàng chuồn ra bên ngoài, cô kéo chiếc mũ vành rộng xuống che kín khuôn mặt. Orm Kornnaphat cố rút chiếc nhẫn của Lingling Kwong mà không thể tháo ra, cô đành lấy băng dán vết thương dính thành một vòng che chiếc nhẫn.
Không biết Lingling Kwong muốn gì, có phải cô ta muốn dồn cô vào chỗ chết nên mới ra nhiệm vụ cấp một. Cô chẳng qua chỉ là đi tìm Ying Anada thôi, không đến mức tàn nhẫn như vậy đấy chứ? Giữ lại mạng sống có nghĩa là chỉ cần cô không chết, còn biến cô thành gấu trúc hay đánh gãy tay gãy chân cô cũng không sao? Lén lút bỏ đi chỉ là một chuyện nhỏ, có đáng bị trừng phạt như vậy không?
Orm Kornnaphat ngồi lên chiếc xe thuê, cô đập mạnh tay vào vô lăng, tạo thành âm thanh kinh hồn, khiến những người đi bộ ở xung quanh giật bắn mình. Orm Kornnaphat rồ ga phóng xe đi, lúc này cô có cảm giác khóc không ra nước mắt. Cô đã hành động nhanh như vậy mà vẫn bị phát hiện, thế lực của Kwong gia quả nhiên biến thái, vượt ngoài sức tưởng tượng của cô.
Orm Kornnaphat không biết thật ra cô không gặp may. Cô vừa đi khỏi, Lingling Kwong đã trở về Kwong gia. Người của Kwong gia không dám hỏi đến hành tung của Orm Kornnaphat, không có nghĩa Lingling Kwong không quan tâm. Vừa về đến nhà cô ta lập tức phát hiện cô không có ở Kwong gia, sau khi tập hợp một số nguồn tin cộng với khả năng sử dụng vi tính của Khanin, chẳng mấy chốc Lingling Kwong đã biết Orm Kornnaphat đi đâu, sắc mặt của cô ta trở nên khó coi vô cùng.
Hơn nữa, Orm Kornnaphat còn cắt mọi nguồn liên lạc, chuyện này khiến Lingling Kwong muốn không nổi giận cũng không được. Vì vậy khi Orm Kornnaphat còn chưa đặt chân đến Hongkong, mệnh lệnh của Lingling Kwong đã được gửi đến người của cô ta ở nơi này.
Orm Kornnaphat không hiểu là người thông minh hay ngu ngốc, cô đến máy bay tư nhân của Kwong gia cũng không dám ngồi, lại đi cải dạng ngồi máy bay thường, kết quả là chậm một bước.
Orm Kornnaphat trầm ngâm, do dự, suy tư hồi lâu, cuối cùng cô quyết định chết sớm đầu thai sớm, sớm nhận lỗi mới là hành động đúng đắn. Một khi cô đã không thể che dấu, nên nhận lỗi và hối cải, may ra Lingling Kwong mới bỏ qua.
Nghĩ đến đây, Orm Kornnaphat vội vàng mở thiết bị liên lạc. Cô còn chưa lên tiếng, giọng nói lạnh lùng của Lingling Kwong trực tiếp vọng tới "Về ngay". Ngữ điệu của cô ta lạnh lẽo như núi băng ở bắc cực.
Orm Kornnaphat tươi cười hét lớn "Lão đại".
Lingling Kwong nói chậm rãi "Tôi cho em thời gian một ngày xuất hiện trước mặt tôi. Nếu không, tôi sẽ giết em".
Orm Kornnaphat nghiến răng, quả nhiên Lingling Kwong đã biết mọi chuyện, cô im lặng một vài giây rồi nói nhỏ "Đừng mà, lão đại, cô cũng biết tôi chỉ muốn tìm ra Ying Anada chứ không làm chuyện gì khác. Tôi không có ý định bỏ đi cùng chị ấy, tôi đã nói ở lại bên cạnh cô, tôi sẽ không thất tín. Bây giờ chị ấy đang bị thương, tôi cảm thấy không yên tâm. Lão đại, cô hãy để tôi đi tìm chị ấy, khi nào về cô muốn xử phạt tôi thế nào cũng được?". Giọng điệu của Orm Kornnaphat mang chút khẩn cầu và nũng nịu.
Orm Kornnaphat biết một khi Lingling Kwong đã nắm rõ mọi chuyện, muốn che dấu cũng vô dụng. Cô vốn chỉ định lợi dụng lúc Lingling Kwong bận rộn một mình giải quyết chuyện của Ying Anada. Bây giờ rơi vào hoàn cảnh này, phản kháng cũng vô hiệu. Thủ đoạn của Lingling Kwong ghê gớm đến mức nào, Orm Kornnaphat không phải chưa từng chứng kiến, vì vậy cô chỉ còn cách ngoan ngoãn nhận lỗi.
Nghe giọng nói khẩn cầu của Orm Kornnaphat, Lingling Kwong lên tiếng, ngữ điệu vẫn lạnh lẽo như thường nhưng sát khí đã biến mất "Tôi chỉ nói một lần".
Orm Kornnaphat nắm chặt tay lái ô tô, cô nhạy bén phát hiện ra sự thay đổi trong giọng điệu Lingling Kwong. Orm Kornnaphat hít một hơi sâu tiếp tục lên tiếng "Lão đại, cô cũng biết Ying Anada rất quan trọng đối với tôi. Cô đã không có ý giải quyết Ying Anada thì để tôi đi tìm chị ấy, được không ạ?"
Từ trước đến nay Orm Kornnaphat luôn nghĩ Lingling Kwong dùng Ying Anada để uy hiếp cô, nhưng trong hai mươi tiếng đồng hồ trên máy bay, Orm Kornnaphat đột nhiên hiểu ra, Lingling Kwong về căn bản không có ý đó. Cô ta không cần thiết phải dùng Ying Anada uy hiếp cô, nếu không làm gì có chuyện đến bây giờ Kwong gia mới tìm thấy Ying Anada, làm gì có chuyện cô ta phát mệnh lệnh tìm kiếm cấp thấp như vậy. Lingling Kwong hoàn toàn không có ý đó, hay nói một cách khác cô ta không coi trọng việc này. Lingling Kwong cũng chẳng cần uy hiếp cô, cô ta thấy cô thuận mắt, lại có tác dụng đối với cô ta nên cô ta giữ cô lại bên mình, bằng không cô ta sẽ hủy diệt cô, việc này đối với Lingling Kwong dễ như trở bàn tay. Lingling Kwong nhắc đến Ying Anada chỉ là do thuận miệng, không ngờ trở thành yếu điểm của cô. Một khi cô đã xuất hiện nhược điểm, Lingling Kwong sẽ không từ bỏ cơ hội lợi dụng.
Nghe những lời nói yếu ớt của Orm Kornnaphat, nộ khí trong lòng Lingling Kwong từ từ tan biến. Khi trở về không tìm thấy cô, cô ta nổi giận lôi đình vì có cảm giác bị phản bội. Bây giờ thấy Orm Kornnaphat thành khẩn nhận lỗi, Lingling Kwong dịu đi nhiều, cô ta cất giọng trầm trầm "Về ngay".
Thấy thái độ kiên quyết của Lingling Kwong, Orm Kornnaphat im lặng hồi lâu. Lời nói của Lingling Kwong là mệnh lệnh, cô có thể tỏ ra cố chấp nhưng nếu Ying Anada rơi vào tay Lingling Kwong, chắc chắn Ying Anada sẽ chịu thiệt thòi. Orm Kornnaphat cất giọng đầy ấm ức "Vậy thì cô hãy rút lại mệnh lệnh truy bắt Ying Anada, ngộ nhỡ những người đó không biết khiến chị ấy bị thương thì sao?"
Lingling Kwong nói lạnh lùng "Đó là tự em gây ra".
Thấy Lingling Kwong có vẻ nổi giận, Orm Kornnaphat không kìm chế nổi, đập mạnh vào tay lái hét lớn với Lingling Kwong "Tại sao tôi không thể đi tìm Ying Anada, dù thế nào tôi cũng ngồi ở vị trí thứ sáu của Kwong gia, việc cỏn con này tôi không thể tự quyết định sao? Tôi không phải là gì của cô... Á á á, làm gì vậy?"
Orm Kornnaphat còn chưa nói hết câu với Lingling Kwong, đột nhiên cô nhìn thấy mấy chiếc xe ở đằng trước mặt giống như bị mất tay lái lao điên cuồng về phía cô. Chiếc xe đầu tiên cách cô hơn hai mươi mét, tốc độ hai bên nhanh kinh hồn. Orm Kornnaphat liền đạp mạnh vào chân phanh, đánh tay lái sang một bên.
"Chuyện gì vậy?". Ở đầu dây bên kia, Lingling Kwong đoán Orm Kornnaphat xảy ra chuyện.
----------------------
P/s: k biết app của mn ntn chứ app mình nó lỗi bữa giờ. Đăng truyện lúc đc lúc k, thấy thông báo cm mà k vào đọc hay tl đc. Mn thông cảm nhé!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top