chap 9 _A

Gió lớn bắt đầu nổi lên, từng giọt mưa lất phất cũng kéo về. Sân thượng vắng lặng của căn chung cư , vẫn là hình ảnh giống như năm ấy.

Chỉ khác người con gái mặc váy cưới với sự căm hận ngày nào,  giờ đã được thay thế bằng thân ảnh, mảnh khảnh gầy yếu sau lớp áo khoác rộng. Ánh mắt cũng hờ hững, mà đầy khoảng không. Nàng khoanh tay ôm trọn lấy cơ thể mình,  trước cái lạnh buốt da buốt thịt của cơn mưa rào mùa thu.
Nàng biết mình đứng đây đã rất lâu rồi, đến nỗi tóc và áo khoác đều đã lấm lem ướt.Nhưng sự kiên định chờ đợi vẫn khiến nàng không chùng bước.

Bởi nàng hiểu rõ nếu bỏ lỡ lần gặp này,  thì chắc có lẽ sẽ chẳng còn cuộc gặp nào nữa. Vé máy bay đã được nàng đặt sẵn, sẽ khởi hành vào trưa mai, ngay sau khi thủ tục vào lễ đường của Ling Ling Kwong kết thúc.
Nàng sẽ ở lại đây mặc gió, mặc mưa mà đợi cô cho đến lúc đó. Nếu cô vẫn không đến thì đành vậy, coi như là nàng không may mắn đi.

_________________________

Tiếng kẽo kẹt buốt tai của cánh cửa đã gỉ sét vang lên, khiến Orm bất giác mỉm cười nhẹ. Nàng biết người đó cuối cùng cũng lựa chọn đến đây.
Nàng từ tốn quay người lại ,khi tiếng giày gõ xuống nền nhà đã ngừng hẳn. Khoảng cách, dường như là thứ thể hiện rõ ràng nhất ,trong cả 2 ánh mắt.

Có bất ngờ, có nhớ nhung, có tiếc nuối, có cả một chút chán chường, và không thể thiếu được là nỗi đau man mác buồn. 
Họ Chỉ cần im lặng nhìn nhau, chẳng cần nói gì . thì cũng hiểu được ý định của đối phương.
Ling Ling Kwong dường như nghĩ mình đã trở lại, những ngày tháng mà lần đầu tiên cả 2 gặp nhau . khi nhìn vào ánh mắt Orm Kornnaphat lúc này.
.
.
Ngày ấy khi nhìn thấy cô bé có gương mặt xinh xắn, khuôn miệng dễ thương, nước da trắng sữa mịn màng, má hồng cao cao, cùng ánh mắt trong veo màu nâu hổ phách, đã cướp đi con tim của một kẻ si tình .
Để rồi dài đằng đẵng bao năm, cô theo đuổi nàng bằng mọi cách vì nàng mà trả giá, vì nàng mà thay đổi.

Nhưng ánh mắt trong veo ngày nào, đã dần dần thay đổi ,mỗi lúc nhìn thấy cô theo thời gian. Có khó chịu, có tức giận, có chán ghét và cuối cùng là căm hận. Đến mức lúc cô sắp rời đi ,  lần cuối cùng nhìn vào mắt nàng chỉ kịp nhìn thấy sự ngỡ ngàng ở đó ,ngoài ra chẳng còn gì khác.
2 đời kiếp, cô chẳng nhớ nổi đã bao năm rồi, cô mới lại thấy nàng nhìn cô như thế này.
Và rõ ràng con tim không hề biết nói dối, trái tim cô lại hẩng đi một nhịp, khi thấy nụ cười mỉm trên môi nàng. Đây mới là Orm Kornnaphat mà cô đã từng yêu say đắm.

Ánh mắt nụ cười mà trước kia cô chỉ có thể đứng từ xa thấy nó, khi nàng nhìn vào Sammi . Giờ thì nó lại hiện hữu trước mắt cô, chẳng thể dành cho ai ngoài cô cả, vì chỉ có mỗi cô ở chốn này. Ling Ling Kwong nhíu lại đôi chân mài , híp mắt lại nhìn nàng có chút khó hiểu, nàng lại muốn làm gì nữa đây.

"Ling Ling Kwong, cuối cùng chị vẫn lựa chọn đến đây. Em cứ ngỡ chị sẽ lại làm ngơ như biết bao tin nhắn trước em đã gửi chứ"

Orm chẳng ngần ngại mà mở lời trước, nàng cần phải nói những gì mình muốn nói với cô vào lúc này .
bởi nàng biết,cô sẽ chẳng cho nàng quá nhiều thời gian đâu. cô không còn là Ling Ling Kwong, người mà từng yêu nàng đến điên cuồng kia nữa.

"Em biết rõ lí do sao còn phải hỏi. Có những chuyện dù muốn dù không vẫn phải chấp nhận. Cũng giống như hiện tại,chúng ta hầu như chẳng có gì để nói với nhau cả. Cái gì qua cũng đã qua rồi"

Âm tiết lạnh lùng được phát ra, từ chính người đã từng yêu mình hơn cả sinh mạng. khiến Orm dù đã cố gắng đến mấy ,cũng không giữ được nỗi đau trong lòng mà cả người run lên.

" Em biết, cũng hiểu rõ hiện tại chị đang sống rất tốt. Có lẽ chị không biết nhưng em đã luôn theo dõi chị từ rất lâu rồi đấy. Và...em cũng biết ngày mai hôn lễ của chị và cô ấy sẽ diễn ra"

Tiếng Orm nhẹ nhàng, nàng vừa nói vừa cười cười. Thế nhưng lại y như nhát dao ,đang từ từ cứa nhẹ vào lòng của cô khiến nó vừa ngứa vừa đau.

"Vậy em hẹn tôi ra đây, chỉ để nói cho tôi biết rằng em cũng đã trở lại giống tôi, hay là do kiếp trước khi tôi chết đi rồi vẫn không khiến em thấy thỏa mãn "

Ánh mắt Orm hiện rõ nỗi thất vọng, khi đây là lần đầu tiên, Ling Ling Kwong dùng những lời cay nghiệt này để nói với nàng. Orm hiểu ,có lẽ tổn thương nàng gây ra cho cô đã quá lớn ,đến nỗi dù bao nhiêu năm đã đi qua ,vẫn không làm cho cô nguôi ngoai đi được.

"Trong lòng chị, em trở nên tệ hại vậy sao Ling Ling Kwong. Em hẹn chị đến đây đơn giản chỉ vì muốn xin lỗi vì những gì đã gây ra cho chị' trước kia '. Em thật sự không cố ý muốn gây tổn thương cho chị, lúc đó em chỉ muốn hù dọa chị thôi nhưng mà em không ngờ mọi chuyện... Haizz em biết lời xin lỗi sau khi gây ra sai lầm cho người khác là điều vô nghĩa nhất nhưng em vẫn muốn xin lỗi chị ,Ling Ling Kwong chấp nhận tha thứ cho em có được không "

Cô ngẩng người trước lời nói khác lạ của nàng, đây cũng là lần đầu tiên Orm Kornnaphat nói nhiều với cô như thế.
Kiếp trước nàng hầu như ghét cô tới mức,chỉ muốn tiết kiệm từng câu từng chữ dành cho cô.
Có điều gì đó rất kì lạ so với Orm của trước kia, hay do sống lại một đời ,nên nàng không còn như trước nữa.
Bởi thời còn học đại học, cô cũng vô tình nghe về chuyện ,Orm Kornnaphat không còn hứng thú theo đuổi học trưởng Sammi nữa. Nhưng lúc ấy cô chẳng buồn quan tâm, bởi không có người này thì cũng có người khác. Trong lòng Orm trước giờ chưa từng có vị trí nào cho cô cả.

"Chuyện đã qua lâu rồi, với lại cũng chẳng phải lỗi của em, là do tôi ngu ngốc tự làm tự chịu thôi. Ngày đó tôi cũng đã nói rõ rồi, coi như nợ duyên của tôi dành cho em đã hết rồi. Bởi vậy em không cần phải để trong lòng nữa. Đã có cơ hội sống lại rồi, thì hãy biết quý nó đừng như trước kia nữa . Nếu chẳng còn gì nữa thì tôi phải đi rồi, sau này đừng phiền đến nhau nữa "

Từng câu từng chữ Ling Ling Kwong cố mà nói cho hết.
Cô dối lòng, cô biết chứ nhưng cô chỉ muốn mau chóng rời khỏi nơi ám ảnh này, rời xa cái người trước mặt này. Cô sợ, sợ mình sẽ lại lần nữa để con tim đánh bại lí trí mà đâm đầu vào đường chết lần nữa.
Bởi cô thấy rõ nước mắt Orm đang lặng lẽ rơi xuống gương mặt xanh xao của nàng. Orm gầy yếu hơn trước kia quá nhiều, nàng tiều tụy cả thể xác lẫn linh hồn, như con ốc sên chỉ biết rút mình vào vỏ cứng khi gặp người lạ .

Khiến trái tim Ling nhói lên, mỗi khi ánh mắt vô tình lướt ngang thân ảnh ấy. cô xót ,tận sâu trong trái tim đang không ngừng kêu gào, cô hãy giữ người con gái này lại bên mình. Ôm nàng vào lòng mà sưởi ấm.
Ling Ling Kwong siết chặt nắm tay mà quay đầu, nhưng những lời nói cuối cùng của Orm lại níu chân cô lại

"Ling, chị phải hạnh phúc nhé... cảm ơn vì tất cả những gì chị đã từng làm cho em, tại em ngu ngốc khi nhận ra thì đã muộn màng, nhưng không sao cả. Chị nói đúng nợ duyên chúng ta coi như hết rồi đi. Sau này em hứa sẽ không bao giờ làm phiền đến cuộc sống của chị nữa đâu. Em chúc chị và cô ấy bách niên hảo hợp... Tạm biệt Ling Ling Kwong "

Cô chỉ nghe đến đó đã không chịu nổi nữa mà bước đi thật nhanh, cô không muốn nghe thêm gì nữa, sự vội vàng khiến Ling chẳng thể nào nghe hết được câu nói thỏ thẻ cuối cùng của Orm Kornnaphat

"Vĩnh biệt chị, người em thương..."

_____________________

Hôn lễ của Ling Ling Kwong và Oom diễn ra rộn ràng trong sự chúc phúc của bạn bè, gia đình.  ai nấy đều vui vẻ chúc mừng cho đôi tình nhân.
Chỉ có một người trong chiếc áo măng tô rộng, đầu đội mũ lưỡi trai. Vẫn đứng nép mình nơi góc khuất rất xa của lễ đường, nhìn người con gái đang trong bộ vest ngăn nắp, đứng kế vị cha sứ mà chờ đợi cô dâu của mình.

Người con gái với chiếc váy cưới xinh đẹp,nở nụ cười thật tươi,được cha mình dìu dắt từng bước lên lễ đường. Rồi trao bàn tay đứa con gái cưng cho người mà con bé lựa chọn, thành toàn cho sự viên mãn trăm năm.
Orm Kornnaphat cũng lặng im quay người, nàng ngẩng cao đầu cố hít một hơi thật sâu rồi thở ra.
Trốn tránh và yếu đuối không giải quyết được vấn đề, nàng muốn ngẩng cao đầu mà rời đi. Phải sống thật vui vẻ trong những ngày ít ỏi còn lại. Nhưng phía sau chiếc kính mát to bản đó ,là đôi mắt đã đỏ hoe và sưng húp, vì nàng đã khóc cạn nước mắt vào tối hôm qua.

_________________________
 
Thông báo hành khách đi chuyến bay mang số 1105 xuất phát từ Bangkok đến Bhutan sẽ khởi hành trong 10' nữa.

Bóng dáng cao gầy với chiếc vali nhỏ dần khuất sau khu vực thực hiện thủ tục, chuyến bay cất cánh mang đi người con gái đó đến một nơi xa rời khỏi nơi khiến nàng đau khổ này. Nhưng lại không biết nó cũng vô tình mang đi trái tim của một người khác....

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top