9 🔞
Nội dung chứa câu từ nhạy cảm, cân nhắc khi đọc.
——————————
"Push me down, hold me down
Spit in my mouth while you turn me on"
————————
"Cho em thời gian ba phút." Mệnh lệnh của cô truyền đến, giống như là ném thẻ tử hình.
Orm không dám dừng lại, vội vàng xoay người bò qua, nhả dây xích trong miệng đã dính đầy nước miếng, gắt gao nhắm mắt lại, ɭϊếʍ ɖâʍ thuỷ dính trêи cầu thang.
So với việc đi xuống, đi lên cầu thang đơn giản hơn nhiều.
Trong lòng LingLing Kwong cảm nhận được cảm giác bạo ngược cực đại, cô đứng lên bước đến chỗ nàng, nâng chân nàng lên đảo lộng hoa huyệt đang không ngừng chảy nước.
"A ân!" Orm yêu kiều rêи rỉ một tiếng.
"Bang!" LingLing Kwong đánh một cái lên ʍôиɠ nàng, "Chủ nhân bảo em kêu sao? ɭϊếʍ sạch sẽ cho tôi!"
Orm ức chế cảm giác xao động ở hạ thể, "Vâng... Chủ nhân."
Giọng nói của nàng nhiễm vài phần kiều mị, làm LingLing Kwong nghe thấy trực tiếp ngạnh, lực đạo trêи chân càng ngày càng nặng, giống như muốn đem cái trứng rung kia hung hăng thọc vào.
Cô càng ngày càng hưng phấn!
Nhìn bộ dáng nàng thần phục dưới chân mình, tuỳ ý để cô bài bố, một giống cái khống có tôn nghiêm không khác gì súc sinh!
Trong lòng cô lại càng thêm thỏa mãn!
Hạ thân của Orm càng ngày càng xao động, đã cầm lòng không được mà vặn vẹo ʍôиɠ.
"Em còn có một phút." Giọng nói tàn nhẫn của cô lại truyền đến.
"Vâng chủ nhân." Nàng ngoan ngoãn trả lời, bất luận là cái gì đều phải trả lời lại, như vậy nàng có thể tránh một chút thương tổn.
Orm kẹp chặt tiểu huyệt đã ướt đẫm, đẩy nhanh hơn tốc độ ɭϊếʍ láp, giống như con chó mấy ngày không được ăn cơm, chạy đi ɭϊếʍ láp khắp nơi.
Cô từng bước đuổi theo, nhấc chân xao động hoa huyệt nàng.
Không đến một phút, Orm đã ɭϊếʍ xong rồi, quay đầu nhìn thấy cô đang cười dữ tợn, cùng với côn thịt cao cao dựng thẳng của cô, lại vội vàng buộc chặt tiểu huyệt.
"Đói bụng không?" Cô nhướng lông mày sắc bén lên hỏi nàng.
Orm uổng phí cả kinh, theo bản năng không biết nên trả lời vấn đề này như thế nào.
Cô không cho đáp án với nhắc nhở mà bản thân mình muốn, không biết nên nói đói hay là không đói bụng.
Sợ cô không kiên nhẫn, Orm gật đầu, "Đói... Đói!"
Khoé miệng cô giương lên, hiển nhiên đây là đáp án mà cô muốn.
"Nếu đói bụng thì phải ăn cơm sáng."
Cô đi xuống lầu, Orm cắn dây xích, nắm chặt thời gian xuống lầu, đi theo bên chân cô, nhục nhã trong lòng vừa rồi bây giờ đã bị trứng rung kia tra tấn đến biến mất hoàn toàn.
LingLing Kwong từ trong ngăn tủ lấy ra một túi yến mạch, nhìn nàng một cái, "Quỳ đến trước mặt tôi!"
Orm vội vàng làm theo, chỉ nghe cô nói, "Bữa sáng hôm nay của em chính là tϊиɦ ɖϊƈh͙ của tôi, đặc biệt ban thưởng cho em, trong nửa giờ phải làm tôi xuất ra, nếu ngậm không ra, hôm nay phải mang theo trứng rung kia một ngày! Làm em phát tao một ngày!"
"Biết không?"
Orm nuốt nước miếng, hạ thân càng ngày càng ngứa, "Biết... Đã biết thưa chủ nhân."
Nàng vươn đầu lưỡi ɭϊếʍ lấy quy đầu xanh tím của cô, ɭϊếʍ qua ɭϊếʍ lại côn thịt, lại ngậm vào bên trong miệng, trong miệng không ngừng quấy côn thịt cô, căng đầy cả miệng nàng.
LingLing Kwong chậm rì rì cho yến mạch vào trong bát, thêm nước sôi, cúi đầu nhìn nàng ' phục vụ. '
Nhìn từ góc độ này, vừa lúc có thể thấy lông mi mảnh dài của nàng, ẩn ẩn rung động, đuôi mắt còn có chút nước mắt, thật đáng thương.
LingLing Kwong ɭϊếʍ ɭϊếʍ khoang miệng bên phải, nhìn dáng vẻ này của nàng, côn thịt phía dưới càng sưng to đến lợi hại.
"Dùng tay của em nhẹ nhàng xoa hai tinh hoàn kia!" Cô vỗ vỗ đầu nàng chỉ huy.
"Ô ân!" Orm nức nở đáp lại, quỳ trêи mặt đất giữ thẳng lưng, hai tay nhỏ nắm lấy hai viên tin hoàn kia xoa bóp, sợ dùng sức sẽ bị đánh, chỉ có thể không ngừng vuốt ve.
LingLing Kwong thoải mái thở dài một ngụm, Orm nghe vậy trong lòng thế nhưng có chút vui vẻ.
Nàng bị làm sao vậy.
Nàng rõ ràng là chỉ làm theo mệnh lệnh.
Nhưng mà vì cái gì lại cảm thấy rất hưng phấn...
Cái suy nghĩ này không thể hiểu thấu, nàng cần phải nhanh chóng làm cô bắn ra, như vậy mới tránh được một lần trừng phạt!
Nàng chỉ nghĩ không bị trừng phạt, nhưng lại quên đi chuyện nàng vốn dĩ là bị cưỡng bách.
Nước đã chảy, LingLing Kwong không có tâm tình để ý những chuyện này, hưởng thụ cảm giác sảng khoái khi hạ thân sắp bắn tinh.
Cô lại kêu lên một tiếng, Orm biết thời cơ đã đến, trong lòng hung ác, đem côn thịt thô dài kia trực tiếp thọc vào cổ họng mình.
LingLing Kwong trực tiếp bắn ra, toàn bôn tinh dịch đều bị Orm nuốt vào trong bụng, khuôn mặt nghẹn đến hồng hồng ngẩng đầu nhìn cô, lại vươn đầu lưỡi ra rửa sạch hạ thân cho cô.
LingLing Kwong thoải mái híp mắt, nhéo nhéo núm vú nàng, "Làm không tồi."
Giọng nói của cô cực kỳ quạnh quẽ lại mang theo dụ hoặc khàn khàn.
"Cảm, cảm ơn chủ nhân khích lệ!"
Orm kẹp chặt tiểu huyệt, phía dưới của nàng thật ngứa.
Thật ngứa!
Thật muốn bị cô đâm!
Thật muốn bị cô hung hăng xỏ xuyên qua!
LingLing Kwong nhìn ra phản ứng của nàng, một bộ dáng phát tao khát vọng cầu thao.
"A." Cô cười một tiếng, "Yên tâm, đợi lát nữa có thời gian sẽ thao em! Trước đó thành thật kẹp chặt tiểu huyệt của em chút, lát nữa trừng phạt sẽ bắt đầu!"
"Vâng chủ nhân!"
Nàng thế nhưng lại bắt đầu mong đợi.
Chờ mong bị cô thao!
LingLing Kwong ăn xong yến mạch, túm lấy dây xích kéo nàng đến một gian phòng ở chỗ ngoặt.
Một căn phòng không có cửa sổ, xung quanh một mảnh đen nhánh, vươn tay nhìn không thấy năm ngón.
Cô bật đèn lên, bên trong bày đầy các loại hình cụ cổ đại, trêи trần nhà còn có khuyên sắt thòng xuống.
Orm nháy mắt đánh cái rùng mình.
Khoé miệng LingLing Kwong cong thành một vòng cung, "Vui vẻ không? Đây chính là chuẩn bị cho em."
Căn phòng cô tỉ mỉ bố trí, chỉ có mình nàng mới có thể tiến vào!
"Rất vui vẻ, cảm ơn chủ nhân."
Nàng làm sao dám nói không vui.
Cô ngồi xổm xuống, nâng mặt nàng lên, lộ ra răng nanh ánh mặt trời, "Ở chỗ này, em chính là nô ɭệ của tôi, bất luận ở chỗ nào em cũng phải ngoan ngoãn nghe lời tôi nói, bằng không tôi sẽ rất tức giận, biết không?"
Nụ cười này của cô bây giờ làm nàng khó có thể cầu xa, kẹp chặt trứng rung bên trong hoa huyệt, nàng gật đầu thật mạnh, "Đã biết... Chủ nhân."
LingLing Kwong híp hai mắt, cọ xát khuôn mặt nhỏ của nàng, "Em ngoan một chút, bằng không tôi cũng không biết bản thân tôi sẽ dùng thủ đoạn gì với em, em là vật sở hữu của tôi, chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của tôi."
Tất cả mọi thứ trêи cơ thể của nàng đều thuộc sở hữu của cô, nhân cách, trí não, cơ thể, trái tim.
Tất cả đều là của cô! Chỉ có thể là của một mình cô!
"Vâng chủ nhân." Nàng nhìn ra sự đáng sợ của cô.
Cặp mắt đào hoa kia vô cùng khϊế͙p͙ người.
"Tiến vào."
"Vâng..."
Cô đứng dậy, túm lấy dây xích sắt kéo nàng đến chính giữa, kéo khuyên sắt treo trêи trần nhà xuống.
"Đứng lên." Cô mệnh lệnh nói.
"Đúng vậy."
Chân của Orm có chút mềm, đầu gối quỳ lâu có chút chết lặng, trọng tâm không ổn đột nhiên đổ về phía trước.
LingLing Kwong một phen ôm nàng, trào phúng cười hừ một tiếng, dùng đầu gối đẩy giữa hai chân nàng, "Yên tâm, đợi lát nữa là có thể phát tao, không cần phải gấp gáp nhào vào trong ngực, tao hóa."
Orm cắn môi dưới kẹp chặt hạ thân.
"Trả lời!"
"A vâng!"
Nàng rũ dây xích ở hai tay xuống, "Nắm chặt vòng treo cho ta!"
"Vâng chủ nhân."
Nàng dùng sức nắm chặt, chiều thân cơ thể vừa tầm có thể đứng trêи mặt đất.
Nhưng mà giây tiếp theo, LingLing Kwong liền chậm rãi kéo dây xích sắt lên, thẳng đến khi mũi chân nàng chỉ chạm ở trêи mặt đất mới dừng lại.
Vì bảo trì cân bằng, nàng chỉ có thể dùng sức nắm chặt vòng treo.
LingLing Kwong đi đến một bên giá, phất qua đủ loại kiểu dáng roi, chọn một cái dây thừng mang đến, cười tà nhìn nàng.
"Kế tiếp tôi phải dùng nó tới đánh em!" Cô đem roi cọ xát tiểu huyệt nàng, "Mở chân ra."
"Vâng..."
Phái trêи dây thừng kia có gai kϊƈɦ thích lên làn da mềm mại, càng kϊƈɦ thích phản ứng sinh lý của nàng.
"30 cái, tự mình đếm, mỗi một lần đều phải cảm tạ tôi ban ân, biết không?" Cô để sát vào nàng, lấy roi dùng sức cọ đùi nàng, "Nếu em dám kẹp chặt chân hoặc là gian lận số, tôi sẽ lại thêm một lần, hiểu không?"
"Hiểu... Nô ɭệ đã hiểu!"
"Rất tốt, chỉ mong em có thể hiểu." Cô càn rỡ cười, "Cuối cùng em cũng không có hai từ an toàn."
"Hưu!" Roi xuyên qua không khí hung hăng dừng lại ở tiểu huyệt nàng.
"A!" Orm mở đùi ra, chịu đựng không cho hai chân khép lại, "Một lần, cảm...... cảm ơn chủ nhân."
"Bang!"
"Ân... Hai lần, cảm ơn chủ nhân."
"Bang!"
"A ân ba lần... Cảm ơn chủ nhân!"
Trứng rung trong cơ thể kϊƈɦ thích hoa huyệt, trong thân thể giống như lại có cái gì đó xao động.
Thật ngứa, thật thoải mái... Ân thật muốn được lấp đầy!
Con ngươi lạnh băng của LingLing Kwong nhìn chằm chằm nàng, lực đạo trêи tay càng ngày càng nặng.
Quất roi lên cặp иɦũ ɦσα kia, nhũ thịt cũng theo đó nhảy lên, nàng nói cảm tạ với mình, đau đớn cắn môi dưới không dám khóc.
Bởi vì sợ cô, sợ cô trừng phạt với mệnh lệnh của cô, mà biến thành bộ dáng mà cô thích.
Loại kɧօáϊ cảm chinh phục này làm cô bị hãm sâu vào không có cách nào kiềm chế.
Cô là chủ nhân của nàng, nàng là nô ɭệ, là nô ɭệ của cô.
Nằm sấp xuống ngoan ngoãn để cô đến thao là tốt rồi, ở dâu ra mà phản kháng nhiều như vậy!
Sự nhẫn nhục vào tự tôn của nàng, cô muốn từng chút từng chút bóp nát trong tay, cả ngày cả đêm đều cầu cô thao nàng!
Cô chỉ có một ý niệm.
Thao chết nàng!
"Bang!" Một cái roi thật mạnh.
"A thứ 15 thứ... Cảm ơn chủ... Nhân" hạ thân chảy ra một trận chất lỏng ấm áp, Orm vô lực buông lỏng khuyên sắt, cứ như vậy để ra một chút khe ở giữa, thoải mái hừ một tiếng.
Rõ ràng là rất đau, nhưng vì sao lại thoải mái như vậy.
"A." LingLing Kwong cười lạnh một tiếng, "Quả thật tao a, bị roi đánh cũng có thể bị đánh đến cao trào!"
"Ân chủ nhân..."
Cô ném roi trong tay xuống, trực tiếp đi đến bắt lấy núm ví của nàng xoa bóp, một tay khác tiến vào thăm dò hoa huyệt nàng, trứng rung bên trong cũng không ngăn được dâm thuỷ của nàng!
"Tao hóa, thoải mái không?" Cô dùng sức kéo núm vú nàng, đóng trứng rung dính đầy dâm thuỷ kia, lấy ra ngoài.
"Thật thoải mái... Chủ nhân, thật thoải mái!" Ánh mắt nàng mê ly, hạ thân lại hư không, không ngừng cọ cô tay.
"Chủ nhân chủ nhân... Phía dưới của nô lệ thật khó chịu!"
Nàng muốn bị thao, cầu cô mau thao nàng!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top